Nghịch Thần Ký

Chương 164: Chương 164: Diệt Thần




Ngay khi Trần Tinh bị đánh bay ra phía xa, lúc này, Sobek không tỏ ra khoái trá như trước nữa mà nó ngay lập tức sử dụng phương thức cũ để tiếp cận, nhằm nhanh chóng kết liễu mạng sống của hắn.

Không có thời gian suy nghĩ, Trần Tinh bật người nhảy lên, đây chỉ là hành động theo bản năng.

Trong tiềm thức của hắn vẫn nghĩ bản thân mình có thể bay, mặc dù cơ bản “pháp tắc” ở thế giới này không cho phép, không chỉ như thế, phong cách chiến đấu của hắn vẫn luôn là mang tính tự do cùng thực dụng.

Tự do tức là không chịu gò bó bởi bất kỳ yếu tố nào, trên không cũng như đất bằng.

Thế nhưng chính vì thói quen này đã đẩy Trần Tinh vào tình thế cực kỳ nguy hiểm.

Đơn giản bởi vì trên không trung, lợi thế về tốc độ của hắn sẽ không còn tác dụng, sự linh hoạt cũng sẽ giảm đi đáng kể.

-Không ổn...

Trần Tinh lòng kêu lên một tiếng, hắn đã nhận ra được một điểm yếu của mình lúc này.

Về cơ bản, hắn sẽ nhận thêm một đòn nữa. Nhưng trong cái rủi có cái may, hành động theo bản năng của hắn ngay cả bản thân mình cũng không biết thì làm sao Sobek có thể ngờ tới?

Trong giao chiến, tốc độ của hai người rất nhanh, đã vượt qua 100m/s cho nên những cú va chạm chỉ trong tích tắt, huống chi là làm ra phản ứng.

Giả sử tốc độ tối đa của Trần Tinh là 1000 m/s, gấp gần 10 lần tốc độ hiện tại của hắn, thì việc suy nghĩ và đưa ra phản ứng của bản thân sẽ dễ dàng.

Tuy nhiên, tốc độ tối đa của hắn chỉ là 120 m/s và hắn đang chiến đấu với tốc độ hơn 100 m/s. Như vậy, làm sao có thể khống chế động tác của mình phù hợp với suy nghĩ cho được?

Kể cả Sobek cũng vậy, nó còn tệ hơn cả Trần Tinh, bởi vì nó là đang chiến đấu bằng cách “bay”, hoàn toàn như một mũi tên bị bắn ra khỏi dây cung, không thể dừng lại đến khi quán tính hao hết.

Cái đuôi của nó cũng không dài đến nổi có thể vươn lên 5m để tấn cồng Trần Tinh.

-Két~

Một đòn không đánh trúng, Sobek ngay lập tức dùng cái đuôi của mình để ma sát với nền đất nhằm kiềm hãm lại tốc độ.

Điều này tạo ra một màn bụi che phủ tầm mắt của Trần Tinh, cũng như giúp Sobek ẩn thân, tiến hành đợt công kích tiếp theo.

Không hiểu sao nhìn cảnh tượng này, Trần Tinh đột nhiên liên tưởng tới bộ phim Tuyệt Đỉnh Kungfu mà hắn đã xem nhiều năm trước.

Trong đó cũng có một phân cảnh tương tự như vậy, chỉ có điều là hắn không biết Như Lai Thần Chưởng mà thôi.

-Không đúng.

Nghĩ tới đây, Trần Tinh linh quang chợt loé lên, về cơ bản thì phòng ngự hiện tại của Sobek đã xem như miễn nhiễm với sát thương vật lý.

Trong khi đó, hắn lại bị hạn chế bởi nhiều yếu tố, giả sử hắn có thể như ở hiện thực một đấm đánh nát ngọn núi hoặc có thể sử dụng nội lực sẽ như thế nào?

Mặc dù trong thế giới Aincrad này, Trần Tinh không thể làm được những điều đó, nhưng hắn vẫn còn sở hữu muôn vàn “kỹ xảo” khác.

