Nghịch Thần Ký

Chương 186: Chương 186: Thay đổi




Trần Tinh híp mắt, chân mày hắn cũng chau lại, quan sát hồi lâu, hắn vẫn không thể tìm ra được điểm bất thường trong hành động lẫn thái độ của nàng.

Lúc này, Lăng Vũ bỗng nhiên đưa tay về phía Trần Tinh, hiển nhiên là tay đang nắm lấy Linh hồn Tần Chính kia.

Trần Tinh nhìn nàng với ánh mắt nghi hoặc, thế nhưng hắn cũng nắm lấy Tần Chính như một món vật không hơn không kém, hắn đang chờ đợi câu trả lời của nàng.

Chỉ là Lăng Vũ không hề giải thích điều gì, nàng không lên tiếng, và cứ thế xoay người rời đi.

Từ trong đôi mắt của nàng, Trần Tinh nhìn ra một chút cầu xin, thế nhưng lại không biết mở miệng làm sao với hắn.

Cầu xin việc gì thì hắn không biết, có thể là việc nhận Lăng Viễn làm sư phụ chăng?

Ngoài ra, bên trong đó còn ẩn chứa một chút lưỡng lự và ưu phiền.

Một bên khác, Tần Chính càng phát hoảng la hét inh ỏi, Trần Tinh hồi phục lại tinh thần, hắn cũng không muốn suy nghĩ nhiều vấn đề này nữa.

Cứ việc xem như hiện tại hắn nợ nàng một ân tình đi, không có việc gì phải dây dưa, là nam nhân nên dứt khoát.

Dứt khoát là đương nhiên, bởi vì hắn lúc này cũng đã phát động Huyết Tinh Sưu Hồn Thuật trực tiếp hấp thụ linh hồn của Tần Chính.

Cơ mà có một việc Trần Tinh cảm thấy bất ngờ, đó chính là tu vi của Tần Chính cũng bị Trần Tinh hấp thu.

Tuy mất đi nhục thân, Tần Chính Hợp Thể Kỳ tầng 7 cũng đã giảm xuống còn tầng 1. Dù vậy, lượng linh lực của một Hợp Thể Kỳ cũng rất nhiều so với một Kim đan nhỏ nhoi. Chỉ là Trần Tinh có tới 12 khoả Kim đan, nên cũng không có gì gọi là quá tải.

Nhưng việc hấp thu tu vi này mới chính là vấn đề chủ đạo câu chuyện, Huyết Tinh Sưu Hồn Thuật từ khi nào có tác dụng này?

Hay về cơ bản là nó đã như vậy? Chẳng qua là hắn không biết? Hoặc có lẽ Huyết Long quên đề cập với hắn chuyện này?

Trần Tinh cũng không cảm thấy có điều gì bất ổn, cho nên hắn cũng không để tâm lắm.

Việc quan trọng trước mắt chính là việc nhanh chóng rời khỏi đây, sau đó tìm một chỗ luyện hoá ký ức cùng tu vi của Tần Chính.

Nếu hắn đoán không sai, chỉ trong chốc lát thì bọn người Thái Hư Tử sẽ tới đây.

Còn thời gian chính xác ông ta đến nơi này thì có trời mới biết.

Vì sao? Đơn giản chính là vì Tần Chính là thiên kiêu!

Và thiên kiêu này chẳng khác gì một con kiến trước mặt Trần Tinh!

....

Nơi tụ tập đông người chính là lựa chọn điểm đến của Trần Tinh, ở đây hắn sẽ dễ dàng “ẩn thân” hơn, quan trọng hơn nữa chính là việc không làm cho bất cứ ai nghi ngờ.

Giả sử hắn lựa chọn vào bên trong Huyết Long giới, đó là sẽ một nơi ẩn náu an toàn, nhưng việc này há chẳng phải bản thân hắn cũng tự nhận mình chính là hung thủ hay sao?

Hắn không tin với tu vi Tán Tiên, Thái Hư Tử không nhìn ra việc có một người vắng mặt.

Không có gì quá khó khăn với một Trần Tinh khôn khéo, hắn cũng nhanh chóng tìm được một địa điểm để đả toạ trong đám người.

Ai nấy đều bận bịu chữa trị thương thế của bản thân, cho nên thêm một người cũng không làm mọi người chú ý.

Trần Tinh xếp bằng, việc đầu tiên chính là hấp thu linh lực của Tần Chính trước, dù sao nếu cứ để linh lực trong đan điền ba động vô tội vạ mà không hấp thu biết đâu được Thái Hư Tử sẽ nhìn ra gì đó?

Đoàn linh lực này nhanh chóng đi theo 12 lộ tuyến chia đều ra 12 phương vị tới vị trí của 12 khoả “kim đan”, à không, hiện tại có lẽ phải gọi bằng cái tên khác.

Cái tên kim đan không còn chính xác với trường hợp của hắn nữa, phải gọi là Thập nhị sắc đan nguyên.

Hiện tại ở vùng đan điền của hắn, nếu như mắt thường có thể nhìn được, thì sẽ thấy rõ ràng 12 khoả đan nguyên này đang to lên trông thấy.

Xung quanh mỗi một đan nguyên có vòng sáng trắng bao quanh, vòng sáng trắng này chính là linh lực còn sót lại.

Trần Tinh cố ý chừa lại một ít để biểu hiện ra tu vi chỉ là Kim đang tầng 1 mà không phải là Kim đan viên mãn.

Việc phân biệt Kim đang tầng mấy là dựa vào mật độ linh lực tinh khiết được áp súc và sự tiết linh lực ra bên ngoài vùng đan điền.

Chủ yếu vẫn là sự tiết linh lực đó, tu vi càng cao thì linh lực sẽ không bị hoang phí như vậy, do đó, Trần Tinh lợi dụng điều này để che mắt người khác.

Hơn nữa, Trần Tinh cũng che giấu luôn 11 khoả đan nguyên còn lại để tránh phiền phức khác phát sinh.

Việc này được thực hiện sau khi hắn luyện hoá ký ức của Tần Chính, bởi vì thông qua ký ức của y, Trần Tinh biết ở Nam Hoa đại lục này, người mạnh nhất không phải Thái Hư Tử, mà chính là những cao tầng của Thiên Kiếm Tông.!

Không xoáy sâu vào vấn đề này, Trần Tinh hiện giờ cũng đã hoàn thành xong việc luyện hoá tu vi lẫn ký ức của Tần Chính, các sở học, phép thuật, cảm ngộ của y, hắn đều tinh tường.

Hắn đã có cái nhìn cơ bản về khối đại lục này, quan trọng hơn, Tiên nhân thật sự tồn tại. Chỉ là bọn họ rất ít xuất hiện trước mặt mọi người, cho nên có thể nói mạnh nhất ở đây chính là Tán Tiên.

Còn về khái niệm thực lực của Tán Tiên sao? Trần Tinh cười khảy...

...

Nửa canh giờ trôi qua, thương thế của mọi người cũng đã ổn định, lúc này, từ trên không trung có 11 đạo thân ảnh đang bay đến.

Hiển nhiên, cao tầng cũng đã đưa ra quyết định về chính sách mới của Thái Hư Tông.

Người chủ trì không còn là Thái Hư Tử nữa, thay vào đó, Cổ Mặc đứng ra, ông ta vẫn chưa mở miệng mà hướng về mọi người quan sát.

Nói là quan sát nhưng theo Trần Tinh thấy chỉ là Cổ Mặc đang tạo dáng uy nghiêm mà thôi, một hình tượng uy nghiêm trong mắt người khác sẽ làm cho câu nói của mình trở nên có giá trị hơn.

Quả thật là thế, mọi người cũng đã đứng lên hướng mắt về phía khán đài, lúc này, Cổ Mặc thanh âm cũng bắt đầu truyền ra:

-Ta thay mặt Tông chủ sư huynh thông báo cho trên dưới toàn bộ Thái Hư Tông những việc quan trọng trước mắt...

Hơi dừng một chút, Cổ Mặc nói tiếp:

-Điều thứ nhất: Kể từ giờ phút này, sẽ không còn phân biệt đệ tử của Các nào nữa, thay vào đó, mọi người đều thống nhất với thân phận đệ tử Thái Hư Tông.

-Điều thứ hai: Tông môn quyết định phân cấp, thay đổi tên gọi, và chế độ đãi ngộ dành cho mỗi cấp bậc khác nhau. Cụ thể: đệ tử tu vi Luyện khí đến Kim đan sẽ được xếp là Ngoại Môn đệ tử. Bắt đầu từ Nguyên Anh cho đến Phân thần sẽ là Nội Môn đệ tử. Tiếp theo từ Hợp thể đến dưới Đại Thừa được gọi là là Hạch tâm đệ tử. Tu vi Đại Thừa sẽ là trưởng lão cũng chính là 10 vị phong chủ. Các cấp bậc và cách nhận biết cũng như chế độ đãi ngộ sẽ có thông báo kèm theo được dán ở Nhiệm Vụ điện.

-Điều thứ 3: Thái Hư Tông sẽ thống nhất lại địa phận và chia ra các khu vực như sau: 10 ngọn núi sẽ dùng để trồng linh thảo, linh dược, sau đó những nguyên liệu này sẽ được luyện đan sư chế biến thành đan dược và dựa theo cống hiến của mỗi để tử đến đổi thưởng. Nơi này sẽ được gọi chung là Linh bảo điện.

-Ngoài ra, còn có Pháp bảo điện, Tàng kinh điện,....Những nơi này chỉ thay đổi tên gọi và một số thứ không đánh chú ý, còn lại đều giữ nguyên.

-Điều thứ 4: Tông môn đại điển sẽ diễn ra như dự tính sau 3 ngày nữa. Sau Tông môn đại điển, Thái Hư Tông sẽ mở ra Nhiệm vụ điện, các nhiệm vụ này là do 10 vị trưởng lão cũng Tông chủ ban bố, phần thưởng sẽ là điểm cống hiến cùng với các tài nguyên của trưởng lão tự bỏ ra cho nhiệm vụ đó, do có sự cố xảy ra làm tài nguyên đều đã mất hết, cho nên điểm cống hiến tạm thời sẽ được dùng vào Tàng kinh điện. Trong thời gian này, nếu các ngươi có đủ điểm cống hiến, các ngươi có thể đổi bất cứ công pháp, pháp thuật bên trong Tàng Kinh điện, sẽ không có hạn chế, điều này chỉ được thực thi cho đến khi tài nguyên của Tông môn được bổ sung.

-Được rồi, các ngươi nếu có thắc mắc gì có thể đi đến Nghị sự điện, nơi đó sẽ có ngươi tiến hành giải đáp các thắc mắc.

Lời nói của Cổ Mặc vừa dứt thì tiếng nghị luận bàn tán cũng vang lên không dứt.

Lúc này, Thái Hư Tử cùng 10 vị trưởng lão cũng chuẩn bị rời đi, chỉ là đột nhiên Thái Hư Tử thân hình dừng lại, ông ta nhìn vê phía mọi người rồi chau mày hỏi:

-Tần Chính đâu? Tại sao ta không thấy hắn?

Câu hỏi vừa ra thì mọi người cũng tỏ vẻ không hiểu, Tần Chính đi đâu thì có vấn đề gì? Có thể là y đang chữa thương ở đâu đó thì sao? Vẫn có nhiều người còn đang chữa thương ở những nơi khác, có việc gì bất ngờ đâu?

Ở đây, chỉ duy nhất Trần Tinh hiểu được ý nghĩa câu hỏi của ông ta, đơn giản bởi vì thông qua trí nhớ Tần Chính, hắn biết được ở một phạm vi nhất định Thái Hư Tử sẽ cảm ứng được vị trí của y nhờ có lệnh bài thân phận.

Khác với mọi người, lệnh bài thân phận của 4 thiên kiêu có ẩn chứa một ít linh lực của 4 ông ta.

Thái Hư Tử không cảm nhận được lệnh bài thân phận này nữa, đồng nghĩa với việc Tần Chính đã rời đi địa phận Thái Hư Tông, ông ta không nghĩ tới trường hợp Tần Chính đã bị giết.

Trần Tinh trong lòng thầm nghĩ:

-Rốt cuộc cũng nhắc đến việc này rồi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.