Nghịch Ngợm Cổ Phi

Chương 544: Chương 544: Một người vui không bằng mọi người cùng vui.




Long Phù Nguyệt lo lắng trong lòng: “Có phải trong lòng còn có chuyện gì hay không?”

Rùa lớn dường như có chút thẹn thùng, cúi đầu xuống: “Thuộc hạ….thuộc hạ không dám nói.”

Long Phù Nguyệt cảm thấy được một con rùa tiên lớn xưng hô thuộc hạ trong lòng vô cùng đắc ý, phất phất tay nói: “Không có việc gì, ngươi cứ nói đi, vô luận là sai hay đúng ta cũng sẽ không trách tội ngươi.”

Rùa lớn trầm ngâm một chút: “Phật đà hoa sen có công năng cực bổ, người bình thường ăn có thể cường thân kiện thể, yêu quái hay thần tiên ăn vào có thể tăng thêm một ngàn năm yêu lực cùng pháp lực…..”

Long Phù Nguyệt chau mày nói: “Vậy sao vừa rồi ngươi lại nói người khác ăn không được?”

Rùa lớn lại cúi đầu: “Tự nhiên ăn thì không được, nhưng nếu thánh nữ có thể sử dụng máu của mình để tinh lọc nó một chút, thì người bình thường cũng có thể ăn.”

Lời vừa nói ra, hai cặp mắt của tiểu hồ ly và Hoa Tích Nguyệt liền sáng lên như phát ra hào quang.

Một ngàn năm công lực, đương nhiên là vô cùng hấp dẫn nha!

Hoa Tích Nguyệt đang hết sức hưng phấn, nó đang lo mình một thân hồ ly không có cách nào theo đuổi Cổ Nhược, giờ thì tốt rồi, ăn phật đà hoa sen này, nó chắc có thể biến thành người rồi.

Tỷ đệ hai người trông mong nhìn Long Phù Nguyệt, hi vọng nàng có thể đồng ý.

Như vậy a! Long Phù Nguyệt đang cảm thấy mình ăn một mình có chút ngượng ngùng. Lúc này lại nghe nói có biện pháp giải quyết, trong lòng thập phần vui vẻ, sảng khoái vươn tay: “Được, cần bao nhiêu máu? Tinh lọc như thế nào?”

Phượng Thiên Vũ chau mày, kéo cánh tay của nàng xuống: “Dùng máu tinh lọc? Biện pháp này quá đẫm máu, không cần làm thử.”

Cổ Nhược cũng nói: “Đúng vậy, dùng máu tươi tinh lọc là biện pháp tốt gì? Tà khí quá nặng.”

Phượng Thiên Vũ trừng mắt nhìn rùa lớn: “Con rùa chết tiệt, ngươi đang tính toán cái gì? Hoa sen mà còn cần máu tinh lọc, ngươi muốn làm gì?”

Lại liếc mắt nhìn Cổ Nhược: “Hai ngày trước Tiểu Nguyệt Nguyệt vừa bị tên tiểu nhân kia hút đi không ít máu, hiện tại làm sao có thể cho máu nữa? Con rùa thối, ngươi vì muốn gia tăng một ngàn năm pháp lực mà hại chết Nguyệt Nguyệt sao?”

Rùa lớn nhất thời bị nói đến hoa mắt chóng mặt, mắt đẫm đầy nước mắt: “Lão đại à, tinh lọc đóa phật sen này chỉ cần một giọt máu là đủ rồi, làm sao có thể hại đến tánh mạng của thánh nữ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.