Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 384: Chương 384: Đời này tô thu quỳnh không còn đường quay đầu nữa rồi




Nổi tiếng chỉ sau một đêm, đối với Tô Thu Quỳnh mà nói, đúng thật là một niềm vui bất ngờ, nhưng cô cũng không thể vui mừng đến mức quên đi hết thảy được.

Năm năm tù tội cô đã trải đủ rồi. Cái gọi là đại hỷ đại bi trong đời, đối với cô nó đã sớm mất đi sức hấp dẫn khiến cho lồng ngực cô kích động từ lâu.

Cô vẫn nghỉ ngơi, vẫn làm việc như bình thường, như thể sự hào nhoáng của thế giới bên ngoài chẳng hề liên quan tới cô vậy.

Thậm chí, phóng viên cũng không thể nào tưởng tượng nổi, Tô Thu Quỳnh hot lên sau một đêm mà đến cả người đại diện và trợ lý của riêng mình cũng không có. Cho nên những lúc Tô Thu Quỳnh bắt taxi đến phòng thu thật ra là để tránh bị phóng viên đuổi theo.

Mấy ngày gần đây, công việc của Tô Thu Quỳnh nhiều hơn rất nhiều, trước đây cô có thói quen thi thoảng sẽ đọc tin tức, nhưng mấy ngày gần đây chưa hề lên mạng, cho nên cô cũng không biết những thứ bẩn thỉu trên mạng ngày hôm nay.

Vốn dĩ sức khỏe của Tô Thu Quỳnh đã không tốt rồi, hôm nay lại liên tục quay một MV có nhiều động tác khó nên làm cô hơi mệt mỏi.

Buổi tối còn phải đi thu âm, sau khi cô quay về căn hộ chung cư nhỏ ngủ bù một giấc thì định tới phòng thu.

Giấc ngủ này của cô hơi dài, chỉ còn nửa tiếng nữa là bắt đầu ghi âm rồi, cô vội vàng gọi một chiếc xe tới bên ngoài khu nhà, hy vọng có thể tới kịp lúc.

Trước nay Tô Thu Quỳnh không ngửi được mùi nước hoa, ban ngày nam diễn viên đóng MV cùng vô xịt nước hoa rất nồng, ngửi mà cô đau hết cả đầu, cho dù đã ngủ bù một giấc thì đầu óc cô vẫn hơi choáng váng.

Sau khi nói địa điểm với tài xế taxi, cô liền ngồi vào ghế sau nhắm mắt nghỉ ngơi.

“Cô là... Tô Thu Quỳnh đúng không?”

Tài xế taxi là một người đàn ông ngoài ba mươi tuổi tên Lý Kiệt, gã ta nhìn khuôn mặt của Tô Thu Quỳnh trong gương chiếu hậu mà nuốt nước bọt.

Trong lúc lái xe, khi nào rảnh rỗi Lý Kiệt thường thích lên mạng, nghe nhạc, trước đây gã ta nghe được bài “Một suy nghĩ” của Tô Thu Quỳnh, chỉ cảm thấy hay đến mức tai của gã ta cũng muốn mang thai luôn.

Giọng ca hay đến như vậy khiến gã ta sinh ảo tưởng vô vàn với nữ ca sĩ hát bài này. Rồi khi nhìn thấy ảnh của Tô Thu Quỳnh ở trên mạng, gã ta càng coi Tô Thu Quỳnh là nữ thần.

Nửa đêm mơ màng tỉnh dậy, trong những giấc mộng đẹp đẽ, nữ chính đương nhiên đều biến thành Tô Thu Quỳnh.

Trước đây Lý Kiệt cũng chỉ mơ tưởng về Tô Thu Quỳnh ở trong lòng mà thôi, dù sao thì nữ thần cũng như đóa hoa cách một tầng mây, không thể vấy bẩn được.

Nhưng từ khi scandal của Tô Thu Quỳnh liên tục lộ ra, Lý Kiệt bỗng chốc cảm thấy trái tim trong sáng của mình bị xúc phạm nặng nề.

Tô Thu Quỳnh cũng từ nữ thần xa vời không thể vấy bẩn trong mắt gã biến thành một người phụ nữ mà ai cũng có thể nhận làm chồng hơn cả Phan Kim Liên.

Trong những tiếng chửi rủa Tô Thu Quỳnh điên cuồng ở trên mạng, Lý Kiệt cũng cống hiến không ít nước bọt.

Hôm nay Lý Kiệt thực sự rất bận, sau khi phẫn nộ chửi Tô Thu Quỳnh một trận xong, gã ta vẫn quen thói đọc những bình luận của cư dân mạng khác ở bên dưới.

Từ những tin tức tiêu cực ngợp trời cho đến những bình luận của những cư dân mạng khác, gã ta biết được Tô Thu Quỳnh không chỉ từng giết người, ngồi tù, mà còn từng làm gái.

Là một người phụ nữ mà phục vụ mấy người đàn ông cũng là chuyện thường như cơm bữa.

Đọc những bình luận khó coi trong khi bình luận, Lý Kiệt cảm thấy ghê tởm, nhưng kì lạ là lại nảy ra một suy nghĩ đáng sợ.

Đương nhiên, những suy nghĩ đáng sợ kia chỉ là suy nghĩ mà thôi, gã ta không gặp được Tô Thu Quỳnh, không có cơ hội để thực hiện. Nhưng bây giờ thì khác rồi, Tô Thu Quỳnh đang ở ngay trong xe gã ta.

“Ừm.” Tô Thu Quỳnh không thích nói chuyện nhiều với người lạ, khẽ đáp một tiếng rồi tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.

“Bài cô hát rất hay.” Lý Kiệt si mê ngắm nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Tô Thu Quỳnh trong gương chiếu hậu, vô thức liếm bờ môi khô khốc: “Tôi là fan trung thành của cô đấy.”

