Nữ bí thư của Meiha De là một nữ lang tóc vàng cao gầy. Nàng có mái tóc
vàng phiêu dật, làn da như được tắm trong bánh kem, trắng noãn trơn
tuột. Ưu thế tiên thiên của người Mỹ làm nàng có bộ ngực thật no tròn,
nhất là nàng hiểu được làm sao câu dẫn người, cố ý mở ra hai cúc áo, khe ngực thâm thúy đủ để câu dẫn dục vọng của rất nhiều nam nhân. So sánh
với thân trên mà nói, thân dưới của nàng càng hoàn mỹ, nàng mặc một
chiếc váy ngắn bao quanh bờ mông, đôi đùi đẹp bộc lọ hẳn ra ngoài, mỗi
khi nàng khom người, bởi váy quá ngắn, bộ mông lộ hẳn ra, còn có thể
nhìn thấy cả vùng rừng rậm màu vàng kim trong đó.
Bởi vì nữ nhân này chưa bao giờ mặc quần lót bên trong!
Có một lân, một gã công nhân nhìn thấy nàng khom người xuống, không cẩn
thận thấy vùng rừng rậm tuyệt vời màu vàng kim kia, tên công nhân trực
tiếp chảy nước miếng tại chỗ.
Từ đó về sau, tên công nhân kia hầu như mỗi ngày đều huyễn tưởng hình ảnh của nàng nữ bí thư trong khi tự
thỏa mãn, trên thực tế, toàn bộ tổng bộ công ty vận tải Non- Gothic,
nàng là “tình nhân” trong mộng của công nhân nam tính dùng để tưởng
tượng khi tự thỏa mãn mình.
Nhìn gò núi cao chót vót của nữ bí
thư, khóe miệng Meiha De lộ ra dáng tươi cười dâm đãng, hắn cũng không
đứng dậy mà là chuyển hướng hai chân.
Bí thư của Meiha De liếc đôi mắt câu hồn nhìn hắn, liếm đầu lưỡi, sa đó đầu tiên rót ly rượu cho hắn, bỏ vào hai viên đá lạnh.
Sau khi đưa ly rượu cho Meiha De, nữ nhân dùng thân thể cọ lên đùi hắn, uốn éo thân thể, trong lúc uốn éo cởi bỏ quần áo trên người, mỗi một lần
uốn éo, gò núi của nàng liên tục cọ vào thân thể Meiha De.
Nhìn tiểu mỹ nhân mê người trước mắt, Meiha De cũng không cử động, để mặc cho nàng tùy ý cởi bỏ quần áo trên người.
Mất đi nịt ngực ràng buộc, tòa núi non hoàn toàn bại lộ ra ngoài, kiên quyết mê người.
“Có thể bắt đầu rồi, bảo bối.” Một màn mê người trước mắt làm Meiha De nổi
lên phản ứng của nam nhân, hắn dụi tắt xì gà trong tay, nhẹ nhàng uống
một ngụm rượu vang, mỉm cười nói.
Nghe được hắn nói, tay phải nữ
nhân chậm rãi di động trên đùi hắn, cuối cùng nắm lấy cây thương giữa
hai chân, sau đó nàng châm rãi ngồi xuống, quen việc dễ làm cởi dây nịt
quần của Meiha De, kéo quần xuống, vươn ngón tay dựng thẳng cây thương
lên, đồng thời vươn đầu lưỡi thơm tho.
“Nga…!” Meiha De nhắm mắt
lại phát ra một tiếng rên rỉ thoải mái. Sau đó tà khí cười bóp lấy gò
núi của nữ nhân, đồng thời cầm ly rượu lạnh rót xuống bờ lưng trơn tuột
của nàng.
Bị rượu vang lạnh giá kích thích, nữ nhân không khỏi nhanh thêm tốc độ, sau đó dùng gò ngực kẹp lấy câu thương…
Lúc này, toàn bộ căn phòng tràn ngập khí túc dâm mỹ.
Meiha De một tay cầm tóc nữ nhân, một bên hưởng thụ sự phục vụ của nàng, hắn
lần đầu tiên nghĩ đánh bại được một đối thủ cường đại rồi phóng túng là
tuyệt vời đến như vậy!
Màn đêm buông xuống, ánh đèn rực rỡ sáng lên, lại một cuộc sống về đêm chuẩn bị bắt đầu.
