Tống Hướng Nhan cảm thấy tiểu di hỏi vấn đề này, thực sự là quá không có tự mình biết mình.
Tiểu di nàng hiện tại cái này một mặt nhận, cùng Thang Tư Niên mặt khốc khốc đụng vào nhau, chẳng lẽ còn có thể làm công?
Ở trong lòng Tống Hướng Nhan, tự giác xem loại này có khả năng vô cùng thấp. Nhưng xuất phát từ mặt mũi tiểu di mà cân nhắc nàng chưa hề đem lời nói rõ, chỉ nhẹ nhàng a một tiếng liền vui vẻ cho qua.
Sau đó Tống Hướng Nhan nói bóng gió, biết được càng nhiều chuyện của Thang Tư Niên. Tỷ như cô ấy là em của Thang Thuấn Hoa, đương nhiên điểm ấy Tống Hướng Nhan trước liền có chút ấn tượng mơ hồ, lại tỷ như cũng biết được Thang Thuấn Hoa cũng không biết bạn thân mình cùng em gái của chính mình cùng một chỗ.
Tống Hướng Nhan vừa nghe, chỉ cảm thấy da đầu đều muốn nổ. Nàng nghĩ thầm, lần yêu đườn này của tiểu di lại thật sự có đủ liều mạng, đánh mất lý trí.
Được Khương Vọng Thư nhiều lần nhắc nhở không được đem chuyện này nói sau khi đi ra ngoài, Tống Hướng Nhan uống xong cháo liền nhấc tay thề với trời vô số lần, Khương Vọng Thư lúc này mới buông tha nàng.
Lúc buông tha cho nàng Khương Vọng Thư cùng lúc không kiêng kị mà nhét vào một đống cẩu lương lại đây.
Làm cô gái cô đơn đã nửa năm, Tống Hướng Nhan biểu thị rất muốn đạp bay đống cẩu lương này.
Nhưng là người đó là tiểu di yêu dấu của nàng, vì lẽ đó Tống Hướng Nhan chỉ có thể nhịn một buổi trưa.
Mãi đến tận buổi chiều rời khỏi nhà Khương Vọng Thư thì Tống Hướng Nhan mới quyết tâm, quyết định trước Trung thu nàng lại không đi tìm Khương Vọng Thư.
Kiểu con gái yêu đương lại ngâm mình trong bình mật thật đáng sợ, hoàn toàn không thèm để ý chết sống của cẩu độc thân, cuồng nhét cẩu lương. Tống Hướng Nhan lúc đi còn uyển chuyển biểu đạt chính mình đối với loại hành yêu ân ái này vô cùng khinh bỉ.
Tức giận đến Khương Vọng Thư suýt chút nữa không chịu được ôm gối đuổi nàng ra ngoài. Lúc đưa Tống Hướng Nhan rời đi, còn cảm thấy đứa nhỏ này càng lớn càng không đáng yêu.
Sau lần này, Tống Hướng Nhan cũng lại không có xuất hiện trước mặt Khương Vọng Thư.
Mãi đến tận một tuần lễ ngày hội Trung thu, hai người mới ở biệt thự Khương gia lại gặp gỡ.
Ngày trung thu, là ngày gia đình đoàn viên. Tối hôm đó, mặc kệ có bao nhiêu bận bịu, mọi người trong Khương gia đều sẽ trở lại biệt thự ăn cơm tối.
Bởi vậy coi như quãng thời gian trước mẹ Khương Vọng Thư và Khương Như Lan nữ sĩ nổi lên xung đột, cũng vẫn là rất sớm đã về nhà ăn cơm.
Đến cùng Khương Ngọc Thấu, còn có chị họ của Khương Vọng Thư — Tống Ngọc.
Thêm vào một nhà chị cả, còn có chị hai mang bạn trai về, sau buổi cơm tối người một nhà liền nhiệt nhiệt nháo nháo ngồi ở sô pha phòng khách, vây quanh bàn trà chuyện trò vui vẻ.
Bạn trai mới của chị hai, là giáo sư đại học phong độ phiên phiên. Ở lần tiệc Trung thu này, chủ yếu là giới thiệu cho hắn cùng người nhà nhận thức lẫn nhau.
Bởi vậy Khương Như Lan nữ sĩ một buổi tối đều rất hiền lành, cùng với bà nội như bình thường đều không nói chuyện những khác, chỉ nói chuyện hôn sự.
Chị hai Khương gia trưởng thành đã lâu, chuyện hôn lễ này đã sớm không cần người trong nhà quan tâm. Nhưng Khương Như Lan nữ sĩ tốt xấu là người lớn nhất trong nhà, chuyện lớn như vậy làm sao cũng phải trưng cầu ý kiến của bà.
