Trên một tảng đá dưới bóng râm, Trần Tinh ngồi xếp bằng tinh luyện nội công, bên cạnh đó là hắn không quên tìm hiểu cách đột phá Bắc Minh thần công để đạt đến cảnh giới mới.
Việc tinh luyện nội công của người khác cũng là cả một quá trình. Điều quan trọng nhất là làm sao biến nó thành của mình để cho bản thân sử dụng được mà không phải gặp bất cứ vấn đề nào.
tốc độ tinh luyện cũng nói lên đẳng cấp của người tập luyện. Thử nghĩ khi giao đấu với địch nhân, tốc độ tinh luyện bằng tốc độ hút nội lực đối phương, như vậy chẳng phải bản thân đứng ở thế bất bại sao? Chưa kể đến việc đối phương kiệt quệ năng lượng nữa.
Trần Tinh tu luyện quên cả thời gian. Thoáng cái 3 ngày trôi qua.
Hắn như lão tăng nhập định vậy, hơi thở chậm tới mức nếu không cẩn thận quan sát kỹ ắt hẳn cho là hắn đã chết.
Bỗng nhiên dị tượng phát sinh, xung quanh hắn gió bắt đầu thổi theo quy luật hình thành vòng xoắn ốc, ban đầu là làn gió nhẹ từ từ biến mạnh hơn. Trên bầu trời cũng bắt đầu xuất hiện mây đen, sấm vang chớp giật, trung tâm vòng xoáy Trần Tinh không hề bị ảnh hưởng gì cả.
-Ầm..
Một tiếng sấm rung trời vang lên, Trần Tinh mở mắt, trong đôi mắt hắn phát ra ánh sáng chiếu thẳng thương khung.
Cảnh tượng giống như mạt nhật hàng lâm cũng bỗng chốc tan biến...Chẳng ai biết điều gì xảy ra ngoại trừ Trần Tinh.
Đơn giản bởi vì hắn sáng tạo ra một môn công pháp trời đất không dung.
-Ân, xem ra ta lĩnh ngộ được một môn cao thâm pháp quyết. Hút linh khí từ trong trời đất chi bằng gọi là Đoạt Thiên tạo hoá quyết đi.
Trần Tinh nghĩ thầm, hắn không chỉ dừng lại ở việc tinh luyện nội lực, thật ra trong quá trình đó hắn cảm nhận được trong không khí có một nguồn năng lượng thần bí mà có thể giúp hắn gia tăng công lực.
Đây là linh khí mà người tu chân thường gọi. Công pháp hắn sáng tạo ra đã chạm tới ngưỡng cửa của người tu tiên.
Đoạt Thiên tạo hoá quyết của hắn sáng tạo ra là dựa trên Bắc Minh thần công mà lĩnh ngộ thành. Hấp thu linh khí trong thiên địa làm năng lượng của mình.
Nhưng vấn đề là mỗi lần như vậy sẽ tạo ra dị tượng. Chuyện này là đương nhiên. Thế giới này quy tắc làm sao cho phép có người có thể đoạt năng lượng tự nhiên được?
Đoạt thiên tạo hoá quyết có thể nói là đã vượt qua phạm trù mà thường nhân chỉ có thể nghĩ đến. Tại sao Trần Tinh có thể sáng tạo ra được? Đương nhiên là hắn mang ký ức của người hiện đại. Suy nghĩ sẽ không gò bó bảo thủ như ở đây. Hắn dám nghĩ dám mạo hiểm cho nên hắn thành công!
Trần Tinh bước đầu đã thành công, nội lực một lần hấp thu năng lượng từ thiên địa bằng với nội lực mà hắn hút được từ những người khác. Quan trọng hơn là nó thuần khiết hơn. Đương nhiên chất lượng tốt hơn. Trong người hắn bây giờ cũng đủ 60 năm công lực rồi.
Giờ là lúc Lục mạch thần kiếm hiển uy. Trần Tinh rất chờ đợi môn tuyệt kỹ bí truyền này sẽ mang lại hiệu quả gì. Phải biết, những môn công pháp hắn luyện cho dù là thấp kém như Pháo Quyền cũng mang lại uy lực phá hoại cực đại.
Quyết định là thực hiện ngay, Trần Tinh bắt đầu tu luyện Lục Mạch Thần kiếm.
Ở một nơi khác, trên một tinh cầu không biết tên, thân hình Hoặc Thiên tư từ hiện ra.
