Nghĩa Hải Hào Tình

Chương 231: Chương 231: Hắc Tạp




Toàn bộ đại sãnh một mãnh hỗn loạn, những khách nhân giống như phát điên hướng bên ngoài đại sãnh lao ra, nam tử áo màu kia tựa hồ phát giác Anh Hoa là một đối thủ khó chơi, hắn không khỏi nhanh hơn tốc độ hướng bên ngoài phóng đi.

Đồng thời khi Anh Hoa truy theo nam tử áo gió kia. Jester đi tới trước người Lý Dật, hắn dùng thân thể khôi ngô chắn ngay trước mặt Lý Dật. Cặp mắt màu nâu lạnh lùng nhìn chằm chằm mọi thứ chung quanh. Cây súng lục loại lớn không biết Xuất hiện từ trong tay của hắn từ bao giờ. Có thể tưởng tượng. nếu có người Tiếp tục hạ độc thủ. cây súng trong tay jester lập tức tống hắn đi gặp Thượng Đế.

Mặc dù đạn không bắn trúng Lý Dật, cũng lướt sát qua đầu hắn, lúc này trên đỉnh đầu truyền đến cảm giác rát bỏng. Lý Dật không lưu ý sự đau đớn trên đỉnh đầu, mà trực tiếp đứng lên, đồng thời nhíu mày.

“Lão bản, Anh Hoa đã đuổi theo hung thủ.” Jester thấy Lý Dật đứng dậy, lạnh lùng nói: “Để bảo hiểm trong lúc này, tôi kiến nghị ông lập tức rời khỏi đây, hung thủ khả năng có đồng bọn.”

Lý Dật hiểu được lời của Jester nói đúng sự thật, bởi vậy gật đầu, sau đó kéo tên da trắng đeo kính mát.

So sánh với Lý Dật, tên đeo kính sắc mặt vô cùng Xấu Xí. hắn vốn chỉ dẫn người đến Xử lý người đánh nhau nháo sự, nhưng không có nghĩ đếnngười nháo sự đánh nhau lại chính là Lý Dật, vừa định lôi kéo làm quen lại gặp phải đấu súng. Những “vui mừng” liên tiếp làm sắc mặt hắn tái như như tờ giấy, thậm chí đôi chân nhỏ cũng run run.

“Chuyện đêm nay vô cùng Xin lỗi, ngươi thống kê một chút tổn thất, ngày mai ta cho người đem tới bồi thường cho ngươi.” Nhớ tới lúc nãy tên kính mát ngăn Cản thủ hạ làm khó dễ bọn họ, Lý Dật miễn cưỡng nhìn hắn mỉm cười

Ngạc nhiên nghe được Lý Dật nói. sắc mặt tên mắt kính hơi chuyển biến tốt đẹp một Chút, hắn định nói gì đó, đã thấy Lý Dật và Jester hướng ra ngoài Chạy đi, tốc độ nhanh kinh người.

“Lý tiên sinh, ngài không cần bồi thường đâu.” Tên mắt kính vừa nói hết lời. Lý Dật và Jester đã chen vào đoàn người, đâu Còn bóng dáng.

“Chết tiệt! Thiếu chút nữa phải đi gặp Thượng Đế!” Tên mắt kính lau mồ hôi lạnh trên đầu. sau đó nhìn đám thủ hạ đứng chung quanh sắc mặt Xấu Xí nói: “Dùng tốc độ nhanh nhất ngăn lại hỗn loạn! Mặt khác, phái người ra điều tra, người bắn lên vừa rồi rốt cục là ai!"

Đồng thời khi tên mắt kính hạ mệnh lệnh cho thủ hạ. tên nam tử kia cũng Chạy ra khỏi câu lạc bộ, Anh Hoa trong bộ áo gió màu đỏ tươi cũng theo đuổi không bỏ. Thân thủ tên nam tử kia khá cao. vừa ra khỏi cửa lớn. cũng không chạy sang hai bên, mà bỗng nhiên gia tốc, sau đó hai tay chống lan can, thả người nhảy Xuống, thân thể đã chạy đến giữa đường. Sau đó. hắn vốn không hề dừng lại, giống như một đạo u linh màu đen, lướt qua đường lớn.

