Ngắm nhìn khuôn mặt tràn ngập vẻ nhu tình của Lý Dật, cẩn thận Suy nghĩ lại
câu nói kia. Lưu Tư cầm chỉ cảm thấy trong lòng hung hăng chấn động!
Giờ khắc này, trong đầu của nàng không khỏi hiện ra tình cảnh lần đầu tiên
hai người gặp nhau. Lúc ấy, nàng mang thân phận của một nhân sĨ thành
công trên thương trường, dùng một loại ánh mắt cao cao tại thượng, không chút lưu tình đả kích lòng tự trọng của Lý Dật. cuối cùng lại thêm
phương thức uy hiếp để cho Lý Dật rời khỏi Lưu Vi!
Bởi vì khi đó, nàng cho rằng Lý Dật chỉ là một nhân vật cửu lưu trong xã hội. tiếp cận Lưu Vi với mưu đồ quấy rối. Nhưng mà khiến nàng thật không ngờ chính
là, lúc ấy Lý Dật, một tay thủ hạ nhỏ nhoi bên cạnh Trịnh Thiết Quân,
lại không có chịu khuất phục ở trước mặt nàng. thậm chí đối với sự uy
hiếp của nàng còn tỏ vẻ khinh thường, sau đó lại cùng nàng lập ra một
cái ước hẹn ba năm thời gian.
Chẳng đến ba năm, chỉ gần nữa năm
trôi qua, hai người tiếp tục gặp nhau thêm lần nữa, Lý Dật dựa vào sự
chiếu cố của Tiêu Thanh Sơn mà nhất phi trùng thiên, trở thành nhân vật
quan trọng tại Thượng Hải, thậm chí là cả trong giới hắc đạo phương Nam.
Một lần nữa gặp nhau, Lý Dật vô tình trào phúng Lưu Tư Cầm, lời nói vô tình giống như một thanh chủy thủ sắc bén khứa sâu vào địa phương tối nhu
nhược ở trong nội tâm của nàng.
Ngày nào đó, Lưu Tư Cầm người
luôn luôn tự nhận là mười phần kiên cường, hồi tưởng lại từng chút tổn
thương, nhớ lại quãng thời gian chua Xót một mình một người đến nước Mỹ
gây dựng sự nghiệp. nhớ lại trong bóng đêm u tịch một thân một mình cô
đơn lạnh lẽo.
Ngày nào đó nàng liền giống như một con sơn dương bị thương tổn, ôm đầu ngồi Xổm Xuống dưới đất. tâm tình rối như tơ vò.
Ngày nào đó qua đi, cứ việc Lý Dật vẫn không hề lưu tình đả kích nàng, nhưng có thể bởi vì tầm quan trọng biến thái của Lý Dật đối với Lưu Vi. cho
nên Lưu Tư Cầm không có nảy sinh hận ý với hắn, dù sao mọi chuyện hiểu
lầm cũng là do nàng gây ra trước tiên.
Sau đó, hai người lại gặp
nhau ở một buổi dạ tiệc. Tối hôm đó, Lưu Tư Cầm có vẻ không thích hợp
với bầu không khí náo nhiệt ở trong buổi tiệc. cho nên nàng ngồi một
mình ở góc đại sãnh, dùng chất cồn để ma túy tâm linh cô tịch.
Lại gặp Lưu Tư cầm thế nhưng Lý Dật không hề đả kích nàng, mà cùng Lưu Tư
Cầm uống rượu, khiêu vũ. cuối cùng hai người đưa nhau lên sân thượng của tập đoàn Hoa Thanh. Tận tình nghe Lưu Tư Cầm hướng lên không trung rộng lớn, bài Xuất ra hết những uất ức tích tụ nhiều năm qua!
Tối hôm đó, sau khi Lưu Tư Cầm bài trừ hết những uất ức ở trong nội tâm ra,
nàng còn định buông thả một đêm, nhưng cuối cùng lý trí chiến thắng Xúc
động, cũng không có cùng Lý Dật phát sinh chuyện gì.
