Nói đoạn, thấp ốm không chờ đợi được nữa lập tức lột xuống quần của mình, nội khố cũng không chừa lại. Bộ dáng rất gấp gáp tựa như cấm dục nhiều năm động vật.
Hắn xách thương cùn ra trận, thế nhưng lập tức sửng sốt. Con mẹ nó nữ nhân này toàn thân bị trói thành một đoàn. Không lột quàn áo được làm sao chơi?
-Này, đến thu hồi Thiên La Ti của ngươi!
Thấp ốm một bên hướng cao mập hô, một bên thì lại thi triển pháp thuật phong bế linh lực của Cổ Thanh Thanh.
Cao mập cũng không đáp lời liền vung tay thu lấy Thiên La Ti rồi tiếp tục thu gom bảo tài vật của mình.
Thấp ôm hề hề nhào tới:
-Tiểu mỹ nhân, đến, để đại gia dạy ngươi thế nào gọi là dục tiên dục tử.
Cổ Thanh Thanh bị phong bế linh lực, tuy nhiên trạng thái vô lực theo Thiên La Ti thu hồi liền biến mất.
Ngay khi thấp ốm nhào tới, Cổ Thanh Thanh liền huy động song đao chém ra, tựa như muốn phanh thây thấp ốm như thế.
Có điều thấp ốm dường như đã có phòng bị, hai tay hắn ta tựa như gọng kèm nắm lấy song đao. Khuôn mặt tiến sát ngả ngớn châm chọc:
-Tiểu mỹ nhân, vẫn là có cá tính, hắc hắc..
Cổ Thanh Thanh tức giận đến cả ngươi phát run, nàng biết dù có nói cái gì cũng không thể làm cho kẻ này buông bỏ dục vọng đối với chính mình. Thứ mà Cổ Thanh Thanh có thể làm được chỉ là ra sức phản kháng mà thôi.
Trong tích tắc thời gian, Cổ Thanh Thanh quả quyết thả lỏng loan đao, cả người hơi bườn về phía sau. Một chân đạp mạnh lên mặt thấp ốm.
-Ách!
Thấp ốm bị tập kích bất ngờ không kịp đề phòng, nhất là Cổ Thanh Thanh động tác rất lưu loát, không có một tia chần chừ nên ngay lập tức hắn liền hét thảm một tiếng ngả đùng về phía sau.
Cổ Thanh Thanh thấy thế lập tức chớp lấy thời cơ vươn tay nắm lấy loan đao.
Tuy nhiên thấp ốm bị tập kích liền thú huyết sôi trào. Hắn không đùa giỡn mà vung tay lên một cái.
Tức thì kình phong thổi tới đánh bay loan đao trong tay Cổ Thanh Thanh ra phía sau.
-Tiện nhân, dám đá ta! Ta chơi chết ngươi!!
Thấp ốm nộ quát một tiếng lập tức nắm lấy góc quần Cổ Thanh Thanh xé toạt một mảnh.
Một bên ống quần lập tức tan tác lộ ra da thịt trắng nõn phía dưới.
Chứng kiến cảnh này, thấp ốm hô hấp thô trọng tăng thêm ba phần, tựa như dã thú không ngừng xé nát Cổ Thanh Thanh y phục.
Hắn hai tay không ngừng loạn động bắt lấy bắt để, chỉ cần xé được hắn liền xé. Miệng không ngừng phun ra uế ngữ, tựa như Cổ Thanh Thanh càng phản kháng hắn càng hưng phấn như thế.
Chỉ trong chốc lát cả người Cổ Thanh Thanh không còn một mảnh vải che thân. Xuân quang mười phần bại lộ. Phía trên hai đoàn mềm mại bị nàng gắt gao che lấy, độn tác còn không ngừng chống cự. Thế nhưng dù sao Cổ Thanh Thanh vẫn là hạng nữ nhân, thể chất mặc dù đúc luyện nhưng so với nam tu sĩ thua kém vẫn là tương đối đáng kể.
Cổ Thanh Thanh thần tình phẫn hận, ánh mắt đỏ bừng, nước mắt đảo quanh, đôi hàm răng cắn chặt, trong lòng giận dữ cùng cực nhưng không thốt lên một lời nào. Cổ Thanh Thanh nhất quyết không tỏ ra yếu đuối mà phản kháng tới cùng.
Cổ Thanh Thanh khác với những nữ nhân khác, nếu đối mặt với vấn đề này ắt có lẽ những nữ nhân khác sẽ la hét trong tuyệt vọng, hoặc là mở miệng cầu xin bỏ qua.
Cổ Thanh Thanh không như vậy, nàng biết chỉ cần kéo dài thời gian Trần Tinh nhất định sẽ đến cứu nàng. Đây là điều mà Cổ Thanh Thanh dựa vào để an ủi bản thân.