Tô Thu Quỳnh không ngờ rằng tài xế taxi này lại là fan của cô, cô hơi bất ngờ. Mà được người khác công nhận làm cô cũng cũng thấy cảm kích.

Cô từ từ mở mắt ra: “Cảm ơn anh.”

“Không cần cảm ơn tôi đâu, nên là tôi cảm ơn cô mới phải chứ. Tôi đã sắp tuyệt vọng về nền âm nhạc nước mình rồi, không ngờ rằng đời này còn có thể nghe được một bài hát hay như vậy.” Ánh mắt Lý Kiệt nhìn gương chiếu hậu càng ngày càng thèm thuồng.

Đẹp thật đấy, trên đời này sao lại có một người phụ nữ đẹp đến vậy chứ!

Lúc cô nhắm mắt lại sẽ trông lạnh cùng cao quý, giống như một đóa hoa lan âm thầm tỏa hương thơm trong thung lũng trống trải, còn khi mở mắt ra thì lại quyến rũ đến mê hồn, sắc đẹp nghiêng thành.

Lý Kiệt nuốt nước bọt mấy lần, gã ta thực sự muốn hỏi ngay xem phí ngủ với Tô Thu Quỳnh là bao nhiêu, gã ta sẵn sàng giao dịch tiền trao cháo múc với cô.

Nhưng nghĩ tới việc bây giờ Tô Thu Quỳnh nổi tiếng rồi, giá trị cũng khác đi, gã ta không chơi được, cuối cùng gã ta vẫn phải nuốt lời này lại.

Nếu như đã không mua được, vậy thì chỉ có cưỡng ép thôi.

Chỗ này là khu vực sầm uất, không tiện ra tay, Lý Kiệt cố gắng bày ra dáng vẻ quân tử đứng đắn, định đưa Tô Thu Quỳnh tới một nơi hẻo lánh rồi tự mình trải nghiệm xem không biết Tô Thu Quỳnh có thực sự gây nghiện giống như những bình luận của cư dân mạng kia không.

“Cô... cô Tô này, tôi thực sự rất thích nghe bài hát của cô, lát nữa cô có thể kí tên cho tôi không?” Lý Kiệt tiếp tục tìm chủ đề để nói chuyện.

“Ừm, đương nhiên là được.” Tô Thu Quỳnh khẽ đáp.

Lý Kiệt không nói chuyện với cô tiếp nữa, Tô Thu Quỳnh vui mừng vì được yên tĩnh, cô lại nhắm mắt lại một lúc, sau khi mở mắt ra thì phát hiện vẫn chưa tới điểm đến.

Tô Thu Quỳnh nhìn đồng hồ, đã hơn bốn mươi phút trôi qua rồi, khu chung cư Thiên Mệnh cách phòng thu âm không xa, cho dù có tắc đường quá thì bây giờ cũng phải đến từ lâu rồi.

Cảm thấy nghi hoặc trong lòng, Tô Thu Quỳnh không nhịn được mà liếc nhìn bên ngoài cửa sổ. Cô không nhớ cụ thể đường tới phòng thu âm nhưng cô rất chắc chắn rằng đây không phải đường tới đó!

Nơi đây âm u tối đen, đến cả một cái đèn đường cũng không có, không giống khu đô thị mà giống một vùng hoang vu hẻo lánh hơn.

Tô Thu Quỳnh nhận ra sự nguy hiểm, cô ấy vội vàng hét lên với Lý Kiệt: “Dừng xe! Tôi muốn xuống xe!”

“Xuống xe à?” Lý Kiệt cười nham hiểm: “Vội vàng thế làm gì! Đợi tới nơi rồi, anh đây đương nhiên sẽ để em xuống xe thôi!”

“Anh dừng xe lại mau! Nếu như anh còn không dừng xe, tôi sẽ nhảy xuống đấy!” Tô Thu Quỳnh vừa nói vừa lấy điện thoại ra báo cảnh sát. Nhưng rồi vừa mới lấy điện thoại ra thì điện thoại cô lại đổ chuông.

Là Lâm Tiêu gọi tới.

Tô Thu Quỳnh vội vàng nghe máy, nhưng cô còn chưa kịp cầu cứu Lâm Tiêu thì Lý Kiệt đã đoạt lấy điện thoại trong tay cô, ném mạnh ra ngoài cửa sổ.

“Tô Thu Quỳnh, đừng có giả vờ trong sạch đoan chính trước mặt tôi nữa! Cô là cái loại gì, bây giờ mọi người còn không biết sao! Cũng chỉ làm gái mại dâm thêm một ngày thôi, đêm nay cứ coi như cô vẫn còn làm gái ở Oanh Yến đi.”

“Oanh Yến gì? Tôi hoàn toàn không biết anh đang nói gì hết!”

Tô Thu Quỳnh cắn răng, cô định nhảy xuống xe, nhưng cảnh tượng hãi hùng khiếp vía khi cô nhảy xuống xe Lâm Tiêu vẫn hiển hiện ngay trước mắt, bây giờ cô muốn sống thật tốt, cô không muốn lấy cơ thể của mình ra để mạo hiểm nữa.

Mà điều bất ngờ đó là, sau khi cô nói xong câu này, Lý Kiệt đột nhiên đỗ xe taxi lại.

Gã ta quay đầu lại mỉm cười.

“Giả vờ đi! Cứ giả vờ tiếp đi! Tô Thu Quỳnh, đừng tưởng rằng trở thành nghệ sĩ là cô sạch sẽ nhé, mấy chuyện cô làm gái kia, ai ai cũng biết hết rồi! Cô nói xem, hôm nay cô nên phục vụ tôi như thế nào đây?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.