Một câu này của hắn vừa mới thốt ra, Long Phù Nguyệt cùng Long Phù Hiên giật nảy mình.
Long Phù Hiên giật mình ngẩng lên đầu nhìn hắn: "Hoa ca, làm sao anh biết. . . . . ."
Long Phù Nguyệt cũng kinh ngạc mở to hai mắt: "Thì ra anh trai cũng không nói cho hắn biết chân tướng của ta, người này nói như thế là vô tình , hay có ý gì khác ? Chẳng lẽ hắn cũng là giới thần quái?"
Lại cao thấp đánh giá người kia một chút. Đáng tiếc nàng không có cái gọi là Thiên Lí Nhãn, nhìn không ra trên người hắn có linh lực hay không.
Hoa Bão Nguyệt cười nhẹ, mở to hai mắt, lười biếng lắc lắc đầu, miệng chậc chậc hai tiếng: "Tiểu cổ sư, người trong nhà của cậu rất liều lĩnh . Người này —— Linh hồn hay là thân mình là em gái cậu?"
Những lời hắn hỏi vô cùng cổ quái, người không biết nội tình nhất định nghe không hiểu, nhưng Long Phù Nguyệt cùng Long Phù Hiên vừa nghe đã hiểu.
Long Phù Hiên ngẩn ngơ, nhìn quanh hai bên. May mắn không có người chú ý câu chuyện bọn họ đang nói.
Hắn cười khổ một cái: "Hoa ca, quả nhiên cái gì cũng không thể gạt được ánh mắt của anh. Em gái tôi —— Linh hồn là bản tôn, thân mình chỉ là mượn ."
Trong lòng Long Phù Nguyệt cũng vừa động. Người này liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra linh hồn nàng cùng thân mình không phải nhất thể, có phải cũng có thể có biện pháp giúp mình quay về triều đại kia hay không?
Ừm, hắn họ Hoa —— Không biết hắn và tỷ đệ Hoa Tích Nguyệt có quan hệ hay không? Có phải vị bà con xa kia mà tiểu hồ ly thường nhắc hay không?
Nàng cũng nhịn không được nữa, há mồm liền hỏi: "Hoa ca, anh biết Hoa Tích Nguyệt cùng Hoa Đậu Đậu không?"
Hoa Bão Nguyệt bất ngờ sững sốt, liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt, trong đôi mắt lung linh của hắn hiện lên một chút kinh ngạc: "Làm sao em biết bọn họ? Bọn họ lại không ở thời đại này. . . . . ."
Bỗng nhiên làm như ngộ điều gì: "Nga, anh đã biết, là em xuyên qua đến có phải không? Người Minh triều? Ha ha, anh chỉ gặp qua người hiện đại liều mạng xuyên đến cổ đại, không nghĩ tới cư nhiên đụng phải em từ cổ đại xuyên đến hiện đại . . . . . ."
Hắn cười một cái khuynh quốc khuynh thành. Long Phù Nguyệt cũng mừng rỡ, liều lĩnh bắt lấy tay hắn: "Hoa ca, thì ra anh thật sự là bà con xa của Hoa Đậu Đậu thường hay nhắc, thật tốt quá! Thật sự là quá tốt!"
Long Phù Hiên lại nghe được không hiểu ra sao: "Phù Nguyệt, Hoa ca, các người đang nói ai? Hoa Tích Nguyệt, Hoa Đậu Đậu gì. . . . . ."