Các quán bar nổi tiếng trong Los Angeles mở cửa, sinh ý của các hộp đêm cực kỳ thịnh vượng.
Hiển nhiên, trước đó Sidon phong bế một phần ba hộp đêm làm rất nhiều người
thích sống về đem nghẹn đến phá hủy, hôm nay bãi lại được mở ra, bọn họ
tự nhiên muốn hảo hảo phóng túng một chút.
Ba chiếc xe tải nhẹ
màu đen nhanh chóng chạy trên một con đường của Los Angeles, trong xe,
bao quát Jester bên trong toàn bộ thành viên của Hắc Dạ đều hạng nặng vũ trang, thậm chí, chiếc xe Jester cũng đã hoàn toàn được cải trang,
trong xe có cả hệ thống điển tự tiên tiến nhất.
Ngọn đèn hai bên
đường xuyên thấu qua kính thủy tinh chiếu vào trong xe, nương theo ngọn
đèn yếu ớt có thể nhìn thấy được biểu tình của thành viên Hắc Dạ đang
thập phần hưng phấn!
Hiển nhiên, đối với bọn họ mà nói, ngày
tháng quá mức bình ổn sẽ làm bọn họ chịu không nổi, bọn họ thích sinh
hoạt đặc sắc kích thích, bọn họ thích cảm giác đưa địch nhân vào địa
ngục!
“Đội trưởng, đêm nay chúng ta sẽ sảng khoái làm một trận
sao?” Nguyên trong xe đang an tĩnh vang lên một thanh âm có chút kích
động.
Lời kia vừa thốt ra, tất cả mọi người đều đưa ánh mắt nhìn về phía Jester.
Jester vốn đang đùa nghịch cây súng lục, ngây người nghe được câu hỏi của thủ
hạ, lắc đầu: “Căn cứ ý tứ của lão bản, nhiệm vụ đêm nay của chúng ta là
phá hủy thuyền hàng buôn lậu, cũng không cần đánh nhau.”
Nghe được Jester nói, thủ hạ của hắn có vẻ có chút uể oải, hiển nhiên, nhiệm vụ như vậy đối với bọn họ mà nói quá mức giản đơn.
“Lão bản nói chúng ta không thể bại lộ hành tung. Cho nên các cậu nên chăm
chú một chút, nếu xảy ra vấn đề đừng trách tôi không khách khí.” Tuy
rằng tận sâu trong nội tâm của Jester vẫn xem đám thủ hạ là huynh đệ của mình, thế nhưng vị quân nhân người Đức nghiêm cẩn này khi đối mặt với
nhiệm vụ, hoàn toàn bày ra một mặt nghiêm túc.
Nghe Jester nhắc nhở, những vị quân nhân tâm cao khí ngạo lập tức liền coi trọng nhiệm vụ trong buổi tối hôm nay.
Bốn mươi phút sau, ba chiếc xe chạy đến cạnh biển của bến tàu phía tây. Tại cạnh biển đỗ một chiếc thuyền hàng cải trang, sau khi xuống xe không
đợi Jester phân phó, đám quân nhân xuất sắc nhất toàn cầu theo thứ tự
leo lên thuyền hàng, toàn bộ quá trình thật cấp tốc lại chỉnh tề.
Khi đám người Jester lên thuyền hàng, thành viên Hoa Nhân bang đã đợi sẵn
lập tức lái ba chiếc xe tải nhẹ rời khỏi, mà đám người Jester lại lái
thuyền hàng tiến ra biển rộng mênh mang.
Vào một giờ hừng đông,
một con thuyền buôn lậu của tập đoàn Non- Gothic còn cách bến tàu chừng
năm trăm hải lý đã bị nổ tung, hàng hóa và nhân viên trên thuyền toàn bộ biến thành mảnh vụng trên biển, chìm vào biển sâu.
Hai giờ sáng hừng đông, cũng một màn đồng dạng tiếp tục trình diễn, một thuyền hàng chứa đầy hàng hóa bị nổ tung!
Trong hai tiếng đồng hồ sau đó, do Jester suất lĩnh thành viên Hắc Dạ tổng cộng phá hủy tám chiếc thuyền hàng buôn lậu!
