Cơn mưa nặng hạt dần dần ngừng hẳn, một đạo cầu vồng kéo dài qua không
trung, phảng phất như một chiếc cầu hoa lệ. làm cho người ta có loại cảm giác Xa hoa. New York vốn được Xưng là thủ đô của thế giới, trên đường
cái mỗi khu vực trong thành thị đều có hệ thống thoát nước vô cùng hoàn
thiện, khi mưa to vừa dừng lại, toàn bộ con đường hầu như không còn một
vũng nước.
Bởi mưa đã tạnh, Xe cộ và người đi đường bắt đầu nhiều hơn, phố người Hoa lại khôi phục sự nhộn nhịp như trước, sinh hoạt của
mọi người cũng không bởi vì trận mưa to thình lình mà thay đổi. tựa hồ
tất cả đều vẫn y nguyên như trước. Chỉ là mọi người ở trong khu phố Tàu
đều không biết chính là: Chủ nhân nơi này đã đổi người.
Lúc Lý
Dật đi tới cửa Hồng Môn võ quán tại khu phố Tàu, thành viên Hoa Nhân
Bang gác cửa võ quán đã thay đổi, đầu lĩnh chính là một người thanh niên Vóc dáng khôi ngô. toàn thân tràn ngập mỹ cảm lực lượng.
Phía
sau thanh niên đúng mười từ đại hán mặc cùng một loại trang phục thống
nhất, những đại hán này sắc mặt lạnh lùng. ánh mắt nhìn thẳng phía
trước, đứng nơi đó nhìn như một cây thương thẳng tắp.
Mắt thấy Xe của Lý Dật đã đến trước cửa võ quán, thanh niên đầu lĩnh lập tức bước lên nghênh đón.
Sau khi Xe dừng lại. Anh Hoa cũng như thường lệ bước Xuống trước mở cửa Xe cho Lý Dật.
Nước mưa tẩy rửa một ít vết máu trên người của Anh Hoa, thế nhưng có chút
máu vẫn lưu lại trên quần áo, dưới ánh mặt trời chiếu Xuống, nhìn thấy
mà giật mình. Nhưng nói thật ra, tựa hồ vóc người tuyệt mỹ của Anh Hoa
càng hấp dẫn ánh mắt người khác, bởi bị ướt đẫm nước mưa, quần áo nàng
dán sát vào trong da thịt, chiếc áo bó sát bao quanh cặp ngực ngạo nghễ, cùng vòng eo thon mảnh khảnh.
Lý Dật chậm rãi từ trong Xe đi ra, cùng lúc đó. những đại lão cũng trong Xe của mình đi ra.
“Lão đại!”
Trong lúc Lý Dật vừa bước Xuống Xe. tên thanh niên vóc người khôi ngô đi tới
trước người Lý Dật, thần sắc cung kính cúi người chào hỏi.
Ðối
với thanh niên vóc người khôi ngô được Trương Đức Khôn Xem như tâm phúc
này. Lý Dật cũng không Xa lạ, ngày trước khi Trương Đức Khôn đi tới Los
Angeles muốn đối phó Lý Dật, lúc đó muốn nỗ lực đoạt quyền, từng mang
theo thanh niên này cùng đi tới.
“Hình Phong, Trương lão nói cho tôi biết chuyện bên này cậu Xử lý tốt, hiện tại tình huống thế nào?” Lý Dật bình tĩnh hỏi thăm
Hình Phong cúi đầu. không dám đối diện với Lý Dật. mà cung kính đáp: “Hồi
bẩm lão đại, hiện nay khu phố Tàu đã bị khống chế, thủ hạ tâm phúc của
Hồng Thanh Vân toàn bộ bị giam lỏng.”
“Làm không tệ.” Lý Dật mỉm
cười vỗ vỗ vai Hình Phong. sau đó Xoay người đi tới trước người Lưu Kim
Ba, nghiêm mặt nói: “Lưu thúc, thành viên tổ chức của Hồng Thanh Vân dù
sao cũng là huynh đệ Hoa Nhân Bang chúng ta, tôi không hi vọng chuyện
của Hồng Thanh Vân liên lụy đến bọn họ, cho nên đành để chú ra ngựa. Chú Xem thế nào?”
