Lần đầu tiên cô nhìn thấy anh là một buổi sáng ngày khai trường. Lúc đó cô chỉ nghĩ rằng đó là sự tình cờ, nhưng chính cái lần gặp anh đó, đã thay đổi cuộc sống của cô sau này... Tại sao, cô có cảm giác như anh và cô, đã quen nhau từ rất lâu rồi?
_1 đoạn ngắn:_
Trong cái gió lạnh của buổi chiều hôm ấy, cô nhìn sâu vào đôi mắt anh, nhỏ giọng nói:
-Anh và em... chúng ta có quen biết nhau sao?
Sau câu hỏi đó, sự im lặng bỗng bao trùm lên bầu không khí,cả anh và cô chỉ nhìn nhau, không ai nói cấu gì. Đến lúc sự kiên nhẫn trong cô gần như đã sụp đổ thì giọng nói anh vang lên, phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch:
-Đúng vậy...nhưng đó là...trong kí ức của em...-Anh mỉm cười dịu dàng,đôi mắt chứa đựng sự cô đơn đó, dường như đã in sâu vào trong tâm trí cô...