Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 457: Chương 457: Lâm tiêu có người phụ nữ khác




Tô Thu Quỳnh thực sự không ngờ rằng tự dưng mình lại bị người khác tát một bạt tai. Tuy rằng tính cách cô lạnh nhạt nhưng cũng không có sở thích đặc biệt là thích bị người khác bạo hành. Sau khi cô thấy rõ người tát mình thì liền giơ tay lên tát trả một cái thật mạnh.

Người tát Tô Thu Quỳnh một bạt tai là Bùi An Na, tân binh của giới ca sĩ. Bùi An Na nổi tiếng với giọng ca cá heo, cũng coi như khá có tiếng.

Cô ta vẫn luôn mong muốn được hợp tác với Ân Thánh Kiệt trong ca khúc chủ đề album mới. Để có được cơ hội này mà cô ta phải âm thầm cố gắng rất nhiều. Cô ta tưởng rằng cơ hội này chắc chắn sẽ rơi vào tay cô ta rồi, không ngờ lại bị vợ cũ nhà hào môn bị chồng vứt bỏ như Tô Thu Quỳnh cướp mất!

Chuyện này khiến cô ta không thể nào cam lòng!

Mà chuyện càng khiến cô ta điên tiết đó là Tô Thu Quỳnh lại dám đánh cô ta!

Bùi An Na che mặt mình, căm hận nhìn chằm chằm Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, cô dám đánh tôi! Ai cho cô lá gan đó hả!”

Nói rồi, Bùi An Na giơ tay lên, lại muốn đánh Tô Thu Quỳnh tiếp.

Động tác của Tô Thu Quỳnh nhanh hơn Bùi An Na, tuy rằng tay cô không dùng được bao nhiêu sức nhưng cô vẫn tát cho Bùi An Na thêm một bạt tai nữa.

Nữ idol đỏng đảnh như Bùi An Na bị tát một cái không nặng không nhẹ như vậy đã đau không muốn sống rồi, cô ta che mặt dậm chân: “Tô Thu Quỳnh, cô... cô còn dám đánh cả tôi, cô có tin tôi khiến cô không sống nổi nữa không!”

Sắc mặt Tô Thu Quỳnh không hề thay đổi một chút nào, cô lười biếng nhướng mí mắt lên, đôi mắt xinh đẹp đến mức như không có thật trên đời mang theo sự lãnh lẽo như sương: “Sao nào? Chỉ có cô được đánh tôi, tôi đánh cô thì không được à?”

“Cô...” Bùi An Na bị Tô Thu Quỳnh chặn cho không thở nổi, cô ta phải dồn sức ấn lồng ngực, hô hấp mới thông thuận hơn một chút.

Cô ta dẫm mạnh giày cao gót, trên khuôn mặt nhìn có vẻ đơn thuần kia là sự phẫn nộ cùng cực: “Tô Thu Quỳnh, cô có biết chỗ dựa của tôi là ai không? Cô dám chọc vào tôi, tôi đảm bảo giới giải trí không còn chỗ cho cô đứng nữa đâu!”

“Cô đang hù dọa ai đấy!” Tô Thu Quỳnh chẳng thèm quan tâm tới sự đe dọa của Bùi An Na: “Nếu như chỗ dựa của cô thực sự lợi hại thì kế hoạch hợp tác với Ân Thánh Kiệt của cô có thể thất bại được à?”

“Cô!” Bùi An Na bị Tô Thu Quỳnh chọc đúng vào chỗ đau, lập tức thẹn quá hóa giận. Đúng vậy, chỗ dựa mà cô ta vẫn luôn muốn dựa vào kia không nhiệt tình với cô ta được bao nhiêu, nhưng cô ta đã hoạt động trong giới giải trí nhiều năm như vậy rồi, muốn khiến cho một người mới không hoạt động được là điều rất dễ dàng.

Huống hồ Tô Thu Quỳnh còn bị anh Chiến nổi tiếng lẫy lừng chán ghét, cô ta muốn cấm sóng cô thì cũng chỉ như giơ một ngón tay mà thôi!

“Tô Thu Quỳnh, bài hát chủ đề của anh Kiệt, chắc chắn tôi sẽ hát! Nếu như cô biết điều thì bây giờ cút về cho tôi! Nếu không tôi nhất định sẽ khiến cô có muốn khóc cũng không khóc nổi!” Bùi An Na cắn răng, gằn từng câu từng chữ với Tô Thu Quỳnh.

Tô Thu Quỳnh mỉm cười, nụ cười mỉa mai đến như vậy, nhưng ở trên mặt cô vẫn có thể nghiêng nước nghiêng thành.

Nếu như là người khác thì có khi sẽ bị dáng vẻ bá đạo ngang ngược này của Bùi An Na dọa sợ thật, nhưng Tô Thu Quỳnh cô thực sự không bị người khác dọa sợ đâu.

Cô lựa chọn vào giới giải trí thì cũng biết rằng cái nơi như giới giải trí này tàn khốc đến mức nào.

Nhưng cô muốn đứng dậy, muốn chà đạp những kẻ từng tổn thương cô dưới chân. Cô không thể sợ hãi được, cô muốn cố gắng trở nên đủ lớn mạnh, bảo vệ được người cô muốn bảo vệ, cũng khiến những người từng làm tổn thương cô phải trả cái giá xứng đáng.

Thấy Tô Thu Quỳnh lúc này rồi mà còn dám cười, Bùi An Na càng phẫn nộ hơn: “Tô Thu Quỳnh, cô đang cười nhạo tôi có đúng không! Được, nếu như cô đã không biết điều như vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”

Nói rồi, Bùi An Na giơ bàn tay lên, muốn tát mạnh lên mặt Tô Thu Quỳnh một lần nữa.