Trong một căn phòng lộng lẫy, Hoặc Thiên vung tay lên, chúng nữ được nàng dẫn ra ngoài. Nàng cất kỹ viên ngọc bội vào lòng rồi không chờ chúng nữ lên tiếng bắt đầu mở miệng trước.
-Đây là nơi ở của tỷ, các muội cứ ở lại đây tu luyện, bây giờ Mộng Yểm Thụ đã không còn thích hợp cho các muội rèn luyện. Trần Tinh đi làm các muội tinh thần chịu ảnh hưởng quá nhiều. Phía sau hậu viên rất thanh tịnh thích hợp tĩnh tâm tu luyện.
-Hoặc Thiên tỷ tỷ, chúng muội biết, nhưng mà A Tinh đi mới 7 ngày thôi mà chúng ta thật sự rất lo lắng. Không như những lần khác tuy có khi chàng rất lâu không gặp chúng muội, nhưng chúng muội biết chàng sẽ không xảy ra chuyện gì. Thế nhưng,.....
Tuyết Nhi nước mắt lưng tròng nói, cô nàng này là ngoan ngoãn nghe lời nhất... Mấy nữu khác cũng gật đầu phụ hoạ.
-Haizz, ta cũng không có cách nào, chuyện bây giờ là các muội phải cố gắng tu luyện, nhanh chóng thành Thần, sau đó có thể vô hạn tuổi thọ chờ hắn trở lại.
Hoặc Thiên thở dài, nàng cũng bất đắc đi không có cách nào.
-Cung chủ, Đế Nguyên đại nhân ở ngoài xin cầu kiến, không biết....
Phía ngoài truyền tới thanh âm của một nữ nhân, xem ra là người của Hoặc Thiên
-Bảo hắn cút!
Hoặc Thiên nghe được thông báo, nhíu mày, nàng thật sự rất ghét người này, Hoặc Thiên vung tay thu chúng nữ vào Đại Thế giới rồi cũng biến mất. Nàng không muốn bị ai làm phiền.
-Lại lảng tránh ta sao? Xem ra nàng vẫn còn chưa quên tên kia.... Khi còn sống ta không bằng hắn, khi hắn chết rồi ta vẫn không bằng hắn!! Ta không cam lòng...
Ở phía ngoài, một thanh niên tướng mạo anh tuấn, mang trên mình chiến giáp, hông đeo bội kiếm, phía dưới cưỡi một con nhìn khủng bố giống sư tử vậy. Người này ắt hẳn là Đế Nguyên. Hắn cảm nhận được khí tức Hoặc Thiên biến mất nên mở miệng lẩm bẩm sau đó là nghiến răng nghiến lợi phẫn nộ nói.
Hắn cũng bất đắc dĩ, không gian pháp tắc là khó chơi nhất. Không phải ai cũng có thể tu luyện được. Với lại, sau lưng nàng còn có tồn tại khủng bố mà ngay cả gia tộc hắn cũng phải run sợ. Hắn không thể lỗ mãng hành sự. Bởi vậy hắn cứ như con ruồi bám đuôi vậy. Hết cách, Hắn đành phải trở về.
Quay trở lại Trần Tinh, giờ phút này hắn đang luyện tập cảm giác quen thuộc khi phóng xuất kiếm khí. Hắn trước giờ không có dùng kiếm nên chẳng biết như thế nào mới có thể gọi là kiếm khí. Trần tinh chỉ có thể như Đoàn Dự thôi là thông qua nội lực thâm hậu tiến hành phóng xuất ra Lục Mạch Thần Kiếm. Tuy có thể tuỳ ý phóng xuất nhưng điều này không phải là
Nếu uy lực cứ như Đoàn Dự lúc phóng xuất vậy thì Trần Tinh học để làm gì? Nếu phóng xuất ra tiêu chuẩn kiếm khí như vậy Trần Tinh có thể dễ dàng làm được. Nhưng hắn muốn hơn thế nữa. Vấn đề là hắn không biết bắt đầu từ đâu.
-Lục Mạch, tại sao lại là Lục Mạch? Trong khi đó lại có mười ngón tay?
Trần Tinh bắt đầu tự hỏi, khi gặp vấn đề khó khăn, hắn sẽ đặt những câu hỏi tại sao. Như vậy, đôi khi có thể tìm ra được nguyên nhân không thành công.
Trần Tinh không tu luyện nữa. Hắn phải tìm cao thủ kiếm khách tiến hành đối luyện. Học tập không chỉ trên lý thuyết.
