Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 346: Chương 346: Nhan nhã tịnh là người phụ nữ của hách trung văn tôi




Những câu hỏi của phóng viên ngày càng sắc bén, khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh ngày càng trắng bệch, cô thật sự không biết hôm nay rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Đầu tiên không hiểu sao Lưu Thiên Hàn lại đính hôn với Cung Tư Mỹ, còn xác định thời gian tổ chức hôn lễ, sau đó, cô lại bắt tại trận Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ, bây giờ lại bị những phóng viên không biết từ đâu xuất hiện xem là người thứ ba…

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh, bối rối lại không biết xoay sở thế nào, nhưng cô biết, cô không thể bị khí thế của những phóng viên này áp đảo.

Tình yêu giữa cô và Lưu Thiên Hàn, là tình yêu giữa hai người, sạch sẽ và đơn thuần, cho dù Lưu Thiên Hàn thay lòng yêu người khác, vứt bỏ cô, cô cũng sẽ không để mình cõng cái danh tiểu tam.

Nhan Nhã Tịnh bị những phòng viên kia chen lấn đến mức suýt nữa ngã xuống đất, cô vịn vào thân cây bên cạnh để ổn định lại cơ thể: “Tôi không biết mấy người đang nói cái gì? Nhan Nhã Tịnh tôi từ trước đến nay chưa từng làm người thứ ba!”

“Chưa từng làm người thứ ba? Ha? Lừa ai đây? Chúng tôi đều đã có được tin tức chính xác, cô Cung và cậu Lưu đã có hôn ước từ nhỏ, cô là người thứ ba chen vào đoạn tình cảm này, mưu đồ muốn làm chính thất, còn không phải là người thứ ba?”

“Đúng vậy, chuyện mất mặt cũng làm hết rồi, còn không muốn thừa nhận, tiểu tam bây giờ sao thích đã làm giái điếm rồi còn muốn lập miếu thờ vậy!”

“Nhưng tiểu tam chính là tiểu tam, cho dù tìm mọi cách cũng không thể trở thành chính thất! Cô Cung là ai? Cô Cung là cô chủ của nhà họ Cung, là người phụ nữ xứng với cậu Lưu nhất trên thế giới này!”

“Nhan Nhã Tịnh, cô nói cho chúng tôi nghe xem, cô vì muốn chia rẽ cậu Lưu và cô Cung, rốt cuộc đã làm những chuyện mất mặt nào rồi?”

….

Trên mặt Nhan Nhã Tịnh vẫn không tìm thấy được chút huyết sắc nào, cô chưa từng nghĩ, tình yêu mà cô dành cả đời, toàn tâm toàn ý đi vào, cuối cùng, trong mắt người khác cô lại biến thành tiểu tam không biết xấu hổ!

Nhan Nhã Tịnh hơi nâng cằm lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn, tinh xảo như viên ngọc, là sự quật cường, cao quý không cho phép khinh thường: “Tôi nói lại một lần nữa, Nhan Nhã Tịnh tôi từ trước đến nay chưa từng làm tiểu tam! Tôi và cậu trẻ….”

Nhan Nhã Tịnh vẫn chưa nói xong, Hách Trung Văn đã xông qua những vật cản, chen vào, đứng bên cạnh Nhan Nhã Tịnh.

Anh ta bảo vệ Nhan Nhã Tịnh ở phía sau, khuôn mặt tràn đầy sự cáu kỉnh: “Ai cho mấy người nói linh tinh ở đây? Mấy người còn dám ở đây nói linh tinh nữa, tôi xé miệng mấy người!”

“Cậu Hách?” Rất nhiều phóng viên đều sững sờ, bọn họ điều biết Hách Trung, bọn họ biết Hách Trung Văn là cháu trai mà Lưu Thiên Hàn yêu thương nhất, bọn họ không hiểu tại sao Hách Trung Văn lại bảo vệ Nhan Nhã Tịnh như vậy.