Thái độ khách khí của Lý Dật nhiều ít làm Lưu Kim
Ba có chút kinh ngạc, bất quá hắn biết rõ, Lý Dật muốn hắn đi thuyết
phục thủ hạ của Hồng Thanh Vân thần phục, dù sao trong toàn bộ Hoa Nhân
Bang ngoại trừ Huyết Sát, những thủ hạ khác của Hồng Thanh Vân cũng sẽ
không cần vì một người đã chết mà bán mạng, về phần Lý Dật để hắn đứng
ra. tự nhiên là coi trọng uy vọng của hắn trong Hoa Nhân Bang.
“Ðược.” Lưu Kim Ba cho Lý Dật một đáp án rất thẳng thắn, sau đó lớn tiếng hỏi Hình Phong: “Người đang ở đâu?”
Lưu Kim Ba tuy rằng nổi danh là thùng thuốc nổ trong Hoa Nhân Bang. thế
nhưng Hình Phong thân là tâm phúc tín nhiệm nhất của Trương Ðức Khôn, tự nhiên cũng sẽ không sỢ hãi Lưu Kim Ba. Nghe được Lưu Kim Ba hỏi, hắn
ngẩng đầu không nóng không vội nói: “Lưu thúc. tôi đưa chú đi gặp bọn
họ."
Nói Xong Hình Phong làm ra một thủ thế, một gã đại hán phía
sau hắn lập tức tiến lên trước một bước hướng Lưu Kim Ba làm ra ý mời.
Thấy một màn như vậy, ánh mắt Lưu Kim Ba thoáng lóe lên, hắn tự nhiên rõ
ràng người phía sau Hình Phong cũng là lực lượng thủ hạ tinh nhuệ nhất
của Trương Đức Khôn, cũng cùng một tính chất giống như Huyết Sát của
Hồng Thanh Vân.
Lưu Kim Ba biết, Lý Dật cũng không biết, nhưng
hắn nhìn ra được Hình Phong là một người đáng giá để bồi dưỡng, tiềm lực không nhỏ, về phần người phía sau Hình Phong. Lý Dật tuy rằng nhìn ra
được thân thủ của những người đó không tệ, nhưng cũng không để trong
lòng.
Có thể nhận ra được ánh mắt của Lý Dật, Hình Phong lần này
cũng không cúi đầu, mà có đủ dũng khí nhìn thẳng Lý Dật. trong con ngươi toát ra ánh mắt tôn kính.
Đối với Hình Phong ngày trước từng
cùng Trương Ðức Khôn đi tới Los Angeles mà nói, tuy rằng hắn nghĩ Lý Dật quật khởi cũng có quá nhiều màu sắc truyền kỳ, thế nhưng người thắng
làm vua, người thua làm giặc. sự thực đủ để chứng minh tất cả!
Lưu Kim Ba đi theo người của Hình Phong rời đi, mà những đại lão của các
khu vực vẫn đứng bên cạnh Xe, ánh mắt phức tạp nhìn Lý Dật. Về phần
Trương Đức Khôn cũng không cùng Lý Dật đi trở về, mà đi lo chùi đít cho
chuyện Xảy ra vừa rồi. Tuy nói lúc đó đang ở trên Sông, bởi do mưa lớn,
nên trên Sông hầu như không có ca nô nào khác, bên bờ hầu như cũng không có người. Thế nhưng dù sao lúc đó làm ra động tĩnh không nhỏ, hơn nữa
lúc đám người Lý Dật rời đi. cảnh sát cũng đã chạy tới.
“Hình
Phong, đi nói cho bọn họ, để cho bọn họ tạm thời quay về tắm rữa thay đồ một chút. buổi trưa cùng nhau liên hoan." Lý Dật suy nghĩ một chút lại
nói với Hình Phong: “Về phần chuyện đặt tiệc do cậu đi làm, mặt khác đặt một phòng trong khách Sạn. Cuối cùng nói với Phong Lâm bảo hắn qua
đây.”
Lý Dật dứt lời nhìn Anh Hoa: “Cô đi khách sạn tắm rửa chờ tôi, tôi đi Xử lý một chút việc.”
