Nghịch Duyên Tiên-Ma: Ma Hậu Là Thiên Giới Công Chúa

Chương 4: Chương 4: Vạn kiếp bất phục






****Thiên Điện*******

Vương mẫu vẻ mặt giận dữ nhìn nử tử đang quỳ trước điện. Nàng chính là Thuỷ Bích, thần của Giao Trì, cũng là đồ đệ duy nhất của Thái Thượng lão quân. Thái Bạch kim tinh nhìn gương mặt quyết tuyệt của Thuỷ Bích khẽ lắc đầu. Nha đầu này đúng là hết thuốc chữa rồi mà, chỉ vì một cái nam nhân mà phải đi đến nước này. Xem ra từ nay về sao tiên giới sẽ không còn tồn tại một Thuỷ linh thần nữ nữa. Hỏi thế gian tình ái là chi ? Haiz.

Vương mẫu nghiêm mặt nhìn Thuỷ Bích giọng nói mang theo uy áp vương giả lại vang lên:

- Thuỷ Bích nể tình ngươi từng có công trong tiên- ma đại chiến 5000 năm trước ta cho ngươi cơ hội cuối cùng. Hoặc là ngươi chấp nhận từ bỏ tình yêu của ngươi với Hoả ma quân hoặc để lão quân xử lí ngươi, ngươi cân nhắc cho kĩ đi. Nếu cảm thấy quá khó khăn lão quân sẽ giúp ngươi loại trừ đoạn kí ức kia.

- Nương nương, thà con chết cũng không muốn quên đi huynh ấy, néu làm vậy cả con và Dực Thiên đều phải thông khổ, nương nương con xin người hãy tha cho chúng con. Con không cần làm thân tiên con chỉ muốn cùng huynh ấy bên nhau. Nương nương, con xin người... nương nương...

Thuỷ Bích nói xong liền liên tiếp dập đầu cầu xin Vương mẫu, nước mắt không ngừng tuôn xuống như mưa. Nhìn khuôn mặt giống nữ nhi của mình bảy tám phần( Thiên Lam) Vương mẫu cũng không đành lòng như Thiên quy là Thiên quy bà không thể phá bỏ được, nhất là trong thời điểm hiện tại Ngọc đế đã bế quan, tiên ma chiến lại sắp bắt đầu bà chỉ đành cố gắng bảo vệ Tiên giới, bà không thể phá bỏ Thiên quy được.

Vương mẫu ảo não phất tay áo, quyết định:

- Lão quân, Thuỷ Bích là đồ đệ của ông, ta để ông xử lí đi.

Lão quân lãnh mệnh, uy nghiêm hướng Thuỷ Bích lên tiếng:

- Thuỷ Bích, nương đã cho ngươi được lựa chọn vậy mà ngươi lại cố chấp không nghe, còn cầu xin người phá bỏ Thiên quy, hôm nay lão phu không trị nghiêm ngươi làm sao răng dạy chúng tiên tuân theo thiên điều. Thuỷ Bích đừng trách sư phụ vô tình. Hôm nay ngươi sẽ phải hồn phi phách tán tan thành may khói.

Thái Bạch lão nghe xong cũng liền kinh hoảng:

- Lão quân Thuỷ Bích dù sao cũng là đồ đệ của ông, ông ra tay sao có thể nặng như thế được.

- Thái Bạch lão, chính vì nó là đồ đệ của ta ta mới nghiêm trị nếu không làm sao răn đe kẻ khác, uy nghiêm Thiên đình còn để vào đâu.

- Nhưng mà cũng không thể nặng như vậy..aiz

Thái Bạch kim tinh hướng phía Vương mẫu cầu tình chỉ thấy Vương mẫu lắc đầu, cũng đành mang ánh mắt thương xót chuyển lên người Thuỷ Bích. Thuỷ Bích a Thuỷ Bích đây cũng chỉ có thể trách số phận của ngươi.

Lão quân được sự đồng ý của Vương mẫu liền nhanh chong thi triển thuật pháp toan đánh tan hồn phách của Thuỷ Bích. Đúng lúc này, Thiên Lam từ ngoài điện chạy vào ngăn cản Thái Thượng lão quân. Nàng quỳ xuống nức nở cầu xin Vương mẫu:

- Mẫu hậu, xin người hãy tha cho bọn họ... mẫu hậu...con xin người.

Vương mẫu nổi trận lôi đình :

- Thật chẳng ra làm sao cả, dám gây rối ở Thiên Điện, Hồng nhi còn không mau kéo lục muội con xuống.

Đại công chúa nhận mệnh, liền kéo Thiên Lam sang một bên, mặc dù nàng biết tình cảm của lục muội và Thuỷ Bích rất tốt nhưng nàng không thể để Thiên Lam gây ra chuyện gì được như vậy không những không cứu được Thuỷ Bích còn liên luỵ đến cả Thiên Lam.

Lục công chúa Thiên Lam bị kéo sang một bên. Thuỷ Bích mỉm cười, nụ cười đầy chua xót:

- Lục công chúa đa tạ cô đã vì Thuỷ Bích cầu tình, có lẽ đây là tình kiếp mà ta phải chịu, Lục công chúa cô hãy bảo trọng.

Thuỷ Bích lời vừa dứt, Thái Thượng lão quân liền thi triển thuật pháp đánh tan hồn phách của nàng. Thân thể nàng xoay vài vòng trên không rồi hạ xuống, tiên khí nhanh chóng tan biến, linh thể bắt đầu ta rã. Mặc dù phải chịu kết cục này nhưng nàng không hối hận. Được ở bên cạnh hắn là điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời nàng. Dực Thiên ca ca muội đành phải đi trước một bước, mong huynh sống bình an hạnh phúc.. Vĩnh biệt.

Ý niệm cuối cùng vừa dứt liền mất đi ý thức. Một giọt lệ quang trong suốt chảy ra từ khoé mắt nàng. Thiên Lam thoát khỏi sự khống chế của đại công chúa Thiên Hồng liền xông lên ôm lấy thân thể dần mờ nhạt của Thuỷ Bích.

- Khônggggg... Thuỷ Bích tỷ tỷ...đừng mà ..đừng...

Vào giờ khắc này trái tim nàng vạn lần đau đớn. Đau đến tận cùng. Cho đến cuối cùng nàng vẫn không thể bảo vệ người nàng muốn bảo vệ. ơ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.