Trên đường ôm Nhược Hề trở về, Trần Tinh tâm tình tựa hồ cũng đã lãnh tỉnh mấy phần. Trong lúc đó, hắn cũng đã lục soát một chút ký ức của Trâu Chí Hào.
Trần Tinh biết được có một đan dược có thể cứu lại Nhược Hề. Dù chỉ kéo dài một tia sinh cơ, thế nhưng Trần Tinh quyết định khai lò luyện đan luyện chế ra loại đan dược này.
Sở hữu ký ức tương đương lục hoặc thất phẩm Luyện Đan Sư. Tuy nhiên mấu chốt vấn đề là loại đan dược này Trâu Chí Hào chưa từng luyện thành.
Không, phải nói là trước đây chưa có ai luyện thành.
Nói đến việc này thì phải đề cập đến quyển sách Luyện Đan Chi Thuật được xem là rác rưởi mà Trần Tinh đạt được trước kia.
Đan dược đó được nhắc đến bên trong quyển sách này. Có điều loại đan dược này mặc dù chỉ là thất phẩm. Tuy nhiên độ khó lại cực cao, bởi lẽ thủ pháp luyện chế từ lâu đã thất truyền.
Hoặc nói cho đúng hơn là không ai dám nhìn đến quyển Luyện Đan Chi Thuật kia cả. Nguyên do không cần phải nói thêm, Trâu Chí Hào ký ức có chứa thông tin này cũng là đọc qua một vài cổ thư có đề cập sơ qua.
Nguyên cớ Trâu Chí Hào là Địa Tiên tu vi, cho nên loại đan dược thế này Trâu Chí Hào cũng không cần dùng tới. Thông tin về loại đan dược này từ đó lại càng ít thêm mấy phần.
Tên của loại đan dược này là Tam Hồn Tụ Phách Hoàn.
Trần Tinh mang Nhược Hề đến một sườn núi gần đó, hai vung mấy quyền mở ra động phủ sau đó sử dụng Thần Thông Hư Không Tạo Vật thiết lập đơn sơ một chút chiếc giường rồi đặt Nhược Hề lên đó.
Vì để đảm bảo Nhược Hề có thể kéo dài thêm một chút hơi tàn, Trần Tinh không tiếc nhượng cho nàng sử dụng Vạn Năm Linh Nhũ mà Hàn Thiên Ma đã ban thưởng trước đó.
Chuẩn bị xong tất cả, Trần Tinh lúc này mới từ trong Trữ Vật Giới Chỉ xuất ra quyển sách Luyện Đan Chi Thuật đặt trước mặt.
Hắn không biết quyển sách này chứa đựng huyền cơ gì. Thế nhưng Trần Tinh vẫn cố gắng hít một hơi thật sâu, bảo trì sự tập trung cao độ cùng tinh thần đạt đến mức đỉnh phong mới bắt đầu xem xét.
Trần Tinh thần tình nghiêm túc, ánh nhìn nghiêm nghị, mở ra trang đầu tiên.
Đập vào mắt hắn là một đoạn văn tự được viết với màu đỏ tươi nghi là huyết thuỷ, lấm tấm quang hoàn vô cùng bắt mắt, chữ viết sắc bén cứng cáp, lộ ra sự ngưng trọng của người viết một cách rõ ràng.
“Luyện Đan Chi Thuật tinh tuý chính là dụng tâm luyện đan, tâm động đan thành, tâm bất động đan thăng thượng thiên. Hoả năng chi uy, lưỡng vô kỳ tắc. Huyết sắc chi dẫn, đan linh kỳ dưỡng. Thái Thượng tam thập lục pháp, Pháp pháp dĩ chi diệu áp chi tinh. Ẩn chi kỳ pháp, tất vô kỵ lư. Nhất niệm tuỳ hành, hoả xuất tuỳ ý. Niệm sinh đan khởi, niệm diệt đan tán. Tưởng chi trọng vị, mục thị cẩn xuất. Hạ tắt kỳ pháp, giản lược kỳ tâm....”