Anh Hoa tựa hồ biết Lý Dật còn muốn làm gì, vẫn không kiên trì rời Lý Dật
nữa bước giống như trong dĩ vãng, mà gật đầu. đi theo Hình Phong rời đi.
Nữa phút Sau, Phong Lâm nhận đươc chỉ thị vẻ mặt bình tĩnh đi tới trước
người Lý Dật, Lý Dật không nói gì thêm, mà dẫn Phong Lâm hướng võ quán
đi vào.
Đúng như lời của Hình Phong, thủ hạ của Hồng Thanh Vân bị giam lỏng, trong võ quán chỉ có thủ hạ của Trương Ðức Khôn, những người đó sau khi nhìn thấy Lý Dật, thái độ thập phần cung kính.
Lý Dật đi tới phòng họp trên lầu hai, trên vách tường phòng họp, những bức
hình của những đời long đầu trước kia vẫn được treo nguyên trên đó, nơi
đặt lư hương vẫn không có dời đi, chỉ là trong lư hương cũng không có
cây nhang nào.
Lý Dật ngối Xuống đầu bàn, vô ý thức thò tay vào túi quần định lấy gói thuốc lá, nhưng phát hiện đã bị nước mưa làm sũng ướt.
Vì thế Lý Dật đành thôi, ngẩng đầu nhìn lên Phong Lâm
Lúc rời khỏi thuyền hắn cũng không che dù, vì thế cũng bị nước mưa Xối ướt, nhưng hắn phảng phất không thèm để ý, gương mặt vô cùng bình tĩnh.
“Ngồi đi.” Lý Dật nhìn Phong Lam phất phất tay.
Phong Lâm trầm mặc không lên tiếng ngồi vào đối diện Lý Dật, đón nhận ánh mắt Lý Dật, tựa hồ đang chờ đợi Lý Dật mở miệng.
“Ở thế kỷ trước. bên trong Hồng Môn phát sinh mâu thuẫn, long đầu thứ nhất của Mãnh Hổ Bang phất cờ làm phản. thành lập Mãnh Hổ Bang, đồng thời
đem mũi nhọn chỉ những thành viên Hồng Môn không chịu tham gia Mãnh Hổ
Bang, những thành viên Hồng Môn này ở trong quốc nội đến đường cùng. đi
tới nước ngoài thành lập Hoa Nhân Bang. Có thể nói, nguyên lão Hoa Nhân
Bang đời thứ nhất ước nguyện khi thành lập Hoa Nhân Bang là vì hi vọng
có một ngày có thể giết về nước, đoạt lại nguyên bản những gì thuộc về
họ!” Lý Dật sắc mặt bình tĩnh nói.
Có thể thật không ngờ Lý Dật
lại nói ra những lời này. vùng lông mày của Phong Lâm hơi nhướng lên, có vẻ thập phần nghi hoặc, nghi hoặc vì sao Lý Dật lại nói với hắn những
lời này.
“Bao năm qua đi. vật vẫn là vật. người đã không còn.
Mãnh Hổ Bang chiếm giữ toàn bộ phía nam Trung Quốc, lấy tay che trời,
Hoa Nhân Bang ở tại nước Mỹ ước nguyện ngày Xưa đã không còn một mãnh,
những đại lão vì lợi ích riêng tư không ngừng đùa giỡn quyền mưu. tự
giết lẫn nhau!” Lúc Lý Dật nói đến đây. thình lình phát hiện khóe mắt
Phong Lâm kịch liệt nhẩy lên hai cái. sau đó hắn thở dài: “Bất quá tôi
biết Phong gia các vị là một ngoại lệ.”
Những lời này của Lý Dật nhất thời làm Phong Lâm biến Sắc. thậm chí thân thể hắn còn run lên nhè nhẹ.
