Cố Khải là bạn học thời cấp hai của cậu, tất nhiên người kia không nhớ nổi trong lớp mình còn có nhân vật như cậu. Khi đó Cố Khải gia thế tốt tướng mạo lại đẹp trai, ở trong trường học cũng được cho là một nhân vật nổi tiếng, những cô gái yêu thích anh ít nhất cũng có một tiểu đội. Mỗi khi lớp Cố Khải đến tiết thể dục, anh mặc áo thể thao rộng rãi, trên sân bóng rổ tập luyện đổ mồ hôi, có thể làm một đám con gái vây quanh sân say mê rít gào.
Tạ Phi khi đó còn không phải tên Tạ Phi mà tên là Tạ Long Long, cha Tạ già rồi mới có được cậu, mẹ Tạ vì sinh cậu phải đi một vòng qua Quỷ Môn Quan, sức khỏe vẫn không được tốt. Người nhà đối với đứa nhỏ này mong đợi rất cao từ cái tên là có thể nhìn ra mấy phần, mỗi người đối sử với cậu ngậm trong miệng sợ tan, nâng lòng bàn tay sợ vỡ, ngày thường luôn bồi bổ cho cậu ăn ngon, đến cuối tuần hoặc ngày nghỉ lễ được nghỉ ngơi vài ngày còn bổ sung thịt cá cố gắng bồi dưỡng cho cậu. Cậu bé mười ba mười bốn tuổi bị cho ăn trở thành một tên béo.
Thời kỳ trưởng thành tâm tư của các cậu nhóc rất mẫn cảm, bạn học trong lớp đùa giỡn gọi cậu là tên béo cậu cũng không tức giận, chỉ về đến nhà nói với người nhà vài câu là muốn ăn kiêng đã làm mẹ Tạ căng thẳng muốn đòi mạng. Nhìn con trai bảo bối của mình ăn ít một chút sẽ nhắc: “Con đang trong thời kỳ thân thể phát triển, hơi mập một chút không có gì.”
Ở trường học xem ra không có môn học nào làm khó cậu nhưng tóm lại vẫn có một môn học làm cậu khó chịu. Tạ Phi ở trong trường học thành tích rất giỏi mỗi môn học đều có thể đứng nhất ở trong lớp nhưng dù sao thì môn thể dục thành tích lại không được khả quan, mỗi khi thi môn thể dục thì đối với cậu đó là một vấn đề nan giải.
Khi chạy bộ cậu luôn chạy chậm hơn người khác một vòng, thầy giáo cầm đồng hồ bấm giờ vẻ mặt lo lắng khi nhìn thấy một cậu nhóc mập ú thở như trâu chạy về đích, trên người thịt mỡ từng vòng từng
vòng như cuộn sóng tự run run. Lâu dần những bạn học trong lớp đã kết thúc chạy cự li dài buổi sáng sớm từ lâu, sẽ đứng hai bên đường chạy khuyến khích cậu.
Những người bạn đứng bên đường cổ vũ cũng có Cố Khải.
Lần đầu tiên Tạ Phi phát hiện xu hướng tình dục của mình không giống với người bình thường chính là ở trên đường chạy.
Cố Khải trời vừa sáng là đã chạy xong, ăn mặc quần áo thể thao đung đung đưa đưa ở đường băng bên cạnh đi tới, theo sau là mấy cô gái cùng khối lớp líu ra líu ríu trò chuyện với Cố Khải. Thiếu niên mười mấy tuổi là thời kỳ đẹp rực rỡ nhất, huống chi vóc dáng Cố Khải rất cao hình phát triển hơn những thiếu niên cùng tuổi, trong mắt các cô gái tuổi dậy thì anh chính là nam chính trong phim thần tượng tồn tại ngoài đời thực.
Nam chính phim thần tượng còn rất quan tâm bạn học của mình, nhìn bạn cùng lớp Tạ Long Long ở trên đường chạy còn hự hự đang chạy, nhanh chân chạy đi bỏ mấy cô gái ở phía sau mà chạy theo cậu.
Đột nhiên có một người chạy theo mình Tạ Long Long tràn đầy nghi hoặc, vừa quay đầu liền nhìn thấy Cố Khải nhe răng cười với mình, cười rất xán lạn. Người kia có thể làm các cô gái thích mê nở một nụ cười tỏa nắng làm Tạ Long Long không hiểu sao lại có cảm giác tim mình đang đập liên hồi bổng nhiên bị bóp chặt một cái làm chân cậu mềm nhũn. Cố Khải thấy cậu muốn ngã lập tức xông lên đỡ cậu, chỉ suýt chút nữa là bị thân thể cậu đè bẹp.
Vội vội vàng vàng đỡ cậu đứng vững, thầy giáo chờ ở bên kia nhìn thấy Tạ Long Long lảo đảo sợ đến thót tim, cũng còn may bên cạnh có người đỡ được cậu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Bên kia Cố Khải đem Tạ Long Long kéo đứng thẳng, mới vừa muốn hỏi bạn học này có muốn đến phòng y tế hay không, thì bị cậu “Lạch cạch” một tiếng gỡ tay anh ra.
Không đợi anh mở miệng nói gì thì thấy đối phương cắm đầu chạy xa.
Tạ Phi đang ngồi nhớ lại hồi ức năm xưa thì di động “Leng keng” một tiếng, làm cậu sợ đến giật mình một cái. Cầm điện thoại di động lên nhìn, là tin nhắn của Cố Khải.