Trần Tinh chăm chú mặc niệm từng chữ một trong lòng. Tức thì, các chữ cứ nối tiếp nhau khắc ghi trong đầu của hắn. Những ký ức về thủ pháp luyện đan của Trâu Chí Hào dần dần biến mất, phảng phất có một bàn tay vô hình nào đó mạnh mẽ lau đi ký ức này vậy.
Trần Tinh tựa hồ không nhận ra điều này, đáng nói chính là Huyết Long Giới Chỉ dường như cũng không hoạt động. Hay nói cách khác, đây chỉ là một loại thủ đoạn thay thế ký ức, hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến linh hồn của Trần Tinh. Do đó, Huyết Long Giới Chỉ không phát huy ra hiệu quả phòng ngự linh hồn là điều hiển nhiên.
Trần Tinh giờ phút này còn đang say sưa bởi những từ ngữ vô cùng huyền ảo, thâm sâu khó có thể lý giải. Hắn nghe mặc dù không hiểu cái gì, thế nhưng Trần Tinh trong lòng tựa hồ cảm thấy những lời này rất có lý, quan trọng hơn hết là Trần Tinh biết mình cần phải làm gì.
-Lạ thay, lạ thay!
Trần Tinh phục hồi tinh thần không khỏi thán phục liên tiếp hai lần mới bình tĩnh trở lại.
Hắn phát hiện ký ức của mình về thủ pháp luyện đan đã biến mất hầu như không còn. Thay vào đó là một loại thủ pháp vô cùng đặc thù. Không cách nào có thể hình dung.
Trần Tinh rất muốn tìm hiểu sâu về đoạn ký ức này, tuy nhiên Nhược Hề đã không thể chờ đợi được nữa.
Trần Tinh quyết định không nghiên cứu khẩu quyết mà bắt đầu lật nhanh tìm kiếm dược liệu cũng như các bước luyện chế Tam Hồn Tụ Phách Hoàn.
Vài khắc thời gian qua đi, năm chữ cần tìm vô cùng nổi bật lọt vào trong mắt Trần Tinh. Nhìn đến các dược liệu được đề cập phía dưới cũng như có cả hình vẽ. Trần Tinh lặng lẽ xem xét bên trong Huyết Long Giới Chỉ.
Sau một lúc, Trần Tinh chân mày giãn ra mấy phần. Dược liệu bên trong Huyết Long Giới Chỉ phải nói là vô cùng sung túc, mỗi một loại dược liệu có trên trăm cây tả hữu. Đây là còn chưa nói đến trước đó Trần Tinh đã xuất ra hơn chín phần bán đi.
May thay những dược liệu vẫn đầy đủ cho Trần Tinh luyện chế Tam Hồn Tụ Phách Hoàn.
Kỳ thật dựa theo Luyện Đan Chi Thuật thuyết pháp, dược liệu không phải quá trọng yếu. Dược liệu cấp thấp cũng có thể luyện chế ra đan dược cấp cao.
Cốt lõi là dược liệu cấp thấp đó phải có những điểm tương đồng trong thành phần.
Tỉ như cầm máu dược liệu, một loại có thể cầm máu trong thời gian vài giây. Loại còn lại thì phải mất tới vài phút mới có thể cầm máu.
Rõ ràng so sánh thì người khác sẽ đánh giá dược liệu cầm máu trong thời gian ngắn là cao cấp hơn dược liệu còn lại.
Tuy nhiên, Luận Đan Chi Thuật thì lại bác bỏ vấn đề đó. Lý niệm của thủ pháp luyện đan này là dẫn xuất ra tinh tuý cần thiết của dược liệu. Không những thế, trong quá trình luyện chế phải chiết lọc tất cả độc tố sau đó loại bỏ nó đi.
Việc này chính là khó khăn hơn cả, nguyên cớ là vì dược liệu luôn song song tồn tại hai loại thành phần. Một loại mong muốn và một loại không mong muốn đưa đến tác dụng phụ.
Với thủ pháp luyện đan thông thường chỉ có thể loại bỏ một phần tác dụng phụ không mong muốn. Sau khi phục dụng đan dược thì trong cơ thể sẽ sản sinh ra nội độc tố.
