Người phụ nữ này, thật sự ghê gớm nha!
Sáng sớm này, cô ở biệt thự của anh nói cô sẽ đi xem mắt, anh chỉ cho rằng cô tức lên mà nói, không ngờ anh vừa mới nói ra chia tay, cô bèn không đợi nổi chạy vào vòng tay của người đàn ông khác!
Lưu Thiên Hàn nguy hiểm nheo nheo mắt, tầm mắt của anh giống như từng lưỡi dao phóng đến cái tay Thẩm Quyện đang đặt ở eo Nhan Nhã Tịnh.
Khiêu vũ thì khiêu vũ đi, còn ôm ôm ấp ấp, cái người phụ nữ Nhan Nhã Tịnh này, thật coi anh như chết rồi đúng không!
Cao Bắc Vinh vẫn hồn nhiên không có cảm giác với mối nguy hiểm bên cạnh, anh ta luôn luôn là người thích náo nhiệt, thấy mọi người đều đang hô hào, anh ta cũng hưng phấn hết cỡ la hét loạn lên.
Theo tầm mắt của mọi người, Cao Bắc Vinh cũng nhìn về phía sàn khiêu vũ, Nhan Nhã Tịnh vừa xoay nghiêng, vừa hay quay lưng về phía anh ta, anh ta không hề nhận ra Nhan Nhã Tịnh, nhưng vừa nhìn liền nhận ra anh chàng độc thân kim cương Thẩm Quyện.
Anh ta chỉ vào Thẩm Quyện, hưng phấn nói với Lưu Thiên Hàn, "Anh hai Lưu, anh mau nhìn, tên nhóc Thẩm Quyện đó không tồi nha! Khiêu vũ giỏi như vậy! Còn có người phụ nữ khiêu vũ với anh ta kìa, eo thật nhỏ! Dáng người thật quá đẹp đi!"
Thấy nét si mê rõ ràng trên mặt Thẩm Quyện, Cao Bắc Vinh kêu gào đến càng hưng phấn, không có được sự phản hồi của Lưu Thiên Hàn, trong lòng anh ta cảm thấy có chút mất mát như không được người hưởng ứng, anh ta trực tiếp không sợ chết mà vỗ cánh tay Lưu Thiên Hàn một cái.
"Anh hai Lưu, anh mau nhìn đi! Cái tên nhóc Thẩm Quyện trước giờ đều là một bộ ông cụ non, tôi vẫn là lần đầu thấy anh ta nhìn chằm chằm một người phụ nữ với bộ dáng háo sắc như vậy đó! Tôi dám đánh cược, người phụ nữ khiêu vũ với anh ta đó, nhất định là một mỹ nữ tuyệt sắc!"
Cao Bắc Vinh đang nói đến kích động, đột nhiên anh ta cảm thấy như có gì đó sai sai.
Sao bầu không khí xung quanh đột nhiên lại trở nên lạnh như vậy nhỉ!
Anh ta nghiêng mặt nhìn qua, phát hiện thấy Lưu Thiên Hàn đang không chớp mắt nhìn chằm chằm Thẩm Quyện, dáng vẻ đó tựa hộ như muốn khoét ra một cái lỗ trên mặt Thẩm Quyện.
Cao Bắc Vinh vẫn như cũ có chút không hiểu ra sao, "Anh hai Lưu, làm sao vậy? Anh làm gì mà nhìn chằm chằm tên nhóc Thẩm Quyện đó vậy? Không lẽ Thẩm Quyện có thù với anh?"
"Không đúng nha, trước giờ Thẩm Quyện chưa hề có tiếp xúc qua với anh, sao anh có thù với anh ta được chứ!"
Cao Bắc Vinh một bộ như bừng tỉnh hiểu ra, "Ồ, anh hai Lưu, không phải là anh hâm mộ tên nhóc Thẩm Quyện có thể tìm được một người bạn nhảy đẹp như vậy đó chứ? Chuyện này dễ thôi, tôi nghe nói tối nay chị dâu cũng đến, để tôi kiếm chị dâu đến khiêu vũ với anh!"