Tiếp theo
sau, bởi vì nguyên nhân sinh ý, Lưu Tư Cầm rời khỏi Thượng Hải, đem Lưu
Vi phó thác cho Lý Dật. Kết quả, Lưu Vi bị Đái Nhạc bày mưu hãm hại, Lý
Dật giết chết Đái Nhạc, bị Tiêu Thanh Sơn cùng Đái Hồ liên thủ truy sát, giống như chó nhà tang chạy trốn hơn phân nữa thổ địa Trung Quốc, cuối
cùng vượt biên đến nước Mỹ, lại cùng Lưu Tư Cầm tương ngộ.
Trong
đầu hiện lên những kỉ niệm khi nhận thức Lý Dật, ngắm nhìn khuôn mặt
trước mắt này, Lưu Tư Cầm kìm lòng không đậu, phải lộ ra một cái nụ cười vui tươi. Đồng thời khi cười, trong đôi mắt Xinh đẹp kia còn nổi lên
một tầng hơi nước. Nàng kiên cường không để cho nước mắt chảy Xuống. mà
vươn tay ôm cổ Lý Dật, hướng khoé miệng hung hăng hôn một cái!
Nàng hôn đến là cuồng nhiệt như thế, bá đạo như thế. Giống như là muốn dùng
nụ hôn này, biểu đạt toàn bộ tình cảm giấu giếm ở trong lòng. Lưu Tư Cầm là một nữ nhân rất mẫn cảm Nhiều năm qua cô đơn trong phòng ngủ, nên
trình độ mẫn cảm ở cái phương diện kia càng làm cho người ta không thể
nào tưởng tượng nổi. Lúc trước. khi ở trong buổi dạ tiệc nàng khiêu vŨ
cùng với Lý Dật, chỉ đơn giản tiếp Xúc thân thể liền đạt tới cao triều,
mà cả đời nữ nhân có muốn cũng không thể đạt được. Chuyện này đủ chứng
minh sự mẫn cảm của nàng!
Nụ hôn kích tình làm cho hơi thở của
Lưu Tư cầm trở nên dồn dập, thân thể gắt gao dán tại trên người Lý Dật,
không tự chủ được dục vọng mà run rẫy lên. Lý Dật có thể cảm nhận được
rõ ràng, nhiệt độ trong cơ thể của Lưu Tư Cầm không ngừng gia tăng, hắn
mạnh mẽ khống chế dục vọng, chuyển môi đi, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Lưu Tư Cầm, mỉm cười nói: “Tôi biết cô đang gặp phải một chút phiền toái.
Hôm nay tôi đến chính là muốn giải quyết hồi phiền toái này giúp cô."
Nguyên bản, trên khuôn mặt đang phiếm hồng vì tình cảm nam nữ, bỗng dưng Lưu
Tư Cầm nghe thấy Lý Dật nói vậy, sắc mắt liền đại biến: “Chuyện này
không thể làm loạn"
“Cô thấy tôi có giống cái hạng người hay làm
xằng bậy không?" Lý Dật mỉm cười, tiếp theo vuột ve bàn tay thô ráp lên
trên đùi của Lưu Tư Cầm, vỗ mông nàng một cái rõ to. sau đó đứng dậy
nói: “Tôi đi tìm Jeffrey nói chuyện rồi, cô cứ làm việc đi thôi. Ban
trưa tôi sẽ đón Vi Vi. rồi cùng nhau đi ăn cơm nhé!"
Cái vỗ mông
này, làm cho toàn thân Lưu Tư Cầm như bị điện giật, cứng ngắc đứng
nguyên tại chỗ, khuôn mặt đỏ lựng giống như chùm nho Tân Cương chín
mọng. Thiếu chút nữa đã chảy cả nước ra.
Nhìn Lưu Tư Cầm cả người tẩn mát ra khí chất thành thục, Lý Dật chỉ cảm thấy dục hỏa trong cơ
thể bỗng nhiên bị thiêu đốt lên, áp chế như thế nào cũng đều chẳng thấm
vào đâu. may mắn năng lực khống chế của hắn phi thường Xuất sắc, nên đã
ngăn cản được tà niệm trùng kích. Xoay người rời khỏi Văn phòng của Lưu
Tư Cầm
Khi Lý Dật đi tới trước cửa văn phòng làm việc của Jeffrey, cũng không có trực tiếp đẩy cửa tiến vào, mà vươn tay gõ nhẹ.