“Ngày trước. sau khi Hoa Nhân Bang đứng vững gót chân tại nước Mỹ, long đầu
đời thứ nhất của Hoa Nhân Bang vốn có kế hoạch về nước diệt trừ Mãnh Hổ
Bang, lúc đó hắn để Phong trưởng lão, cũng chính là ông nội của cậu mang theo một nhóm người bí mật trở về quốc nội, mà hắn lại mang theo Hoa
Nhân Bang ở chung quanh nước Mỹ chinh chiến, dùng hết tất cả thủ đoạn
tăng cường lợi thế báo thù." Lý Dật trầm giọng nói: “Có thể nói. long
đầu đời thứ nhất là một nhân vật rất giỏi. nguyện vọng lớn nhất khi hắn
còn Sống là về nước diệt trừ Mãnh Hổ Bang, trọng chấn uy phong Hồng Môn. Thế nhưng hắn thật không ngờ chính là, sau khi Hoa Nhân Bang đứng vững
gót chân tại Mỹ. những nguyên lão ngày trước đi theo hắn tuổi tác đã
già, đã không còn tinh lực lăn qua lăn lại. lại càng không vì ước nguyện ban đầu buông tha giang sơn đã gầy dựng tại Mỹ.”
“Nguyện vọng của hắn đã thất bại."
“Có thể nói, trong các nguyên lão đồng lứa với long đầu thứ nhất của Hoa
Nhân Bang, tồn tại tâm tư này chỉ còn có mỗi ông nội của cậu. Trong lúc
những nguyên lão hưởng thụ sinh hoạt an nhàn. người của Phong gia ở
trong quốc nội chỉ Sống tạm bợ. trải qua nổ lực không ngừng, cuối cùng
cũng tạo được một chút thế lực trong quốc nội. Thế nhưng vốn không thể
đủ Sức chống lại Mãnh Hổ Bang.”
“Biết được tin tức long đầu thứ
nhất chết đi. lão gia tử tự mình đi tới Mỹ, nổ lực khuyên bảo mấy nhân
vật nắm quyền Hoa Nhân Bang lúc đó thực hiện ước nguyện bạn đầu, thế
nhưng không nghĩ đến những người đó vì vị trí long đầu lại tranh đấu gay gắt, mà Phong lão gia tử lại mang bệnh không dậy nổi, cuối cùng chết
tại quốc nội.”
Khi Lý Dật nói đến đây, vành mắt Phong Lâm có chút đỏ lên, sự tức giận trên người không hề che giấu lộ đi ra!
“Ông nội cậu dù chết cũng không cam tâm, riêng lập quy cỦ cho con cháu, con
cháu Phong gia phải vì trọng chấn uy phong Hồng Môn mà nổ lực. Phong gia một ngày không bị diệt. gia quy một ngày không thay đổi!"
Phong
Lâm dưới áp lực tâm tình rốt cục không chịu nổi, hắn thở mạnh một hơi,
phức tạp nhìn Lý Dật: “Anh làm sao biết những chuyện này?"
Lý Dật cũng không trả lời câu hỏi của Phong Lâm mà tiếp tục nói:” Sau khi ông
nội cậu qua đời, cha cậu tiếp nhận chức gia chủ. Đồng thời trải qua sự
nổ lực của hắn làm Phong gia cắm rễ tại Phúc Kiến. chỉ là vì sợ bại lộ
thân phận, nên cha cậu hầu như chặt đứt liên hệ với nước Mỹ. Chỉ mỗi hai năm một lần khi có đại hội hắc đạo mới bí mật đến Mỹ. Có thể nói, mỗi
lần cha cậu đến Mỹ đều thuyết phục người của Hoa Nhân Bang tại Mỹ, không nên quên đi ước nguyện ngày trước! Thế nhưng bao năm qua đi, những
người đó đâu còn nhớ rõ ước nguyện ban đầu khi thành lập Hoa Nhân Bang?”
“Có thể nói, cha cậu đã tuyệt vọng! Mà ở lần này cậu tham gia đại hội hắc
đạo, mỗi người của Phong gia trong suốt mười năm nay cũng không hề đến
Mỹ. đúng không?”
Lý Dật nói đến đây. thâm ý liếc mắt nhìn Phong Lâm
“Nói cho tôi biết, vì sao anh biết những chuyện này?” Giọng nói của Phong Lâm có chút bất thiện.
Lý Dật nở nụ cuời, cười rất tự giễu: “Chúng ta có cùng mộng tưởng và cùng một địch nhân.”