Trên hết, hắn vẫn còn đầy 1,5 triệu Mp chưa hề sử dụng đến.

Theo lý thuyết, Trần Tinh có thể dùng nó như là chân khí ở thế giới thực để áp dụng các kỹ xảo của mình, đừng quên, hắn đang bật chế độ “tự do thao tác“.

Tuy không có Như Lai Thần Chưởng, nhưng Trần Tinh lại có nhiều vũ kỹ khác tương tự.

Vì sao lại nói như vậy?

Sobek sau khi đã ổn định lại thân hình, một lần nữa nó khom người lại, tư thái chuẩn bị lao lên, nhưng lần này, nếu như Trần Tinh tiếp tục né tránh bằng phương thức “ lỗi thời” khi nãy, thì hắn nhất định sẽ không dễ chịu được nữa.

Dù vậy, đây chỉ là suy nghĩ phiến diện của Sobek, thật chất thì người tiến hành công kích trước không phải là nó mà là Trần Tinh.

Vì sao phải bị động phòng ngự trong khi tốc độ của hắn nhanh hơn đối phương?

Trần Tinh lao lên tấn công, các bước chân di chuyển vô cùng linh hoạt cùng biến ảo, dễ dàng nhận ra đây là bộ pháp cơ bản trong Lăng Ba vi bộ, đã từ lâu hắn bỏ qua cốt lỗi của bộ pháp này mà chỉ xem nó như công cụ để di chuyển trên không.

Tuy nhiên, không có công pháp vô dụng, chỉ có người tu luyện không biết dùng.

Trong trường hợp này, “công cụ để bay” của Trần Tinh đã phát huy ra mặt tích cực của nó.

Với sự biến ảo khó lường và liên tục thay đổi vị trí, phương thức tấn công của Sobek xem như triệt để phế, thêm vào đó, ánh mắt của nó không thể bắt kịp thân ảnh của Trần Tinh.

Nó bắt đầu có phần hoảng loạn, nhưng Sobek rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, dù sao thì phòng ngự của nó vẫn là tuyệt đối.

Ở trạng thái biến thân này, nó là bất bại!

-Binh~

-Phập~

Chuyện gì đến cũng sẽ đến, ngay khi vô hiệu hóa được khả năng tấn công của đối thủ, lúc này, Trần Tinh thừa cơ tiếp cận đối phương và tiến hành tung chiêu thức công kích.

Chỉ thấy bàn tay hắn mở ra và nó được bao phủ bởi lớp quang hoàn màu vàng nhạt trông rất bắt mắt.

Hắn không phải sử dụng Long trảo thủ như lúc trước nữa, thay vào đó Trần Tinh sử dụng một loại chưởng pháp, chưởng pháp này cũng không xa lạ gì chính là Tồi Tâm Chưởng.

Ngay khi bàn tay hắn chạm vào trước ngực của Sobek thì hai âm thanh cùng lúc vang lên, một trong đó chính là lực phản sát thương hắn phải chịu.

Bị gai nhọn đâm vào tay, tuy chẳng hề có máu nhưng cảm giác đau đớn vẫn là thật, có điều trên khuôn mặt của hắn vẫn không nhíu mày dù chỉ một cái.

Cảm giác này còn đem lại cho hắn sự điên cuồng hơn nữa, Trần Tinh nhiệt huyết sôi trào, hai tay liên tục vũ động Tồi Tâm Chưởng, đôi chân thì không ngừng di chuyển xung quanh Sobek tạo nên những bóng ảnh nối liền không dứt.

Sobek không thể làm gì khác chính là bị ép về trạng thái phòng thủ, lâu lâu nó vẫn chống trả, nhưng về cơ bản là không đánh trúng Trần Tinh được.

Bên cạnh đó, lời nói của Trần Tinh vẫn truyền ra, giọng điệu có phần càng rỡ và điên cuồng

-Không phải ngươi là Thần sao? Sao không đánh trả? Ngươi không phải rất mạnh sao?

Tinh trạng này kéo dài ít phút, rốt cuộc Sobek đã không kiềm chế được cơn tức giận của mình.

