Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 554: Chương 554: Tiểu quả phụ không ai thèm nhan nhã tịnh




Thật đúng là, oan gia ngõ hẹp.

Nhan Nhã Tịnh không muốn để ý đến Cung Tư Mỹ, lạnh lùng nhìn Cung Tư Mỹ và Chu Tịnh một cái, cô bèn tính tiếp tục tìm kiếm hình bóng Lưu Thiên Hàn.

Cung Tư Mỹ và Chu Tịnh lại không muốn để yên cho cô, vừa nhìn thấy cô, Chu Tịnh bèn nhiệt tình tiến lại.

"Nhan Nhã Tịnh, cô đến rồi à! Đi, chúng ta cùng lên sàn khiêu vũ nào!"

Vu Tiếu và Hà Tư Vũ tâm tư đơn thuần, đều không nhìn ra được là Chu Tịnh không có ý tốt, hai người bọn họ chú ý thấy bên chỗ sàn khiêu vũ có không ít tinh anh xã hội anh tuấn hào phóng, hưng phấn lôi kéo cánh tay Nhan Nhã Tịnh, cất bước đi về phía sàn khiêu vũ.

Chu Tịnh nhếch miệng cười lạnh một tiếng, nịnh nọt nhìn Cung Tư Mỹ một cái, đoạn vội vàng tiếp bước bọn Nhan Nhã Tịnh đi đến bên cạnh sàn khiêu vũ.

Nhan Nhã Tịnh từng học qua khiêu vũ, nhưng cô thật không quen khiêu vũ cùng đàn ông lạ.

Chỉ có điều, Vu Tiếu và Hà Tư Vũ một phải một trái kẹp lấy cánh tay cô, nhất thời cô không cách nào giằng khỏi bọn họ được.

Hà Tư Vũ nhìn những tinh anh xã hội trên sàn khiêu vũ, sớm đã quyên béng sự nghiệp lớn đẩy ngã Cậu Cao và Cậu Thẩm tối nay, cô ấy cười híp mí nói với Nhan Nhã Tịnh, "Chủ nhiệm Nhan, chúng ta cùng khiêu vũ đi! Chủ nhiệm Nhan, dáng người chị đẹp như vậy, khiêu vũ chắc chắn sẽ cực kỳ đẹp! Lát nữa chị có trúng vận đào hoa, nhớ phải chia cho em hai bông đấy nha!"

"Chị không khiêu vũ đâu, các em lên đi thôi, chị đi toilet trước đã."

Nhan Nhã Tịnh đang định giằng thoát khỏi móng vuốt của Vu Tiếu và Hà Tư Vũ, thì giọng nói to như loa phóng thanh của Chu Tịnh vang lên ngay phía sau lưng cô.

"Ôi chao, tiểu quả phụ đến khiêu vũ cơ đấy!"

Chu Tịnh thấy không ít người đều đã nghe thấy tiếng nói của cô ta, nét cười trên mặt cô ta càng thêm phần đắc ý, "Nhưng mà mọi người ai cũng tiếc mạng cả, ai dám khiêu vũ với tiểu quả phụ tương truyền khắc đàn ông chứ! Ai mà không biết, Cậu Lưu đang yên đang lành, chính là vì kết hôn với tiểu quả phụ xong mới bị khắc chết!"

Lời này của Chu Tịnh thật quá khắc nghiệt, dù cho Nhan Nhã Tịnh có tốt tính hơn nữa cũng không nhịn được.

Hà Tư Vũ còn tức tối hơn cả Nhan Nhã Tịnh, cô đạp giày cao gót vọt tới trước mặt Chu Tịnh, "Cô nói ai là tiểu quả phụ?! Tôi thấy cô chính là ghen tị Chủ nhiệm Nhan chúng tôi trẻ trung xinh đẹp hơn cô!"

Chu Tịnh vẫn ghếch cao cằm như cũ, lỗ mũi đều sắp hướng lên trời rồi, "Tôi ghen tị với cô ta? Hừ, tôi ghen tị cô ta trời sinh khắc đàn ông, mệnh quả phụ!"