Lúc đó, Hách Trung Văn nói với mấy phóng viên kia chuyện Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ là con của anh ta với Nhan Nhã Tịnh, quả thật đã bị báo chí đưa tin, nhưng bởi vì thủ đoạn của Lưu Thiên Hàn nhanh như chớp, đến sau này, trên mạng không thể tìm thấy bất kỳ tin tức nào của Hách Trung Văn và hai đứa nhỏ, cuối cùng, không có mấy người nhớ giữa Hách Trung Văn và Nhan Nhã Tịnh còn có một tầng quan hệ như vậy.

“Cậu Hách, anh là cháu trai của cậu Lưu, chuyện của cậu Lưu, anh nhất định biết rất rõ! Nhan Nhã Tịnh phá vỡ hôn nhân của cậu Lưu, cô ta làm chuyện đáng xấu hổ như vậy, tại sao anh còn phải bảo vệ cô ta?”

“Đúng vậy cậu Hách, không phải anh nên giúp cậu Lưu và cô Cung dạy dỗ Nhan Nhã Tịnh sao? Bây giờ anh có phải đứng nhầm đội rồi?”

“Cậu Hách, anh mau nói cho chúng tôi biết đi, Nhan Nhã Tịnh vì muốn bò lên được giường cậu Lưu rốt cuộc đã làm những chuyện đáng xấu hổ gì? Có phải cô ta chuốc thuốc cậu Lưu không?”

…..

Lông mày Hách Trung Văn nhíu chặt lại, cảm nhận được cơ thể của Nhan Nhã Tịnh run rẩy không ngừng, sắc mặt anh ta càng thêm đen và lạnh lùng.

Cung Tư Mỹ tìm phóng viên của cả Vân Hải này đến để làm khó Nhan Nhã Tịnh, chuyện này, Hách Trung Văn biết.

Lúc anh ta biết được tin tức này, anh ta vốn dĩ muốn ngăn cản Cung Tư Mỹ, bởi vì trong lòng anh ta biết rõ, Cung Tư Mỹ làm như vậy, là muốn khiến Nhan Nhã Tịnh không thể ở lại Vân Hải nữa.

Anh ta không cho phép bất kỳ người nào ức hiếp chị đại là anh ta yêu nhất, nhưng, cuối cùng anh ta vẫn không ngăn cản.

Bởi vì, anh ta muốn làm một chuyện rất quan trọng.

Anh ta biết, nếu như chị đại bị phóng viên ở cả thành phố làm khó, cô nhất định sẽ không biết phải làm thế nào, mà anh ta bỉ ổi, muốn làm anh hùng cái thế của chị đại một lần.

Hơn nữa, anh ta còn muốn nhân cơ hội này, tuyên bố với tất cả phóng viên chuyện hai đứa nhỏ là con của anh ta và Nhan Nhã Tịnh.

Nhân tiện, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, cầu hôn Nhan Nhã Tịnh.

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh chỉ có Lưu Thiên Hàn, hôm nay anh ta cầu hôn, nhất định sẽ thất bại, nhưng điều này không quan trọng.

Điều quan trọng là, tất cả mọi người đều nghĩ hai đứa bé là con của anh ta và Nhan Nhã Tịnh, anh ta và Nhan Nhã Tịnh thật lòng yêu thương nhau, Lưu Thiên Hàn với Cung Tư Mỹ mới là một đôi.

Bà ngoại để tâm đến danh tiếng của nhà họ Lưu như vậy, hôm nay làm ầm ĩ như vậy, Nhan Nhã Tịnh, cũng đừng nghĩ đến chuyện bước vào cửa nhà họ Lưu!

Đúng vậy, ở trước mặt phóng viên, bị Nhan Nhã Tịnh từ chối lời cầu hôn, sẽ không có ai cảm thấy Nhan Nhã Tịnh không thích anh ta, rất nhiều người nổi tiếng, đều được bạn trai cầu hôn mấy lần, mới gật đầu đồng ý.

