Nghe Nói Nàng Chính Là Levi (Đồng Nhân Shingeki No Kyojin)

Chương 7: Chương 7: Ngày mai viễn chinh




Editor: Diễm Tình

” Trận hình cơ bản vừa rồi ta đã giải thích qua, Revital, ngươi trước đi theo Hanji, không vấn đề chứ?” Erwin hỏi, ánh mắt hướng về thanh niên ở góc xó, chủ yếu phân đội trưởng đều nhìn lại.

“Tùy tiện.” Cô gái lạnh nhạt trả lời.

“Ngày mai viễn chinh ngoài thành chỉ cần dọn dẹp điểm đóng quân trước kia có titan tới là được, việc cung cấp vật tư vào trong là hàng đầu.” Ánh mắt Erwin chậm rãi đảo qua binh lính ở đây.“Hôm nay liền đến đây thôi, giải tán.”

=== ====== =======

Cô gái ra phòng họp, trực tiếp vào trường giữ ngựa.

Đi dạo hai lần của trường giữ ngựa nhưng không có nhìn đến con hắc mã của nàng. Cô gái cau mày huýt sáo, chỉ chốc lát sau, hắc mã liền vui vẻ chạy lại đây.

Ngựa của binh đoàn đều là chuyên môn trải qua sự tạp giao gen*, tính cách ôn hòa hơn nữa nhìn đến titan sẽ không chấn kinh, mà con thất hắc mã này lại không giống, nó không sợ hãi titan, có nhân tính nhưng tính cách rất dữ dằn, phương pháp mà cô gái dùng để nó phục tùng tuyệt đối không phải như kiểu dùng kẹo để dụ dỗ, thậm chí cái kiểu dùng kẹo này nàng cũng không thèm dùng.

* Sự tạp giao có nghĩa là sự kết hợp, sự phối hợp mà sự tạp giao gen nghĩa là phối họp chủng loại gen mà cụ thể ở đây là phối hợp gen ngựa với một tạp chủng khác để con ngựa có đặc tính mong muốn.

Cô gái trực tiếp một cước đá vào bụng của con ngựa một trăm bảy mấy cân sau đó ném xuống đất không quan tâm, đi thẳng căn tin ăn cơm. Hắc mã bị làm nhục như thế, ngược lại là bắt đầu dán đến gần nàng làm nũng, khiến cho một vài vị tiền bối đều trợn mắt há mồm.

Hắc mã thân thiết cọ đi cọ lại, cô gái yên lặng cúi đầu tựa như đang tìm cái gì. Hắc mã nghi hoặc nhìn về chủ nhân của chính mình, chỉ thấy ánh mắt nàng sáng lên, chạy đến góc cầm hai khối hồng chuyên**, lúc cầm hồng chuyên thì cô gái cao hứng, để trên đầu hắc mã, cô gái yên tâm thoải mái xoa xoa lông mao trên đầu hắc mã.

** Hồng chuyên: chuyên tức là cái ấm hay cái chén gì đó. Và hồng chuyên chắc có nghĩa kiểu cái mũ của con ngựa.

“Phốc…” Ranst vẫn tránh ở một góc thấy được màn này liền bưng kín miệng.

“Lăn ra đây.” Cô gái sẵng giọng, ánh mắt quét đi qua.“ Con chuột nào không ở cống thoát nước mà lén lút tránh ở đó?”

“Đừng như vậy… Đem người so thành con chuột ở cống thoát nước thật đúng là quá đáng a, Levi.” Ranst thở dài, tự nhận không hay ho đứng dậy.“Ta chỉ là đến quét dọn trường giữ ngựa thôi, nga? Nó lại chạy đi?”

Cô gái liếc mắt nhìn hắn, xoa xoa bờm ngựa liền buông lỏng tay ra, xoay người lên ngựa. Thân hình Ranst cứng đờ lại, nhìn bóng lưng sắp cưỡi ngựa đi xa, Ranst theo bản năng tìm đề tài để giữ lại cô gái.

“Này, Levi. Ngày mai viễn chinh, di chúc của ngươi đã viết xong?!”

…… Đây là cái đề tài kiểu gì a, nghe như thế nào cũng giống như đang nguyền rủa nàng ngày mai trở thành đồ ăn của titan a! Ranst có vẻ như không nghĩ xong nga.

Cô gái ghim lại dây cương, một lúc lâu sau mới nói:“Không, cái trò đó vô dụng với ta.” Bởi vì không có người để lại, cho nên không tất yếu.

Mà Ranst nghe qua lại biến thành nàng tự tin với thực lực của mình, căn bản sẽ không xuất hiện nguy cơ gì cho nên không cần thiết viết di thư. Ranst tin tưởng thực lực của nàng, nhưng hắn vẫn là có chút lo lắng nàng có thể vì quá tự tin mà chịu thiệt không.