Bốn giờ rưỡi hừng đông, căn cứ hải quân Wald và cảnh vệ đội trên biển đều
nhận được thông tri, phái ra trực thăng vũ trang đi lục soát, kết quả
không phát hiện được chút vết tích.
Năm giờ hừng đông, Meiha De bị một cú điện thoại đành thức.
Bởi vì ngày hôm qua tâm tình rất không tệ, hắn cùng bí thư tiêu hồn trong
phòng làm việc, sau đó lại đi về khu nhà cấp cao đại chiến cả đêm, thẳng đến bốn giờ sáng mới ngủ.
Vì thế khi nhận được điện thoại, Meiha De có vẻ thập phần căm tức, bất quá sau khi hắn thấy dãy số hiện lên
trên điện thoại, vẻ buồn ngủ và lửa giận của hắn trong nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.
“Chết tiệt, mấy tiếng đồng hồ trước, hơn năm
trăm hải lý cách bến tàu phát sinh sự kiện nổ thuyền, đây là có chuyện
gì?” Sau khi điện thoại chuyển được, trong điện thoại truyền ra thanh âm giận dữ.
Meiha De khúm núm đáp: “Xin lỗi Haier tiên sinh, tôi cũng không biết.”
“Chết tiệt, lập tức liên hệ người rời bến đêm qua, lập tức, ngươi là đồ con lợn.” Meiha De nói làm Haier thập phần căm tức.
Mười phút sau, sắc mặt Meiha De trắng bệch.
Bởi vì hắn đã không cách nào liên lạc được với thuyền viên mười chiếc thuyền hàng rời bến hôm qua!
Liên tưởng trong điện thoại, người phụ trách của gia tộc Lisbon Haier của
tập đoàn buôn lậu Non- Gothic nói, trên trán Meiha De không khỏi chảy ra mồ hôi lạnh. Cả người hắn run lên bấm dãy số của Haier: “Haier tiên
sinh, toàn bộ thuyền viên đều không liên hệ được!”
Một tiếng gầm
lên làm Meiha De thiếu chút nữa ném luôn điện thoại trong tay, sau đó
hắn làm như nhớ tới điều gì, nhanh miệng nói: “Haier tiên sinh, nhất
định là tên tạp chủng Lý Dật giở trò quỷ! Nhất định!”
“Chết tiệt, ta cũng biết là hắn giở trò quỷ! Thế nhưng không có bất luận chứng cứ
gì chứng minh là hắn làm! Không có chứng cứ, ngươi hiểu chưa? Ngươi là
đồ con lợn.” Đầu kia điện thoại, tâm tình Haier phi thường không xong,
người của Lý Dật có thể thần không biết quỷ không hay phá hủy mười chiếc thuyền buôn lậu đã làm tập đoàn buôn lậu Non- Gothic bị thương nặng.
Mà càng chủ yếu chính là, không có bất luận chứng cứ gì chứng minh là do Lý Dật đã làm!
Mẹ nó! Đây cũng không phải chủ ý của ta! Có thể trách ta sao?
Vào lúc này, Meiha De cũng không còn chút đắc ý, có chỉ là phiền muộn, thế
nhưng hắn cũng không dám phất tiết, trái lại chỉ ra vẻ đáng thương.
“Chết tiệt, nghe, chờ trời sáng ngươi lập tức giải thích với những thương
nhân hợp tác, mặt khác, đêm nay tạm thời không cho thuyền rời bến!”
Haier lạnh lùng nói: “Mẹ nó! Ta thật muốn nhìn con khỉ da vàng kia có lá gan lớn bao nhiêu!”
“Dạ! Haier tiên sinh!” Meiha De vội vàng trả lời.
Chờ Haier cắt đứt điện thoại, Meiha De tuôn mồ hôi lạnh, hắn không lau mồ
hôi, mà vẻ mặt buồn khổ, hiển nhiên hắn biết rõ giải thích với những
thương nhân hợp tác kia là một chuyện phi thường khó khăn, hơn nữa còn
là những thương nhân chiều hôm qua không thèm nhìn sự uy hiếp của Lý
Dật, kết quả liền xuất hiện loại chuyện này.
Điều này đối với những thương nhân kia không thể nghi ngờ là một cơn ác mộng!
