Jeffrey là một người phi thường thông minh.
Đây là sự đánh giá của giới giải trí Hollywood đối với hắn.
Lúc Jeffrey đảm nhiệm Dreams Work. hắn dùng trí tuệ hơn người cùng thủ đoạn Xử sự khác đưa đẩy làm thu nhập của Dreams Work tăng lên thẳng tắp,
chen chân làm một trong những công ty điện ảnh bài danh hàng đầu.
Jeffrey cũng không đặt món tây cho Lý Dật, mà đặt một bàn thức ăn Trung Hoa,
hoàn cảnh nhà hàng phi thường ưu nhã. Rất hiển nhiên, Jeffrey đối với
thói quen của Lý Dật cũng có Sự hiểu biết nhất định, hắn biết Lý Dật
cũng không thích dùng cơm tây.
Không thể không nói, sự an bài của Jeffrey làm tâm tình Lý Dật phi thường khoái trá, mà lúc bữa cơm kết
thúc, Jeffrey càng cho Ly Dật một sự vui vẻ., hắn mua dùm Lý Dật một tòa biệt thự Xa hoa tại Vịnh Nước Cạn.
Mọi người đều biết. Vịnh Nước Cạn tại Hong Kong là khu của người giàu có, cũng giống như những khu
giàu có tại New York hay Los Angeles. Cũng không phải những kẻ có tiền
đều có thể ở được tại Vịnh Nước Cạn tại Hong Kong, có thể mua được biệt
thự tại Vịnh Nước Cạn, đều không phải có tiền là có thể làm được, có đôi khi thân phận địa vị có tác dụng lớn hơn, mà có được tòa biệt thự ở
đây. đó cũng là một loại tượng trưng cho thân phận. Cách làm này của
Jeffrey làm cho Lý Dật cũng tăng thêm sự đánh giá cao hơn một đẳng cấp
đối với Jeffrey.
“Jeffrey thân ái, tôi nghĩ, nếu như tôi còn
không tăng thưởng cho anh, thượng đế cũng sẽ không tha thứ cho tôi! Như
vậy đi. tôi tặng anh một tòa biệt thự tại Vịnh Nước Cạn.” Lúc rời khỏi
nhà hàng, Lý Dật mỉm cười nhìn Jeffrey nói.
Ðối với người bình
thường mà nói, có được một tòa biệt thự tại Vịnh Nước Cạn sợ rằng sẽ
hưng phấn không ngớt, thế nhưng Jeffrey biểu hiện ra rất bình tĩnh: “Lão bản thân ái, lúc tôi tuyển chọn thỏa hiệp với Lưu Tư Cầm tiểu thư. tôi
đã tự hỏi cho chính mình. tôi nên làm gì đó cho anh. Những chuyện tôi
làm đều là bổn phận tôi nên làm, anh không cần phải tưởng thưởng cho
tôi. Đương nhiên. anh cũng không thể quên ước định ngày trước của anh
với tôi."
Nghe được Jeffrey nói như vậy, Lý Dật cũng có chút kinh ngạc, đồng thời cũng âm thầm bội phục ánh mắt Andrew thật độc. chỉ nhìn là tìm được chuẩn Xác nhược điểm của Jeffrey.
Tuy rằng Jeffrey
tuyển chọn cự tuyệt, nhưng Lý Dật vẫn kiên trì thưởng công cho hắn:
“Ðược rồi Jeffrey, ước định giữa chúng ta tôi sẽ không quên, mà tôi đưa
tưởng thưởng cho anh cũng không thể cự tuyệt. ân. là như vậy!"
Lúc nầy đây, Jeffrey đành vui vẻ tiếp nhận.
Trên đường đi tới Vịnh Nước Cạn, bốn thành viên Hắc Dạ lái bốn chiếc Xe vây
quanh Xe Lý Dật, theo dạng hình thoi đi tới. Vẫn là Anh Hoa lái Xe cho
Lý Dật, nàng cũng giống như ngày thường, chờ sau khi khởi động Xe, lại
bấm vách ngăn lên.
Ở băng sau Xe, Lý Dật cảm thán nói: “Annie, cũng là em thấy được lâu dài, Jeffrey nầy Xác thực là một nhân tài.”
Hiển nhiên, Lý Dật rất rõ ràng. nếu như ngày trước hắn dùng phương pháp uy
hiếp lợi dụ để giải quyết Sự mâu thuẫn giữa Jeffrey và Lưu Tư Cầm, như
vậy với tính cách của Jeffrey, hơn phân nữa sẽ từ chức rời đi.