“Vào đi.” Trong văn phòng truyền ra thanh âm của Jeffrey, ngữ khí lộ ra một cỗ hương vị không buồn không vui.
Nghe được thanh âm của Jeffrey. Lý Dật trực tiếp đẩy cửa tiến vào.
Trong văn phòng, Jeffrey ngồi ở trên chiếc ghế Xoay sang trọng, tay cầm theo
một điếu Xì-gà. vẻ mặt hơi có chút khó chịu. Khi chứng kiến Lý Dật mở
cửa vào. Trên khuôn mặt của hắn không khỏi lộ ra biểu tình ngạc nhiên,
theo sau nhanh chóng đứng dậy nghênh đón, nói: “Ông chủ.”
Vừa mở
miệng, đồng thời trong con ngươi của Jeffrey hiện lên một đạo quang mang nghi hoặc, tựa hồ đang suy nghĩ Xem, tại sao Lý Dật lại Xuất hiện ở nơi nầy.
“Jeffrey tiên sinh. hoàn cảnh công tác nơi này. có làm cho
ông vừa lòng không?" Lý Dật biểu hiện mười phần khách khí, cũng không có làm ra vẻ bộ dáng ông chủ.
Lý Dật quá mức khách khí, để cho
Jeffrey vui sướng ngất ngây, hắn nhanh chóng gật đầu cười nói: “Điều
kiện công tác và hoàn cảnh ở nơi nầy đều rất tốt."
Dứt lời, Jeffrey hơi chần chừ, lại nói: “Nhưng Lưu Tư Cầm....cô ta...”
Jeffrey mặc dù cao ngạo, nhưng cũng rất đúng mực, nói tới đây hắn không tiếp tục nói ra hết lời, mà ngừng bặt lại.
“Ông nói tiếp đi.” Lý Dật bước đến chiếc ghế đối diện Jeffrey. ngồi Xuống. Bộ dáng không sao cả phất phất tay.
Được Lý Dật cho phép, Jeffrey bắt đầu tuôn ra tràng giang đại hải!
“Ông chủ. Xin thứ lỗi cho tôi nói thẳng! Lưu Tư Cầm cô ta không thích hợp quản lý Toàn Cầu Ảnh Nghiệp.”
“Tại sao?” Dường như lường trước được Jeffrey sẽ nói ra như vậy. Lý Dật cũng không có cảm thấy kinh ngạc.
Biểu tình trấn định của Lý Dật làm cho Jeffrey hơi có chút ngạc nhiên, hắn
trầm ngâm rồi lại tiếp tục nói: “Thứ nhất, Lưu Tư Cầm đối với phương
diện điện ảnh nầy không hiểu biết sâu sắc. nàng chỉ vận dụng những thủ
đoạn kinh doanh theo bản năng, phương pháp quản lý như vậy hoàn toàn là
sai lầm. Mỗi ngành công nghiệp đều có tính chất riêng biệt khác nhau.
không thể dùng một loại phương pháp thống nhất để quản lý đươc."
" Như vậy, Jeffrey tiên sinh, ông đối với người được chọn làm tổng quản lý, có nhân tuyển nào hay không?" Lý Dật bình thản nói.
Bỗng nhiên Lý Dật hỏi vấn đề nầy, làm cho Jeffrey khong khỏi ngẩn ra, nhìn
bộ dạng bình tĩnh mà trấn định kia của Lý Dật, đột nhiên hắn cảm giác
được có chút không thoải mái. Vốn định nói cái gì đó. nhưng cuối cùng
lại nuốt ngược vào trong bụng.
Bởi vì hắn biết vấn đề nầy phi thường khó trả lời!
“Jeffrey tiên sinh, nguyên bản lấy năng lực của ông thì cũng có thể đảm nhận cương vị nầy.”
Lý Dật nói đến đây cố tình liếc mắt nhìn Jeffrey một cái. rõ ràng chứng
kiến thấy trong con ngươi của Jeffrey hiện lên một đạo quang mang hưng
phấn, theo sau Lý Dật lại chuyển ngữ khí: “Bất quá. nói vậy thì ông cũng biết, vị trí nầy không chỉ cần năng lực, mà còn là trung thành, phải
không?”