Có thể, hắn cho rằng một loạt động tác liền mạch lưu loát. đã đủ bỏ rơi Anh Hoa, bởi vậy chạy tới con đường gần đó, vô ý thức quay đầu lại nhìn thoáng qua.

Nhưng vừa nhìn, sắc mặt hắn không khỏi biến đổi!

Trong ánh mắt của hắn, Anh Hoa đầu tiên lao ra ngay khe hở giữa hai chiếc Xe, sau đó nhún chân tại chỗ, thân thể bay lên không trung lướt qua một chiếc Xe đang phóng như bay. sau khi rơi Xuống đất, lăn một vòng ngay tại chỗ.

“Mẹ nó, đi tìm Chết!” Sau thoáng ngây người ngắn ngủi, nam tử áo gió móc súng lục, hướng Anh Hoa đang lăn tròn dưới đất bóp cò súng.

" Sưu "

" Sưu "

Hai phát đạn hầu như cùng một thời gian hướng Anh Hoa bắn tới. Trong đó một viên bắn ngay chỗ Anh Hoa, một viên khác phong kín đường lăn của nàng!

Đồng thời khi nam tử bóp cò súng, hai tay chống mạnh. cả người Anh Hoa giống như một Con mèo hoang bay về phía lan can, sau đó đường đạn Xuyên qua áo gió nàng bắn ra ngoài, thân thể nàng đánh thẳng vào lan can nhưng không hề phát sinh bất luận tiếng vang gì.

Chỉ thấy hai tay của nàng vững vàng cầm lấy lan can, không đợi nam tử áo gió bắn phát thứ ba, đồng thời dùng lực chống mạnh, cả người giống như một luồng gió Xoay màu đỏ đánh về phía nam tử áo gió.

Nam tử áo gió căn bản không nghĩ đến Anh Hoa có thể liên tục tránh hai phát súng, hơn nữa một loạt động tác né tránh của nàng quá mức thần kỳ, làm hắn mất đi cƠ hội bắn phát súng thứ ba. đồng thời cũng phát hiện Lý Dật và Jester vọt ra khỏi câu lạc bộ.

Vì thế hắn hầu như không có bất luận điều gì do dự, thu súng lại lập tức bỏ chạy!

Anh Hoa mạo hiểm nguy cơ bị Xe đâm trúng bay qua đường, lại phát huy ra thực lực cực mạnh tránh thoát sự chặn giết của nam tử áo gió, lúc này làm sao Chịu nhường cho hắn Chạy trốn?

Vừa lao nhanh chạy theo đuổi bắt nam tử áo gió. Anh Hoa thình lình phát hiện phía trước có lối quẹo đang có một chiếc Xe tải nhỏ màu trắng đang đổ.

Phát hiện này làm trong lòng Anh Hoa có chút sốt ruột. Nàng tự nhiên nhìn ra được chiếc tải nhỏ màu trắng kia đã đổ nƠi đó từ lâu, mục đích là vì Tiếp ứng tên nam tử áo gió.

Tuyệt đối không cho hắn chạy! Hắn phải chết!

Trong lòng Anh Hoa rống giận, đồng thời khóe mắt nhìn thấy một gã thiếu niên đang chơi ván trượt hướng nàng vọt tới. Anh Hoa giật mình. đợi tên thiếu niên kia lướt tới, nắm hắn đặt Xuống bên người, sau đó trong biểu tình kinh ngạc của thiếu niên. một chân đạp lên ván trượt hướng phía trước lao tới!