Trần Tinh việc trước tiên cần làm là đi tìm một vũ khí. Đương nhiên lựa chọn của hắn là kiếm. Bởi như vậy mới có thể lĩnh ngộ kiếm đạo cũng như trước mắt là kiếm khí nhanh hơn.
Thật ra hắn cũng không thích sử dụng vũ khí, nếu bản thân cường đại lên thì mỗi bộ phận trên cơ thể cũng có thể lợi hại hơn vũ khí rất nhiều.
Hắn có suy nghĩ như vậy khi hắn biết được mình đao thương bất nhập... Cũng chính vì đó hắn khát vọng hơn về luyện thể thần công. Long Phượng Hoan Hỉ quyết tuy hiệu quả nhưng lại khuyết điểm là cần quá nhiều Nữu. Mà Nữu cường đại hiệu quả càng cao, hoặc là có thể chất đặc thù mới được.
-Xem ra, trước tiên phải tìm người làm một thanh kiếm ưng ý.
Trần Tinh lẩm bẩm nói, hắn không tìm đại một thanh kiếm bởi vì như vậy quá không nghiêm túc. Làm việc gì cũng phải chú tâm mà làm. Như vậy hiệu quả sẽ cao hơn. Nếu cứ làm thí làm bừa làm cho có, như vậy sẽ không thể đạt tới đỉnh cao được. Thanh kiếm của người khác chắc gì thích hợp với mình? Dùng không được lại tìm một thanh khác hay sao? Như vậy tới khi nào cho xong?
Muốn làm một thanh kiếm thích hợp với mình cũng không phải dễ, hắn suy nghĩ xem kiểu dáng nên như thế nào.
Suy đi nghĩ lại cuối cùng Trần Tinh quyết đinh hình dáng của nó sẽ là kiểu dáng như Katana của Nhật Bản. Bởi vì hắn thiên về phương diện trảm hơn là đâm xuyên.
Kiếm đạo của Trần Tinh định hướng là sẽ chú trọng vào Uy lực phá hoại cùng phạm vi ảnh hưởng, nhưng không có nghĩa là sẽ bỏ qua “Duy Khoái bất phá“. Nhanh là mục tiêu trước tiên của hắn cần đạt được
Thử đặt vấn đề một kiếm của hắn có thể trảm đôi Tinh cầu sẽ như thế nào? Phạm vi quá rộng lớn như vậy thì nhanh đến mức nào có thể đỡ nổi? Nhưng chuyện đó Trần Tinh biết sẽ rất lâu để đạt tới trình độ đó.
Mục tiêu đầu tiên mà hắn cần đạt tới hiện tại là Tốc độ xuất kiếm trước.
Trần Tinh bắt đầu lên đường tìm kiếm người thợ rèn có thể giúp hắn chế tạo một thanh kiếm katana.
Nhưng vấn đề là biết tìm chỗ nào? Chỉ có thể đi lại một lò rèn binh khí rồi nhờ ngươi ta.
-Đại thúc, nơi này có rèn kiếm theo yêu cầu không?
Sau khi Trần Tinh khó khăn lắm mới tìm được một tiệm rèn binh khí. Hắn mở miệng liền hỏi
Người chủ tiệm không để ý đến hắn vẫn tiếp tục vung búa. Trần Tinh cảm thấy mình có hơi thất lễ cũng không nói nữa mà đứng sang một bên đánh giá chủ tiệm này. Những luyện khí đại sư thật thụ thì ai lại ngừng tay khi chưa hoàn thành mà trả lời khách hàng? Họ theo đuổi không phải lợi ích mà là có thể luyện ra binh khí tốt nhất.
Hắn đứng một bên đợi gần 30 phút, rốt cuộc vị trung niên nhân này cũng ngừng tay.
-Khách quan cần binh khí gì cứ tuỳ ý lựa chọn.
Người này có vẻ lạnh nhạt nói, chẳng quan tâm việc Trần Tinh đeo mặt nạ, cũng như hắn là ai cả. Trần Tinh cũng không để ý. Dù sao hắn chỉ cần kết quả là được.
-Đại thúc hiểu lầm, ta đến thật đúng là mua binh khí nhưng không phải những thứ này, đây là bản vẽ vũ khí ta cần. Đại thúc có thể chế tạo được nó?