Meiha De có thể khẳng định, mặc dù hắn có thể trấn an lửa giận của đám thương nhân, nhưng bọn học cũng sẽ không tiếp tục hợp tác với tập đoàn buôn
lậu Non- Gothic, chí ít trước khi sự uy hiếp của Lý Dật còn chưa trừ bỏ.
“Làm sao vậy? Lão bản thân ái?” Lúc này nữ nhân bên cạnh Meiha De ngồi dậy từ phía sau ôm lấy thân thể hắn.
“Cút xa một chút!” Meiha De tức giận phất phất tay, sau đó xuống giường tìm quần áo.
Biến hóa của hắn làm nữ nhân thập phần phiền muôn, ở trong trí nhớ của nàng, tối hôm qua Meiha De xem nàng như bảo bối điểm tâm mà đối đãi, mà hôm
nay lại nhanh chóng thay đổi thành một người khác.
“Mẹ nó, ngươi
không mặc quần áo vào, còn ở trên giường phát tao cái gì?” Meiha De mặc
xong quần áo thấy nữ bí thư vẫn chưa đứng dậy, nhị không được mắng.
Meiha De nói thiếu chút nữa làm nữ nhân tức đến ngất xỉu!
Là ai muốn ta phát tao chứ? ( đọc mà chả hỉu gì hjt hjc hjc -.-, đành đánh lại nguyên văn luôn.)
Trong lòng nữ nhân oán hận nghĩ, cũng không dám nói thêm điều gì.
Vào lúc trời sáng, Meiha De liên hệ những thương nhân hợp tác, vừa đưa ra lời xin lỗi đồng thời đưa ra bồi thường.
Những thương nhân hợp tác kia, bắt đầu vốn không muốn làm, nếu không phải
cuối cùng do Meiha De hứa hẹn, bọn họ đã không dính vào chuyện này.
Hiện tại những thương nhân hợp tác kia nghe được lời xin lỗi, nếu như vậy
thì cuộc đời bù nhìn của Meiha De xem như đã đến ngày tận cùng!
Vào buổi tối ngày thứ bảy, Meiha De dựa theo mặt trên phân phó, không để
những thuyền hành buôn lậu rời bên, mà người phụ trách gia tộc Lisbon là Haier trải qua mạng lưới quan hệ trong tay phái trực thăng vũ trang bí
mật tìm tòi phiến hải vực kia.
Làm Haier thất vọng chính là, tròn một buổi tối, dù một sợi lông cũng không tìm ra!
Bởi vì, vào lúc ban đêm, đám người của Jester vốn không hề rời bến.
Vào buổi tối ngày thứ ba vẫn như cũ, vài trực thăng vũ trang lại tìm tòi cả đêm nơi phiến hả vực, cũng không phát hiện bất luận thứ gì.
Điều này làm cho Haier thiếu chút nữa phát điên, bởi vì hắn bị rất nhiều nghi vấn.
Ngày thứ tám trôi qua. Trải qua thể lực sau màn của tập đoàn buôn lậu Non-
Gothic nghiên cứu quyết định, nghiệp vụ của tập đoàn một lần nữa khôi
phục bình thường, đồng thời lợi dụng mạng lưới quan hệ của gia tộc
Lisbon trong hải quân đi theo hộ vệ.
Theo bọn họ xem ra, nếu như Lý Dật phát rồ lại hạ thủ lần thứ hai, như vậy chính là khiêu khích quân đội!
Bọn họ kiên quyết cho rằng Lý Dật không có lá gan này.
Bọn họ xác thực không có đoán sai, Lý Dật cũng không tiếp tục hạ thủ đối
với quân đội, tuy rằng Lý Dật tin tưởng đám người Jester có thể làm rất
bảo mật, thế nhưng trên thế giới không có bức tường nào không ra gió, ở
thời kì mẫn cảm này, hắn tự nhiên sẽ không đi chơi lửa.
Cẩn thận sẽ được an toàn.
Đạo lý này, từ kiếp trước Lý Dật đã hiểu.
Thời gian kiếp trước mỗi khi hắn ám sát mục tiêu đều sẽ làm đầy đủ chuẩn bị, nếu ngay tình huống còn chưa nắm chắc, hắn tuyệt đối sẽ không tùy tiện
xuất thủ.
