Uyển Minh Phong chạy tới chỗ nàng , quay mặt nói với Hoàng Lam Phương :
- tam vương gia , người đợi 1 chút , ta sẽ thử thuyết phục Loan nhi ! - nói xong kéo nàng ra 1 góc . Nói nhỏ nhưng cực kỳ gấp rút
- Loan nhi ! Ta ko muốn ép muội nhưng cả phủ Uyển gia này trên dưới hơn trăm mạng người ! Tam vương gia đó là muốn gì cũng phải có bằng được ! Hắn chắc đã ko nhờ hoàng thượng ban hôn nhưng nếu hoàng thượng thấy muội ko đồng ý mà ban hôn , muội ko đồng ý tiếp là phạm tội khi quân ! Là Uyển gia sẽ bị trảm hết đó !!! - Uyển Minh Phong vẻ mặt cầu xin nhìn nàng .Nàng sững sờ , trước kia là đại tiểu thư mafia , kể cả thủ tướng cũng ko dám cãi nàng , nhưng hiện tại chỉ là đích nữ đại tướng quân , được hoàng thượng nhún nhường thì cũng ko thể phạm thượng . Cha nàng trước kia vì nàng ra mặt rất nhiều ! Nhưng 1 đại tướng quân đâu thể kháng lệnh vì nữ nhi ?
- ca ! Ta hiểu ! Ta là sẽ gả mà ! - nàng nói , cúi mặt làm hắn cứ tưởng nàng khóc , dắt nàng về Loan cẩm cư , quay lại nói với Hoàng Lam Phương hắn là Loan Loan đồng ý .
Loan cẩm cư
Loan Loan đăng ngồi mài chủy thủ , nàng lại nghĩ , sắp cướp đi 1 mạng người , làm nàng rất ghê tay a ! Huống chi lại là đệ nhất mỹ nam ? Hiện đại hay cổ đại cũng giống nhau thôi , ko nơi nào là nàng ko đi được
Xoẹt _ xoẹt _ xoẹt
Chiếc bàn làm bằng gỗ lim chia thành 3 khúc , nàng nhoẻn miệng , ánh mắt tím tàn nhẫn :
- tay nghề ko hề lụi ! Rất rất tốt !
Nửa đêm _ phủ tam vương gia
- vương gia , đã tối vậy mà người ko muốn lão nô tắt nến ngoài kia đi sao ? - quản gia đứng trước cửa , hỏi
- ko , nàng sắp đến rồi ! Nếu ta ko thắp nến thì nàng sẽ ko biết đường tới đây - Hoàng Lam Phương cười , ngồi trên ghế phê tấu chương
Quản gia khẽ thở dài, đi ra ngoài . Vương gia là ngày càng kỳ quái . Hắn nói tối nay tiểu vương phi sẽ tới nhưng đã quá nửa đêm rồi , bất quá , tam vương gia hắn ko bao giờ linh cảm sai cả !
Hiện tại ,ngoài bờ tường của tam vương phủ , Loan Loan nàng 1 thân hắc y , bó sát người , tóc tím vấn cao , mành che nửa khuôn mặt. Bên eo đeo đai lưng , ở trong ghim nhiều kim độc cùng chủy thủ nàng mới mài hồi chiều .
Chân khẽ nhún , bật tường , thầm nghĩ : ko mặc váy dài như mấy lần trước , trèo thật dễ , vả lại tường tam vương phủ này thấp hơn Uyển phủ nha !!!
Trước mắt nàng chính là Bạch đào viện của tam vương gia , trồng toàn bạch đào ko nga ! Nhìn rất đẹp. Ngẩn ngơ ngắm hoa 1 lúc , nàng lại giật mình : sao nơi này là ko có chút ám vệ a ? thường thấy trên phim người quý tộc coi trọng mạng sống lắm mà ? Nửa đêm rồi , đèn đuốc vẫn sáng chưng ? Hoàn toàn khác với suy nghĩ của nàng .
Nghĩ tới đó , nàng liền bị 1 người ôm từ sau lưng , chưa kịp hét lên thì người đó lên tiếng :
- tiểu bảo bối ! Ngươi làm ta đợi rất lâu nha !!!
P/s : mik là rất thik Phương ca a nha !!!