Ngày Hôm Qua... Đã Từng

Chương 55: Q.1 - Chương 55




Chạy đảo 1 vòng quận 1...ko thấy có gì ăn, khuya lơ khuya lắc rồi...còn gì đâu ăn. Nhỏ chỉ nó chạy đường Nam Kỳ Khỡi Nghĩa (giờ mới biết tên đường đó) để về Q12 luôn, may quá còn quán cơm gà mở cửa. Dừng xe lại vừa vào bàn nó ngồi xuống im ru...còn nhỏ Hân với Nhỏ Thy thì đứng lựa món ăn. Xong hai người kéo nhau lại ngồi đối diện với nó. Cơm gà ngon thiệt có điều chắc bán ế cả ngay nên giờ nó dư mỡ...ăn chán mún chết...nó chỉ cắm cúi ăn mặc cho 2 chị 8 ngồi bàn chiện diễn lúc nảy...chắc lâu lâu dc đi diễn nên 2 nàng có vẻ thích thú lắm....Nhỏ Thy vẫn chia bớt đồ ăn qua cho nó, miệng ko ngừng nói...hix công nhận tập trung chuyên môn nhưng ko quên quan tâm nó..đó là cái đáng yêu của nhỏ. Nhỏ Hân có liếc nó, chắc là ganh tị cái vụ nó dc chia đồ ăn đây mà...chợt nhỏ cầm cái cánh gà quăng qua dĩa nó miệng lầm bầm

- Nảy kiu đừng bỏ cánh mà cũng để vô nửa...nè ăn dzọng cho ngập mặt đi...con trai gì...toàn lo ăn..

Ơ con nhỏ này...thích cãi nhau với nó hay sao ta...hix trời đánh tránh bữa ăn mà cứ kiếm chiện...Thôi nhịn...mình con trai ko chấp nhất con gái...có cái cánh gà ăn cũng phê rồi...Ăn gần xong nhỏ Thy khều khều nó

- Nè...chút chạy vòng đi chung cho con này nó về nhà rùi hả về nha...khuya nó chạy 1 mình nguy hiểm

Nhỏ Thy lúc nào cũng chu đáo hết...Nhìn lại bà cô kia..thiệt tình...mặt này chạy 1 mình ngoài đường đúng là gây nguy hiểm cho Sài Gòn..dzữ như chằn....Thôi kệ...đưa bả về, nhỏ Thy kiu rùi...sao hok nghe dc. Nó im lặng ăn tiếp hổng nói gì. Ăn xong...tất nhiên nó lại tự móc ví ra trả tiền, nếu ko lại có người cằn nhằn chắc luôn..hix sao lần nào gặp bạn bè của nhỏ Thy nó cũng bị nhiều áp lực nặng nề mệt óc quá...

Nó chạy xe song song với nhỏ Hân để cho 2 nàng tâm sự. Thi thoảng có xe chạy ngang, tất nhiên người trên xe đó sẽ ngoái đầu lại nhìn vì đơn giản có 2 người đẹp và 1 thằng nhóc đang đi tèn tèn giữa đường mà...Chỉ đưa nhỏ Hân tới gần nhà rồi nó quay đầu xe chạy về. Đường SG đêm mát lạnh...ăn no...sau lưng lại có người đẹp ôm chặt...cảm giác thật dễ chịu, quên đi mọi lo lắng..quên đi mọi suy nghĩ ko vui lúc chiều. Nhỏ thì thầm vào tai nó

- Anh đừng suy nghĩ nhiều nửa. Em biết anh đang nghĩ gì mà. Em hok ngại thì thui sao anh lo lắng nhiều chi. Tính anh lạnh lùng lắm mà...hok lẽ đi quan tâm mấy thứ bề ngoài đó....ngta hok cho anh nghĩ lung tung nửa đâu...anh mà nghĩ lung tung hoài...ngta sẽ bỏ nhà luôn cho anh vừa lòng....

Nó ko nói gì...im lặng chạy xe. Nhỏ Thy còn nói nhìu lắm...2 hôm nay nhỏ bắt đầu nói nhìu với nó...chẳng còn cố gắng ra vẻ lạnh lùng với nó nửa mà đang dần trở thành một người khác...để gần gũi với nó hơn...Thực sự Thy làm nhiều điều cho nó quá...giờ..chẳng biết sau này sẽ ra sao..nhưng có lẽ nó sẽ cố gắng thử một lần...biết đâu..đây chính là món quà mà cuộc sống đang dành tặng cho nó thì sao...thử mới biết dc kết quả chứ...Đưa tay ra sau...từ từ chạm vào tay nhỏ...hơi run...Đây là lần đầu tiên kể từ khi quen nhau...nó chủ động chạm vào người của nhỏ...cái nắm tay đầu tiên...lòng nó thấy vui...cứ như “bắt dc em rồi nhé người lạnh lùng”.

