Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên cũng cười khuynh quốc khuynh thành: "Quận chúa, thỉnh."
Hơi ngửa đầu, một chén rượu đã thấy đáy.
Long Phù Nguyệt học bộ dáng của hắn, cũng hào khí bưng lên đến uống một hơi cạn sạch.
Long Phù Nguyệt lúc còn ở hiện đại, tốt xấu cũng làm gần một tháng công việc, cũng đã trải qua vài lần giao tiếp, cho nên đối với uống rượu đế cũng không xa lạ. Nhưng không ngờ nghiêm chỉnh nuốt xuống chén này, yết hầu mềm mại của nàng như nuốt phải một luồng lửa nóng, nhất thời ho khan . Bị nghẹn nước mắt nàng chảy ròng.
Nhưng trong lòng đang âm thầm kỳ quái, không phải nói rượu cổ đại đều là rượu gạo tinh khiết, nồng độ cồn trong rượu không cao sao? Tại sao rượu này lại cay đến như vậy? Quả thực vượt qua kỉ thuật hiện đại rồi!
Nàng hé ra mặt cười đến đỏ bừng, còn chưa kịp thở ra một hơi , Phượng Thiên Vũ lại châm thêm cho nàng một ly khác: "Quận chúa, chúc mừng ngươi lên chức, tại hạ lại mời ngươi một ly."
Choáng váng, còn uống? Long Phù Nguyệt hơi hơi nhíu mày: "Vâng vâng, ta ăn một ngụm đồ ăn áp mùi rượu trước."
Vội vàng gắp lên một cái chân gà còn tươm mật, còn không kịp đưa đến bên miệng, chợt thấy cổ tay tê rần, toàn bộ cánh tay lập tức căng thẳng, khối thịt kia như thế nào cũng đưa không đến bên miệng. Nàng lắp bắp kinh hãi, trừng mắt nhìn Phượng Thiên Vũ liếc mắt một cái: "Uy , ngươi làm cái gì?"
Phượng Thiên Vũ Du cười bình thản: "Thiên Tuyền quốc có quy củ, khi được kính rượu, phải uống liền mới được, bổn vương tự mình châm rượu cho nàng, chẳng lẽ nàng không cho bổn vương mặt mũi?"
Rượu phải uống liền? Đây là cái quy củ gì vậy? ! Long Phù Nguyệt oán hận trừng mắt nhìn hắn: "Ta cũng không phải người của nước Thiên Tuyền, đương nhiên không cần tuân thủ quy củ này."
Phượng Thiên Vũ cười tủm tỉm : "Ban đầu đương nhiên là không phải. Nhưng hiện tại nàng là quận chúa phụ hoàng sắc phong dĩ nhiên là người của Thiên Tuyền quốc, vài chén rượu mà thôi, hay là nàng ngay cả lá gan này cũng không có?"
"Hừ, không phải là vài chén rượu nha, ta bất cứ giá nào rồi! Uống thì uống, WHO sợ WHO a?" Long Phù Nguyệt bất cứ giá nào, nàng hiện tại cũng là Hộ quốc quận chúa, tuyệt không có thể để cho hắn xem nhẹ!
Bưng chén rượu lên, hơi ngửa đầu, lại uống hết đi xuống.
Lần này tựa hồ không cay như vậy rồi, cũng có lẽ là chết lặng.
Phượng Thiên Vũ cười ha ha: "Được! Thật thoải mái!" Lại giúp nàng châm một ly.
"Uy , ngươi muốn chuốc say chết ta à? Không phải uống liền hai chén là được rồi sao?" Đôi mắt to xinh đẹp của Long Phù Nguyệt gần như phún ra lửa giận.