Bào Tịnh càng nghĩ, nội tâm càng khiếp sợ không thôi. Trận chiến giữa 5 người bọn họ vừa rồi cơ hồ đã san bằng một vùng rộng cả nghìn dặm thành phế tích. Thế nhưng nếu Ma Thiên Môn cùng Huyết Đao Bang nhắc lên chiến tranh thì sẽ có quy mô lớn đến mức nào đây?
Bất quá càng làm cho Bào Tịnh cảm thấy khiếp sợ hơn chính là, vì sao Trần Tinh lại có thể biết được thân phận của Khương Kiệt?
Nghĩ nghĩ, Bào Tịnh nhịn không được hỏi một câu:
-Công tử vì sao biết được điều này?
Trần Tinh muốn giải thích, nhưng hắn làm có thể mở lời nói là các trưởng lão nói cho hắn biết được cơ chứ?
Trần Tinh chỉ nở nụ cười bí hiểm sau đó đáp:
-Không nói đến chuyện này, ta làm thế nào biết không quan trọng, quan trọng là ngươi không sợ Hạng Thiếu Tu công khai thân phận của ngươi sao?
Nghe vậy, Bào Tịnh vểnh miệng một cái xoay người qua chỗ khác, ánh mắt thì lại nhìn La Khinh Y sau đó nói:
-Còn sợ cái gì nữa đây? Không biết các trưởng lão vì nguyên nhân gì đã muốn trừ khử chúng ta. Công tử nhất định phải bảo vệ nô gia a.
Dứt lời, Bào Tịnh bày ra tư thế điềm đạm đáng thương, hàm thuỷ uông uông nhìn lấy Trần Tinh.
La Khinh Y lúc này cũng đã hồi phục lại tinh thần, khinh thường hừ một tiếng:
-Yêu nữ. Câu dẫn nam nhân đúng là thành thạo!
Bào Tịnh nghe vậy lập tức không phục phản bác:
-Còn tốt hơn ngươi cả ngày trang cái mặt đơ không ai thèm lão thái bà!
La Khinh Y chăm chú nhìn lấy Bào Tịnh một lúc sau đó nói:
-Há, ta nhớ không lầm hình như ngươi lớn hơn ta một tuổi thì phải.
Bào Tịnh tức giận không có chỗ phát tiết, đang muốn bão nổi thời điểm, Trần Tinh lại đứng ra ngăn cản, hắn nghi hoặc chen vào hỏi một câu:
-Khoan đã, ngươi vừa rồi nói cái gì? Trưởng lão muốn trừ khử các ngươi?
La Khinh Y liếc mắt nhìn lấy Trần Tinh tựa như muốn nói “không phải tại ngươi”, bất quá rất nhanh nàng liền thu hồi tầm mắt yên lặng không đáp. Bào Tịnh thì điểm điểm đầu xác nhận:
-Không sai, gần đây thái độ bọn họ xác thực rất lạ, theo nhiều mặt quan sát, chúng ta dám khẳng định bọn họ là muốn ra tay trừ khử chúng ta.
-Còn có chuyện như vậy?
Trần Tinh giả vờ thốt lên một câu, sau đó lại trầm mặc không nói. Trong lòng thì đang liên kết sâu chuỗi các sự kiện lại với nhau.
Không có lý do gì Hàn Thiên Ma lại làm một việc điên rồ như thế. Thời cơ chưa đến, làm sao có khả năng Hàn Thiên Ma trực tiếp cùng những người khác vạch mặt đây?
Vả lại, cái chết của Khương Kiệt là do Lục Triển Ngưu cùng Trâu Chí Hào bắt tay sắp xếp. Chứng tỏ bọn họ còn mong muốn việc này xảy ra. Như vậy thì Ma Thiên Môn chẳng phải rơi vào bờ vực diệt vong hay sao?
Càng nghĩ, Trần Tinh càng có nhiều câu hỏi muốn hỏi, bất quá không ai có thể trả lời hắn hết thảy những vấn đề đó.
Sau một lúc trầm ngâm, Trần Tinh linh quang chợt nghĩ tới một vấn đề. Chỉ là vấn đề này không tiện đề cập đến hiện tại. Hắn hướng Bào Tịnh rồi nói:
-Ngươi vừa rồi có hay không chứng kiến Trữ Vật Không Gian của Khương Kiệt?
Bào Tịnh nghi hoặc nhìn Trần Tinh lắc đầu bảo không.
Trần Tinh lại quăng tầm mắt về phía La Khinh Y tựa như chờ đợi nàng trả lời như thế.
La Khinh Y chỉ nhìn hắn nhàn nhạt nói:
-Lục Triển Ngưu đã lấy đi.
“Quả nhiên!“.
Trần Tinh nghe vậy trong lòng liền hiểu rõ, hắn hướng hai người để lại một câu:
-Các ngươi có việc có thể đi trước, không thì đợi ta trở lại!
Nói đoạn, Trần Tinh dưới chân lập tức cuộn trào mãnh liệt tam sắc hoả diễm. Mặt đất lập tức nám đen một mảnh.
Chỉ nghe uỳnh một tiếng, thân hình Trần Tinh liền hoá thành đạo hoả diễm biến mất theo phương hướng của Lục Triển Ngưu cùng Hạng Thiếu Tu đuổi theo.