Về đến nhà trong lúc nó lo dựng xe, nhỏ chạy ào vào nhà tắm để tranh bàn chải với nó...thiệt tình hôm trước sao hổng chịu mua bàn chải riêng ko biết...tính sài chung bàn chải hoài luôn vậy sao trời....Vừa tắm nhỏ Thy vừa hát khe khẽ...con gái khi vui...thường thích hát vu vơ hay sao ấy. Tắm xong nhỏ bước ra với cái quần cụt khác của nó và áo thun in hình doremon...trời ơi lục đâu ra cái áo hùi xì-tin quá đáng của nó, cất giấu tận dưới đáy giỏ quần áo mà cũng bị nhỏ phát hiện là sao. Vừa nhìn nó nhỏ vừa xoay 1 vòng cứ y như diễn thời trang ấy, đang có ý chọc quê nó vì cái áo như con nít đây mà...Quăng cái khăn qua cho nó..nhỏ chạy lại mở máy lên kiếm phim coi....hình như nhỏ tính quăng cái laptop bên này cho nó luôn rồi...kiu đem về mấy lần mà lần nào cũng im ru đi thẳng...Nó lắc đầu cầm cái bàn chải đánh răng dc quẹt sẵn kem mà vệ sinh răng miệng, xong tắm 1 cái cho mát...Mèn ơi hổng biết nhỏ có bỏ nước đá ko mà giờ nước lạnh teo...tắm xong đi ra mà run cầm cập...miệng đánh bò cạp lun chứ chẳng chơi...Nhìn nó lạnh nhỏ cười khúc khích kéo nó ngồi xuống lấy cái mền trùm lên 2 đưa rồi dựa đầu lên vai nó tiếp tục coi phim. Một bộ phim hài nhẹ nhàng mà điên điên của thằng Châu Tinh Trì...khùng khùng vậy mà kưa dc nhỏ xinh dã man.

Xong phim trời cũng khuya lơ khuya lắc...Nó tắt máy để ngủ....chưa kịp đụng đầu xuống gối con nhỏ đã ôm chặt lấy nó...nằm im...nhỏ ngẩn mặt lên nhìn nó thủ thỉ

- Bữa nay có tên ngốc dám nắm tay ngta

Nó gật đầu

- Ừ

- Gan quá ha

- Chứ mún làm gì thêm hả

Nó quay mặt xuống nhìn nhỏ..làm bộ mặt dê dọa. Nhỏ lấy tay bịt mắt nó lại

- Hok dám đâu ha...uýnh phù mỏ lun đó..đồ dê xồm

Nó cười...mắt nhìn ra bên ngoài khung cửa sổ. Nhỏ lại chèn tay vào tay nó, rúc sát vào ngực nó nằm im....Trời bên ngoài cũng bắt đầu có dấu hiệu mưa...vài cơn gió lùa qua cửa sổ tràn vào phòng. Tiếng quạt máy quay đều đều tạo nên một không gian đặc trưng của đêm Sài Gòn. Nó bật cười...ừ hôm nay nó đã tự nắm lấy tay của nhỏ..một bước tiến khá dài đó chứ nhỉ. Thực ra nó biết nó hoàn toàn có cơ hội làm nhiều hơn là chỉ cái nắm tay. Nhưng tính nó là vậy, bên cạnh 1 thân hình nóng bỏng ai cũng thèm muốn này, nó cũng đâu tránh khỏi cảm giác rạo rực trong người...nhưng...với người nó nghĩ nó sẽ yêu nghiêm túc thì nó sẽ rất tôn trọng, có người nói nó là thằng đạo đức giả...nhưng nó mặc kệ. Nó có thể dễ dàng lên giường quan hệ với bất cứ mối quan hệ vu vơ nào...nhưng với người nó muốn quan tâm, yêu thương dài lâu thì nó sẽ ko làm gì vượt quá so với mức độ tình cảm nó dành cho người đó. Ngay lúc này...nó chưa thực sự xác định nó có yêu nhỏ Thy thật lòng ko cho nên ngay cả lúc này nhỏ nằm ôm chặt nó, nó cũng sẽ ko đụng đến nhỏ dù chỉ là 1 cánh tay. Mỗi người có một cách sống và đó chính là cách của riêng nó...vì nó ko muốn nhỏ Thy phải chịu đau khỗ vì một phút yếu lòng lầm tưởng tình cảm, có quá nhìu người đã đau khổ thiệt thòi vì nó rồi...mỗi một người đi qua đời nó như vậy...nó càng rút cho mình dc nhiều điều để suy nghĩ và hành động đúng hơn. Đến lúc nào đó nếu nó yêu Thy thực sự...thì mọi chuyện sẽ đến đúng nơi nó phải đến. Còn bây giờ...chỉ là nắm tay thôi nhé “người lạnh lùng”...Sài Gòn chìm vào giấc ngủ say với những suy nghĩ quá nhiều so với cái tuổi của một thằng nhóc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.