Chị hai Khương gia chuẩn bị năm sau kết hôn, cảm thấy hôn lễ không cần làm đến quá long trọng, cứ mời người thân bạn bè hai bên là tốt rồi. Nhưng mẹ của nàng Khương Ngọc Thấu không quá đồng ý, nói cái gì cũng muốn mời đối tác làm ăn, làm cho hưng sư động chúng.
Khương Như Lan nữ sĩ từ trước đến giờ cùng con gái mình không hợp nhau, con gái ủng hộ cái gì bà liền phản đối cái đó. Vì lẽ đó lần này, bà đứng về phía chị hai, cùng Khương Ngọc Thấu nói nói mát.
Lão nhân gia nói kết hôn gì chính là chuyện con cái hài lòng, người trong nhà trình diện liền được rồi.
Nói không nặng, nhưng Khương Ngọc Thấu nữ sĩ vẫn bị tức đến không được.
Người mà, bất luận bao lớn cùng cha mẹ chính mình cãi nhau, đều còn như đứa bé con. Đương nhiên, bởi vì có người ngoài ở đây, Khương Ngọc Thấu vẫn cứ duy trì tư thái thận trọng tám phương bất động.
Lúc hai người lớn nhất trong nhà bởi vì vấn đề thế này giằng co không xong thì điện thoại Khương Vọng Thư vang lên đến rồi.
Tiếng chuông tạm thời cắt ra tranh chấp không tính sắc bén, Khương Vọng Thư nắm điện thoại di động, xoa bóp tay bà nội rồi cùng bà thấp giọng nói mình ra ngoài nhận điện thoại.
Nói xong liền cầm điện thoại di động chạy đến đại ban công nhận điện thoại.
Tống Hướng Nhan một bên nhìn thấy nàng đi ra ngoài thấy sắc mặt quả là là vui mừng hớn hở, liền đoán được điện thoại khẳng định là Thang Tư Niên gọi tới.
Nghĩ như thế, trong miệng nàng không khỏi lầm bầm vài câu, nói tiểu di trọng sắc nhẹ người nhà.
Khương Như Lan tai nhọn, nghe được câu này, tâm tư cũng sẽ không cùng cùng con gái đấu trí so dũng khí.
Mũi bà xuyên thấu qua trên kính lão, dùng ánh mắt tràn ngập trí tuệ nhìn Tống Hướng Nhan, một mặt hiền lành: “Nhan Nhan, vừa rồi có phải người kia gọi điện cho tiểu di con a?”
Tống Hướng Nhan nói phải, Khương Như Lan hai mắt sáng ngời, thật vui vẻ hỏi nàng, “Con gặp cô ấy a?”
Tống Hướng Nhan gật đầu, nói gặp a, còn đồng thời ăn cơm xong rồi.
Thuận tiện đem chuyện Thang Tư Niên cùng Khương Vọng Thư bây giờ ở cùng một chỗ hết mức nói ra, tức giận bất bình mà tỏ vẻ tiểu di cực kỳ trọng sắc khinh cháu gái.
Nói tới Khương Vọng Thư, nhiệt tình của Khương Như Lan càng cao hơn. Bà hỏi Tống Hướng Nhan, “Đứa bé kia là cái loại người gì a?”
Tống Hướng Nhan phải trả lời, “Là người rất tốt.” Cuối cùng còn nói bổ sung, “Hơn nữa dung mạo rất xinh đẹp.”
Có câu trả lời này, Khương Như Lan đối với chuyện gặp Thang Tư Niên này càng thêm chờ mong.
Những người khác đang ngồi nghe một già một trẻ đối thoại, đầu óc đều có chút mơ hồ. Chỉ có chị hai Khương Tịnh Thực là người rõ ràng, nhìn bà nội mình hai mắt sáng lấp lánh nói: “Bà nội, hai người có phải nói đối tượng của em gái không a?”
Nàng vừa nói như thế, những người khác ở đây cũng rõ ràng.
Chị cả Khương Bất Nhiễm suy nghĩ một chút, còn nói tiếp: “Có phải là... người gọi là Tiêu Uyển?”
Chị cả vừa nói như thế, Khương Ngọc Thấu liền đưa mắt thả ở trên người nàng, tựa hồ đối với nàng rõ đời sống tình cảm của Khương Vọng như thế mà mơ hồ hơi kinh ngạc.
Tống Hướng Nhan liền vội vàng nói: “Không phải rồi nhỏ dì lớn, tiểu di đã cùng Tiêu Uyển chia tay mấy trăm năm.”