Bất quá, chủ nhân sau màn của tập đoàn buôn lậu Non-
Gothic đã đoán sai một điểm: Ngày thứ tám, khi tập đoàn buôn lậu Non-
Gothic dự định triển khai khai trương lần nữa, cả đám thương nhân hợp
tác toàn bộ biến mất, hầu như không có một thương nhân nào nguyện ý dùng con đường buôn lậu của tập đoàn buôn lậu Non- Gothic!
Trong đó
có một ít thương nhân tuyển chọn thái độ quan sát, mà cũng có một ít
thương nhân dùng con đường buôn lậu hàng hóa từ mấy tập đoàn buôn lậu
khác, hơn nữa Lý Dật cũng không hề đả kích mấy tập đoàn buôn lậu kia!
Tin tức này làm cho tập đoàn buôn lậu Non- Gothic triệt để luống cuống!
Vì thế, chủ nhân sau màn của tập đoàn buôn lậu Non- Gothic lại mời dự họp
hội nghị khẩn cấp lần thứ hai, nội dung hội nghị cũng không ai biết.
Ánh mặt trời sau buổi trưa cực kỳ nóng bỏng, chiếu xuống mặt đất dường như
muốn làm mặt đất hòa tan, cả tòa thành thị giống như một cái lồng hấp.
Ở một buổi chiều nóng bức thế này, Lý Dật lại không ở trong biệt thự nghỉ trưa, mà ngồi trong đại sảnh võ quán thích ý hút thuốc lá.
So
sánh với hình dạng rầu rĩ hai ngày vừa rồi mà nói, lúc này biểu tình vẻ
mặt Lý Dật thật tự tin, làm cho người ta có loại cảm giác nắm trong tay
toàn cục.
Trên thực tế, với hình thức hiện tại, tất cả xác thực
đều nằm trong tầm khống chế của Lý Dật, trận cờ này đã tới giai đoạn thu quân.
Tiếng bước chân quen thuộc từ xa đến gần, vẻ mặt Anh Hoa
lạnh lùng từ ngoài của đi đến: “Lão bản, bên ngoài có một tên Meiha De
muốn gặp ông.”
“Cô đi nói cho hắn, thời gian của tôi rất quý giá, không rảnh bồi hắn chơi.” Lý Dật nhớ tới ngày đó Meiha De nói với Tiểu
Thất câu này, lập tức lặp lại nguyên vẹn với Anh Hoa.
Nghe được Lý Dật nói, Anh Hoa trầm mặc không lên tiếng đi ra đại sảnh.
Bên ngoài võ quán có ba chiếc xe đắt tiền đang đỗ, ở giữa là một chiếc Lincoln.
Mặc dù khí trời đang nóng muốn chết người, thế nhưng Meiha De cũng không
ngồi trong xe, mà đứng dưới mặt trời chói chang không ngừng lau mồ hôi
trên đầu. Mắt thấy Anh Hoa từ trong võ quán đi ra, Meiha De lập tức tiến lên nghênh đón, vẻ mặt cười lấy lòng hỏi thăm: “Tiểu thư, tôi có thể đi vào không?”
Khi nói ra những lời này, Meiha De cũng không dám
nhìn thẳng vào cặp mắt băng lãnh của Anh Hoa, khí tức băng lãnh toát ra
từ trên người Anh Hoa làm hắn thập phần bất an, thậm chí trong lòng hắn
còn có một ảo giác: nữ nhân trước mặt tuyệt đối có thể trong nháy mắt
giết chết chình mình!
“Lão bản nói thời gian của ông ấy rất quý giá, không rảnh chơi với ngươi.” Anh Hoa không chút biểu tình nói.
Ngạc nhiên nghe được Anh Hoa nói, Meiha De theo bản năng nghĩ những lời này
nghe tới thập phần quen thuộc, nghĩ lại thì nhớ ra là lời trước đó mình
từng nói qua với Tiểu Thất. Phát hiện này làm sắc mặt Meiha De có chút
xấu xí, vẻ mặt hắn cầu xin nhìn Anh Hoa, thỉnh cầu nói: “Có thể giúp đỡ
hồi báo thêm lần nữa với lão bản của cô, đã nói tôi tới để xin lỗi, phí
dụng của tập đoàn Non- Gothic sẽ giao ra không ít cho Hoa Nhân bang.”
“Rời đi.”
Đối mặt hình dạng ăn nói khép nép của Meiha De, Anh Hoa cũng không cho hắn
nét mặt hòa nhã, nếu không phải Lý Dật đã dặn không cho động thủ, Anh
Hoa tuyệt đối sẽ xem Meiha De giống như rác rưởi ném đi?
