Nghịch Ngợm Cổ Phi

Chương 506: Chương 506: Ta quyết không làm cẩu cẩu




Trong mắt của Phượng Thiên Vũ có tia sáng bất chợt lóe lên, thở dài một hơi: “Chủ ý này của ngươi quả nhiên không tệ, nhưng ngươi lại quên mất một điều.”

Long Phù Nguyệt một điều lông mi: “Quên cái gì?”

Phượng Thiên Vũ từ từ nói: “Ta nếu dùng thân phận quang minh chính đại đi bái phỏng, hoàng đế Thiên Khu quốc tất nhiên là sẽ cho chúng ta đi vào. Với tính tình của hắn, sẽ tùy ý cho chúng ta ở nước hắn thoải mái đi lại sao? Nhất định sẽ quản thúc nhiều hơn, trạm gác ngầm cũng một rất nhiều, chỉ sợ đến lúc đó chúng ta sẽ nửa bước khó đi. . . . . . Còn làm sao có thể mượn thuyền đến các hải đảo khác? Chúng ta chẳng những không thể dùng thân phận quang minh, còn phải dùng hết khả năng mà nghĩ biện pháp giấu diếm thân phận mới đúng.”

Long Phù Nguyệt lập tức nản lòng: “Nói cách khác không thể thực hiện được sao. Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ giang hồ cũng không vào được? Bọn họ sao có thể phân rõ là người nước họ hay người nước khác? Chúng ta mặc trang phục của bọn họ là được.”

Phượng Thiên Vũ lấy cây quạt gõ nhẹ trên đầu nàng một cái: “Người nước Thiên Khu diện mạo là cổ quái nhất, mũi cao, mắt xanh, cùng người các quốc gia khác rõ ràng không giống nhau.”

Cổ Nhược thản nhiên nói: “Về phương diện dung nhan bản thân ta có biện pháp. Có thể dùng huyễn nhan thuật đem dung maọ chúng ta đều biến thành người nước Thiên Khu, sẽ không có người hoài nghi.”

Hoa Tích Nguyệt nhảy dựng lên, vẻ mặt sùng bái nhìn Cổ Nhược: “n công, ngươi cư nhiên học xong huyễn nhan thuật, thật rất giỏi, có thể cũng thay đổi dung nhan ta một chút hay không?”

Cổ Nhược liếc mắt nhìn nó một cái, thản nhiên nói: “Có thể, nhưng ta sẽ đem ngươi biến thành một tiểu cẩu. . . . . .”

Tiểu Cẩu?! Hoa Tích Nguyệt nhất thời mặt mày đen thui.

Nó là hồ tiên cao quý, mới không muốn biến thành chó đâu, rất sỉ nhục uy nghiêm của hồ ly thượng tiên là nó rồi!

Nó dùng móng vuốt ôm cái đuôi to của mình, co lại thành một khối tròn buồn bực đi tới góc tường.

Tiểu hồ ly lại nhảy dựng lên: “Không được, không được, chúng ta không muốn biến thành cẩu cẩu đâu! Nếu không thì đem chúng ta biến thành hai con hổ đi, rất nhiều uy phong.”

Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy một đám quạ bay qua đỉnh đầu.

Ba người bọn họ dẫn hai con cọp lớn đi ở trên đường? Rất —— Rất khó tin, quá khoa trương! Còn không đem người toàn bộ dọa chạy?

Nàng thuận tay gõ một cái trên đầu tiểu hồ ly: “Không được! Đem các ngươi biến thành chó con có vẻ không khiến người ta chú ý. Vì thận châu, trước hết các ngươi chịu oan ức một chút đi.”

“Không được, không được, ta quyết không làm chó con!” Tiểu hồ ly đầu lắc như trống bỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.