Phong Lâm đầu tiên là ngẩn ra. sau đó tuyển chọn sự trầm mặc.
“Tao ngộ của tôi tại quốc nội cậu rất rõ ràng, mặt khác, nếu như tôi không
đoán sai, ngày trước lúc Mãnh Hổ Bang hạ truy sát lệnh, cha cậu cũng
nhận được phải không?”
Lý Dật cười cười, hời hợt nói: “Ngày
trước, người của Đái gia bỏ ra một triệu muốn đầu của tôi, thật không
biết lúc đó cha cậu nếu bắt được tôi, có thể vì một triệu đô giao tôi ra không?”
“Sẽ không! Con cháu Phong gia tuyệt đối sẽ không làm ra
loại chuyện này!” Phong Lâm có vẻ thập phần kích động, giọng nói lại
thập phần kiên quyết.
Biểu tình biến hoá của Phong Lâm bị Lý Dật
thu hết vào đáy mắt. hắn thoạt nhìn thập phần thõa mãn đối với biểu hiện của Phong Lâm, mắt thấy đã không còn Sai biệt lắm, trực tiếp ngã bài:
“Phong Lâm, cậu đã biết, tôi có một ít mạng lưới quan hệ tại Mỹ, mạng
lưới này không yếu, cho nên tôi muốn có được những tin tức này cũng
khộng phải là chuyện khó.”
“Mặt khác, tôi cho rằng cuộc nói
chuyện giữa chúng ta, không nên dây dưa ở chuyện tôi làm sao có được
những tin tức này, cậu thấy sao?” Lý Dật hỏi ngược lại.
Ngạc
nhiên nghe Lý Dật vừa nói như thế, biểu tình phẩn nộ của Phong Lậm biến
mất. hắn liên tục hít sâu hai lần. biểu tình triệt để lãnh tĩnh: “Anh
muốn về quốc nội?"
“Cậu nghĩ sao?” Lý Dật hỏi ngược lại.
Câu hỏi của Lý Dật làm Phong Lâm có chút Xấu hổ, hắn cau mày trầm ngâm vài
giây, sau đó nhìn chằm chằm vào mắt Lý Dật. gằn từng chữ: “Nếu anh về
nước báo thù, Phong gia sẽ không hề điều kiện toàn lực chi trì.” Biểu
tình kiên định của Phong Lâm làm Lý Dật hiểu được, Phong Lâm cũng không
nói dối, mà hắn cũng không nhìn lầm người.
“Tôi khẳng định là
muốn trở về, những không phải hiện tại.” Lý Dật bỗng nhiên đưa ánh mắt
nhìn ra cửa sổ, nhìn những kiến trúc tràn ngập phong vị của Trung Quốc,
nói: “Thực lực của Mãnh Hổ Bang trong quốc nội không kém, nhất thời sẽ
không thể diệt trừ, chúng ta phải làm đủ chuẩn bị.” Lý Dật thu hồi ánh
mắt trầm giọng nói: “Hôm nay tôi tìm cậu nói chuyện, thứ nhất là muốn
Xem người của Phong gia các vị có giống như trong tư liệu đã nói. vẫn
như cũ thủ vững gia quy. còn nữa, chính là muốn cho các vị làm đội quân
tiền tiêu!"
“Làm đội quân tiền tiêu?” Con ngươi Phong Lâm đột nhiên phóng lớn. tựa hồ như đã hiểu được điều gì.
Lý Dật gật đầu: “Ðúng vậy! Phong gia về nước đã khá nhiều năm, trong mấy
năm nay, trải qua ông và cha của cậu nổ lực, Phong gia ở tại Phúc Kiến
đã cắm rễ, thâm căn cố đế, tuy rằng không thể lay động địa vị của Mãnh
Hổ Bang. thế nhưng chí ít có được thực lực của chính mình.”
“Anh
muốn cho Phong gia làm như thế nào?” Phong Lâm kích động nhìn Lý Dật,
làm trưởng tử trong gia tộc, hắn tự nhiên rõ ràng nguyện vọng lớn nhất
của cha hắn chính là nhìn thấy Phong gia lớn mạnh. sau đó hoàn thành di
chúc trước khi Phong lão gia tử qua đời.