“Chết tiệt! Ván trượt của tôi!" Vài giây sau, thiếu niên phục hồi lại tinh thần. hướng bóng lưng Anh Hoa đã đi Xa hét lớn một tiếng, thế nhưng Anh Hoa đã đi Xa, làm sao nghe được?

Nam tử áo gió lúc này vốn không dám nhìn ngược ra sau. đi qua một loạt biểu hiện vừa rồi của Anh Hoa, hắn nhìn ra được Anh Hoa là một người phi thường lợi hại, thậm chí đáy lòng đã sản sinh một tia sợ hãi đối với nàng.

Bởi vì hắn đã từng tận mắt nhìn thấy Anh Hoa thả người né tránh chiếc Xe đang phóng như bay trên đường!

Ðối với hắn mà nói. hắn căn bản không dám mạo hiểm, đồng thời hắn cũng hiếu kỳ. trong tư liệu chỉ viết Anh Hoa là một bảo tiêu của Lý Dật mà thôi. có cần phải liều mạng đến như thế sao?

Mấy thứ này giống như phim điện ảnh từ trong đầu hắn hiện lên, hắn rõ ràng nhìn thấy được chiếc Xe tải nhỏ phía nước, trong lòng cũng thoáng buông lỏng. Nhưng đúng lúc này, hắn lại cảm thấy được một khí tức nguy hiểm, khí tức đến từ phía sau.

Hắn hầu như quay đầu lại theo bản năng dùng khóe mắt nhìn ra sau, vừa nhìn, sắc mặt hắn không khỏi đại biến!

Nguyên bản Anh Hoa vốn đang cách Xa hắn tới mấy thước bây giờ đã tới sát sau lưng hắn. hơn nữa dưới chân còn đang đạp lên một thanh ván trượt.

Ngay lúc hắn vừa phát hiện Anh Hoa, Anh Hoa đang đạp ván trượt đi tới bỗng nhiên ngồi Xổm Xuống, sau đó ngay tại chỗ bay thẳng đến tên nam tử áo gió.

Nam tử áo gió vô ý thức muốn lách sang bên, thế nhưng đã muộn. Thân thể Anh Hoa hung hăng đánh vào trên người nam tử áo gió, lập tức liền làm hắn té ngã. Hương thơm cơ thể làm say lòng người lưu vào mũi nam tử áo gió, thế nhưng lúc này hắn không có tâm tình hưởng thụ, mà nổ lực rút súng!

Anh Hoa không cho hắn cơ hội này. sau khi ngã Xuống đất. nàng dùng tốc độ nhanh nhất níu tay phải của nam tử, ngăn cản đối phương rút súng, đồng thời chân nàng hung hăng đạp mạnh vào sau lưng tên nam tử!

Một cú Xuất thủ của Anh Hoa đồng thời mượn theo lực lượng quán tính. vô cùng hung ác độc địa.

“Răng rắc."

Thanh âm đầu khớp Xương bị gãy vang lên, thân thể nam tử áo gió hung hăng run lên, sau lưng truyền đến cảm giác đau đớn làm thần kinh hắn nhất thời mê muội.

Tiếp theo, Anh Hoa cũng không cho nam tử áo gió bất cứ cơ hội nào. Nàng nhanh chóng vươn tay phải. chuẩn Xác không gì sánh được nắm lấy cổ họng nam tử áo gió. dùng lực bóp mạnh!

"Rắc"

Lại một tiếng gẫy Xương vang lên, cổ họng nam tử áo gió lập tức nát bấy, khí lực trên người hắn trong nháy mắt phảng phất như bị rút nước, con ngươi bỗng nhiên phóng lớn. sau đó giống như con lợn chết nằm dài trên mặt đất. vẫn không nhúc nhích.

“Anh Hoa, lưu người sống!” Ngay trong nháy mắt nam tử áo gió chết đi, phía sau Anh Hoa truyền đến thanh âm Lý Dật.