"Cô!" Hà Tư Vũ tức lắm rồi, nhưng cô không giỏi cãi nhau với người ta, cô giận đến môi run rẩy, lại không nghĩ ra được mấy câu mắng chửi người.

Nhan Nhã Tịnh chậm rì rì đi tới trước mặt Chu Tịnh, đối mặt với những chê cười ác ý của mọi người xung quanh, trên người cô không có một chút nhếch nhác nào, ngược lại giống như hoa lan lưng trời trong sơn cốc âm u, ánh trăng trắng bạc vẩy lên người cô, giơ tay nhấc chân đều khiến người phải ngước nhìn, cao không với tới.

"Khắc đàn ông? Chu Tịnh, giờ là thời đại nào rồi, cô còn ở đây mà tuyên truyền mê tín dị đoan phong kiến?" Nhan Nhã Tịnh cười nhẹ, hai tròng mắt lấp lánh, sóng sánh lưu chuyển, đẹp không cản nổi, gương mặt không chút son phấn của cô, đối nghịch với gương mặt tô vẽ tỉ mỉ của Chu Tịnh, khiến nó càng trở nên tầm thường.

"Chu Tịnh, nghe nói anh trai cô dạo trước mới vào tổ phòng chống tệ nạn xã hội của sở cảnh sát, trong nhà có một thành phần mê tín dị đoan phong kiến ngay đó, sao anh ta không phòng chống cô trước đi?"

Trong vòng xã hội của mình, Chu Tịnh luôn cố gắng tạo dựng hình ảnh cho bản thân theo hướng danh viện hiện đại thời thượng, Nhan Nhã Tịnh nói cô ta tuyên truyền mê tín dị đoan, trên mặt cô ta nhất thời không chống đỡ được.

Nhưng những người từng lăn lộn qua trong cái vòng này, đều là những kẻ thành tinh mang theo trên mặt tầng tầng mặt nạ, trong nháy mắt, Chu Tịnh đã khôi phục dáng vẻ đắc ý mới rồi.

Lần này, cô ta ngược lại không nói chuyện với Nhan Nhã Tịnh nữa, mà lớn tiếng hô lên với những tinh anh xã hội xung quanh, "Tiểu quả phụ bị nhà họ Lưu quét ra khỏi cửa ra ngoài tìm đàn ông này, tiểu quả phụ tương truyền khắc đàn ông đây, các anh ai dám khiêu vũ với cô ta nào?"

Nhan Nhã Tịnh xinh đẹp trời sinh, lúc nãy khi cô đi đến bên này, vốn có không ít tinh anh xã hội rục rịch muốn thử, muốn tìm cô khiêu vũ.

Nhưng giờ nghe thấy lời này của Chu Tịnh, những người đàn ông vốn muốn tìm cô khiêu vũ đều bóp chết mồi lửa mới nhen nhóm trong lòng đó rồi.

Bọn họ ngược lại cũng không phải là thành phần phong kiến mê tín dị đoan, cảm thấy Nhan Nhã Tịnh khắc đàn ông gì cả, chủ yếu là vì hiện giờ mọi người đều đã biết Nhan Nhã Tịnh là tiểu quả phụ rồi, bọn họ đều là những người ưa mặt mũi, mời tiểu quả phụ nổi tiếng nhất Vân Hải khiêu vũ ngay trước mặt bao nhiêu người thế này, mặt mũi bọn họ không nhấc lên được.

Thấy những tinh anh xã hội xung quanh đều không có ý muốn mời Nhan Nhã Tịnh khiêu vũ, ánh mắt Chu Tịnh nhìn về phía Nhan Nhã Tịnh càng thêm phần coi thường, "Nhan Nhã Tịnh, cô không chịu nổi tịch mịch muốn ra ngoài dụ dỗ đàn ông, đáng tiếc nha, mọi người đều chê tiểu quả phụ cô, đến cả một người đàn ông khiêu vũ cùng cô cũng tìm không thấy, cô đứng ở đây, có thấy mất mặt hay không?!"