Trung thành!
Nhãn thần của Jeffrey đột nhiên ảm đạm, theo bản năng gật gật đầu.
“Năng lực của ông thì không cần phải hoài nghi, nhưng điều kiện trung thành
kia lại chưa đủ minh chứng...” Lý Dật nghiêm mặt, nói: “Đồng dạng, những người khác ở Hollywood cũng không có điều kiện này. cho nên cương vị
tổng quản lý kia. sẽ không thay đổi."
Vừa nghe Lý Dật nói thế,
Jeffrey hơi chần chừ, chen ngang: “Nhưng ông chủ, nếu vẫn còn tiếp tục
như thế nầy, công ty sẽ trở thành một mớ bòng bong!”
“Tôi biết.” Lý Dật gật đầu: “Tất cả những chuyện nầy, chẳng qua là bởi vì ông và Lưu quản lý Xung khắc với nhau."
Lúc này đây, Jeffrey lại im lặng không lên tiếng, mà nhìn thẳng vào Lý Dật, chờ mong câu nói kế tiếp
“Jeffrey tiên sinh. tôi nghe nói trước đây mơ ước lớn nhất của ông là trở thành
đạo diễn Xuất sắc nhất thế giới, khởi quay một bộ phim hoành tráng và
thu hút nhiều khán giả nhất toàn cầu, tỷ như “Titanic” phải không? Thế
nhưng tận sâu trong thâm tâm, ông còn muốn siêu Việt hơn cả bộ phim
Titanic kia đúng không?” Lý Dật không tiếp tục nói về đề tài cũ như
trong dư đoán của Jeffrey, mà lại đi nói một vấn đề không liên quan đến
câu chuyện chút nào.
Lúc đầu, Jeffrey sững sờ ngay tại chỗ. theo sau vẻ mặt hắn kinh ngạc nhìn Lý Dật: “Làm sao ngài biết được?”
“Jeffrey tiên sinh, mặc dù tôi ở nước Mỹ không được tính là quý tộc danh môn,
nhưng cũng có một chút thực lực. Muốn điều tra tư liệu về một người.
dường như không phải là việc gì khó khăn." Jeffrey hỏi một đằng nhưng Lý Dật lại trả lời một nẻo.
Nghe Lý Dật nói như vậy, đột nhiên
Jeffrey nhớ đến vụ chính biến của ủy ban mafia vừa mới Xảy ra cách đây
không lâu. nghĩ tới hành vi của Lý Dật ở Los Angeles. sắc mặt Jeffrey
khẽ biến đổi. theo sau nói: “Phải! Ông chủ, đó đích Xác chính là hoài
bão trước đây của tôi.”
“Vậy bây giờ ông còn muốn thực hiện giấc
mộng này không?” Lý Dật khẽ mỉm cười hỏi. Trong nụ cười mang theo một
loại ma lực khiến cho Jeffrey không thể kháng CỰ".
Jeffrey cơ hồ theo bản năng đáp: “Đương nhiên!”
Lời vừa ra khỏi miệng, biểu tình của Jeffrey lập tức trở nên ảm đạm Bởi vì
hắn rõ ràng. nếu muốn khởi quay một bộ phim hoành tráng. lấy nhân lực
hiện giờ của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp là không thể hoàn thành nổi. Nếu theo
như sự siêu việt mà Jeffrey muốn đạt tới, nhất định phải cần toàn bộ
công ty điện ảnh trong làng giải trí Hollywood bắt tay phối hợp thì mới
làm được!
“Tôi sẽ giúp ông thực hiện lý tưởng!” Lý Dật tiếp tục mở miệng. trong giọng nói mang theo tự tin cường đại.
Bỗng nhiên nghe được Lý Dật nói như thế. sắc mặt của Jeffrey không khỏi đại biến. hắn khiếp sợ nhìn chằm chằm Lý Dật.
Theo sau, Jeffrey nhẹ nhàng lắc đầu: “KhÔng có khả năng, điều đó không có
khả năng trở thành hiện thực. Ông chủ, ngài còn chưa biết, căn Cứ theo
hoạch định của tôi. một bộ phim hoành tráng như thế, cần phải Xuất ra
rất nhiều nhân lực, thêm cả sự hợp tác của đối thủ cạnh tranh với chúng
ta nữa.”