Thái độ
cường ngạnh của Anh Hoa làm sắc mặt Meiha De khẽ biến, cùng lúc đó thủ
hạ của hắn từ trong xe nhảy xuống, đưa tày thò vào trong lòng, làm ra tư thế tùy thời rút súng.
Đối mặt hơn mười thủ hạ của Meiha De,
khóe miệng Anh Hoa lộ ra dáng tươi cười chẳng đáng, đôi môi khêu gợi hơi mở, lạnh lùng nói: “Ngươi có thể cho đám ngu ngốc này động thủ, ta có
thể bảo chứng trong một phút vặn gãy cổ bọn họ, đương nhiên, cũng bao
quát ngươi!”
Anh Hoa nói làm Meiha De sợ run cả người, hắn xoay người quay nhìn thủ hạ mắng một tiếng, sau đó hổn hển chui vào xe.
Cuối cùng, ba chiếc xe lần lượt rời đi.
“***, các ngươi đều là đầu heo sao? Nơi này là khu phố Tàu, nơi này là địa
bàn của tên điên kia, các ngươi không ngờ dám xuống xe rút súng?” Trong
xe, Meiha De sắc mặt xấu xí giáo huấn đám thủ hạ, trong lòng cũng phiền
muộn tới cực điểm.
Đám thủ hạ của Meiha De cũng không phản bác, thế nhưng cả đám giống như bị người ta cưỡng gian, biểu tình vô cùng ủy khuất.
Theo bọn họ xem ra, bọn họ đi theo Meiha De chính là vi phô trương thanh
thế, Meiha De không cho bọn họ xuống xe, như vậy bọn họ có tới hay không cũng đều như nahu.
Meiha De tự nhiên không biết được suy nghĩ
của đám thủ hạ, sau khi phát tiết, trước tiên hắn gọi didet hồi báo cho
thế lực sau màn tập đoàn buôn lậu Non- Gothic.
Cùng lúc đó, Lý
Dật cũng rời khỏi võ quán, Anh Hoa cũng không đi theo Lý Dật, từ sau khi Hạ Vũ Đình tới Los Angeles, nàng đã dời khỏi biệt thự ra võ quán ở lại. Hôm nay mỗi ngày đều ở trong võ quán, đương nhiên, tuyệt đại đa số tình huống, nàng vẫn thủ hộ chung quanh biệt thự, yên lặng làm lính bảo an
che chở an toàn cho hai người.
Nhìn bóng lưng Lý Dật rời đi, trên gương mặt vốn lạnh lùng của Anh Hoa lộ ra biểu tình phức tạp, với chỉ
số thông minh của nàng đương nhiên hiểu rõ, Lý Dật không bàn công việc
tại biệt thự, chỉ là sợ ảnh hưởng tới nữ nhân kia mà thôi!
Lúc Lý Dật trở lại biệt thự, Hạ Vũ Đình đang ở trong phòng sách theo một người Hoa kiều học tiếng Anh.
Lý Dật cũng không lên lầu quấy rối Hạ Vũ Đình, mà ngồi trong đại sảnh chờ điện thoại.
Nửa giờ sau, Lý Dật đã đợi được điện thoại, là do Sidon gọi tới.
Sau khi chuyển điện thoại, thanh âm Sidon truyền ra thật rõ ràng: “Bọn họ
đáp ứng giao phí dụng, đồng thời bảo chứng ngày sau tuyệt đối sẽ không
đối nghịch với Hoa Nhân Bang!”
Trong mấy ngày nay, tâm tình Sidon vẫn thập phần khẩn trương, hắn rất sợ lần này Lý Dật cùng tập đoàn buôn lậu Non- Gothic tranh đấu sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của hắn, mà khi hắn
nghe được mười thuyền hàng của tập đoàn Non- Gothic biến mất thật kì lạ
trên biển rộng mênh mông, Sidon thiếu hcust nữa phát bệnh tim!
Sau đó, khi Sidon biết được Lý Dật làm việc rất sạch sẽ, hiện trường không hề lưu chút vết tích nào, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì theo hắn xem ra, ở tình thế trước mặt, nếu Lý Dật bị đối phương bắt
được nhược điểm, như vậy dù cho gia tộc Hyde Gus có đứng ra cũng bảo vệ
không được Lý Dật!
