Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 348: Chương 348: Cậu lưu cung tư mỹ quấn lấy nhau không rõ ràng




Cho dù ngừng thở, cũng yêu em, chết cũng yêu…

Đối với lời tỏ tình chân thành của Hách Trung Văn, Nhan Nhã Tịnh nói không chút cảm động, đó chắc chắn là giả.

Người đàn ông đang quỳ một gối trước mặt, là Hách béo của cô!

Là người Hách béo cùng cô nghịch ngợm, cùng khóc, cùng cười, cùng làm chuyện ngốc nghếch!

Đối với cô, Hách Trung Văn thật sự là một người rất đặc biệt trong cuộc đời này, chỉ là, không thể yêu.

Cao Bắc Vinh tập tễnh đi đến, anh ta vốn muốn chen về phía trước, nhưng có thể làm gì được, cái chân bị gãy này của anh thật sự quá làm lỡ việc, anh ta bị mấy phóng viên hưng phấn quá độ, chen lấn đến mức suýt nữa nằm bò ra đất.

Cho dù không thể chen về phía trước, Cao Bắc Vinh cũng có thể nghe thấy lời tỏ tình chân thành của Hách Trung Văn với Nhan Nhã Tịnh, còn có cầu hôn ngay tại đây.

Cao Bắc Vinh tức đến mức giậm chân, Hách Trung Văn này thật sự ngứa da có đúng không?

Tỏ tình cái shit! Cầu hôn cái shit!

Lực đào góc tường không mạnh như vậy có được không?

Cao Bắc Vinh thử đi ngăn cản Hách Trung Văn tiếp tục tỏ tình với Nhan Nhã Tịnh, nhưng những phóng viên này vây kín, trong ba lớp, ngoài ba lớp, mấy trăm người này, thật sự không dễ dàng gì để ném một người ra ngoài.

Cộng thêm Cao Bắc Vinh cảm thấy, dù sao Nhan Nhã Tịnh cũng là người phụ nữ của Lưu Thiên Hàn, cho dù ngăn cản Nhan Nhã Tịnh đồng ý gả cho Hách Trung Văn, cũng phải là Lưu Thiên Hàn ra tay đúng không!

Nghĩ như vậy, Cao Bắc Vinh quyết định tập tễnh đi xông về phía biệt thự của Lưu Thiên Hàn.

Mấy ngày hôm nay, Cao Bắc Vinh vì giúp Lưu Thiên Hàn cứu Lưu Gia Thành từ trong tay Lưu Kiêu, anh ta thật sự bận đến điên người rồi, bây giờ thậm chí anh ta còn không biết chuyện Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ đã được đưa tin rộng rãi trên mạng.

Nhưng nghĩ đến những lời lúc nãy Nhan Nhã Tịnh nói, anh ta luôn cảm thấy đã xảy ra chuyện lớn.

Lúc nãy, Nhan Nhã Tịnh nói, Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ đang bận rộn trong biệt thự, còn bảo anh ta đừng làm phiền đôi uyên ương bọn họ.

Cao Bắc Vinh ngẫm lại lời nói của Nhan Nhã Tịnh, mặt anh ta lập tức sững sờ.

Nói xem, Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ, hai người bọn họ có thể làm gì trong biệt thự?

Đôi uyên ương?

Trong lòng Cao Bắc Vinh lộp bộp, anh ta không có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, nhưng anh ta cũng đọc khá nhiều mấy câu chuyện nam nữ si tình trên thế giới này, đặc biệt là truyện hành động đảo quốc, anh ta xem nhiều hơn.

Anh ta kinh ngạc đến mức lông mày đột nhiên giật giật, Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ, không phải bị chị dâu bắt gian tại giường đấy chứ?

Nhạc Dũng đeo cánh tay bị gãy, đang ngồi trên chiếc xe thể thao bên ngoài biệt thự đợi Cao Bắc Vinh, vừa nhìn thấy Cao Bắc Vinh, anh ta vội vàng hỏi: “Cậu Cao, cô Nhan thế nào rồi? Tại sao lại bị nhiều phóng viên bao vây, tấn công như vậy?”

“Những phóng viên kia là cái thá gì!” Cao Bắc Vinh cáu kỉnh, đạp một cái vào cửa xe, chân càng đau hơn, anh ta cười nhe răng hít một hơi khí lạnh: “Chính là cái thằng nhóc Hách Trung Văn kia, cậu ta dám cầu hôn chị dâu! Không được, tôi phải nhanh chóng gọi Lưu Thiên Hàn ra!”

“Cái gì! Cậu Hách cầu hôn cô Nhan?” Khuôn mặt Nhạc Dũng tràn đầy sự kinh ngạc: “Thật quá đáng! Ngay cả mợ trẻ của mình cũng muốn có được, đây còn là người sao? Anh ta đúng là một người đê tiện, bỉ ổi! Chúng ta nhất định phải bảo đại ca ra trận, đánh gãy chân cậu Hách!”

Nghĩ đến điều gì đó, Nhạc Dũng đột nhiên ỉu xìu: “Nhưng đại ca còn bị thương nặng hơn chúng ta, viên đạn kia chỉ thiếu 1cm nữa thôi là xuyên qua trái tim của đại ca rồi, đại ca yếu như vậy, có thể đấu lại cậu Hách không?”

“Không quan tâm nữa! Vợ là của Lưu Thiên Hàn, muốn giành lại thì cậu ta tự đi mà giành!” Cao Bắc Vinh nhìn đôi chân nửa tàn phế của mình, lại nhìn cánh tay nửa tàn phế đang được treo lên của Nhạc Dũng: “Lẽ nào còn phải để hai tên tàn phế như chúng ta giúp Lưu Thiên Hàn cướp lại vợ!”