Lý Dật cùng Jester giống như một trận gió hướng bên này cấp tốc lao tới, khi Anh Hoa truy đuổi nam tử áo gió làm cho người đi đường đều phải tránh né, hai người một đường chạy tới không có bất luận ngăn trở gì.

Thế nhưng. hai người chung quy chậm một bước.

Gương mặt Anh Hoa không chút biểu tình đứng dậy, không chút nào để ý tới ánh mắt kinh khủng của người qua đường, phủi nhẹ bụi bặm trên người.

Lý Dật đi tới bên người Anh Hoa, thấy được nam tử áO gió đã tắt thở. thoáng nhíu mày, sau đó nhìn Anh Hoa hỏi: “Cô không sao chứ?”

Anh Hoa đón nhận ánh mắt quan tâm của Lý Dật, trong lòng hơi chấn động, sau đó lắc đầu.

Nàng Xác thực không thụ thương. thế nhưng Lý Dật không biết chính là. để truy sát nam tử áo gió, nàng vừa cửu tử nhất sinh, nhất là khi Xuyên qua đường, nếu nàng chậm hơn vài giây, nàng đã phơi thây đầu đường.

“Jester, đem người này mang đi, chúng ta lập tức rời khỏi đây!” Mắt thấy phía trước có cảnh sát đi tới, Lý Dật lập tức phân phó Jester.

“Đứng lại!" Xa Xa, hai gã tuần cảnh thấy ba người muốn rời đi. lập tức móc súng hướng ba người rống lớn.

Ba người căn bản không để ý tới sự uy hiếp của cảnh sát, mà trực tiếp biến mất trong đoàn người.

Vài phút sau, ba người về tới trong Xe. Anh Hoa vẫn làm tài Xế, Jester cầm lấy thi thể nam tử áo gió ngồi sau Xe. Lý Dật ngồi trên ghế cạnh tài Xế.

Anh Hoa khởi động Xe, chiếc Xe giống như con ngựa hoang thoát cương, trực tiếp phóng đi.

Có một tài Xế thấy Anh Hoa lái Xe kiểu như không muốn sống lao ra đường lớn, biến sắc, đồng thời ngoặc mạnh tay lái, kết quả chiếc Xe đâm vào lan can ven đường phát ra tiếng vang trầm muộn.

“Cương” Tài Xế dừng Xe lại, giật cửa Xe nhẩy Xuống, thấy đầu Xe đã biến hình, quay hướng Xe của Anh Hoa chửi ầm lên. thanh âm vô cùng phẫn nộ.

Ba người Lý Dật chung quy không thể nghe được tiếng chửi vang của tài Xế kia, Anh Hoa lái Xe siêu Việt vài chiếc Xe phía trước, sau đó quẹo vào một con đường, biến mất trong dòng Xe cộ.

Trong Xe, Anh Hoa vẫn biểu tình lạnh lùng như cũ, tựa hồ cũng không bị sự tình trước đó làm ảnh hưởng.

Lý Dật lại đang cau mày, Xuyên thấu qua hình chiếu hậu nhìn Jester đang soát người tên nam tử.

“Hắn là người quốc nội.” Anh Hoa tựa hồ nhìn ra Lý Dật đang suy đọán thân phận tên nam tử, trong đầu nhớ tới tiếng chửi của tên nam tử kia, nhất thời nói.

Người Trung Quốc?

Nghe ba chữ nầy, vùng lông mày Lý Dật gắt gao nhăn chặt lại.

Hắn từ quốc nội một đường trối chết đến nước Mỹ quật khởi, hƠn nữa năm thời gian đã đắc tội không ít người. thế nhưng luận người Trung Quốc. tựa hồ chỉ có quốc nội và người của Hoa Nhân Bang!

Là đám tổng bộ của Hoa Nhân Bang?

Hay là quốc nội?

Trong lòng Lý Dật thầm hỏi chính mình. theo hắn Xem ra, hai khả năng này lớn nhất.