Thậm chí Sidon cho rằng nếu sự tình không phải phát sinh trên biển, cự ly rời nước Mỹ quá xa xôi, mặt dù không có
chứng cứ chứng minh do Lý Dật làm, Lý Dật cũng gặp phiền phức rất lớn.
Dù sao Lý Dật đang động thủ trên đầu thái tuế!
Lý Dật có thể nhận thấy được loại tâm tình giải thoát của Sidon, bất quá
vẫn không vạch trần, mà cười hỏi: “Bọn dự định ra bao nhiêu tiền?”
“Bọn họ cũng không nói rõ, hẳn là như số tiền trước kia đi?” Sidon đầu tiên ngẩn ra, sau đó làm ra phán đoán.
Lý Dật nhẹ nhàng lắc cổ một chút, trầm giọng nói: “Sindon, anh giúp tôi
chuyển cáo bọn họ, giá tiền trước đây đã không thích hợp nữa, ân, giá
tiền lên gấp đôi, một triệu hai ngàn vạn đô la! Hằng năm tập đoàn buôn
lậu Non- Gothic phải nộp lên 120 triệu đô la, bằng không chuyện này
không để yên!”
“Lý, như vậy không tốt lắm đâu? Thế lực sau màn
của tập đoàn Non- Gothic rất mạnh, nếu anh bức bọn họ tới đường cùng…”
Nghe được Lý Dật nói, Sidon sợ ngây người, vẻ mặt hắn khẩn trương nỗ lực giải thích.
Lý Dật không cho là đúng nở nụ cười: “Sidon thân ái, trước đó không phải bọn họ bức tôi đó sao?”
Sidon lặng lẽ.
“Sidon, anh giúp tôi chuyển cáo bọn họ, người Trung Quốc chúng ta có câu ngạn
ngữ: Gậy ông đập lưng ông. Mặt khác, anh yên tâm, bọn họ tuyệt đối sẽ
không xé rách da mặt với tôi, ân, tuyệt đối sẽ không!”
“Được rồi!” Sidon cuối cùng đành đồng ý quyết định điên cuồng của Lý Dật.
Sau khi cắt đứt điện thoại, Sidon liền gọi điện cho Haier.
Đầu kia điện thoại, Haier và thế lực sau màn của tập đoàn buôn lậu Non-
Gothic ngồi cùng nhau, Meiha De cũng có mặt, chỉ là trên mặt hắn không
còn nửa điểm đắc ý, có chỉ là phiền muộn!
Thậm chí hắn có thể cảm giác được, bao quát Haier ở bên trong, ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn tràn ngập vị đạo chán ghét.
Nếu như có ngoại lệ, như vậy chính là bí thư riêng của hắn.
Nữ bí thư gợi cảm phong tao không ngừng giúp mọi người trong phòng hội
nghị đưa lên cà phê, dáng dấp quyến rũ không ngùng hấp dẫn sự chú ý của
vài người, chỉ là bầu không khí lúc này không đúng, mấy người kia vẫn
chưa biểu hiện điều gì.
Ước chừng nửa phút sau, Haier cắt đứt
điện thoại, sắc mặt âm trầm nói: “Tên điên kia cự tuyệt! Hắn yêu cầu phí dụng lên gấp đôi, nói cách khác, hằng năm chúng ta phải cấp cho hắn 120 triệu đô la!”
“Cái gì? 120 triệu đô la? Khẩu vị của hắn cũng quá lớn đi?”
“Mẹ nó, hắn thật đúng là dám mở miệng?”
“không cho, kiên quyết không cho!”
Lúc này, trong phòng hội nghị vang lên tiếng tranh luận kịch liệt, mà Haier vẫn đưa tay ra dấu im lặng, đợi phòng hội nghĩ an tĩnh lại, nhíu mày
hỏi: “Người Trung Quốc có câu ngạn ngữ, gậy ông đập lưng ông, đây là ý
nghĩa gì?”
“Ý tứ là chỉ: lấy thủ đoạn người đối phó lại người!” Ở đây có một vị rất hiểu biết tiếng Hán lên tiếng.