“Jeffrey, điều này ông không cần lo lắng. nếu tôi đã nói rằng có thể giúp ông thực hiện, như vậy nhất định là có thể!" Lý Dật
lắc lắc đầu.
Jeffrey vẻ mặt hiếu kỳ: “Ngài làm như thế nào?”
Bỗng nhiên Lý Dật khẽ mỉm cười, cười trông thực quỷ dị: “Jeffrey tiên sinh,
chẳng lẽ ông không biết cái gì gọi là đối thủ cạnh tranh, có thể trở
thành đồng bạn hợp tác hay sao?”
Jeffrey trầm mặc.
“Muốn
làm cho đối thủ cạnh tranh cam tâm tình nguyện phái ra nhân lực tương
hổ, điều này tuy rằng khó khăn, nhưng không có nghĩa là bất khả thi.” Lý Dật trầm giọng nói: “Chỉ cần tôi nguyện ý Xuất tiền, không phải sẽ giải quyết được sao?”
“Ông chủ. Món tiền này sẽ rất lớn.” Jeffrey
giật mình há hốc miệng, nhiều năm qua hắn kinh doanh lời không ít tiền,
nhưng lấy tiền vốn trong ngân hàng của hắn, lại không đủ để khởi quay bộ phim kia, hƠn nữa cũng vô pháp mời dàn diễn viên nổi tiếng tham gia
đóng phim
Lý Dật không có trả lời ngay, mà đứng dậy bước tới
trước mặt Jeffrey, hai tay đặt ở trên bàn làm việc, nhìn thẳng vào trong mắt Jeffrey gằn từng chữ: “Tôi nguyện ý bỏ khoản tiền này ra cho ông."
Chỉ một câu nói ngắn gọn, thế nhưng lại giống như tiếng sấm nổ vang vọng ở
trong đầu Jeffrey, nhất thời hắn sững sờ ngay tại chỗ, biểu tình không
dám tin tưởng đây chính là sự thật.
“Mà tôi cũng tin tưởng, ông sẽ không để cho tôi phải thất vọng, ít nhất sẽ không làm tôi lỗ vốn, đúng không?” Lý Dật cười nói.
Jeffrey chậm rãi khép miệng, hắn kiệt lực điều chỉnh tâm tình đang kích động
của mình. sau đó kiên định nói: “Ông chủ, tôi cam đoan. nếu ngài chịu bỏ ra khoản tiền đầu tư. tôi sẽ giúp ngài sáng tạo ra một bộ phim thần
thoại ở Hollywood!"
“Không phải tôi, mà sáng tạo này thuộc về của riêng bản thân ông.” Lý Dật lắc đầu nói: “Hết thẩy quá trình khởi quay
bộ phim này tôi sẽ không nhúng tay vào. Cần bao nhiêu tiền thì ông lên
tiếng, đồng dạng. muốn bao nhiêu nhân lực thì ông cứ mở miệng. Về phần
làm cách nạò, để đối thủ cạnh trạnh đáp ứng Xuất lực, tôi sẽ phụ trách
riêng chuyện này.”
“Cám Ơn ngài, ông chủ!"
Mắt thấy thời cơ không sai biệt lắm, Lý Dật lại chuyển giọng: “Bất quá, Jeffrey thân ái, hiện giờ còn chưa được.”
Lý Dật nói vậy làm cho nụ cười trên mặt Jeffrey trở nên cứng nhắc, bất quá theo sau hắn vẫn gật đầu, tỏ vẻ đã thông hiểu.
“Hai năm. Sau hai năm tôi sẽ giúp ông thực hiện lý tưởng. Bỗng nhiên Lý Dật
dùng một loại giọng điệu cực kì nghiêm túc, nói: “Mà ở trong hai năm
nay, ông cần phải phối hợp vô điều kiện cùng Lưu Tư Cầm, trợ giúp nàng
thông qua thời gian hai năm hoàn toàn quen thuộc với phương diện này,
trở thành một nhân vật Xuất chúng.”