"Với nhan sắc thịnh thế của chị dâu chúng ta, lại không ném bạn nhảy của tên nhóc Thẩm Quyện đó tới một trăm tám mươi con phố ý..."
Giọng nói của Cao Bắc Vinh đột nhiên nghẹn ngang, bởi vì Nhan Nhã Tịnh quay mặt lại, anh ta không dám tin mà trợn tròn hai mắt, người khiêu vũ với tên nhóc Thẩm Quyện, lại là... chị dâu?!
Khó trách, mới nãy ánh mắt của Lưu Cửu đã cắt xẻo Thẩm Quyện ngàn vạn lần!
Sau khi Cao Bắc Vinh ngậm miệng, cảm giác áp suất không khí xung quanh càng thêm nặng nề, anh ta cảm thấy, nếu cứ tiếp tục như vậy, anh ta chắc chắn sẽ bị không khí lạnh xung quanh đông lạnh đến chết.
Anh ta không được tự nhiên cười khan, "Anh hai Lưu, đúng thật khéo nha, không ngờ bạn nhảy của tên nhóc Thẩm Quyện đó lại là chị dâu!"
"Chẳng qua chắc chắn không phải là chị dâu tình nguyện khiêu vũ với anh ta đâu, anh đợi đấy, bây giờ em liền gọi chị dâu qua đây, để chị ấy khiêu vũ với anh!"
Lưu Thiên Hàn thật đúng không muốn nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh tiếp tục nhiệt tình lãng mạn khiêu vũ với Thẩm Quyện một chút nào nữa, anh hận không thể lập tức cắt phăng cái tay đang đặt trên eo Nhan Nhã Tịnh của Thẩm Quyện.
Sau đó một phát kéo Nhan Nhã Tịnh qua, ấn cô lên tường hung ác mà hôn, để cho cô biết, kết cục của việc trêu ong ghẹo bướm khắp nơi!
Nhưng nghĩ tới anh ở trong lòng Nhan Nhã Tịnh, chẳng qua chỉ là thế thân của em trai anh, trong lòng Lưu Thiên Hàn thoáng chốc chỉ còn lại băng kết ngàn dặm.
Cần gì chứ!
Trong lòng cô căn bản không có anh, dù cho anh có cướp lại cô từ trong vòng tay Thẩm Quyện, thì trái tim của cô cũng không đặt trên người anh.
"Không cần!"
Lưu Thiên Hàn lạnh băng mở miệng, Cao Bắc Vinh vừa dợm bước ra, thoáng chốc liền khựng lại tại chỗ.
"Anh hai Lưu, cái gì gọi là không cần chứ? Anh hai Lưu, không phải là vì chị dâu khiêu vũ với người đàn ông khác, anh ghen đó chứ?"
"Nhổ nhổ nhổ! Chị dâu gì chứ! Anh hai Lưu, anh coi cái mồm thối này của em này! Về sau phải sửa lại gọi là chị Hai!"
"Tôi với cô ấy chia tay rồi!" Nói xong lời này, Lưu Thiên Hàn không nhìn Nhan Nhã Tịnh thêm một cái nào nữa, xoay người bước nhanh rời khỏi khu vực sàn nhảy.
"A?" Cao Bắc Vinh sững sờ đứng ngây tại chỗ, một lúc lâu sau mới phản ứng lại.
Anh ta vội đuổi theo Lưu Thiên Hàn, "Anh hai Lưu, lời này của anh là ý gì? Hôm qua anh với chị dâu... không phải, là chị Hai. Anh hai Lưu, không phải hôm qua anh và chị Hai còn ở cùng một chỗ với nhau sao? Làm sao mà hôm nay đã chia tay rồi?"
"Không phù hợp." Lưu Thiên Hàn bước nhanh như bay, anh sợ anh chỉ cần bước chậm lại một chút, anh sẽ không nhịn được muốn cướp lại Nhan Nhà Tịnh từ trong vòng tay của Thẩm Quyện.
Như vậy, anh chỉ có thể cả đời chìm đắm, làm một thế thân mà ngay cả bản thân anh cũng ghê tởm.
