Nghịch Long

Chương 39: Chương 39: Yêu Đan




Việc bị cắn nuốt thần hồn đúng là một việc vô cùng đau khổ, đau khổ tới mức mà thật sự không có lời nào diễn tả hết được, dù hắn có lăn Lê bò choài như thế nào thì cũng không thể nào khiến hắn giảm bớt cơn đau nhưng may thay việc này cũng chỉ diễn ra trong tích tắc

- Cuối cùng cũng chịu ngưng lại - hắn thở dốc một hồi rồi nói, có thể là tên kia chỉ muốn hắn khiến hắn chịu đau khổ một hồi hay cũng là nói muốn cảnh báo hắn rằng nếu hắn không chịu đi làm việc thì mọi chuyện hoàn toàn có thể sảy ra và cũng có thể hắn có suy nghĩ khác nhưng suy cho cùng thì cũng là bắt hắn đi làm việc

Trải qua cơn đau vừa rồi cuối cùng hắn cũng ta thức được thực ra tính mạng của hắn đang nằm trong tay người khác, với một kẻ từng là cường giả như hắn sự kiêu ngạo luôn có trong tiềm thức thì việc bị kẻ khác sai khiến là một điều không thể chấp nhận được, hắn quyết định phải nhanh chóng giải quyết cái vấn đề rắc rối này càng sớm càng tốt nhưng trước hết tất nhiên hắn phải thật thành thực, đi săn yêu thú cho qua đêm nay đã, hắn thật không muốn hoàn cảnh này lại được lặp lại vào ngày mai dù biết rằng việc săn thú vào ban đêm cô cùng nguy hiểm

Hắn bò ra khỏi cái hố mà hắn tự đào, thu lại trận pháp rồi bắt đầu cuộc đi săn của mình nhưng hắn đâu biết rằng từ khi hắn bước ra khỏi trận pháp thì hắn đã bị một con yêu thú hung hãn cho vào tầm ngắm

Hắn cứ đi, hắn đi rất chậm rãi chậm như ốc sên vậy, hắn không muốn đi nhanh không phải vì hắn không thể mà hắn sợ bắt gặp một con yêu thú nào đó rồi lao vào cuộc chiến mà hắn không có sự chuẩn bị nào

Hắn lại càng không dám đem thần thức của mình để dò xét xung quanh vì hắn biết việc này có thể đem đến cho hắn họa sát thân, phải biết rằng yêu thú hoạt động vào ban đêm, linh giác của chúng vô cùng nhạy cảm chúng hoàn toàn có thể phát giác ra con mồi từ những dao động dù là nhỏ nhất, đó cũng là điều đáng sợ nhất của những yêu thú hoạt động về đêm

Không như những yêu thú hoạt động ban ngày, yêu thú hoạt động ban đêm là những sát thủ chuyên nghiệp, chúng chẳng khác nào những con số sơn đọc trên thảo nguyên bao la rộng lớn, làm bá chủ một vùng mà tới những yêu thú mạnh hơn cũng không dám động tới chúng ; còn một điều nữa khiến hắn sợ hãi không kém đó chính là bắt gặp một đàn yêu thú cấp thấp, một đàn yêu thú cấp thấp tuy rằng không mấy gây khó khăn cho hắn nhưng việc bị quần công bởi một đàn yêu thú đó là một điều hắn không muốn sảy ra, ngoài việc làm tổn hao chân nguyên ra có thể làm vị trí của mình bị bại lộ dẫn tới những yêu thú cấp cao vả lại giết những yêu thú cấp thấp thì hắn không có được điểm tiêu diệt yêu thú. Đúng là một việc lợi không thây đây nhưng hại thì vô số

Hắn di chuyển được hơn một canh giờ rồi mà hắn chưa từng bắt gặp một con yêu thú nào dù đó chỉ là một con yêu thú cấp thấp

