Vốn đàn bà sinh ra đã rất nặng tình, vậy nên việc buộc phải từ bỏ một người mà họ xem là cả cuộc đời... khó vô cùng!
Đàn bà có nhiều loại, đẹp - xấu - giàu - nghèo - sang - hèn - sướng - khổ... có hết trong đời. Nhưng một khi đàn bà yêu đều ngốc dại như nhau.
Đàn bà ngốc dại vì dốc cạn cõi lòng đem trao tặng một thằng đàn ông không ra gì. Đàn bà tự trách mình dại. Khóc hết nước mắt. Yêu thêm mấy người. Vậy mà nỗi đau có nguôi đâu?
Đàn bà khờ khạo khi nghe những lời chót lưỡi đầu môi của mấy thằng đàn ông vẽ vời rồi ôm tim tự vá suốt tháng này uống mật ngọt ngây thơ.
Tôi có nhỏ bạn, chơi chung gần hai mươi năm. Thuộc dạng ế bền vững! Rồi một ngày nọ, có một người đàn ông kia đến “cưa” nó. Tôi chưa gặp hắn ta lần nào. Nhưng qua lời kể của vài người. Ai cũng bác bỏ, cũng phản đối vì thấy hắn ta có vẻ không thật lòng. Tôi và đứa bạn nữa cũng ra sức ngăn cản. Mắng có, phân tích có... Chỉ mong nó dừng lại, đừng dại dột tin yêu.
Nói thì nói thế thôi, ngăn thì ngăn thế thôi chứ mình có ở trong cuộc tình của người ta đâu mà biết như thế nào. Huống chi đàn bà, yêu sâu - yêu dại - yêu cả con tim thì có cản cũng là điều vô ích!
Đời này, đàn bà sinh ra đã khổ. Huống hồ đàn bà yêu sâu.
_