“Meiha De, tên ngu ngốc ngươi, trước đó ngươi làm cái gì?” Sắc mặt Haier hơi đổi, sau đó đem mũi nhọn chỉ về Meiha De.
Meiha De sợ đến con ngươi đột nhiên phóng lơn, miệng há ra cũng không biết nên làm sao giải thích.
“Haier tiên sinh tôn kính, trước có một vị người Hoa tìm đến Meiha De, Meiha
De nói với vị người Hoa kia: Hắn bề bộn nhiều việc, không có thời gian
bồi Lý Dật chơi!”
Trong phòng hội nghị vang lên thanh âm của bí
thư riêng Meiha De, tiếng nói của nàng vẫn mê người như trước, so sánh
mà nói, cặp con ngươi phóng điện cùng tòa núi non cao chót vót càng có
lực trùng kích về thị giác.
Bí thư nói làm sắc mặt Meiha De nhất thời trở nên một mảnh tái nhợt!
Hắn nằm mơ cũng không có nghĩ đến, bí thư riêng của hắn ở ngay lúc này vạch trần hắn!
Hắn thậm chí nhớ thật rõ ràng, hắn đã tiêu xài số tiền lớn như thế nào trên người nữ nhân này.
Meiha De lại quên một sự thực, nữ nhân rất thích ghi thù.
“Chư vị, tôi nghĩ, chúng ta trước tiên nên cho đồ con lợn này cút ra khỏi
phòng họp, sau đó lại thảo luận có nên đưa tiền cho tên điên kia hay
không.” Haier đưa ra kiến nghị.
Một phút sau, Meiha De giống như
một con chó nhà tang rời khỏi phòng họp, điều này cũng có ý nghĩa, cuộc
đời bù nhìn của hắn cũng chính thức kết thúc!
Nhìn hình dạng lạc phách của Meiha De, bí thư riêng của hắn nhếch lên một độ cong nguy hiểm.
Sự thực đã chứng minh phán đoán của Lý Dật, tập đoàn buôn lậu Non- Gothic
xác thực không muốn xé rách da mặt với hắn, hơn nữa một loạt những hành
động trong thời gian gần đây của Lý Dật đủ làm cho bọn họ tổn thất
nghiêm trọng, bọn họ không dám tiếp tục kéo dài xuống phía dưới.
Hành động tiêu diệt trước đó của Lý Dật làm cho bọn họ tổn thất thảm trọng,
nếu còn tiếp tục xuống dưới, không ai có thể thừa nhận nổi sự tổn thất
này. Dù sao, tập đoàn Non- Gothic đã khác với quá khứ, nó đã bị nhiều
thế lực lớn chia cắt. Mà không còn giống như quá khứ chỉ do Carville
chuyên chính.
Vào buổi chiều cùng ngày, tập đoàn buôn lậu Non-
Gothic chuyển 120 triệu đô la vào tài khoản của Lý Dật, Haier thậm chí
còn đích thân đi tới khu phố Tàu, hướng Lý Dật biểu đạt sự áy náy.
Đối với biểu hiện dối trá của Haier, Lý Dật cũng không có bất luận điều gì
biểu thị, bất quá sau khi xác định đã thu được tiền, Lý Dật lại bảo Ngưu Lâm Sinh phóng xuất tiếng gió lần nữa: Hoa Nhân Bang sẽ không hề can
thiệp vào công ty vận tải đường biển của tập đoàn Non- Gothic.
Thắng!
Tin tức này trước tiên truyền khắp toàn bộ hắc đạo California.
Những thương nhân hợp tác đang bàng hoàng sau khi xác định sự chân thực của
tin tức, trước tiên liền tìm tập đoàn Non- Gothic chuyển hàng, bởi vì
đồng bọn hợp tác ở nước ngoài của bọn họ đã chở quá lâu.
Mà những con cá sấu của những tập đoàn buôn lậu khác vẫn đang yên tĩnh chờ tình
hình biến chuyển sau khi nghe được tin tức, hầu như liền dùng tốc độ
nhanh nhất nộp lên phí dụng!
Hiển nhiên bon họ đều rõ ràng, tập đoàn buôn lậu Non- Gothic đã khuất phục!
Mà kết quả của trận quyết đấu này làm cho cả hắc đạo California hiểu được
một chuyện không cách nào thay đổi: Từ nay về sau tại California, không
ai có thể lay động nổi địa vị của Dật gia!