Hiện giờ, nụ cười trên mặt của Jeffrey đã biến đi đâu mất rồi, thế nhưng lại có chút do dự.
“Jeffrey thân ái. tôi đang đợi câu trả lời thuyết phục của ông đây.” Lý Dật cũng không định cấp cho Jeffrey thời gian để suy nghĩ, nhanh chóng hỏi han.
Lý Dật thúc giục làm cho tốc độ biến ảo trên khuôn mặt của Jeffrey nhanh
hơn. quang mang trong mắt không ngừng lóe lên, tựa hồ đang cân nhắc Xem
làm như vậy rốt cuộc có đáng giá hay không.
Ước chừng khoảng mười giây đồng hồ sau, Jeffrey hung hăng mím môi, trầm giọng nói: “Tôi đáp ứng ngài, ông chủ!”
“Hợp tác vui vẻ!” Nghe Jeffrey ưng thuận. Lý Dật mỉm cười vươn tay phải ra.
Còn Jeffïey. sau khi quẳng được cục nợ đi. ngược lại thản nhiên hơn rất
nhiều. trực tiếp bắt tay Lý Dật: “Hợp tác vui vẻ, ông chủ!”
Theo
sau, Lý Dật mang theo Jeffrey đi tới văn phòng của Lưu Tư Cầm Lý Dật cần phải tận mắt chứng kiến Jeffrey trao đổi cùng nàng. Lúc này. Jeffrey đã hoàn toàn vứt bỏ đi cái phần cao ngạo kia, bắt đầu khiêm tốn cùng Lưu
Tư Cầm nghiên cứu thảo luận một số vấn đề.
Tuy rằng không biết Lý Dật làm cái gì. khiến cho thái độ của Jeffrey phát sinh chuyển biến ba
trăm sáu mươi lăm độ, nhưng Lưu Tư Cầm cũng thập phần vui vẻ, nguyên bản trên khuôn mặt tiều tụy của nàng liền Xuất hiện một nụ cười mê hoặc.
Anh Hoa không đi cùng Lý Dật tiến vào trong toà nhà tổng công ty Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, mà ngồi ở trong Xe chờ đợi Lý Dật.
Trong lúc, Lý Dật đang hóa giải mâu thuẫn giữa hai người Lưu Tư Cầm và
Jeffrey thì Anh Hoa ngồi ở trên chiếc Benz, mặt không chút thay đổi nhìn về phía trước, chẳng hiểu trong lòng nàng đang suy nghĩ đến chuyện gì.
Đột nhiên
Anh Hoa thông qua gương chiếu hậu nhìn thấy một gã người Châu Á mặc âu phục màu đen. từ sau Xe đi tới?
Gã người Châu Á kia thoạt nhìn biểu tình cực kì lạnh lùng, trong đôi con
ngươi màu đen toát ra thần thái khinh thường mọi thứ, lúc hắn bước đi
ngẩng đầu ưỡn ngực, cước bộ trầm ổn mạnh mẽ. Nhìn thực như tùy ý hành
tẩu. nhưng khoảng cách mỗi bước chân lại đều tăm tắp, phảng phất như
được dùng thước đo qua bình thường.
Bỗng nhiên chứng kiến đạo
thân ảnh kia Xuất hiện ở trong gương chiếu hậu. Nguyên bản khuôn mặt
lạnh lùng của Anh Hoa tức thì biến chuyển, đồng tử nháy mắt co lại thành một hạt đậu nhỏ.
Ngay sau đó, không đợi cho tên nam tử kia kịp thời tới gần. Anh Hoa chủ động mở cửa Xe, nhẩy Xuống.
Có lẽ đoán trước được Anh Hoa sẽ Xuống Xe. nên ngay lập tức tên nam tử
ngừng bước, khóe miệng buộc vòng quanh một nụ cười âm trầm, tàn nhẫn
nói: “Anh Hoa, phản ứng của ngươi so với ta tưởng tượng còn kém hơn một
chút. Là sát thủ, khi gặp được nhân vật mang tính nguy hiểm, trước tiên
cần phải làm ra đối sách, chứ không phải lựa chọn do dự.”