"Không phù hợp?" Cao Bắc Vinh đầy mặt lơ ngơ, câu trả lời này, cũng quá mức trừu tượng đi?
Lưu Thiên Hàn vốn định trực tiếp đi về, khuất mắt khôn coi, ai ngờ anh vừa ra khỏi sàn khiêu vũ, giọng nói của Cung Tư Mỹ liền giòn giã vang lên sau lưng anh, "Anh Gia Thành!"
Cung Tư Mỹ biết tối nay Lưu Thiên Hàn sẽ tới, nhưng cô ta không ngờ tới, anh sẽ vừa khéo nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh khiêu vũ với Thẩm Quyện.
Trong lòng Cung Tư Mỹ vui mừng, cô ta nhấc làn váy, nở nụ cười dịu dàng đi đến trước mặt Lưu Thiên Hàn, "Anh Gia Thành, anh đến rồi à! Anh Gia Thành, Cậu Thẩm và Nhan Nhã Tịnh khiêu vũ thật đẹp, em thật hâm mộ bọn họ! Anh Gia Thành, chúng ta cũng đi khiêu vũ đi được không?"
Cung Tư Mỹ lớn lên vốn rất đẹp, tối nay cô ta xuất hiện trong bữa tiệc giao lưu này, một thoáng kinh hồng, liền đã trở thành ánh trăng sáng trong lòng của không biết bao nhiêu nam sĩ tinh anh, hiện giờ cô ta đứng cùng với Lưu Thiên Hàn, trai xinh gái đẹp, lại càng hút mắt.
Điệu nhảy của Thẩm Quyện và Nhan Nhã Tịnh đã gần đến hồi kết, bọn họ xem còn có chút chưa đã, hiện giờ thấy Cung Tư Mỹ chủ động mời Lưu Thiên Hàn khiêu vũ, bọn họ không nhịn được chờ mong, mong đôi trai xinh gái đẹp này cũng giúp bọn họ được no con mắt.
Cung Tư Mỹ gia thế tốt, lại đẹp đến không thể khinh nhờn, đàn ông bình thường căn bản không dám mời cô ta khiêu vũ, bọn họ một mặt vừa hâm mộ ghen tị với Lưu Thiên Hàn, một mặt khác lại chân thành khâm phục.
Cũng chỉ có người đàn ông cao cao tại thượng như Cậu hai Lưu, mới xứng với anh trăng sáng trong lòng bọn họ.
Lưu Thiên Hàn tựa hồ như không nghe thấy lời nói của Cung Tư Mỹ, nghe thấy tiếng hô hào phía sau, anh không tự chủ lại nhìn lại phía sau một cái, phát hiện Nhan Nhã Tịnh và Thẩm Quyện đã kết thúc điệu nhảy này.
Bên tóc mai của Nhan Nhã Tịnh dính lên một mảnh bông liễu không biết từ nơi nào bay đến, sau khi Thẩm Quyện nhìn thấy, anh ta cúi người, cẩn thận từng chút một gỡ ra bông liễu nơi tóc mai của Nhan Nhã Tịnh.
Động tác này của Thẩm Quyện, không hề có chút khinh nhờn nào, thực là động tác bình thường đến không thể bình thường hơn giữa bạn bè với nhau, nhưng từ phía của Lưu Thiên Hàn và không ít người khác nhìn lại, anh ta vừa rồi kề sát lại bên mặt Nhan Nhã Tịnh, cực kỳ giống như hôn.
Vu Tiếu và Hà Tư Vũ đang mải đắm chìm trong cặp CP Cậu Thẩm và Nhan Nhã Tịnh đến không tự dứt ra được, cũng nhìn động tác của Thẩm Quyện thành anh ta hôn Nhan Nhã Tịnh, hai bọn họ hai miệng một lời hú lên, "Hôn một cái nữa! Hôn một cái nữa!"
Gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn đen đến phát xanh, hôn một cái nữa?
Được lắm a! Hôn nhau trước công chúng luôn rồi!
Sao sáng sớm nay anh không đánh gãy chân của cô đi chứ!