Nói thì dài dòng nhưng thật chất cả quá trình chỉ mất khoảng vài khắc thời gian..
Thấp ốm không kìm lòng được nữa dự định đánh nhanh rút gọn. Chỉ là khi hắn đang lay hoay vén lên y phục của mình thì một luồn hàn quang quét lới.
Không khí tựa hồ gợn sóng, kình phong quét ngang một cái. Thấp ốm đầu lâu lập tức bay lên không trung.
Sau đó nó ngay lập tức bị thêm mấy đạo kình phong chắt thành mảnh nhỏ, hình thần câu diệt.
Thân hình không đầu đình chỉ động tác, máu tươi cuồng phún như suối. Cổ Thanh Thanh không do dự giơ chân liền đạp thân hình thấp ốm ra.
Một khắc thời gian trước hắn còn đang hưng phấn, sau một khắc, tất cả tựa như thay đổi hết thảy. Có thể nói, sau một khắc thời gian, có nhiều thứ đã phát sinh cải biến, bao gồm tính mạng.
Ngay khi kình phong quét tới cắt đứt đầu lâu thấp ốm. Cổ Thanh Thanh liền lớn tiếng hô:
-Công tử!
-Ai!!!
Đồng thời, cao mập ở phía trong cũng nhận ra dị dạng cao giọng hét lớn.
Lúc này, Trần Tinh thân ảnh khoan thai đi tới, nhãn lực chỉ dừng lại trên người Cổ Thanh Thanh một lát rồi hắn mở miệng:
-Dáng người không tệ.
Cổ Thanh Thanh nguyên bản uỷ khuất, nghe được lời ấy khuôn mặt liền xấu hổ vạn phần, vội vàng xuất ra y phục rồi mặc lên. Trong lòng miên man không biết suy nghĩ cái gì.
Trần Tinh sở dĩ nói như vậy là để làm cho Cổ Thanh Thanh phân tâm, tránh bị tổn thương về mặt tâm lý. Tuy nhiên Trần Tinh cũng không biết rằng Cổ Thanh Thanh cũng không phải yếu đuối như vậy. Nếu không nàng cũng đã khóc lóc nỉ non chứ không phải như thế biểu hiện.
Trần Tinh đi lên vài bước, cao mập thấy vậy thần tình ngưng trọng hẳn lên. Ánh mắt đề phòng nhìn lấy Trần Tinh, tuỳ ý dò xét.
Về phần cái chết của thấp ốm bị hắn trực tiếp không nhìn. Tuy cả hai là đồng bạn rất nhiều năm, thế nhưng tính cách của thấp ốm khiến cao mập rất là phản cảm. Đại loại như là hiện tại, nếu hắn không ham mê nữ sắc, có lẽ hắn đã không chết thê thảm như vậy. Mọi thứ đều có nhân quả, gieo nhân nào thì gặp quả ấy.
Cao mập ánh mắt lập loè sắc thải dị thường, tay phải giấu phía sau âm thầm vận linh lực. Khuôn mặt âm trầm như nước.
Hắn hiểu dù có nói thêm lời nào, đối phương đều sẽ không buông tha cho hắn. Bởi lẽ cao mập có thể sát khí toả ra từ ánh nhìn của Trần Tinh.
-Công tử, có thể để ta tự mình giải quyết hay không?
Trần Tinh đang chuẩn bị động thủ, đột nhiên nghe được Cổ Thanh Thanh cắn răng nghiến lợi nói như thế thì vội dừng lại động tác.
Dư quang liếc nhìn nàng một chút rồi lùi về sau một bước biểu thị thái độ của mình.
Trần Tinh có mặt ở đây làm cho Cổ Thanh Thanh tự tin gia tăng bội phần. Nàng khả năng không thể làm nên trò trống gì, tuy nhiên Cổ Thanh Thanh hiểu được, nàng nhất định phải tận lực chính bản thân rửa sạch các nhục nhã mà mình đã phải gánh chịu. Nếu cứ dựa dẫm vào người khác trả thù thay mình như thế, ắt hẳn nàng con đường sẽ không thể nào tiến xa hơn được.
Trong khi đó, Cổ Thanh Thanh muốn đứng ở bên cạnh Trần Tinh chiến đấu chứ không phải là ẩn nấp một bên nhìn hắn bảo hộ, để rồi một ngày có lẽ Cổ Thanh Thanh chỉ có thể trơ mắt nhìn thân ảnh Trần Tinh ngày càng xa.
Cổ Thanh Thanh càng nghĩ, nội tâm càng bức thiết, nàng hét lên một tiếng tựa như trút hết phẫn hận của mình.