Điều nầy đối với Lý Dật và Toàn Cầu Ảnh Nghiệp mà nói tuyệt đối sẽ là một sự tổn thất thật lớn.
“Anh yêu. năng lực của hắn cũng không chỉ bao nhiêu đó. bây giờ hắn chỉ biểu hiện một chút năng lực mà thôi. Hắn có thể trở thành CEO nổi tiếng nhất Hollywood, điều nầy cũng không phải là ngẫu nhiên.” Andrew mỉm cười:
“Kỳ thực...với năng lực của hắn. cũng đủ khống chế Toàn Cầu Ảnh Nghiệp,
chỉ là hắn thiếu khuyết điều mà anh cần nhất. chính là sự trung thành.
đối với hắn mà nói. trong thời gian ngắn nhất có thể làm cho phân công
ty tại Trung Quốc đạt được sự phát triển thật mạnh tuyệt đối cũng không
là vấn đề, chúng ta mỏi mắt chờ mong là được rồi.”
Nhìn thấy dáng tươi cười mê người trên mặt Andrew, Lý Dật vui vẻ gật đầu. hắn nhìn ra
được, hôm nay dáng tươi cười trên mặt Andrew thật Sự phát ra từ nội tâm, mà không phải dáng tươi cười máy móc như ngày trước.
Dáng tươi cười ngày Xưa chỉ ngụy trang mà có.
So Sánh với Vịnh Nước Cạn tại Hong Kong, khu nhà cấp cao nằm ngay lưng
chừng núi tại Hong Kong tuy danh khí không vang dội quốc tế nhưng tại
Hong Kong cũng cực kỳ nổi danh, từ những vị quan viên chính phủ cho tới
những nghệ sĨ ngôi sao đều thích ở lại khu nhà cấp cao nầy.
Khu
nhà cấp cao lưng chừng núi và khu nhà ở Vịnh Nước Cạn khác nhau ở chỗ
thế hệ trước thì thích ở khu cấp cao, thế hệ sau thì thích ở Vịnh Nước
Cạn. Khu nhà cấp cao nằm ngay lưng chừng núi là một khu biệt thự rất cổ
Xưa. Nhưng danh khí tại Hong Kong lại rất lớn, nhất là trong giới giải
trí.
Bởi vì lịch đại long đầu Hồng Hưng Xã đoàn đều thích tuyển chọn ở lại nơi này, Lăng Vĩnh Bình cũng không ngoại lệ.
Trong lúc Lý Dật, Andrew và Anh Hoa đi tới khu người giàu có tại Vịnh Nước
Cạn, Lăng vĩnh Bình cũng đang ở nhà mình gặp mặt trợ thủ đắc lực nhất
của hắn. Ngô VĨnh Huy.
Ngô Vĩnh Huy là người trung niên khoảng
chừng bốn mươi tuổi. Hắn mang kính mắt viền vàng, toàn thân tản ra khí
chất nho nhã, bất quá nhìn kỹ lại phát hiện toàn thân hắn tản ra vị đạo
đặc biệt của thương nhân.
Làm người phụ trách tập đoàn Hồng Tinh. Ngô Vĩnh Huy giúp Lăng Vĩnh Bình quản lý sản nghiệp bạch đạo của Hồng
Hưng, là nhân vật ông trùm của giới giải trí Hong Kong.
Thậm chí, trong giới nghệ sĨ Hong Kong có rất nhiều người đều nói, Lăng Vĩnh Bình có thể nắm quyền giới giải trí Hong Kong nhiều năm như vậy, hoàn toàn
đều nhờ công lao của Ngô Vĩnh Huy.
Trong đó dĩ nhiên có thành
phần khoa trương, thế nhưng không thể phủ nhận năng lực của Ngô Vĩnh
Huy, cũng không thể phủ nhận tất cả cống hiến của Ngô VĨnh Huy dành cho
tập đoàn Hồng Tinh.
Sắc mặt Lăng VĨnh Bình phức tạp ngồi trên sô
pha trong phòng khách biệt thự, trong tay của hắn đang cầm một điếu Xì
gà, Xì gà đã tàn một phấn ba, thế nhưng hắn cũng chưa gạt đi. Gạt tàn
trên bàn đã nhồi đầy tàn thuốc. có điều chỉ mới hút phân nữa. Toàn bộ
biệt thự thật yên ắng.
