Nghịch Thần Ký

Chương 37: Chương 37: Ai đang tính kế ta?




Trần Tinh đi vào môt nơi tràn đầy sương mù, không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì.

“Ta đang ở đâu? Đây là nơi nào? Chuyện gì đang xảy ra?”

“Hài tử, chào mừng ngươi đến nơi này!” Đột nhiên một giọng nói vang lên

“Ai? Kẻ nào đang nói chuyện?” Đột nhiên một tiếng nói làm Trần Tinh giật mình hô to

“Hài tử, không cần sợ, nơi này chỉ là trong mộng của ngươi thôi, ta thông qua một số phương án đặc thù để tiến hành câu thông với ngươi thôi, ta chỉ là một kẻ đã chết cách đây rất lâu thôi, chỉ còn lại một tia tàn hồn tiến hành tìm kiếm truyền nhân để giúp ta gầy dựng lại thân thể. Ta sẽ không hại ngươi, đừng sợ, ta cảm thấy ngươi chảy dòng máu của tộc ta nên ta muốn thu ngươi làm đệ tử ngươi có đồng ý không? Ta sẽ truyền dạy cho ngươi tất cả những gì ta biết chỉ cần ngươi xây dựng lại cho ta nhục thân mới là được”

“Tiền bối, xin hỏi người là ai? tu vi gì? Vì sao muốn nhận ta làm đệ tử?” Trần Tinh lễ phép hỏi

“Haha, ta là ai cùng tu vi không đáng nhắc tới, như ta đã nói ta muốn thu ngươi làm đệ tử là giúp ta gầy dựng lại nhục thân để ta phục sinh lại.”

“Tiền bối, ta không thể chấp nhận được vì ta không thể tin tưởng tiền bối, ta không biết tiền bối là ai cả!” Trần Tinh nhắm mắt lại muốn đi

Giọng nói lại vang lên:“ haha, được lắm tiểu tử, không sao cả, để tỏ lòng thành ta sẽ nói cho ngươi việc có liên quan đến sống chết của ngươi” Thanh âm không con gọi hài tử nữa nhưng lại sảng khoái hơn không ít

“Việc gì? Xin tiền bối nói rõ?”

“Trên người ngươi nhất định có đại bí mật, vì sao ta nói như vậy? Thứ nhất là, ngươi chỉ là Bán thần chưa trảm thần hồn nhưng thần hồn chỉ còn một nửa mà vẫn có thể sống. Chuyện gì đang xảy ra?

Thứ hai ta cảm nhận được một nguồn sức mạnh thần bí đang dung hợp với linh hồn ngươi, nếu nguồn sức mạnh này dung hợp thành công, ngươi có thể sẽ trở thành con rối của người khác, ta đoán ngươi còn một năm nữa chứ?” Giọng nói vang lên làm cho Trần Tinh mồ hôi lạnh ứa ra, hệ thống đúng là còn một năm nữa sẽ nâng cấp thành công! Như vậy....

“Xin tiền bối chỉ điểm con đường sáng!” Trần Tinh cung kính chấp tay cúi người vái

“Tiểu tử, ta không biết trên người ngươi ẩn giấu bí mật gì, cũng không biết vị đại năng nào đang tính kế ngươi, phải biết, các vị đại năng nắm giữ quyền lực trong tay, họ không rảnh rỗi để làm những việc vô bổ, thứ họ theo đuổi là cảnh giới cao hơn cũng như quyền lực tối thượng, ta không biết giúp ngươi thế nào. Với thực lực của ngươi bây giờ dù có thành công loại bỏ quá trình dung hợp thì như thế nào? Vị đại năng đó sẽ biết được, có khi ngươi còn gặp phải nguy hiểm!”

“Như vậy, chẳng lẽ ta ngồi chờ chết sao?” Trần Tinh cố gắng hỏi nữa

“Ta có thể nhắc nhở ngươi, ngươi muốn tìm đường sáng nhất định phải bình tĩnh suy nghĩ. Làm thế nào để vị đại năng đó không biết mà còn có thể giữ được tự chủ không bị làm con rối? Ngươi hãy tự nghĩ lấy, được rồi, nào ngươi muốn làm đệ tử ta hãy vào đây bằng cách abcxyz, ví dụ như ngươi mất đi lý trí phập cả 2 nữu. Lúc đó ta sẽ nói cho ngươi biết ta là ai!”

Tiểu thế giới, Trần Tinh giật mình tỉnh lại, hắn còn nhớ rõ, hắn không phải nằm mơ, hắn nhìn 2 bên thấy Minh Nguyệt đang ngủ say, còn người thiếu nữ khác thì trần truồng, cả người bầm tím, ngoại trừ dung nhan ra cả người cơ hồ bóc lửa, đang tiếc hắn không có tâm trạng thưởng thức, không đánh thức 2 người, hắn muốn tĩnh tâm suy nghĩ lại đối sách. Nhất định phải tìm ra cách giải quyết nếu không chẳng còn gì ý nghĩa nữa. Hắn còn muốn tiêu dao sinh hoạt, hắn còn muốn đón cha me hưởng phúc còn muốn gặp lai Phi Yến hắn không thể trở thành con rối được!

