Chương 40: Phù rể cùng phù dâu ( 10 )
- Hả…
Chú rể lập tức nghẹn lời, giơ tay gãi đầu, ánh mắt hướng phía Trần Diệc Nhiên cầu cứu.
- Được rồi, được rồi, xem ra ai cũng vô dụng thôi.
Cô gái kia thừa dịp trước khi Trần Diệc Nhiên mở miệng liền đem tờ giấy màu đỏ trong tay phất lên, động tác linh hoạt mở ra, sau đó hướng phía chú rể nói:
- Trước tiên đọc tờ giấy một lần, phù rể cũng nên học theo một chút, chờ về sau anh có kết hôn nói không chừng cũng dùng đến.
Trần Diệc Nhiên nhìn nhìn chị gái kia, lại nhìn sang Điềm Tâm một chút, chỉ là mím môi cười. Chú rể tranh thủ thời gian nhận lấy tấm giấy đỏ kia, liếc mắt nhìn qua, liền thấy được viết ở chính giữa trang giấy là bảy chữ to đùng:
- Hiệp ước sau kết hôn là không bình đẳng !
Xung quanh mọi người náo nhiệt xong rốt cuộc cũng yên tĩnh một chút, thợ chụp ảnh cũng tìm xong vị trí giương máy ảnh tới chú rể, chuẩn bị chụp một bức hình trong thời khắc thú vị. Chú rể nhìn qua cái hiệp ước không bình đẳng kia, bờ môi không nhịn được giật liên tục, cuối cùng hít sâu một hơi, lên tiếng dứt khoát:
- Anh cam đoan, điều một vợ lúc nào cũng đúng. Điều hai, nếu như vợ sai thì nhìn lại điều một.
Ngay lập tức đám người chung quanh rộ lên một hồi cười vang.
Mặt chú rể chuyển sang màu đỏ, nhìn thoáng qua người bên cạnh, lại kiên trì nói:
- Sau khi kết hôn sẽ làm hết việc vặt trong nhà, kể cả xoa bóp cho vợ, thu nhập đem về sẽ giao lại toàn bộ, sẵn sàng đưa vợ đi tản bộ, vợ đi mua sắm sẽ ra mặt trả tiền, ăn mặc tiết kiệm không xa xỉ, lãng phí. Vợ không có nhà phải mong nhớ ngày đêm, giữ gìn thân thể không có hành vi lăng nhăng. Vợ muốn đánh anh lúc nào thì đánh, không được trừng mắt to mắt nhỏ. Người cam kết: Lý Chính Tiên.
Đám người chung quanh lại phát ra một hồi cười vang. Cha mẹ của Hàn Ngọc Oánh ở bên cạnh nhìn con rể nhà mình cười đến sắp không ngậm miệng được.
- Vợ à, em có nghe rõ không đó !
Chú rể đọc xong hiệp ước kết hôn không bình đẳng, liền hỏi người ở trong phòng.
- Nói nhỏ quá, vợ của anh không nghe thấy
Trong phòng, đám chị em cười muốn nằm rạp trên mặt đất, nhưng là cửa ải này nào có đạo lý dễ dàng cho chú rể vào như vậy ?