Nhan Nhã Tịnh thật sự không còn gì để nói với hành vi của cô nhân viên này. Cô biết nhân viên bán hàng này có thái độ kém như vậy hẳn là vì quần áo trên người cô trông không giống kẻ có tiền.
Nhưng con người mua quần áo chỉ cần mặc sao cho thoải mái thôi, không cần thiết phải mua hàng hiệu cao cấp để hùa theo sự nịnh bợ của người khác.
Cô nhân viên kia đứng chặn trước mặt Nhan Nhã Tịnh khiến cô không cách nào lấy được chiếc túi xách mà mình thích, đành xoay người đi lấy một chiếc túi xách có dây đeo dài hơn ở phía sau.
Chiếc túi xách mà Nhan Nhã Tịnh cầm lấy vốn đã có dây đeo rất dài rồi, Nhan Nhã Tịnh nhìn nó một cái rồi chỉnh dây đến độ dài nhất. Cô khoác thử lên vai, chiếc túi xách gần như dài tới đầu gối của cô.
Nhan Nhã Tịnh không để tâm đến sự khinh thường trong ánh mắt của nhân viên, cô ngắm chiếc túi trên người mình trong gương, sau đó hỏi người nhân viên một câu như thể đang trưng cầu ý kiến: "Tôi mang cái này trông thế nào?"
Người nhân viên bán hàng nhìn Nhan Nhã Tịnh với vẻ mặt khinh thường, lỗ mũi như muốn hếch thẳng lên trời.
Đúng là đồ nhà quê, túi xách dây đeo nào có ai mang thấp như thế! Vừa nhìn đã biết ngay là người chưa từng trải sự đời, dạng người này mà cũng muốn đến cửa hàng của bọn họ mua đồ ư?
Người nhân viên bán hàng hất cằm xem thường Nhan Nhã Tịnh, cố dằn lòng mà đáp lại Nhan Nhã Tịnh: "Quá thấp!"
Nhan Nhã Tịnh cũng không tức giận đối với thái độ của nhân viên, cô cười vừa duyên dáng lại vừa hào sảng: "Ừ, hóa ra mắt chó không chỉ nhìn người thấp mà nhìn túi cũng thấp! Tôi không mua!"
Dứt lời, Nhan Nhã Tịnh đặt túi về lại trên kệ, chân đeo giày thể thao nghênh ngang rời đi.
"Hừ, đúng là mắt chó nhìn người thấp, tôi cũng không mua!" Một người phụ nữ mặc kiểu dáng mới nhất của Chanel cũng chú ý đến chuyện bên chỗ Nhan Nhã Tịnh, bà ta buông chiếc túi có giá hơn một tỷ rưỡi mà mình đang mang thử xuống, sau đó liền ngạo nghễ bước ra khỏi cửa hàng.
Người nhân viên bán hàng kia không ngờ rằng mình không những không làm khó được Nhan Nhã Tịnh mà còn bị cô chế giễu ngược lại. Bây giờ, một khách hàng lớn như thế cũng rời khỏi cửa hàng rồi, cô ta bị phá đến nỗi ruột cũng hóa xanh.
Trịnh Kiều và Cao Trúc cũng không ngờ họ không những không làm nhục được Nhan Nhã Tịnh mà còn khiến Nhan Nhã Tịnh hãnh diện một phen. Đương nhiên bọn họ không cam tâm để Nhan Nhã Tịnh rời đi như vậy.
Trịnh Kiều và Cao Trúc liếc nhìn nhau một cái, rất ăn ý trao đổi xong mưu kế thông qua ánh mắt đó. . Đọc