Trần Tinh đưa ra bản vẽ thanh Katana đã chuẩn bị từ trước. Vị đại thúc này thoáng nhíu mày cầm lên bản vẽ. Một lúc sau người này mới mở miệng nói.
-Có thể, nhưng ngươi chắc là muốn vũ khí là nó? Thanh kiếm kỳ lạ này có đủ uy lực sao?
Trần Tinh gật đầu, cười cười cũng không trả lời. Trên bản vẽ hắn đã có chi tiết giới thiệu yêu cầu của mình nên cũng không cần giải thích nhiều.
Trần Tinh đưa một số tiền đặt cọc trước rồi rời đi. Vị chủ tiệm này cũng không hỏi nhiều, có lẽ tính cách của ông ta là vậy.
Cũng thời gian này, Cưu Ma Trí đã bắt Đoàn Dự tiến về Yến Tử Ổ theo như nội dung cốt truyện.
Trần Tinh đương nhiên là sẽ không quan tâm, hắn giờ này đang mướn phòng trọ phụ cận ở lại, hắn hiện giờ đã có đầy đủ nội lực. Việc tập luyện một số công pháp khác hẳn là điều tất nhiên.
Đối với người khác học nhiều nhưng không tinh thông là vấn đề tối kỵ, nhưng đối với Trần Tinh lại khác. Hắn học càng nhiều càng tốt mà không sợ không tinh thông. Bởi vì hắn có năng lực giả lập nghịch thiên. Vấn đề là khi hắn học được nhiều, hắn sẽ có thêm kiến thức để sáng tạo ra những công pháp vũ kỹ mạnh hơn. Ví dụ như Đoạt Thiên tạo hoá quyết vậy. Tuy rằng không thể bừa bãi sử dụng nhưng một lần đoạt linh khí bằng người khác khổ luyện 30 năm công lực rồi.
Ai biết được một khi luyện được 72 tuyệt kỹ thiếu lâm Trần Tinh sẽ sáng tạo ra công pháp trâu bò nào nữa.
3 ngày, Trần Tinh không ngủ không nghỉ vùi đầu vào luyện tập 72 tuyệt kỹ thiếu lâm. Hắn cũng đạt được một sô thành tựu nhất định, các thế quyền pháp, cước pháp, trảo pháp... Của hắn càng trôi chảy hơn. Giống như là người luyện võ lâu năm vậy.
Phải đính chính lại là Thiếu Lâm được chia ra làm Nam thiếu lâm cùng Bắc thiếu lâm. Bắc Thiếu Lâm có trấn bảo công pháp là Bắc Dịch cân kinh chứa được truyền lại từ tổ sư Đạt Ma. Còn Nam thiếu lâm cũng có trấn bảo công pháp là Nam Dịch cân kinh. Nhưng chỉ chiếm được 7-8 phần thôi.
Như vậy, võ công Trần Tinh tu luyện từ Lang Hoàng ngọc động ở Mạn đà sơn trang cũng chỉ là một phần thôi chứ không phải trọn vẹn. Xuất xứ của nó không ai biết. Có thể vài môn của Bắc thiếu lâm đầy đủ hơn, cũng có thể là của Nam thiếu lâm không được trọn vẹn.
-Không biết Katana của ta đã xong chưa?
Trần Tinh sau khi luyện tập xong, hắn ngâm mình trong thùng gỗ lẩm bẩm nói.
Hắn quyết định ngày mai đi thử xem như thế nào. 3 ngày nay, tập trung cao độ tiến hành tu luyện, đầu óc hắn cũng có chút trĩu nặng. Hắn ngủ rất say. Điều kỳ lạ là hắn mơ một giấc mơ, giấc mơ rất chân thực...
Trần Tinh mơ thấy mình áo trắng bồng bềnh đang bay trên trời, kỳ lạ không phải chỗ này mà là hắn đang đánh cờ với một người không nhìn thấy rõ hình dáng. 2 người một bàn cờ đang bay trên trời!
Một nước cờ thứ nhất hạ xuống, ngọn núi bạo liệt, nước cờ thứ hai, ngọn núi hình thành trở lại... Cứ thế hai người đánh tới nước cúi cùng bất phân thắng thua. Giấc mơ của hắn cũng tan biến. Nhưng khi Trần Tinh tỉnh lại cũng chỉ nhớ có việc hắn có thể bay trên trời và cười thế gian thôi....
Truyện cầu like, cầu nguyệt phiếu, kim đậu. Đóng góp của các bạn là động lực để mình ra thêm nhiều chương hơn. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện!