Sau khi mọi người xem xong nội dung mô tả của nhiệm vụ thì dĩ nhiên không ai phản đối việc nhận nhiệm vụ này cả.
Chỉ là không ai biết vật phẩm cần tìm là gì? Và đi đâu để tìm nó? Không suy nghĩ nhiều, hắn cũng lựa chọn đồng ý.
Ngay khi Trần Tinh tiếp nhận nhiệm vụ thành công, nền gạch phía dưới bỗng nhiên biến mất.
-Aaaaa
Biến cố xảy ra không kịp đề phòng, cho nên mấy người nữ nhân ai cũng phát hoảng, riêng Trần Tinh thì cũng cảm thấy bất ngờ, chỉ trong vài giây ngắn ngủi hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Nhiệm vụ thiết kế như vậy ắt hẳn phải có lý do của nó, có thể vật phẩm cần tìm này ngay bên dưới.
Mọi người rơi tự do xuống phía dưới trong khoảng 2 phút, với thời gian rơi lâu như vậy thì ước tính độ cao của nó cũng tầm khoảng 1500-2000m, cao hơn nhiều so với chiều cao kim tự tháp.
-Tỏng~
Mọi thứ xung quanh đều tối om, không ai có thể nhìn thấy bất cứ thứ gì, Trần Tinh cảm nhận được mình vừa rơi xuống thứ gì đó giống như nước nhưng lại đặc và mềm mại hơn nhiều, trên hết cơ thể hắn có thể xuyên qua nó. Âm thanh phát ra nhỏ tới mức nếu không để ý kỹ cũng sẽ không nghe được.
Lúc này, 5 người đều có thể nhìn thấy phía trước, không gian bắt đầu rộng rãi và sáng sủa hơn rất nhiều.
Cũng là dãy hành lang trải dài, hai bên tường cao tầm 20m được thắp sáng bởi thứ dịch nhầy phát quang ngay trên đỉnh đầu.
-Senpai...anh xem, nơi này hình như là một cái mê cung...
Asuna nhíu mày nhìn Trần Tinh rồi nói, giọng có vẻ lo lắng.
Trần Tinh nhìn nhìn rồi cũng gật đầu, đúng như Asuna nói, hắn cũng nhìn ra điều này, mặc dù đang đứng ở “điểm khởi đầu” nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy được phía trước có nhiều lối rẽ cũng như đang tụm 3 tụm 5 lũ creep che chắn.
Không suy nghĩ nhiều nữa, Trần Tinh dẫn đầu đi vào trong, vừa đặt chân khỏi phạm vi an toàn, lũ creep đều đồng loạt nhìn sang nơi này và nhanh chóng lao lên tấn công.
-Réc~
Vẫn luôn đi phía sau Ali thấy vậy cũng vượt lên, có thể là nó muốn biểu hiện đôi chút thực lực bản thân hoặc một nguyên do gì đó.
Trần Tinh cũng không có thời gian quan tâm vấn đề này, bởi vì ngay lúc hắn bước vào phạm vi mê cung này thì có một thông báo khác xuất hiện trước mặt hắn.
Chính xác là nhiệm vụ liên hoàn Quest ẩn lúc trước.
Hắn cũng lấy ra vật phẩm mà con trai Mona đưa cho.
Vừa lấy ra thì nó liền biến thành một bản đồ 3D, phía trên đó còn hiển thị các khu vực, chấm tròn đỏ biểu thị vị trí của hắn.
-Không nghĩ tới nơi này lại là Quest nhiệm vụ nói tới.
Trần Tinh trong lòng thầm nghĩ, hắn cũng không quan tâm nhiều mà dựa theo bản đồ rồi mà đi.
Trong lúc này Ali cũng đã nhanh gọn giải quyết đám creep kia, nó hướng về Trần Tinh biểu thị lấy lòng, hành động này cũng làm cho hắn hiếu kỳ và không biết nó muốn gì.
Có bản đồ chỉ dẫn, 5 người không cần thiết phải tốn thời gian tìm kiếm, trên đường đi đến điểm đánh dấu sẵn, mọi việc đều rất thuận lợi làm cho hắn cảm thấy không thích hợp lắm, giống như chỉ là một cuộc dạo chơi mà không phải là Dungeon vậy.
Có nghĩ thêm cũng vô ích, Trần Tinh lấy chìa khóa và mở cánh cửa trước mặt, cửa đá nặng nề cũng từ từ hé mở để lộ ra thứ đáng sợ bên trong.
Một con quái vật mình người đầu cá sấu với nước da màu xanh lá mạ và có phần sần sùi hiện ra trước mặt mọi người, nó đang ngồi trên một bảo tọa được chạm khắc cực kỳ tinh xảo, tay nó trông không khác gì tay người, điểm khác duy nhất chính là có thêm móng vuốt màu đen trông rất sắc bén cùng mang lại nghi hoặc cho người xem rằng nó có độc hay không?
Ngoài ra, tay phải con quái vật này còn đang cầm một cây rìu với hai đầu lưỡi sắc bén và phần cán dài như một quyền trượng, nhưng để ý kỹ sẽ nhận ra trên nó còn được đính lên viên ngọc hình bầu dục.
Viên ngọc này không gì khác chính là thứ “hạt” mà Ali khao khát có được kia, và trên hết những thông tin của con quái này mới là thứ đáng chú ý nhất
Sobek - Thần gác mộ
Level: Unknown
Hp: 10.000.000/10.000.000
Mp: 5.000.000/5.000.000
Sức mạnh: 15.000
Phòng ngự: 20.000
Tốc độ: 100
Kỹ năng: Unkown
Tuyệt chiêu: Unknown
Chứng kiến những thông tin này, Trần Tinh cũng cảm thấy rất bất ngờ, không nói đến con quái này mạnh đến mức nào, chỉ nói riêng việc thông số cũng như kỹ năng đều không thể dò xét cũng đủ để hắn biểu hiện như vậy.
Ngay lúc này, giọng nói của Huyết Long cũng vang lên
-Đây là do ngươi biểu hiện quá mạnh nên ta mới thông qua hệ thống tiến hành cải tạo lại nhiệm vụ chỉ dành riêng cho ngươi, nhiệm vụ này xem như là một khoá huấn luyện để giúp ngươi tiến bộ nhanh hơn. Ngươi cũng không muốn phí thời gian mà không mạnh lên được chứ?
Nghe được lời của Huyết Long, Trần Tinh cũng không có biểu hiện gì quá đáng, hắn không thích có người bày bố sắp đặt cuộc đời của mình, nhưng việc này hoàn toàn không có ảnh hưởng gì đến vấn đề đó mà còn là thứ hắn mong muốn lúc này.
Thấy Trần Tinh không nói gì, Huyết Long Thần Vương cũng nói tiếp
-Những con quái vật này là ta thông qua trí nhớ để thêm vào một số kỹ năng, chúng rất mạnh, ngươi tự lo liệu lấy, à phải rồi, nhân tiện nhắc ngươi một câu, ngươi có thể dồn hết tất cả vốn liếng của mình mà đánh, sẽ không có trường hợp xảy ra lỗi do năng lượng quá tải nữa. Vì đây là ta thêm vào cho nên nếu ngươi có thể giết nó nhưng cũng sẽ không được “năng lượng” gì cả mặc dù nó không phải huyễn cảnh và có thể giết chết ngươi.
Âm thanh tới đây cũng im bặt, đôi mắt Sobek cũng trở nên sáng hơn, kỳ lạ là nó không tấn công lập tức mà mở miệng nói chuyện
-Các ngươi đến đây là để trộm bảo vật ở nơi này?
Giọng điệu có vẻ lười biếng, hơn nữa, đến cả liếc nhìn con Boss này cũng không thèm, điều này chứng tỏ nó đã có suy nghĩ riêng của mình mà không phải được thiết trí sẵn.
Trần Tinh bắt đầu nổi lên chiến ý, hắn không vội đáp lại mà ra hiệu mấy người phía sau rời đi.
Sobek cũng không làm ra động thái ngăn cản, có lẽ 5 người này trong mắt nó chỉ là con kiến không hơn.
Không như những lần trước, đã được nhắc nhở của Huyết Long, hắn cũng không tiết chế lực lượng của mình nữa, về cơ bản, Trần Tinh chưa một lần phải dốc toàn lực ứng chiến, cho nên có lẽ hắn chưa hiểu được thiếu khuyết của mình ở đâu mà cải thiện.
Đây có lẽ là cơ hội tốt để hắn bắt đầu bước chân vào con đường hoàn thiện bản thân và càng mạnh hơn để đối mặt với giông bão sắp tới trong tương lai.
-Coong~Coong
-Ồ, xem ra ngươi đã quyết định bị ta giết chết? Lúc trước cũng từng có một thằng nhóc không biết trời cao đất rộng như ngươi vậy, thiết nghĩ hiện tại hắn cũng chết rồi, kha kha kha
Sobek đứng lên, nó vừa nói vừa dùng vũ khí trong tay mình đập vào nền gạch, căn phòng bỗng chốc thay đổi kết cấu, cửa ra vào cũng đã bị bịt kín, động thái này báo hiệu Trần Tinh cũng không có cơ hội đổi ý.
Nếu chết đi liệu hắn sẽ hối hận sao? Có lẽ là vậy bởi vì hắn vẫn chưa đi đến đâu và chưa làm được gì cả.
Nghĩ đến bản thân vẫn đang dậm chân tại chỗ, Trần Tinh cơn giận bắt đầu ngút lên, hắn giận chính bản thân mình quá vô dụng, khiến người thân gia đình chịu cảnh ly tán.
Xung quanh người hắn bắt đầu được bao phủ bởi lồng năng lượng nào đỏ hình ngọn lửa.
Trần Tinh siết chặt nấm đấm ngưng mắt nhìn Sobek chuẩn bị ra tay.
Trong khi đó, Sobek nhìn hắn và cười lên kha khả
-Nào..nào..lại đây đánh ta...ở đây lâu quá ta cũng đã cảm thấy chán...lại...
-Rầm~
Lời còn chưa dứt thì thân hình Trần Tinh chợt biến mất trong tầm mắt của Sobek, ngay lập tức một cú đấm nện thẳng vào mặt nó, Sobek biến thành đạn pháo bay về phía sau và va đập vào bức tượng tạo ra tiếng nổ lớn, bụi bầm bao phủ khắp khu vực đó.
Trần Tinh cũng tạm thời dừng lại ý định đánh tiếp và chờ đợi khói bụi qua đi.
*Hết chương...