“Vẫn là cẩn thận một chút đi.”

Revital tự nhiên là vẫn có cảm xúc với thành ý của người ta, nàng hơi hơi gật gật đầu, vỗ vỗ đầu ngựa, hắc mã quơ quơ đầu, mũi phát ra hai tiếng phì phì.

“……” Theo thị lực của Revital tất nhiên nhìn thấy miệng ngựa chảy ra nước dãi, Revital bắt đầu lo lắng có nên đổi ngựa hay không.

Tựa hồ nhìn ra ý tưởng của nàng, Ranst thiện ý nhắc nhở:“Tất cả ngựa đều là như vậy.”

Hắc mã lại không dùng ánh mắt cảm kích nhìn hắn, ngược lại là hếch mũi lên nhìn hắn. Ranst từ trong mắt nó nhìn ra “Con người ngu xuẩn, cho dù ta lại làm ầm ĩ cũng không có chuyện chủ nhân đổi ta bởi vì ta là tốt nhất” ý tứ này.

Nga, con ngựa này thật ngốc, nó chẳng lẽ cho rằng chủ nhân nó ngại nó ầm ĩ sao, rõ ràng là người mắc bệnh khiết phích không chịu được nước miếng của một con ngựa. Ranst nghĩ thầm trong lòng.

“Ta biết.” Revital nhìn thẳng vào Ranst, tuy rằng ngồi trên ngựa có vẻ cao hơn Ranst rất nhiều, nhưng là so với thái độ lạnh nhạt thậm chí coi thường trước kia đã tốt rất nhiều, điều này làm cho Ranst vô cùng vui sướng.

Leviness thoáng hòa dịu một chút:“Ngươi không phải muốn tẩy rửa chuồng ngựa sao?”

“A! Ta đều đã quên! Sắp tối rồi, làm sao bây giờ!”

“……”Cô gái tựa hồ chỉ có ý nhắc nhở một câu, cũng không có ý tứ hỗ trợ, kéo dây cương giục ngựa mà đi.

Ranst uể oải vì bị lưu lại một mình, hắn vừa rồi còn đang suy nghĩ Revital có phải sẽ lưu lại thì bọn họ sẽ có thời gian ở riêng với nhau… Xem ra khó khăn của việc cưa đổ cô gái này có chút lớn… Được rồi không phải một chút, quả thực chính là lớn đến phát rồ a!!!

=== ====== ====== ====

Revital đi dạo một chút cho đến tận khi cảm thấy hòa hợp cùng con ngựa nàng mới quay đầu trở lại.

Trước khi vào binh đoàn huấn luyện, Revital chưa bao giờ cưỡi ngựa. Huấn luyện binh đoàn mặc dù có khóa cưỡi ngựa, nhưng đối với Revital, huấn luyện tổng hợp trong thời gian hai tháng, cái gọi là khóa huấn luyện cũng chỉ có khái niệm mơ hồ. Vừa đến binh đoàn trinh sát, ngựa là phương tiện giao thông bảo mệnh khi viễn chinh, không am hiểu thuật cưỡi ngựa cũng không phải điều tốt, cho nên việc học tốt khống chế ngựa được nàng rút nhiều thời gian để luyện tập.

Tân binh mới vào binh đoàn tự nhiên là có thể không cần tham dự lần viễn chinh ngoài thành này, nhưng là Revital lại khác, nàng là người được điều động.

Revital từ trên lưng ngựa đi xuống, thần sắc có chút mất tự nhiên giữ lại thắt lưng nàng. Tuy rằng không có xuất hiện tình huống đùi mông bị xước, nhưng là thắt lưng vẫn là có chút tê. Xem ra cái tư thế trong sách giáo khoa này không thích hợp với nàng, toàn bộ động tác võ thuật hoa lệ mà cưỡi ngựa chạy hai giờ cũng đã sắp chặt đứt thắt lưng của nàng. Có lẽ cúi người kề sát lưng ngựa là biện pháp tốt, vừa có thể phòng trường hợp ngựa điên đẩy mình xuống.

Cô gái một đường lo lắng liền về tới ký túc xá, sau đó nàng phát hiện trước kỳ túc xá có người kỳ dị ngồi.

“A, Levi, ngươi đi nơi nào, ta chờ ngươi thật lâu.”

“Ngươi tới làm gì?”

“Thương thảo công việc cụ thể ngày mai a!” Hanji cười vẫy tay nói.

“Erwin đều nói rõ ràng”

“Ai nha, đây là thỉnh cầu của riêng ta ~ chính là bắt sống hai tên titan về –”

Cô gái trực tiếp đóng cửa ngăn Hanji có ý định nói tiếp.

“Ngao, Levi đừng vô tình như vậy thôi, tiểu titan thật sự rất đáng yêu a!!!!”

“ Tự đi tìm Erwin thương thảo!”

“Đừng như vậy nga!”

_________________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.