Tống Hướng Nhan vừa nói như thế, ánh mắt của mọi người Khương gia đều đồng loạt lạc dừng ở trên người nàng, chờ mong mà nhìn nàng. Tống Hướng Nhan thấy thế, vội vã tiếp tục nói: “Tiểu di hiện có bạn gái quen hơn một tháng, đang trong tình yêu cuồng nhiệt đây.”
Ở đây vẫn có mấy vị không biết xu hướng tính dục của Khương Vọng Thư, nhưng đột nhiên nghe được chuyện này, vẫn là duy trì thể diện của mình cũng không có ngạc nhiên.
Tống Hướng Nhan mở lời mấu chốt, liền đem điểm này của Khương Vọng Thư này lộ ra ngoài.
“Cái kia người so với tiểu di nhỏ hơn ba tuổi, tiểu di rất yêu thích cô ấy. Vốn là ngày hôm nay còn muốn dẫn cô áy trở về cùng nhau ăn cơm, nhưng là người ta cũng phải có người nhà đoàn tụ.”
“Chỉ là nghe tiểu di nói, ngày mai cô ấy sẽ đến chỗ chúng ta thăm hỏi, gặp bà nội.”
Tống Hướng Nhan nhắc tới chuyện này, mọi người liền đều hiểu chuyện Khương Vọng Thư, đã ở nơi Khương Như Lan xem như là triệt để qua ải.
Cách đây mấy năm, những người khác của Khương gia biết xu hướng tính dục của Khương Vọng Thư, cũng chưa từng làm nhiều can thiệp. Chủ yếu là do có một người chủ gia đình đã mắt nhắm mắt mở thì những người khác cũng không có đem Khương Vọng Thư nuôi lớn liền không nên lại quản.
Nhưng các nàng đều không nghĩ tới, Khương Vọng Thư thật sự có một ngày sẽ mang một cô gái về nhà như vậy.
những người khác của Khương gia mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng đều ngầm thừa nhận chuyện này.
Đúng là Khương Ngọc Thấu nghe chuyện này, nhất thời mặt trầm như nước, nhìn về chỗ mẹ của mình chất vấn: “Ngài dĩ nhiên đồng ý con bé cùng một cô gái quen nhau?”
Khương Như Lan liếc nàng một chút, bình tĩnh tiếng nói: “Cùng con gái cùng một chỗ làm sao? Dù sao cũng hơn già đầu sống một mình chứ?”
“Chuyện nam nữ, tìm ai không cũng là bạn đời a?”
Cuối cùng, còn nhìn Khương Ngọc Thấu một chút, ngữ khí hơi hơi ghét bỏ, “Con người này làm sao lại phong kiến thế? Mẹ cũng không phong kiến a, làm sao con liền cứng nhắc như vậy đây?”
Bị mẹ ghét bỏ cứng nhắc phong kiến Khương Ngọc Thấu, quả thực là cũng bị âu chết rồi. Ngay ở trước mặt con rể tương lai, bà cũng không nên chống đối mẹ già, không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng nuốt xuống cơn giận này.
Khương Như Lan nữ sĩ tình nguyện thấy con gái mình bị tức, lập tức còn vui vẻ quyết định nói: “Bà đã hỏi qua Vọng Thư rất yêu thích đứa bé kia, trước đã nghĩ kêu nó mau đính hôn.”
“Như vậy đi, các con ngày mai nếu như không có chuyện gì liền ở nhà một buổi chiều. Ngày mai cùng bà đồng thời gặp đứa bé kia thế nào?”
“Có thích hợp cùng Vọng Thư nhà chúng ta kết hôn hay không.”
Khương Ngọc Thấu một câu ta không đồng ý liền muốn bật thốt lên, nhưng bị vướng bởi mặt mũi mẹ mình, sững sờ là miễn cưỡng nuốt xuống.
Tống Hướng Nhan xem toàn bộ quá trình nghe được câu này, chỉ cảm thấy sau gáy mát lạnh, nghĩ thầm chính mình thật giống cho cùng Thang Tư Niên Khương Vọng Thư thêm một phiền toái lớn.
Nàng hiện tại đặc biệt hi vọng, một hồi sau khi Khương Vọng Thư đi vào, sẽ không đem chính mình gọt đi.
Lại ngẫm lại ngày mai Thang Tư Niên đến nhà thăm hỏi, sắp đối mặt đội hình Hồng Môn yến, nhất thời lòng thông cảm cực kỳ tràn lan.