Nhạc Dũng buồn bã nhìn cánh tay của mình, anh ta quả thật muốn đi giúp đỡ Lưu Thiên Hàn giành lại Nhan Nhã Tịnh, nhưng tiếc là, sức chiến đấu của anh ta bây giờ, đã giảm đi rất nhiều! Bình thường đánh tay đôi với Hách Trung Văn chắc chắn là không có vấn đề gì, nhưng bây giờ, anh ta chỉ có bị tàn bạo mà thôi!

Sau khi dừng xe lại, hai thương binh đáng thương là Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng, đỡ nhau, khó khăn đi vào trong phòng khách trong biệt thự của Lưu Thiên Hàn.

Thở hổn hển đi đến phòng khách của Lưu Thiên Hàn, Cao Bắc Vinh mệt đến mức trán đổ toàn mồ hôi.

Lúc nãy não anh ta thật sự bị tàn phế, lái thẳng xe đến bên ngoài phòng khách có phải tốt hơn không, tự đi một quãng đường dài như vậy, đúng là tự ngược đãi mình!

Anh ta đang định mở cửa phòng khách ra, thì chú ý đến, cửa phòng khách bị khóa từ bên trong.

Nhưng, từ cánh cửa kính trong suốt, Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng có thể nhìn thấy rõ, Cung Tư Mỹ đứng ở bên cạnh sofa phòng khách, còn Lưu Thiên Hàn thì đang ngồi trêm sofa, ngả lưng vào ghế.

Lời nói lúc nãy của Nhan Nhã Tịnh lại hiện lên trong đầu Cao Bắc Vinh, anh ta dùng lực đập mạnh vào cửa: “Lưu Thiên Hàn, mở cửa!”

Lần này, Lưu Thiên Hàn bị thương thật sự rất nặng, khuôn mặt đẹp trai của anh ta trắng bệch hơn trước rất nhiều, đôi môi mỏng cong lên một đường cong hoàn mỹ, trông có chút tái nhợt.

Anh khẽ ho một tiếng, đang định đứng dậy đi mở cửa, Cung Tư Mỹ đã đi về phía cửa.

Trên mặt cô ta mang theo sự ai oán, nhưng lúc nhìn thấy Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng, khuôn mặt tinh xảo, cao quý của cô ta lại trở nên thanh tao.

Cô ta không nhanh không chậm đẩy cửa ra, nở một nụ cười nhàn nhạt với Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng, đi ra khỏi cửa.

Chiếc áo khoác gió màu trắng sữa mang theo mùi nước hoa nhàn nhạt, chiếc cổ ưu mỹ, cao quý như một con thiên nga trắng.

Cao Bắc Vinh nhìn Cung Tư Mỹ với ánh mắt thăm dò, tìm tòi, tại sao anh ta càng nhìn lại càng cảm thấy giữa Cung Tư Mỹ và Lưu Thiên Hàn có gì đó không rõ ràng chứ?

Điều quan trọng là, trông Cung Tư Mỹ, rất hài lòng!

“Lưu Thiên Hàn, lúc nãy cậu với Cung Tư Mỹ rốt cuộc đã làm gì?” Cao Bắc Vinh đặt mông ngồi xuống sofa, vội vàng nhìn Lưu Thiên Hàn hỏi.

“Đúng vậy đại ca, anh mau nói đi, hai người đã làm cái gì? Tôi sẽ lo lắng chết rồi!” Sự văn hóa trên khuôn mặt Nhạc Dũng đã biến mất hoàn toàn, chỉ còn lại sự lo lắng.

Lúc nãy anh và Cung Tư Mỹ đã làm gì?

Nghĩ đến chuyện lúc nãy, Lưu Thiên Hàn không khỏi cau mày.

Lần này, anh cứu được Lưu Gia Thành, nhưng cũng bị thương nặng. Anh biết mấy ngày nay anh không liên lạc với Nhan Nhã Tịnh, Nhan Nhã Tịnh nhất định sẽ vô cùng lo lắng.

Sau khi bác sĩ tư nhân xử lý xong vết thương cho anh, anh định ngồi ở phòng khách nghỉ ngơi một lúc, sau đó đi tìm Nhan Nhã Tịnh.

Mấy ngày liền không được nghỉ ngơi, không ngủ, anh rất buồn ngủ, không ngờ, vừa nằm lên sofa, đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Có lẽ Cung Tư Mỹ từ chỗ Thịnh Vân Hiên biết được mật khẩu biệt thự của anh, xuất hiện trong biệt thự của anh, dù sao anh vừa mở mắt ra đã nhìn thấy môi của Cung Tư Mỹ dán lên môi anh.

Anh lập tức cảm thấy buồn nôn.

Anh bảo Cung Tư Mỹ cút đi, đúng lúc Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng đến, Cung Tư Mỹ cũng nhân tiện cút đi.

Nên anh và Cung Tư Mỹ đã làm gì? Chỉ có thể nói, anh bị Cung Tư Mỹ cưỡng hôn, hôn trộm thôi!

Lưu Thiên Hàn là một người rất coi trọng thể hiện, một chuyện buồn nôn như vậy, đương nhiên anh sẽ không nói với Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng.

Lạnh lùng liếc nhìn Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng đang tràn đầy sự tò mò, Lưu Thiên Hàn không chút dao động nói: “Không có gì.”

“Quỷ mới tin giữa cậu và Cung Tư Mỹ không có gì?” Cao Bắc Vinh kích động nói với Lưu Thiên Hàn: “Chị dâu bắt gian tại giường cậu với Cung Tư Mỹ, cậu còn mặt mũi nói cậu với Cung Tư Mỹ không có gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.