Tiến vào Đại thế giới Trần Tinh đứng trước Thế giới thụ, hắn ngồi xếp bằng, ánh mắt nhìn thẳng quả thần bí, vị trí trung tâm nơi một nửa linh hồn hắn đang bám vào. Hắn đang tìm cách

“ Một nửa thần hồn mà vẫn có thể sống? Nếu như dung hợp thành công thì sẽ biến thành con rối? Còn nếu không dung hợp thành công thì sẽ bứt dây động rừng? Phải làm sao đây?”

“Nếu như ta đổi khách thành chủ, khống chế lại hệ thống nhưng không làm kinh động người ở phía sau sẽ như thế nào? Không thể loại bỏ như vậy thì dung hợp nó lại! Nhưng làm cách nào đây?”

Hắn đang xoắn xuýt vấn đề, bỗng nhiên hắn nghĩ tới. “Một nửa linh hồn ta vì sao tách ra nhập vào Thế giới thụ? Nó có thể cảm ứng được nguy hiểm? Nếu như ta phát triển nó càng lớn mạnh hơn rồi dung hợp linh hồn lại, liệu nó có thể nắm giữ quyền chủ động không?”

Trần Tinh nghĩ nghĩ rồi quyết định đi Tinh Linh tộc, không riêng gì Sinh mệnh chi thuỷ giúp Lưu Chính mà hắn còn nhắm tới Sinh mệnh chi thụ. Sinh mệnh chi thụ ẩn chứa lượng lớn sinh mệnh, chất dịch của nó tiết ra pha loãng với nước tinh khiết trở thành sinh mệnh chi thuỷ. Hắn muốn dùng sinh mệnh chi thụ tiến hành bồi bổ một nữa linh hồn của mình. Trần Tinh vẫn còn thời gian một năm.

Trong vòng 1 năm trước khi hệ thống dung hợp hoàn tất, hắn nhất định phải đảo khách thành chủ. Rồi tiến hành tìm ra kẻ đang tính kế mình!

Trần Tinh tiến vào Tiểu thế giới, 2 nữ đã tỉnh, Minh Nguyệt đang nói chuyện với thiếu nữ, 2 người ngồi đối diện nhau nên Minh Nguyệt thấy Trần Tinh tiến đến. Nàng trách cứ nói

“A Tinh, chàng làm sao lại như vậy? Chàng sao lại đối xử với Hồng Liên như vậy?

“Hồng Liên? Cái tên hình như nghe qua ở đâu rồi” hắn nghĩ thầm

Cô gái cũng giật mình xoay người lại, nàng muốn biết kẻ ác nhân nào dám bắt cóc nàng huỷ đi trong sạch của mình. Nàng quay đầu lại, đạp vào mắt Trần Tinh là dung nhan tuyệt mỹ không thua kém Điệp Vũ cùng Minh Nguyệt bao nhiêu, còn đâu dung mạo bình thường, thêm vóc người cao ngất, nàng còn đẹp hơn những hoa hậu thế giới nữa?

Trần Tinh bất đắc dĩ, sao ai cũng thích dịch dung vậy? Điệp Vũ cũng vậy...khoan đã..Điệp Vũ...Hồng Liên??

“Nàng là hiệu trưởng ma pháp học viện Tần Hồng Liên?” Trần Tinh chỉ thiếu nữ bất ngờ nói

“Làm sao? Ngươi biết ta? Ta không nghĩ tới, một kẻ bề ngoài tuấn tú lịch sự như ngươi, lại dám bắt cóc cưỡng hiếp con gái nhà lành, quan trọng hơn là ta đã dịch dung bình thường như vậy ngươi cũng không bỏ qua, xem ra ngươi tâm địa không như bề ngoài mình như vậy? Nói cho ngươi biết, ngươi phải vì hành vi này của mình trả giá. Tuy ta không quan trọng lắm trinh tiết như người khác nhưng không phải người nào cũng có thể lấy. Nói, ngươi làm sao lừa gạt công chúa Minh Nguyệt thay ngươi nói tốt?”

Trần Tinh bất đắc dĩ nhìn Minh Nguyệt rồi nhìn thiếu nữ này nói

“Ngươi chờ ta một lát, ta đi một lúc sẽ trở lại, sau đó ta sẽ nói hết tất cả cho mọi người biết. Ta đi tìm các nàng.”

Nói xong hắn biến mất, Hồng Liên thì nghiến răng trách cứ Minh Nguyệt, nói xấu Trần Tinh....

P/s: cầu đề cử để truyện, nguyệt phiếu kim đậu anh em bạo tay cho ta với, để ta lên nhóm tác giả cấp 1. Cám ơn các bạn đã bỏ thời gian để đọc truyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.