Anh ta bị từ chối, mọi người cũng chỉ cảm thấy đây là lời từ chối ngọt ngào, hoặc nói Nhan Nhã Tịnh đang khảo nghiệm sự thật lòng của anh ta, mọi người càng hi vọng lần sau anh ta sẽ cầu hôn Nhan Nhã Tịnh.

Lòng bàn tay Hách Trung Văn đổ mồ hôi, ánh mắt anh ta phức tạp liếc nhìn Nhan Nhã Tịnh, anh ta cảm thấy mình làm như vậy, thật sự có chút thừa nước đục thả câu, quả thật còn ác độc hơn Cung Tư Mỹ, nhưng phải làm sao đâu, anh ta quá yêu chị đại, yêu đến mức tình nguyện chiến đấu một mình, quyết đánh đến cùng!

Hách Trung Văn không quan tâm đến phản ứng của Nhan Nhã Tịnh, dùng lực nắm chặt lấy tay của Nhan Nhã Tịnh, ánh mắt của anh ta, lạnh lùng lướt qua người những phóng viên này: “Chị đại không phải là tiểu tam! Tôi nói lại một lần nữa, chị đại không phải là tiểu tam! Mấy người dám nói linh tinh, Hách Trung Văn tôi quyết sẽ không dễ dàng tha thứ!”

“Hách béo, đừng nói nữa!” Nhan Nhã Tịnh không thích vô duyên vô cớ bị người hất nước bẩn, nhưng cô càng không muốn kéo Hách Trung Văn vào trong.

“Hách béo, chuyện này cậu đừng quan tâm! Tôi không muốn liên lụy đến cậu!”

Lúc này, có không ít phóng viên, thích nhất là tìm các tin tức bùng nổ, nếu như bọn họ viết linh tinh về Hách Trung Văn, không chỉ ảnh hưởng đến hình tượng của Hách Trung Văn, còn có Hách thị phía sau Hách Trung Văn.

“Chị đại, em không liên lụy đến tôi! Lúc nhỏ, đều là em đứng phía trước bảo vệ tôi, bây giờ tôi có thể làm một chút chuyện vì em, em không biết tôi vui như thế nào đâu!”

Hách Trung Văn rời ánh mắt khỏi khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, anh ta nói từng từ từng chữ với những phóng viên kia: “Chị đại là người phụ nữ của Hách Trung Văn tôi, nếu có ai dám ức hiếp cô ấy dù chỉ một chút, chính là đối đầu với Hách Trung Văn tôi, đối đầu với cả Hách thị của tôi!”

“Cậu Hách thật đẹp trai!”

Mấy cô phóng viên trẻ mê trai hét lên, bình thường xem quá nhiều phim truyền hình dài tập, bây giờ nhìn thấy sự bảo vệ của Hách Trung Văn với Nhan Nhã Tịnh, bọn họ lại ảo tưởng ra một bộ phim tình yêu ngọt ngào, bá đạo tổng tài yêu tôi.

“Cậu Hách, lời này có ý gì? Nhan Nhã Tịnh không phải là tiểu tam của cậu Lưu sao, tại sao lại trở thành người phụ nữ của anh ta?”

“Đúng vậy, rõ ràng chúng ta nhận được tin tức nói…rốt cuộc là sai ở đâu?”

“Không phải chúng ta thật sự nhận được tin tức sai lầm đấy chứ, hiểu nhầm Nhan Nhã Tịnh?”

….

Mấy phóng viên là Cung Tư Mỹ bỏ tiền ra để mua chuộc, thấy Hách Trung Văn bảo vệ Nhan Nhã Tịnh như vậy, bọn họ đột nhiên cảm thấy khó hiểu.

Bọn họ nhìn nhau, một người lớn tuổi nhất trong số đó bước lên, trong lòng tràn đầy sự tức giận nói: “Cậu Hách, anh nói Nhan Nhã Tịnh là người phụ nữ của anh là có ý gì? Có phải sau khi Nhan Nhã Tịnh câu dẫn cậu Lưu, lại bò lên giường anh không?”\u0002\u0002

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.