- Không biết là mình may mắn hay bất hạnh đây - hắn thanh thở một câu, thường thì những tu sỹ khi di chuyển ban đêm họ không bao giờ muốn gặp yêu thú nào, họ thật sự rất sợ bị yêu thú tấn công nên hầu hết toàn bộ những tu sỹ chẳng có kẻ ngu nào đi săn yêu thú vào ban đêm cả ; nhưng trường hợp này khi phủ lên đầu hắn thì quả thực là một cái bất hạnh, hắn cầu mong sao gặp một con yêu thú nào đó nhưng hắn hoàn toàn không thấy con nào

- Đã gần nửa đêm rồi mà vẫn không thấy bóng dáng con yêu thú nào - hắn đi bộ tới gần 2 canh giờ rồi mà vẫn không hề bắt gặp một con yêu thú nào, dù rằng từ nãy tới giờ hắn không còn cố tình che giấu bản thân mình nữa nhưng cũng không thấy con yêu thú nào lao tới

- Không lẽ mình không đủ hấp dẫn - hắn thì thầm một câu, mình dù không tự nhận mình đẹp trai nhưng cũng có thể nói là dễ nhìn, dù thịt mình không thơm ngon như thịt yêu thú nhưng ít ra thì cũng có thể lót dạ, dù tu vi mình không thấp nhưng yêu thú ở nơi đây đẳng cấp cũng không kém mình ít nhất bằng mình rồi vậy mà chẳng có con yêu thú nào thèm ra ăn thịt mình cả

Thời gian càng trôi hắn càng không kiên nhẫn, đã thêm một canh giờ nữa trôi qua mà hắn cũng chẳng thấy tông tích một con yêu thú nào

- Lẽ ra theo bản đồ thì khu vực này phải có rất nhiều yêu thú mới đúng - hắn nhìn lại bản đồ một cái rồi xác định khu vực này là một khu vực khá nhiều yêu thú, một vùng đỏ chói thể hiện nơi đây tồn tại ít nhất tới 7,8 con yêu thú mà hắn lại chẳng thấy con nào ; hắn đâu biết rằng yêu thú trong khu vực này đã bị mấy kẻ khác săn hết, mấy con yêu thú cấp thấp thì quá sợ hãi cũng đã bỏ đi còn một con yêu thú cao cấp nhất nơi này thì đang không ngừng theo dõi hắn phía sau màn đêm, có thể vì trời tối cùng với việc hắn không giám mở rộng thần thức nên hắn hoàn toàn không phát hiện ra chỗ này từng sảy ra chiến đấu và cùng với việc hắn đang bị theo dõi bởi một con yêu thú bá chủ vùng này

Ba giờ rồi anh còn chưa ngủ, tương tư về em biết bao nhiêu là cho đủ - đó chính là tâm trạng của hắn hiện nay, cuối cùng hắn quyết định làm một việc liều lĩnh, hắn thả thần thức của mình ra, một luồng thần thức sâu như biển phát tán ra toàn bộ khu vực bán kính 1km

Sau khi phát tán ra thần thức thì hắn phát hiện một điều khiến hắn cực kỳ kinh hãi, toàn bộ yêu thú xung quanh đây đã bị giết chết không những vậy những con yêu thú này chết một cách không thể khủng bố hơn được nữa, toàn bộ thân thể chúng như bị tứ mã phanh thây, máu huyết của chúng bị hút sạch như bị phệ huyết châu hút hết tinh huyết vậy

Hắn đi tới bên con yêu thú bị giết gần nhất rồi quan sát một hồi - là tác phẩm của nhân tộc, không ngờ bọn họ lại tàn nhẫn tới mức này, mọi thứ đều bị phanh ra thành từng mảnh, máu huyết bị rút sạch ; không ngờ trong nhân tộc lại có kẻ biến thái tới mức này

- Yêu Đan - hắn thốt lên một tiếng kinh ngạc, xem xét con yêu thú này một hồi thì hắn phát hiện một miếng yêu Đan còn nguyên vẹn