-Chết đi!!!
Tả hữu đều nắm chặt một thanh loan đau, song đao chém lên hai luồn hoa lệ hào quang. Tức thì, hào quang nồng đậm hoá thành song xà hoả diễm phừng lên dữ dội cuộn mình lao thẳng về phía cao mập.
Cổ Thanh Thanh động tác không ngừng, nàng vừa kết thúc xong chiêu thức liền tạm thời thả lỏng loan đao, sau đó từ Túi trữ vật xuất ra một bát chứa đầu những viên sỏi.
Trần Tinh chứng kiến Cổ Thanh Thanh động tác thì híp mắt, trong lòng tựa như mở cờ không khỏi thầm nghĩ:
“Chẳng lẽ nàng đã nghiên cứu hoàn thành?”
Lúc này, chỉ thấy Cổ Thanh Thanh động tác tựa như đã được diễn luyện rất nhiều lần như thế. Tay phải nàng giương lên vung vẩy một cái, lập tức những viên sỏi đều bay ra hướng cao mập xông lại.
Cùng lúc này, Cổ Thanh Thanh lẩm bẩm chú ngữ, từ miệng của nàng ta dường như không khí phát sinh gợn sóng như thế. Những viên sỏi đột nhiên sáng lên sau đó chúng kết hợp với nhau liền hoá thành hình người cao lớn tựa như một hòn giả sơn.
Trần Tinh nhìn cảnh này cũng thoáng giật mình. Trong lòng mừng rỡ vạn phần. Cổ Thanh Thanh đúng là không làm cho hắn thất vọng.
-Đây...đây không phải là thất truyền nhiều năm Tiên thuật sao?
Cao mập tựa hồ cũng nhận ra điểm khác thường trong đó liền lắp bắp kinh hãi nói, song xà hoả diễm hoàn toàn không có thể giải quyết cao mập.
Giữa hắn và Cổ Thanh Thanh là có chênh lệch về mặt tu vi rất nhiều. Do đó, cao mập chỉ cần chú tâm vung vẫy bàn tay, song xà hoả diễm lập tức tan tác không còn.
Chỉ là khi cao mập một lần nữa lấy lại tầm nhìn thì cách hắn 5 thước đã đứng một đầu cao lớn người đá. Hắn liền tỏ vẻ kinh hãi bật thốt lên một câu như vậy.
Người đã ầm ầm chấn động, bàn tay giương lên đập xuống, thế tựa khai sơn tích địa khiến cao mập sắc mặt đại biến từ trong trữ vật xuất ra Thiên La Ti nhanh chóng hướng người đá thi triển. Điệu bộ tuy không chật vật nhưng lại luống cuống không thôi.
Thiên La Ti vừa xuất, người đá lập tức liề bị định trụ thân hình. Cao mập thả lỏng một hơi thì đột nhiên cảm thấy sống lưng rét lạnh.
Hắn giật mình xoay người về phía sau thì mắt liền thấy loé lên một luồn hàn quang. Sau đó ánh mắt hắn đột nhiên thấy thân hình của mình đang phun máu dữ dội. Chưa kịp nhận ra điều gì thì một thanh đao lập tức cắm thẳng mi tâm của hắn. Cao mập dinh mạng đi đến hồi kết.
Nguyên lai hai chiêu thức mà Cổ Thanh Thanh sử dụng chỉ là thuật nhằm để đánh lạc hướng cao mập. Cái mục đích cuối cùng của nàng chính là tiếp cận từ phía sau, nhân lúc hắn trở tay không kịp một đao chặt đầu người này.
Có lẽ, cái phong cách chiến đấu của Trần Tinh đã truyền cảm hứng cho Cổ Thanh Thanh. Hoặc là nàng nhận ra, thua thiệt về mặt tu vi không phải là tất cả. Cũng giống như trường hợp hiện tại. Hai môn thuật pháp mà nàng sử dụng đối với cao mập đều có thể dễ dàng khắc chế.
Tuy nhiên cận chiến thì làm sao có thể khắc chế đây? Cổ Thanh Thanh hơi thất thần một chút, dường như trong lòng ngộ ra chút gì. Trần Tinh cũng không làm phiền nàng bắt đầu dò xét xung quanh.
Khi hắn đến đây, cao mập cũng đã vơ vét gần hết tài bảo. Do đó để lộ ra rất nhiều thứ mà khi nhìn bình thường sẽ dễ dàng bỏ qua.
Trần Tinh đột nhiên ngưng thị chua mục về bức tượng thiên hạc giương cánh. Hắn cảm nhận bức tượng này đặt ở đây rất không thích hợp. Trần Tinh nghĩ vậy liền tiến lên dò xét hư thực.
*Hết chương