Đương nhiên Tô Thu Quỳnh sẽ không ngoan ngoãn đợi Bùi An Na đánh, cô giơ tay lên, dồn sức túm lấy cổ tay Bùi An Na.

Chỉ là lực tay của cô quá nhỏ, Bùi An Na hơi dồn lực một chút là đã hất được tay cô ra, cái tát quăng tới mạnh mẽ vô cùng.

Tô Thu Quỳnh tường rằng lần này cô phải chịu cái tát này rồi, nhưng điều bất ngờ đó là cơn đau trong dự tính không ập tới, Ân Thánh Kiệt nắm lấy cổ tay Bùi An Na ném cô ta sang một bên mà không hề thương tiếc chút nào.

“Anh Kiệt!” Nhìn thấy Ân Thánh Kiệt, Bùi An Na cũng quên mất nổi giận, cô ta có danh tiếng nhất định trong giới âm nhạc, nhưng so với nhân vật cấp bậc thiên vương như Ân Thánh Kiệt thì vẫn không đáng để nhắc tới.

Nếu như có thể hợp tác với Ân Thánh Kiệt, danh tiếng của cô ta chắc chắn sẽ nâng lên một tầm cao mới, đương nhiên cô ta sẽ không bỏ lỡ cơ hội lần này.

Cái tài lớn nhất của người trong giới giải trí chính là lật mặt.

Giây trước Bùi An Na còn phẫn nộ như sắp sửa ăn thịt người tới nơi, nhưng chỉ nháy mắt một cái cô ta đã cười đến mức trên mặt gần như nở ra một đóa hoa.

Cô ta nịnh nọt đi tới trước mặt Ân Thánh Kiệt: “Anh Kiệt, em là Bùi An Na, trước đây chúng ta đã từng gặp mặt rồi. Em vẫn luôn ngưỡng mộ anh, rất muốn hợp tác với anh. Em nghe nói anh muốn tìm ca sĩ để hợp tác hả bài ‘Khuynh Thành’ của mình, anh thế em thế nào? Em bảo đảm rằng sẽ phối hợp thật tốt với anh, cũng sẽ quay MV thật tốt, tuyệt đối sẽ không khiến anh thất vọng đâu.”

“Bùi An Na?” Ân Thánh Kiệt giương cằm lên, dáng vẻ bá đạo ngông cuồng: “Là cái cô Bùi An Na chỉ biết trừng mắt đấy à?”

Bùi An Na trong giới giải trí ngoài nổi tiếng với giọng hát cá heo ra thì cô ta còn nổi tiếng bởi một điều, đó là khi cô ta đóng phim thì chỉ biết trừng mắt để thể hiện diễn xuất.

Idol trong giới giải trí rất ít người tập trung vào ca hát hoặc đóng phim, đóng phim rảnh quá thì đi hát, mà hát rảnh quá thi đi đóng phim, chẳng thể nào bình thường hơn được nữa.

Vào lúc Bùi An Na đang nổi như cồn cũng từng diễn rất nhiều phim truyền hình, chỉ là cái diễn xuất chỉ biết trừng mắt với cắt hình kia của cô ta đã dọa cho hàng đống đạo diễn vốn dĩ muốn hợp tác với cô ta phải chạy mất dép. Đến cả khi cô ta quay MV, thứ duy nhất có thể chú ý cũng chỉ còn lại trừng mắt.

Ân Thánh Kiệt nói lời này chẳng hề nể tình một chút nào, mặt Bùi An Na cũng sắp không giữ nổi bình tĩnh nữa. Nhưng nghĩ đến mục đích ngày hôm nay của mình, cô ta vẫn kiên nhẫn cười nói với Ân Thánh Kiệt: “Anh Kiệt, anh đừng đùa người ta như vậy có được không! Diễn xuất của người ta giờ đã tốt hơn nhiều rồi, hơn nữa thực lực ca hát của người ta quá rõ ràng mà.”

“Xin lỗi, thực lực của cô, tôi thực sự không nhìn thấy.”

Lời nói này của Ân Thánh Kiệt khiến Bùi An Na tức đến mức muốn ói máu, mà điều càng khiến Bùi An Na giận dữ hơn đó là sau khi anh ta nói xong lời này, sự chú ý đều tập trung vào Tô Thu Quỳnh.

Trong đôi mắt khi anh ta nhìn sang Tô Thu Quỳnh mang theo sự tán thưởng rất rõ ràng: “Tô Thu Quỳnh, tôi đã nghe bài hát của cô rồi, rất hay. Hợp tác vui vẻ nhé.”

Nói rồi, Ân Thánh Kiệt vươn tay ra với Tô Thu Quỳnh.

Lại còn hợp tác vui vẻ?

Thấy cơ hội mà mình phải đi nịnh nọt cấp cao của các công ty giải trí sắp bị Tô Thu Quỳnh cứ thế cướp mất, sao Bùi An Na có thể cam lòng được!

Cô ta cắn răng xông tới trước mặt Ân Thánh Kiệt: “Anh Kiệt, anh không thể hợp tác với Tô Thu Quỳnh được! Cô ta là phụ nữ bị anh Chiến căm ghét vứt bỏ, nếu như anh hợp tác với cô ta thì là đối đầu với anh Chiến đấy!”

Nhìn thấy Lâm Tiêu đi từ đằng xa tới, Bùi An Na lập tức có thêm tự tin, khóe môi cô ta xuất hiện ý cười, nói tiếp: “Anh Kiệt, em là người phụ nữ của anh Lâm! Cho dù anh không nể mặt em thì cũng phải nể mặt anh Lâm chứ có đúng không? Câu hợp tác vui vẻ này, anh nên nói với em mới đúng chứ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.