Anh Hoa không đáp lời, mà chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tên nam tử trước mặt.
“Anh Hoa. chẳng lẽ ngươi không định gọi ta một tiếng giáo quan hay sao?” Gã
nam tử nhẹ nhàng thở dài. nhưng ánh mắt kia lại làm cho người ta cảm
giác được một loại hương vị tàn nhẫn, trong con ngươi tản ra khí tức vô
cùng nguy hiểm Anh Hoa nhíu mày, trên khuôn mặt lộ ra sát khí nồng đậm.
Nếu như đổi lại trước kia, Anh Hoa gặp được người nam tử này sẽ lộ ra biểu
tình tÔn kính, dù sao hắn cũng là người đã truyền thụ toàn bộ kĩ năng
sát thủ cho Anh Hoa. Nhưng từ sau khi biết được mình bị người nam tử
trước mắt này bắt cóc. nên mới tiến vào tổ chức sát thủ. Trong lòng của
Anh Hoa liền sản sinh ra một loại hận ý khắc cốt ghi tâm đối với hắn!
Chính là còn e ngại thực lực cùng quy cũ của tổ chức, nên Anh Hoa cũng không có ngu Xuẫn đi tìm hắn hạ thủ.
“Như thế nào? Chẳng lẽ ngươi muốn động thủ với ta sao?” Nam tử khinh thường cười nhẹ. cười đến mức thập phần tàn nhẫn.
Anh Hoa khẽ phun ra một ngụm khẩu khí, cật lực khống chế sát ý, lạnh lùng hỏi: “Ngươi tới nơi này làm gì?"
“Tìm ngươi.” Người nam tử trả lời ngắn gọn và rõ ràng.
“Tìm ta làm gì?” Anh Hoa nhíu mày.
Vừa nghe Anh Hoa hỏi như vậy, trên mặt người nam tử lộ ra nụ cười trào
phúng: “Anh Hoa. chẳng lẽ ngươi đã quên ước định cũng tổ chức sát thủ!
Hoặc là nói, ngươi nghĩ rằng đã làm nghề sát thủ mà còn có thể tùy tiện
thoát ly khỏi tổ chức sao?”
Lúc này đây, Anh Hoa chọn lựa trầm mặc.
Nàng nhớ rõ ràng. ngày trước sau khi nàng tìm được nơi hạ lạc của Anh Tử.
dựa theo quy củ của tổ chức kí kết hiệp thương, nàng không cần phải ở
lại sinh hoạt trong tổ chức, không cần mỗi ngày phải đi chấp hành nhiệm
vụ, mà có thể ra ngoài Xã hội. Đó cũng chính là nói, Anh Hoa có thể sinh hoạt cuộc Sống của người bình thường, nhưng một khi tổ chức có nhiệm
vụ, thì nàng phải đi chấp hành một cách vô điều kiện. Số lượng nhiệm vụ
là ba lần. chỉ cần Anh Hoa hoàn thành được ba nhiệm vụ thôi, như vậy
nàng mới chân chính thoát ly khỏi tổ chức sát thủ.
Ở mặt ngoài
Xem Ià chỉ có ba nhiệm vụ nhỏ nhoi mà thôi, thế nhưng Anh Hoa lại biết,
cái loại nhiệm vụ này hệ số phi thường nan giải. hơn phân nữa chính là
cửu tử nhất Sinh.
Bất quá, lúc trước vì muốn tìm được em gái của
mình, cho nên Anh Hoa vẫn kí kết cái hiệp thương kia. Nếu đã kí tên vào
bản hiệp thương này, mà không tuân thủ chấp hành theo quy củ của tổ
chức, như vậy sẽ rơi vào tình huống, bị toàn bộ sát thủ trong tổ chức
truy sát!
“Thời gian. địa điểm, mục tiêu.” Anh Hoa lạnh lùng phun ra sáu chữ. Hiển nhiên nàng biết không thể phản nghịch lại tổ chức đã
bồi dưỡng ra mình.
Lựa chọn của Anh Hoa. khiến người nam tử vô
cùng hài lòng, theo sau hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đôi con ngươi
băng sương của Anh Hoa, nhàn nhạt nói: “Xử lý ông chủ của ngươi.”