Lý Dật vô ý thức đặt tay lên bàn, nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, đột nhiên đề cao thanh âm nói: “Phát triển! Không tiếc tất cả sự trả giá để phát triển! sự phát triển ở đây
là chỉ thực lực hắc đạo, về phần mạng lưới quan hệ bạch đạo, chuyện này
tôi sẽ Xử lý thỏa đáng!”
Phong Lâm lại thớ ra một hơi, giờ khắc này hắn đã triệt để kích động, căn bản không cách nào khống chế được tình huống nội tâm.
“Trước đó cậu hẳn là thấy được, tôi có một nhóm thủ hạ thập phần xuất sắc. mà
tôi đang chuẩn bị cho bọn họ thành lập một căn cứ địa bí mật trong quốc
nội, chuyện này Cậu hẳn là có thể làm tốt."
Lý Dật nói ra kế
hoạch của mình: “Tôi cho cậu thời gian nữa năm, trong vòng nữa năm, tôi
mong muốn nhìn thấy thực lực của Phong gia tăng trưởng thật nhanh, ở
trong quá trình này, nếu Phong gia cần giúp đỡ, cứ việc mở miệng!”
Lúc này đây, Phong Lâm cũng không trả lời Lý Dật, mà hai mắt đỏ lên nhìn chằm chằm Lý Dật.
Vài giây sau. Phong Lâm đứng dậy. cúc cung nói: “Lão đại, Phong Lâm nhất định hoàn thành nhiệm vụ.”
Nghe câu lão đại phát ra từ nội tâm, nhìn vẻ cúc cung chín mươi độ của Phong Lâm, Lý Dật nở nụ cười. Hắn biết. bước đầu tiên về nước đã bước ra!
Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện, Lý Dật cũng không để Phong Lâm tham gia
tụ hội buổi trưa, mà để hắn trước tiên quay về quốc nội. cùng cha hắn
thương lượng chi tiết cụ thể, sau đó nghĩ ra một phương án giao lại cho
Lý Dật.
Lúc Phong Lâm rời đi, Trương Đức Khôn đã về tới võ quán,
chính Xác ra, hắn chờ đợi trong đại sãnh lầu một võ quán gần nữa giờ.
thẳng đến khi thấy Phong Lâm rời khỏi hắn mới đi lên lầu.
Đã qua
hai giờ, quần áo Trương Đức Khôn đã khô hơn phân nữa, thế nhưng vẩn còn
ẩm thấp. nhưng hắn cũng không vội vã trở về thay quần áo.
Chi tiết này rơi vào trong mắt Lý Dật, làm ấn tượng của Lý Dật đối với Trương Đức Khôn tốt hơn vài phần.
“Lão đại.” Trương Ðức Khôn đi vào phòng họp, cúc cung chào hỏi, giọng nói thập phần cung kính.
Nghe được tiếng gọi lão đại của Trương Đức Khôn, Lý Dật không lập tức trả
lời. mà đứng dậy nhìn Trương Ðức Khôn, tựa hồ đang làm ra quyết định.
Mặc dù cúi đầu. thế nhưng Trương Đức Khôn có thể nhận thấy đươc ánh mắt
nhìn kỹ của Lý Dật. trong lúc nhất thời, thân thể hắn cứng lại.
“Trương Đức Khôn, ngày trước ông đột nhiên phái người ám Sát tôi, ám sát không
thành công. sau đó chủ động cầm đầu người của Chu Thành đi tìm tôi. nói
muốn làm việc cho tôi, điều kiện là có được phân nữa thu nhập của Hoa
Nhân Bang.” Lý Dật bỗng nhiên mở miệng, giọng nói ôn hòa: “Đúng không?”
Lý Dật nói làm sắc mặt Trương Đức Khôn biến đổi, cũng không trả lời, tựa
hồ đang nghĩ ra lý do thoái thác. vài giây sau, hắn ngẩng đầu phức tạp
nhìn Lý Dật: “Lão đại, ngày trước tôi...”