Nó bắt đầu đánh mắt lý trí, nó hoàn toàn bỏ qua việc phòng ngự mà tiến hành ăn thua đủ với Trần Tinh.

Điều này cũng dễ hiểu, là một vị Thần, Sobek cảm thấy hành động bị “treo lên đánh” chính là một sự nhục nhã, cho nên dưới cơn nóng giận, nó đã quyết định bỏ qua phòng thủ.

Nó nghĩ đây là một quyết định đúng đắn.

Còn thực tế hoàn toàn ngược lại, trong mắt Trần Tinh, Sobek hiện tại chính là lúc yếu ớt nhất, bởi vì, khi không phòng thủ, nó lộ ra rất nhiều sơ hở chí mạng.

Điều này tạo tiền đề cho Trần Tinh thực hiện liên hoàn chiêu thức của mình.

Khởi đầu chính là việc tay phải Trần Tinh sử dụng tựa như thanh đao, sau khi tiếp cận được đối phương, hắn chặt mạnh vào trí hạ hầu Sobek, lực đạo hắn sử đụng không mạnh lắm, chỉ vẻn vẻ 3 phần nhưng vị trí này xem như là nơi yếu hơn các vùng còn lại.

-Ực~

Sobek bị ngợp thở trong ít giây, ít giây thoáng cái là qua, nhưng trong tích tắc đó, Trần Tinh tiếp tục ra đòn thứ hai.

Trước khi lướt qua sau lưng Sobek theo quán tính, Trần Tinh hơi nhúng người bật lên, hắn thực hiện hoàn mỹ động tác Thiên Hạc Triều Bái, bàn chân hắn từ trên không trung đạp mạnh xuống đầu cá sấu của Sobek, điều này làm cho nó bị choáng váng và coi như không còn lực phản kháng.

Sau đó, hắn thừa cơ bắt lấy đuôi của nó và đập qua đập lại trên nền đất, lực đạo dĩ nhiên là mười phần, lượng sinh lực của Sobek cũng nhanh chóng giảm xuống, chỉ còn đúng 1 triệu đơn vị.

-Rống~~~

Đến đây, Sobek phát ra tiếng gầm của dã thú, mặc dù cơ bản đây khôn phải là âm thanh nên có của một con cá sấu.

Thân hình nó một lần nữa biến đổi, chỉ là không phải to lên mà trở nên nhỏ lại, chiều cao chỉ giống như một người đàn ông trưởng thành thôi.

Đúng lúc này, nó bắn người lướt đi, mục tiêu không phải là Trần Tinh mà chính là nơi đặt vũ khí của nó.

Sau khi cầm lên thanh rìu, không hiểu sao viên ngọc trên đó bỗng nhiên phát sáng hơn.

Sự thay đổi vẻ ngoài của Sobek một lần nữa diễn ra, nó ngửa mặt lên trên gào rú.

Thân hình bắt đầu trở nên to lớn hơn, chính xác là trở nên khổng lồ.

Dưới chân của nó, mặt cát cũng biến thành màu đen và sôi trào.

-Hèn mọn sâu kiến, ngươi nhất định phải chết!!!

Đôi mắt thuần một màu đỏ, giọng nói cực kỳ vang dội và tràn ngập lửa giận.

Trần Tinh khuôn mặt vẫn bình tĩnh không chút ba động, hắn mở miệng thì thào nói gì đó

Âm điệu rất nhỏ, nghe tựa như tiếng gió thổi qua tai mà thôi nhưng vừa dứt lời thì đồng tử Sobek cũng co rụt lại, một mặt biểu hiện không thể tin được.

-Khônggggg!!!

Nó phát ra một âm thanh không cam lòng sau đó hoá thành ánh sáng mảnh vỡ tan biến.

Nếu có người chứng kiến cảnh tượng này cũng sẽ không biết chuyện gì xảy ra... Bởi vì Trần Tinh đã sử dụng chiêu thức đặc biệt để kết liễu nó...

*Hết chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.