"Chủ nhiệm Nhan, chị đừng thèm để ý cái kẻ tâm thần này! Ai nói không có người khiêu vũ với chị, em nhảy với chị!" Hà Tư Vũ một phát kéo lấy cánh tay Nhan Nhã Tịnh, "Đi, Chủ nhiệm Nhan, chúng ta đi khiêu vũ nào! Ai nói khiêu vũ phải kiếm đàn ông! Phụ nữ chúng ta vẫn nhảy được như thường!"

Vu Tiếu cũng không nhìn nổi dáng vẻ đắc ý đó của Chu Tịnh, cô hung ác trừng Chu Tịnh một cái, quay người bèn đuổi theo Nhan Nhã Tịnh, "Còn có tôi nữa, tôi cũng khiêu vũ với hai người!"

Nhìn Hà Tư Vũ một trái một phải lôi kéo cánh tay của Nhan Nhã Tịnh, nụ cười của Chu Tịnh càng thêm phần không kiêng nể, "Tiểu quả phụ thật ghê gớm! Tìm không được đàn ông, liền bắt đầu tìm phụ nữ rồi kìa! Nhưng mà tiệc của chúng ta ngày hôm nay là giao lưu kết bạn, ngay cả một người bạn nam cũng không tìm được, sẽ bị trừ điểm tập thể đó nha!"

"Nhan Nhã Tịnh, nếu tôi mà là cô á, không ai thèm thì cũng sẽ không đến nơi công cộng để tìm mất mặt đâu!"

Thấy bên cạnh không ít người đều đang chê cười giễu cợt Nhan Nhã Tịnh, Chu Tịnh cười rộ lên, "Các vị tinh anh, hay là các vị làm người tốt một hồi, nhảy với tiểu quả phụ của chúng ta một điệu? Cứ coi như hành thiện tích đức đi!"

Thật ra, không phải tất cả mọi người đều không biết phân biệt đúng sai, Chu Tịnh nhằm vào Nhan Nhã Tịnh như vậy, bên cạnh có không ít người đều cảm thấy cô ta làm quá mức.

Chỉ có điều e ngại thế lực nhà họ Chu, không có ai dám ra mặt giúp Nhan Nhã Tịnh.

Thấy những tinh anh xã hội xung quanh tránh né Nhan Nhã Tịnh, Chu Tịnh vẫn thấy chưa đủ.

Cô ta biết Cung Tư Mỹ ghét Nhan Nhã Tịnh đến chết, mà cô ta lại muốn lấy lòng Cung Tư Mỹ, cách tốt nhất chính là khiến Nhan Nhã Tịnh xấu mặt đến cùng, tốt nhất là ai nấy đều hô đánh!

Cô ta bước nhanh đến trước mặt Nhan Nhã Tịnh, cất giọng bén nhọn khắc nghiệt nói, "Tiểu quả phụ thật không cần mặt mũi nữa nha! Không ai thèm còn cố sống cố chết ở lại không đi! Có phải bây giờ tiểu quả phụ đều không có giới hạn như vậy hay không, vì muốn dụ dỗ đàn ông, việc hạ tiện gì cũng đều làm ra được?!"

"Đáng tiếc nha, tiểu quả phụ bị nhà họ Lục quét ra khỏi cửa, tiểu quả phụ tương truyền khắc đàn ông, cho dù có cởi sạch đồ đứng ở đây, cũng không có đàn ông nào thèm!"

Nghe thấy lời này của Chu Tịnh, không ít con cháu nhà giàu có quan hệ tương đối tốt với Chu Tịnh đều không nhịn được cười váng lên.

Nghe thấy tiếng cười vang lên xung quanh, Vu Tiếu và Hà Tư Vũ tức đến hốc mắt đều đỏ, Nhan Nhã Tịnh tuy mặt mày vẫn điềm nhiên như cũ, nhưng nếu nói không có chút khó xử nào thì chắc chắn là giả.

Cô cần mặt mũi, tối nay Chu Tịnh đích thực là muốn khiến cho cô không còn chút mặt mũi nào.

Đám người Chu Tịnh đều đang cười đến đắc ý, một bàn tay thanh tú thon dài liền đưa tới trước mặt Nhan Nhã Tịnh.

"Tiểu thư, có thể mời cô nhảy một điệu không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.