“Ông làm không tệ. Tôi
sẽ tuân thủ hứa hẹn với ông!” Lý Dật cắt đứt lời nói của Trương Đức
Khôn: “Sau này, ngoại trừ sinh ý buôn lậu của Los Angeles, phân nữa thu
nhập của Hoa Nhân Bang là của Trương Đức Khôn ông đó.”
Khiếp sỢ!
Trương Đức Khôn bị câu nói của Lý Dật làm sợ ngây người!
Sau khi hắn biết được Lý Dật ở tại Nhật Bản nhấc lên sóng triều biển máu.
hắn tuyển chọn thần phục Lý Dật, hơn nữa cũng không nghĩ qua Lý Dật sẽ
đồng ý thực hiện lời hứa ngày trước!
Lần này đại hội hắc đạo có
thể nói là một giai đoạn thu chiến cuộc, mặc dù chiến cuộc này do Trương Ðức Khôn khéo tay bầy ra, thế nhưng theo thế cục phát triển hắn thiếu
chút nữa cho rằng sẽ kết thúc bằng lưỡng bại câu thương!
Làm hắn
thật không ngờ chính là Lý Dật từ đầu tới cuối không hề sợ hãi, sự liều
mạng khi sắp chết của Hồng Thanh Vân ở trước mặt Lý Dật giống như tiểu
hài tử ấu trĩ. lý trí nói cho Trương Đức Khôn, trước khi đại hội hắc đạo bắt đầu, Lý Dật đã biết Hồng Thanh Vân muốn làm gì, đồng thời đã bố trí Xong tất cả. Lý Dật sở dĩ ngay từ đầu không vạch trần Hồng Thanh Vân,
thứ nhất là muốn triệt để đánh nát lòng tin của Hồng Thanh Vân, thứ hai
là vì thu phục những cao tầng khác của Hoa Nhân Bang!
Tất cả
những điều này làm Trương Đức Khôn cảm thấy thật may mắn với quyết định
ngày trước, bởi vì hắn hiểu rõ, kết quả Lý Dật đã liệu trước từ lâu,
Hồng Thanh Vân đã không có tư cách trở thành đối thủ của Lý Dật!
Giờ khắc này. nghe được Lý Dật còn muốn giữ lời hứa ngày trước, biểu tình
của Trương Ðức Khôn kinh ngạc bất định. rất hiển nhiên, hắn đoán không
ra dụng ý khi Lý Dật làm như vậy.
“Trương Đức Khôn, tôi biết ông
đang hoài nghi động cơ của tôi.” Lý Dật trực tiếp đi tới trước người
Trương Ðức Khôn, dùng tay trực tiếp nâng cằm hắn lên, nhìn con ngươi
không ngừng lóe ra của hắn, cười nói: “Đồng dạng. tôi cũng không hoài
nghi lòng trung thành của ông!”
Trung thành!
Con ngươi Trương Đức Khôn đột nhiên phóng lớn, khóe mắt không ngừng kịch liệt nhảy lên!
“Cuộc quyết chiến của ủy ban mafia đã khai hỏa, thân là minh hữu của gia tộc
Gambino, tôi phải làm chuyện cần làm.” Lý Dật lại mở miệng: “Những đại
lão của Hoa Nhân Bang tuy rằng lần này thần phục tôi, thế nhưng nếu tôi
không cho bọn họ chỗ tốt. để cho bọn họ dẫn người đi liều mạng là chuyện không hiện thực."
Lý Dật nói làm sắc mặt Trương Đức Khôn thay đổi, hắn trước tiên liền đọc hiểu nguyên nhân Lý Dật làm như vậy.
Một tên hai chim!
Lý Dật lợi dụng người của hắn đi giúp đỡ gia tộc Gambino đồng thời cũng
giống như muốn làm suy yếu thực lực của hắn trong Hoa Nhân Bang.
“Thế nào, ông không muốn?” Nhìn thấy Trương Ðức Khôn không nói lời nào, Lý Dật nheo mắt.
“Nguyện ý.” Trương Ðức Khôn thở dài một hơi, gằn từng chữ: “Tôi , Trương Đức
Khôn. sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh sự trung thành của tôi đối với anh!”