- Nhân tộc săn giết yêu thú mà không lấy yêu Đan, chuyện gì đang sảy ra ở đây vậy, ta là ai, các ngươi là ai - hắn thật không nói nên lời, hắn cạn lời thật rồi ; thông thường nhân tộc săn giết yêu thú đơn giản vì yêu Đan của chúng chứa nhiều linh lực nhất cũng là thứ quý giá nhất trong thân thể con yêu thú, mà giờ đây chính nơi này lại sảy ra một nghịch lý, nhân tộc giết yêu thú chỉ lấy máu huyết cùng xương mà để lại yêu Đan

- Yêu Đan phong thuộc tính - hắn cảm nhận linh lực trong miếng yêu Đan này một chút thì nhận ra đây là một miếng yêu Đan lôi thuộc tính hiếm thấy

- Không biết những chỗ yêu thú khác còn yêu Đan hay không - hắn phát hiện một sự thật thú vị khiến bản thân hắn mừng rơn, hắn chẳng cần săn giết yêu thú mà cũng có yêu Đan - đúng là một món quà trời ban - hắn thu viên yêu Đan vào túi trữ vật rồi bắt đầu đo xét tiếp

Hắn nhanh nhảu chạy tới cái xác thứ hai gần nhất với hắn, cái xác này cũng y như cái xác lúc trước chỉ là con yêu thú này chỉ mất máu huyết mà không mất một mẩu xương nào,hắn nhìn qua rồi xác định con yêu thú này là một con lang hệ yêu thú - lôi lang

- Không có yêu Đan! Quả đúng là như ta dự đoán - hắn lục tung xác con yêu thú này lên nhưng chẳng thấy bóng dáng yêu Đan nào cả

- Có lẽ viên yêu Đan lúc nãy là do tên kia vô tình để quên mà thôi, hoặc cũng có thể là do đang bị truy sát bởi một con yêu thú nào đó nên hắn không kịp lấy đi

- Khoan đã yêu Đan chỉ có yêu thú cấp 4 hay còn gọi là kết Đan kỳ mới có thể sản sinh ra, vậy thì không chắc con yêu thú nào cũng có yêu Đan, hay nói đúng hơn yêu đan yêu Đan chỉ tồn tại ở yêu thú cấp cao, mà đẳng cấp của con yêu thú này còn khá thấp - hắn suy nghĩ một chút rồi nhìn về phía xác con yêu thú một lúc và so sánh với hình ảnh cũng như kinh nghiệm trong Ngọc giản thì con yêu thú này chưa tới cấp 4

Hắn lại tiếp tục đi xem xét những con yêu thú khác và đúng như hắn suy nghĩ những con yêu thư trong khu vực này bị giết đều là những yêu thú cấp 3, chính là những con yêu thú được tính điểm

- Chắc chắn là do bọn họ làm - hắn cuối cùng cũng xác định được những con yêu thua này là do kẻ nào giết, không ai khác chính là những tân binh kỵ sỹ đoàn kia nhưng hắn hoàn toàn không hiểu vì sao họ lại không lấy yêu Đan, rõ ràng họ có vô số thời gian để thu thập máu huyết mà không có thời gian để thu thập yêu Đan

Hắn đi xung quanh một vòng thì cũng mất gần nửa canh giờ, hiện tại hắn chỉ còn một canh giờ nữa để săn giết yêu thú trước khi trời sáng, cho dù hắn vô cùng phấn khích, sung sướng khi nhận được một món quà trời ban nhưng hắn cũng phải thực hiện nhiệm vụ hôm nay của mình. Cùng lúc đó con yêu thú theo dõi hắn dường như cũng chẳng đủ kiên nhẫn nữa, nó đã đi theo tên này nguyên một đêm mà chưa dám tấn công, thực ra trực giác mách bảo nó rằng tên trước mặt rất nguy hiểm, nhưng hình như tên này không mạnh như những tên khác, thế là nó theo dõi hắn nguyên một đêm, tất nhiên nó chẳng muốn chờ đợi thêm nữa, chỉ cần một chút nữa là trời sáng thì nó cũng coi như mất đi cơ hội săn giết con mồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.