Nội độc tố này có thể hoặc không thể trực tiếp gây nguy hiểm đến tính mạng của người sử dụng. Thế nhưng chắc chắn một điều, nó sẽ làm ảnh hưởng đến thành tựu của người đó sau này.
Không phải tìm kiếm đâu xa, Trâu Chí Hào chính là một ví dụ chân thật nhất.
Đây là một loại cực đoan ý nghĩ, không thể loại trừ bên trong dược liệu đó có chứa hai loại thành phần mong muốn, thế nhưng thủ pháp luyện chế này không quan tâm điều đó. Nó chỉ nhắm đến thành phần mà đan dược mong muốn, còn những thành phần mong muốn nhưng không phải đan dược cần thì đều bị loại trừ.
Vấn đề này xét qua thì cảm thấy rất ngu ngốc, đây cũng là lý do mà người khác nhìn nhận quyển sách này là rác rưởi. Bởi lẽ đan dược càng chứa tác dụng mong muốn càng nhiều thì phẩm cấp được đánh giá lại càng cao.
Định Nhan Đan và Trú Nhan Đan là hai loại đan dược quá đỗi quen thuộc. Trong khi Định Nhan Đan cực kỳ phổ thông, thì Trú Nhan Đan lại khiến biết bao tu sĩ tha thiết ước mơ có được.
Định Nhan chỉ có tác dụng bảo trì dung nhan của người đó tại thời điểm phục dụng. Còn Trú Nhan thì không những bảo trì dung nhan mà còn khiến người phục dụng trở về thời kỳ đẹp đẽ nhất mà bọn họ đã trải qua.
Nếu dùng thủ pháp thông thường luyện chế Trú Nhan Đan thì sẽ có hai tác dụng mong muốn đó. Tuy nhiên khi sử dụng thủ pháp cực đoan này thì chỉ có thể có một loại tác dụng mong muốn, hoặc là định nhan hoặc là hồi nhan mà thôi.
Trần Tinh sau khi xem xét cũng như hiểu rõ mọi việc, hắn bắt đầu ngưng thần tĩnh khí từa trong đan điền xuất ra Thiên Địa Lô.
Nhắc tới Thiên Địa Lô không thể không nói, hiện tại nó đã trở thành Bản Mệnh Pháp Bảo của Trần Tinh.
Đây cũng là một trường hợp bất khả kháng, lúc trước, khi Vô Thiên trợ giúp Trần Tinh luyện hoá Thiên Địa Lô, thủ pháp mà ông ta truyền thụ cho hắn chính là thủ pháp dùng để luyện hoá Bản Mệnh Pháp Bảo. Đến khi Trần Tinh nhận ra thì cũng đã quá trễ.
Sau khi Thiên Địa Lô trở thành Bản Mệnh Pháp Bảo của hắn thì vẫn luôn một mực ẩn giấu bên trong đan điền.
Hiện tại Trần Tinh muốn luyện đan đương nhiên phải dùng đến nó. Hắn vội cảm ứng một thoáng Thiên Địa Lô. Vừa cảm ứng, Trần Tinh mi mắt liền rủ xuống thu hồi vào trong cơ thể.
Không thể không nói, Đại La Kim Tiên tinh hoa đúng là như đại dương bao la, luyện chế lâu như vậy mà chưa được một phần nghìn số lượng. Dựa theo tốc độ này không biết đến năm nào thánh nào Trần Tinh mới có thể sử dụng Thiên Địa Lô.
Hắn nhanh chóng dẹp suy nghĩ này sang một bên bắt đầu sử dụng Thần Thông Hư Không Tạo Vật tạo ra một cái lô đỉnh xem như không tồi rồi bắt đầu luyện chế.
-Ẩm~
Ngay khi triển khai thủ pháp, lô đỉnh đột nhiên phát nổ khiến Trần Tinh thần sắc lập tức cứng lại. Mùi vị khét đặc khó ngửi truyền tới.
Thế nhưng đáng nói chính là, Trần Tinh vừa rồi chỉ dẫn hoả vòng ngoài, còn chưa chân chính luyện hoá dược vật, như vậy lô đỉnh nguyên cớ do đâu lại phát nổ đây?
P/s: Xin vài chục k đậu -> bỏ vip
*Hết chương.