Lúc hắn quật khởi tại Los Angeles tuy rằng từng giết chết Mạnh Thục và Đường Hải, thế nhưng cũng không hề lộ ra dấu vết. người trước là mượn đao giết người, người sau là ám sát. Căn bản không có ai biết, hơn nữa người của Mạnh Thục và Ðường Hải hôm nay đã trở thành thủ hạ của hắn. Nếu nghe được tin tức muốn báo thù cũng sẽ không chờ tới bây giờ. mà đã động thủ lúc hắn còn ở Los Angeles.

Kể từ đó, hung thủ chỉ có thể là hai cỗ thế lực mà thôi.

“Lão bản, trên người hắn ngoại trừ có một cây súng ra. không có bất luận thứ gì có thể chứng minh thân phận.” Lúc này. Jester mở miệng, trong giọng nói nhiều it có chút tự trách, tuy rằng Lý Dật không an bài nhiệm vụ cho hắn, thế nhưng hôm nay hắn tự Xem là bảo tiêu của Lý Dật. làm bảo tiêu cho Lý Dật. hắn mở mắt trừng trừng nhìn sát thủ nổ súng bắn Lý Dật, điều này đối với hắn mà nói là một loại sỉ nhục.

Trên thực tế, với bản lĩnh của Lý Dật, Anh Hoa, Jester thì những sát thủ bình thường vốn không có cơ hội nổ súng. ba người có năng lực cảm ứng đối với nguy cơ vô cùng biến thái.

Chỉ là trước đó ba người đã động thủ trong câu lạc bộ, hơn nữa tràng diện lúc đó thập phần hỗn loạn. lực chú ý đại đa số đều đặt lên người đám đại hán. thật không ngờ trong đám người lại giấu diếm sát thủ.

“Đã biết." Lý Dật nhàn nhạt đáp Jester, đồng thời cau mày không biết đang suy tư chuyện gì.

Lúc này, điện thoại trong túi Lý Dật rung lên.

Lý Dật Xuất ra điện thoại vừa nhìn, màn hình biểu hiện dãy số điện thoại riêng của Andrew.

“Uy” Lý Dật chuyển điện thoại. giọng nói coi như bình tĩnh.

Đầu kia điện thoại, sắc mặt AnđIeW vốn đang có chút lo lắng, nghe được thanh âm bình tĩnh của Lý Dật, điều chỉnh tâm tình một chút, sau đÓ nhàn nhạt hỏi thăm: “Lý tiên sinh. vừa rồi có người hạ thủ đối với anh sao?"

“Ðúng vậy.” CÓ thể trong lòng đang suy nghĩ công việc, có thể bởi vì Lý Dật đã thích ứng thái độ giải quyết kiểu chung chung của Andrew, vẻ mặt của hắn không hề phát sinh biến hóa chút nào, giọng nói vẫn bình thản như cũ: “Bất quá đã qua.”

“Anh không có việc gì là tốt rồi.” AndreW Loufu nói: “Hiện tại anh ở nơi nào, tôi phải bảo chứng sự an toàn của anh, tôi quyết định phái người đi tiếp anh.”

“Không cần, tôi sẽ an toàn trở lại trang viên.” Lý Dật cự tuyệt lời kiến nghị của AndreW Luofu.

Đầu kia điện thoại. AndreW nghe được Lý Dật nói, sắc mặt hơi đổi, giọng nói cũng có chút biến hóa: “Anh làm như vậy thật quá nguy hiểm! Đã có người hạ thủ đối với anh, như vậy sẽ có khả năng động thủ lần thứ hai.”

“Cám ơn cô đã quan tâm, bất quá cô yên tâm, tôi không có việc gì. vừa rồi chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, ân, hiện tại trong Xe có vũ khí, nếu có người muốn động thủ, tôi nhất định để cho bọn họ hối hận!” Lý Dật giải thích.