Khương Vọng Thư ở bên ngoài nhận điện thoại gần mười phút, hoàn toàn không biết tình huống trong phòng khách đang hoàn toàn long trời lở đất.
Sau khi xuống điện thoại cùng Thang Tư Niên, Khương Vọng Thư một lần nữa đi tới trong phòng khách, thế là tầm mắt mọi người trên sô pha đều đồng loạt lạc ở trên người nàng.
Khương Vọng Thư sững sờ, trên mặt treo cười: “Đều nhìn con làm gì a?”
Nàng nói, đi tới đưa tay Khương Như Lan, ôm bà nội nhìn mọi người cao hứng nói: “Đúng rồi, chị hai cùng anh rể muốn làm sao a, như vậy em sẽ làm áo cưới thật sớm chút a.”
Khương Tịnh Thực quở trách nàng, “Chuyện áo cưới này không thể thiếu em, chỉ là em gái, em có phải là cũng nên chuẩn bị cho chính mình một bộ không?”
Khương Vọng Thư trả lời: “Em lại không vội mà.”
Khương Tịnh Thực nói rằng: “Em là không vội, nhưng bà nội chúng ta rất vội nha. Nghe nói em đã có bạn gái mới, ngày mai còn có thể dẫn cô ấy tới nhà ăn cơm?”
“Loại chuyện đại hỉ này, em làm sao mà không cùng các chị nói vậy?”
Nụ cười trên mặt Khương Vọng Thư lập tức cứng, lập tức cúi đầu nhìn về phía Khương Như Lan. Chỉ thấy Khương Như Lan nữ sĩ một mặt cười híp mắt, quả thực chính là một bà nội từ ái đến không được.
Khương Vọng Thư không chút nghĩ ngợi liền nói nói: “Bà nội, bà nói chuyện này a?”
Khương Như Lan một mặt lẽ thẳng khí hùng, “Nói a.”
“Con dẫn người về nhà cho nội gặp, vậy sau này cũng sẽ là gặp mẹ con, các chị con.”
“Ngược lại quan hệ hiện tại, mẹ con điều là người rất bận bịu đều, cùng với lần lượt từng người gặp còn không bằng ngày mai đều cùng nhau gặp.”
Lời này quả thực là quá có đạo lý, Khương Vọng Thư nhất thời không tìm được lý do phản bác.
Khương Vọng Thư hít sâu một hơi, cùng Khương Như Lan nói trọng tâm: “Lần này gặp nhiều người vậy, bà nội người khi em ấy đến lại thành Hồng Môn yến đây?”
“Em ấy sẽ bị doạ không đến được?”
Khương Như Lan xệ mặt xuống, cùng Khương Vọng Thư nói rằng: “Há, cả gặp người trong nhà cũng không dám, người đó còn muốn cưới con a? Nội nói với con, đứa nhỏ này nếu như như vậy, bà lại không đáp ứng cho hai con kết hôn.”
Khương Vọng Thư quả thực dở khóc dở cười, nghĩ thầm như này liên quan chỗ nào a. Lại nói, tại sao là Thang Tư Niên cưới nàng a?
Bà nội Khương một mực không buông tha, lôi kéo nàng nghiêm túc nói rằng: “Bà nói với con, nếu muốn cưới cháu ngoan nhà bà nhất định phải gặp hết mọi người trong nhà.”
Khương Vọng Thư quả thực không nói gì, Chị hai một bên còn ồn ào nói: “Chính là chính là, em coi anh rể của em một chút, ngày hôm nay còn không phải theo chị về nhà cùng ăn cơm sao.”
“Người kia của em muốn tới, cũng phải là đãi ngộ này. Cũng không thể âm thầm gặp bà nội thì thôi.”
..........................
Tác giả có lời muốn nói:
Vậy tôi cảm thấy... chị Vọng Thư chính là... Muốn... Gả... (A ha ha ha ha không được tôi cảm thấy rất khôi hài A ha ha ha ha ha)
Ngày mai nghênh đón Thang Tư Niên chính là Hồng Môn yến a!!!!
..........................
-Hồng Môn yến là bữa yến tiệc tưởng như vui vẻ hòa thuận để bày tỏ lòng trung thành lại trở thành mồi lửa kích động sự tranh đấu giữa hai bên.
Ý nói nhìn như một bữa tiệc vui vẻ nhưng chứa đầy cạm bẫy hiểm nguy. Trong cung đấu sẽ mang ý nghĩ nghiêm trọng vậy, nhưng với Tư Niên thì rất đơn giản là khá nguyên hiểm khi có quá nhiều trưởng bối rất dễ bị gài mà thẹn thùng thẹn thùng không rước được vợ về nha! Á!!