Bào Tịnh cùng La Khinh Y liếc nhìn nhau, bên trong ẩn rõ nghi hoặc, chỉ là hai người tựa hồ tính cách trái ngược nên rất nhanh mỗi bên đều hừ một tiếng rồi chia ra tĩnh toạ.
Trận chiến vừa rồi tuy hai nàng vẫn chưa mở đại chiêu, nhưng một kích cuối cùng cũng làm cho hai người chịu thương tổn nhất định cần phải phục hồi.
Một viên nội đan Thuế Biến Kỳ yêu thú Trần Tinh đã lấy đi, điều đó đồng nghĩa với việc, hiện tại bọn họ cũng chưa thoả mãn điều kiện cần thiết để vượt qua kiểm trắc lần này.
Bất quá hai người cũng không dại dột mà hành động riêng lẻ, Thuế Biến Kỳ yêu thú không phải chỉ có tiếng, mỗi một chủng loại đều sở hữu bản lĩnh khác nhau. Tuyệt nhiên không thể khinh suất.
...
Trần Tinh một đường mở hết tốc độ đuổi theo, trong lòng thì đang cân nhắc liệu có hay không giải quyết luôn Lục Triển Ngưu cùng Hạng Thiếu Tu. Bất quá suy nghĩ một chút hắn liền bác bỏ vấn đề này.
Dựa theo Trần Tinh suy đoán, Hàn Thiên Ma rất có khả năng nghĩ đến việc loại trừ Lục Chỉ Hội, đây sẽ là cái đà thúc đẩy càng nhanh thêm quá trình khiến Trần Tinh mau chóng trà trộn vào Tiên Môn.
Vì sao?
Một khi Ma Thiên Môn cùng bốn đại môn phái khác xảy ra đại chiến. Nhất định quy mô sẽ không thể nào đo lường được.
Tiên Môn mang tâm thái khinh thường chúng sinh ắt hẳn sẽ không nhúng tay mà thờ ơ xem trò. Trận chiến ấy xem như một ván cờ đại thế mà Hàn Thiên Ma cùng những người khác sắp xếp thôi.
Trần Tinh có thể khẳng định một điều rằng, thực lực của Hàn Thiên Ma chắc chắn không thể thua kém bốn bị môn chủ của bốn tông môn khác hợp lại. Là hợp lại chứ không phải là một với một.
Bởi lẽ chỉ có như vậy mới có thể giải thích vì sao những môn phái khác không dám nổi lên xung đột cụ thể mà chỉ phái người âm thầm trà trộn giám sát. Cho dù có giết đi đám tiểu bối này thì những lão già phía sau cơ hồ cũng chỉ có thể gồng mình cùng Ma Thiên Môn ăn miếng trả miếng mà thôi.
Còn về nguyên nhân vì sao Trần Tinh lại bác bỏ việc giải quyết những người khác thì cũng liên quan đến quan điểm của hắn với Hàn Thiên Ma là bất đồng.
Loạn thế tướng khởi, Trần Tinh có thể mang trên mình một lớp nguỵ trang hoàn mỹ. Điều đó là khẳng định. Thế nhưng sau đó mới là vấn đề.
Hàn Thiên Ma không biết rằng, Trần Tinh ở Ma Thiên Môn còn tồn tại một kẻ địch. Trước khi đầy đủ thực lực để giải quyết địch nhân này thì hắn sẽ không thể nào yên ổn sống tốt ở Ma Thiên Môn được.
Bất quá muốn giải quyết địch nhân này lại không phải chuyện đơn giản một sớm một chiều. Cần phải có Thiên thời, Địa lợi, Nhân hoà tương trợ thì sự việc mới có thể hoàn thành.
Tạm thời không nói đến địch nhân này. Trước mắt vấn đề mà Trần Tinh cần giải quyết là mau chóng đoạt lại Trữ Vật Không Gian của Khương Kiệt.
Bên trong Trữ Vật Không Gian của hắn rất có thể có đầu mối liên quan đến hộp thần bí mà Trần Tinh đạt được từ Đường gia lúc trước.
Trần Tinh không biết và cũng không muốn biết làm thế nào Lục Triển Ngưu cùng Hạng Thiếu Tu biết được bí mật này mượn đao giết người, tương kế tựu kế lập ra được kế hoạch hoàn mỹ giá hoạ cho Ma Thiên Môn.
Tuy nhiên Trần Tinh tuyệt đối sẽ không cho phép tin tức này truyền ra ngoài.
Tin tức “này” đương nhiên là tin tức liên quan đến phối phương có thể giúp phàm nhân trực tiếp phi thăng Tiên giới mà không cần thông qua Tiên Môn đề khai Tiên Tịch.
Mặc dù độ tin cậy việc này chưa thể xác thực, bất quá việc này không thể để người khác biết được.
Trần Tinh cũng hy vọng khả năng suy đoán của hắn là sai. Lục Triển Ngưu cùng Hạng Thiếu Tu đơn thuần chỉ là tìm một người giá hoạ dấy lên xung đột giữa các môn phái mà thôi. Về phần Trữ Vật Không Gian của Khương Kiệt chỉ là chiến lợi phẩm. Dù sao thì Khương Kiệt tích luỹ cũng không thể xem thường.
-Hy vọng là vậy...
Trần Tinh thì thào một câu, sau đó cũng thu hồi tạp niệm đuổi theo.
Được một lúc thì hắn phát hiện bên dưới truyền tới động tĩnh. Trần Tinh lặng lẽ đáp xuống thuận tiện cải trang dung mạo của mình.
*Hết chương.