“Như vậy thì được. mong muốn anh không có việc gì. Mặt khác. tôi sẽ cho người mau chóng điều tra rõ chuyện nầy, cho anh một sự công đạo.” AndreW nói Xong không đợi Lý Dật trả lời liền trực tiếp cắt đứt điện thoại.

Trong ống nghe truyền đến tiếng tít tít, Lý Dật chậm rãi khép lại điện thoại, sau đó lấy gói thuốc rút một điếu châm lửa, rít mạnh một ngụm

Khói thuốc tràn ngâp bên người Lý Dật, trong khói thuốc vẻ mặt của hắn lạnh lùng nghiêm nghị dị thường.

Nếu như nói trước đó hắn chỉ vì chuyện của AndreW mà tâm tình thập phần không Xong. như vậy lúc này hắn đã hoàn toàn khôi phục sự lãnh tĩnh.

Không thể không nói, hành động ám sát của nam tử áo giÓ giống như một chậu nước lạnh Xối lên đầu Lý Dật, trực tiếp giúp cho hắn thanh tĩnh.

Khoảng chừng một phút đồng hồ qua đi, Lý Dật lấy ra điện thoại di động bấm một dãy số vô cùng Xa lạ.

Số điện thoại này là lần đầu tiên hắn gọi. Điện thoại cũng không lập tức chuyển được. mà qua hơn mười giây mới gọi thông.

“Uy” Sau khi điện thoại chuyển được, bên trong truyền ra một thanh âm trầm ổn.

Nghe thanh âm quen thuộc, Lý Dật đi thẳng vào Vấn đề: “Ta là Lý Dật."

“Lý Dật?” Đầu kia điện thoại, chủ nhân vừa nghe được Lý Dật nói, Sắc mặt hơi đổi, trầm mặc hai giây mới mỉm cười nói: “Tiểu Dật, nghe nói cậu đến New York phải không?”

“Đúng vậy, hiện tại ta đang ở New York.” Lý Dật không giấu diếm

“Thực sự là quá đáng tiếc. hôm qua tôi vừa rời khỏi New York, hiện tại đang ở Las Vegas, nếu không tôi có thể đến đón gió cho cậu!” Ðầu kia điện thoại truyền ra thanh âm Sang Sảng: “Nếu không Cậu làm Xong mọi việc thì trực tiếp đến Las Vegas? Nơi này có sòng bạc, có mỹ nữ. là thiên đường của nam nhân."

Ngây người nghe câu nói kia, trái tim Lý Dật cũng trầm Xuống.

Chủ nhân đầu kia điện thoại cũng không phải người khác, chính là Chu Thành mà lần trước đạt thành hiệp nghị bí mật với Lý Dật.

Lần đó, Trương Ðức Khôn dẫn đầu trưởng lão hội của Hoa Nhân Bang hùng hổ đi tới Los Angeles để đoạt quyền. Cuối cùng lại giống như chó nhà tang mang theo cái đuôi Xám Xịt quay về New York.

CÓ thể nói, lần đó, trưởng lão hội không chỉ không chiếm được tiện nghi ngược lại còn đánh mất mặt mũi thật lớn.

Đương nhiên, Chu Thành được Xưng người luôn thích chủ nghĩa lợi ích là một ngoại lệ!

Trước khi rời đi một ngày, Lý Dật và hắn đạt thành hiệp nghị bí mật, hắn chiếm được năm trăm ngàn đô la.

Năm trăm ngàn đô la!

Điều này đối với hắn mà nói là một con số không nhỏ, tuy rằng không có nhiều như được chia hoa hồng trong sinh ý buôn lậu tại Los Angeles, thế nhưng hắn cũng thỏa mãn.

“ Làm Sao vậy? Lý Dật, có phải cậu có chuyện gì tìm tôi?” Ðầu kia điện thoại, Chu Thành thấy Lý Dật thật lâu không nói lời nào. có chút chột dạ hỏi thăm

Trong Xe, Lý Dật lộ ra dáng tươi cười băng lãnh: “Không có.”