“Đại ca." Ngô VĨnh Huy đi vào phòng khách biệt thự, nhìn khói thuốc đầy phòng, nhíu nhíu mày.
Nghe tiếng gọi đại ca, Lăng VĨnh Bình nhẹ gạt tàn thuốc, ngẩng đầu, miễn cưỡng cười cười: “Cậu đã đến rồi, Vĩnh Huy.”
“Đại ca, bác SĨ Mục đã nói rất nhiều lần. phổi của anh không tốt, anh nên cai thuốc.” Ngô VĨnh Huy nhíu mày nói.
Lăng Vĩnh Bình cười khổ một tiếng: “Vĩnh Huy, tôi Xem cậu đã có thói quen
sống những ngày an ổn, thiếu chút nữa đã quên chúng ta đang làm gì. Lăng Vĩnh Bình tôi luôn Sống những ngày tháng đầu thương mũi súng, liều mạng cùng người khác còn không sợ, sợ bị ung thư phổi?”
Lăng vĩnh Bình nói làm Ngô VĨnh Huy nhất thời có chút nghẹn lời, hiển nhiên hắn tìm không ra lý do phản bác.
Vì vậy. Ngô Vĩnh Huy không thể làm gì khác hơn là ngồi vào sô pha nói sang chuyện khác: “Đại ca, đã trễ thế này, anh gọi tôi qua đây có việc gì
thế?”
Với sự hiểu biết của Ngô Vĩnh Huy về Lăng Vĩnh Bình, nếu
như Lăng VĨnh Bình không có chuyện gì trọng yếu, sẽ không ở đêm khuya
còn quấy rầy hắn nghỉ ngơi.
Nghe được câu hỏi của Ngô VĨnh Huy,
Lăng Vĩnh Bình đầu tiên chậm rãi dụi tắt tàn thuốc, sau đó nặng nề thở
dài. dùng một loại giọng nói cực kỳ phức tạp nói: “Vĩnh Huy, hắn đã trở
về.”
“Ai?” Ngô VĨnh Huy mờ mịt.
“Cậu không đọc tin tức buổi chiều hôm nay sao?” Lăng VĨnh Bình hỏi ngược lại.
Ngô Vĩnh Huy cười khổ lắc đầu: “Không có. chiều nay tôi bồi a Kiều đi ăn cơm, rốt cục là ai đã trở về?”
“Lý Dật." Lúc nói ra hai chữ này. Lăng Vĩnh Bình cảm thấy miệng mình có
chút phát khổ. ngực phảng phất như bị một tòa núi lớn đè nặng, làm hắn
không thở nổi. Trên thực tế, từ khi Toàn Cầu Ảnh Nghiệp tiến nhập vào
Hong Kong. hắn đã có loại cảm giác này! Bởi vì từ ngày đó bắt đầu. hắn
đã ý thức được Lý Dật đã đưa ma trảo thò về hướng tập đoàn Hồng Tinh.
Sau đó, Jeffrey tự mình đến cửa đòi đưa ra giá cao thu mua tập đoàn Hồng Tinh, điều này đã Xác minh sự Suy đoán của hắn, đồng thời cũng để hắn
tới cạnh bờ vực.
Tuy rằng hắn vì lợi ích chỉnh thể cùng sự phát
triển sau này của Hồng Hưng Xã đoàn mà cự tuyệt đề nghị thu mua của
Jeffrey, thế nhưng mấy ngày nay cuộc Sống của hắn thật bất an, hơn hai
tháng thời gian làm hắn phải giảm Sút cả mười cân vì lo lắng. Đây là
tình trạng hiện tại của Lăng Vĩnh Bình.
Tuy rằng Jeffrey nhận
được sự cự tuyệt của hắn cũng chưa nói gì, thế nhưng lý trí nói cho hắn, người sau lưng Jeffrey tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua. Mãi cho đến
buổi chiều hôm nay tin tức đưa tin Lý Dật đã tới Hong Kong, điều này làm sự lo lắng trong lòng Lăng VĨnh Bình thẳng tắp dâng lên. hắn ngồi một
mình trong phòng khách cả một buổi tối, thế nhưng vẫn không thể làm ra
quyết định. cho nên gọi trợ lý tín nhiệm tới để cùng thương thảo.
Vào lần trước, Lăng vĩnh Bình nhường bước, đồng ý cho Mộ Dung Tuyệt tiến
nhập Toàn Cầu Ảnh Nghiệp. Ngô Vĩnh Huy từng nghi vấn với Lăng Vĩnh Bình.