“Vậy lúc nào cậu quay về Los Angeles? Nếu như thời gian tới kịp. trước khi cậu rời New York tôi sẽ kịp quay về." Chu Thành cười hỏi, tựa hồ cũng không có nhận thấy được về dị thường trong giọng nói của Lý Dật.

Chu Thành à Chu Thành. ngươi quả nhiên là một bạch nhãn lang giỏi trở mặt!

Lý Dật thầm nghĩ trong lòng một câu, cũng cười cười: “Không cần, ông đã có việc Xử lý ở đó thì cứ làm, bên này ta cũng không có chuyện gì. Được rồi. ta gác máy."

Dứt lời, Lý Dật trực tiếp cắt đứt điện thoại!

Đầu kia điện thoại, Chu Thành đang mặc một thân áo ngủ, đứng trên sân thượng biệt thự, nghe tiếng tít tít truyền ra trong điện thoại. Chu Thành thở dài: “Tên ngu ngốc Trương Đức Khôn không ngờ lại bị thất thủ Sao?”

Lời vừa ra khỏi miệng. Chu Thành lại nhớ tới điều gì. lẩm bẩm:" Hắn có thất thủ hay không thì liên quan gì tới ta?"

Dứt lời, Chu Thành vẻ mặt đắc ý đi vào phòng ngủ. Có thể hơi quá mức đắc ý, hắn cũng không đóng cánh cửa đi ra sân thượng.

Bên trong phòng ngủ có một chiếc gương, lúc này trên giường có một nữ nhân đang mặc loại nội Y gợi cảm tình thú. Dưới ngọn đèn, nữ nhân giống như một mỹ nữ Xà nằm dài trên giường. bờ mông vểnh cao. đồng thời nũng nịu hờn giận: “Chu gia, là ai bất lịch sự như thế, thời điểm mấu chốt lại gọi điện thoại, phía dưới của người ta đều ướt cả rồi.”

“Ta liền tắt máy, bảo bối của ta, ta tới." Nghe tiếng nói câu hồn của nữ nhân, đầu khớp Xương của Chu Thành đều mềm nhũn, hắn cười ha ha tắt điện thoại di động, Sau đó nhanh như hổ đói vồ mồi nhào lên nữ nhân trên giường.

“Ðáng ghét."

Nữ nhân làm bộ mắng một tiếng, cũng cực kỳ phối hợp ôm lấy thân thể Chu Thành. Thời gian trôi qua, trong phòng tràn ngập khí tức dâm mỹ.

Cùng lúc đó, đầu kia điện thoại Lý Dật vừa tắt máy Liền lập tức bấm dãy số của Andrew Luofu, từ chỗ nàng biết được nơi ở của Chu Thành.

“JeSter, một hồi anh trở lại chế tác ra một tấm thẻ màu đen, Sau đó đưa đến biệt thự tại khu phố người Hoa." Sau khi biết được nơi ở của Chu Thành, Lý Dật nhàn nhạt phân phó Jester.

Jester tuy rằng không biết vì Sao Lý Dật làm như vậy, bất quá trước tiên vẫn gật đầu đáp ứng Xuống tới.

Nhận thấy JeSter có chút nghi hoặc với lời phân phó của mình, trong lòng Lý Dật cười khổ một tiếng.

Hắc tạp( thẻ đen) vừa ra, chắc chắn nhiễm máu!

Hắc tạp là một tiêu chí của Hắc Dạ ở kiếp trước, kiếp trước sát thủ tổ chức của Hắc Dạ thường dùng tiêu chí này. mà làm người sáng lập tổ chức, Jester hiện tại lại hoàn toàn không biết.

Đây tựa hồ có vẻ có chút quỷ dị

Thế nhưng Xác thực là như thế này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.