Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 57: Chương 57: Kết thúc




Vương Hạo Thần cùng Vân Lan nhanh chóng cùng Trần Thắng, Đại Cương hội hợp cùng một chỗ, hai người này thương thể so với Vân Lan còn năng hơn không ít, bất cứ vẫn chỉ cần không chiến đấu, bình thường hoạt động vẫn là có thể.

Chỉ duy có Đồng Tĩnh Vân là không thấy đâu.

-Đồng Tĩnh Vân đâu rồi?

Vương Hạo Thần đưa mắt nhìn xung quanh vẫn không phát hiện thứ hai bóng dáng, liền hỏi.

-Vừa rồi Lý Nguyên nhìn thấy Tân Lập bị ngươi chém liền bỏ chạy, Tĩnh Vân tỷ hẳn là đuổi theo hắn rồi!

Vân Lan khẽ nói.

Ngẫm lại cũng đúng, Tân Lập bị chém giết đồng nghĩa với việc Lý Nguyên có khả năng rất lớn phải cùng lúc đối mặt với Vương Hạo Thần và Đồng Tĩnh Vân vây công, lúc đó coi như hắn mạnh e rằng cũng khó thoát khỏi cái chết

Vì thế Lý Nguyên nhân lúc Vương Hạo Thần còn chưa chú ý đến liền nhanh chóng bỏ chạy, mà Đồng Tĩnh Vân tự nhiên không có ý để hắn dễ dàng như vậy trốn mất, lập tức đuổi theo.

Đúng lúc này, một đạo thân ảnh nhẹ nhàng hạ xuống bên cạnh mọi người, không ai khác chính là Đồng Tĩnh Vân, lúc này nàng vẻ mặt có chút tức giận, không cam lòng nói:

-Tên Lý Nguyên kia thật đúng là thỏ tử, ta tuy rằng thực lực không kém hắn, nhưng tốc độ lại hơi chút không bằng, rốt cuộc vẫn để hắn chạy thoát!

Nguyên lai, nàng cùng Lý Nguyên thực lực đúng là sàn sàn nhau tầm đó, bất quá cái này chỉ là nói về chiến lực tổng hợp mà thôi, cũng không đại biểu bọn họ ở mọi phương diện đều ngang nhau.

Công bằng mà nói, Lý Nguyên tốc độ phải nhanh hơn Đồng Tĩnh Vân một chút, ngược lại, Đồng Tĩnh Vân khả năng phòng thủ lại càng hơn đối phương một bậc, vì thế tạo thành cục diện ai cũng không làm gì được người kia, coi như đánh tiếp, kết quả chắc chắn sẽ là lưỡng bại cầu thương, cả hai ôm nhau cùng chết.

Thế nhưng là, nếu như một trong hai người một lòng muốn chạy, vậy người kia muốn ngăn cản cũng không có biện pháp.

-Không sao, dù sao chúng ta cũng không có tổn thất cái gì!

Vương Hạo Thần mỉm cười, dù sao lúc trước bọn hắn tình thế có thể nói là ngàn cân treo sợi tóc, bất cứ lúc nào cũng có thể bại, bây giờ đành được chiến thắng mà không mất đi một ai, kỳ thực đã là thành quả tốt nhất rồi, còn về phần Lý Nguyên sống chết hắn cũng không quá để ý, một cái Bát Tinh Vũ Đồ mà thôi, đối với hắn đã không còn sức uy hiếp.

Đồng Tĩnh Vân gật đầu, khoé miệng cũng hiện lên một vòng ý cười, trận chiến này kết quả hoàn toàn vượt quá nàng dự liệu, vốn dĩ nàng cho rằng, có thể không thể tổn thất quá nhiều rút lui đã là vạn hạnh rồi, thế nhưng Vương Hạo Thần xuất hiện, liền phá huỷ toàn bộ Lý Nguyên kế hoạch, thậm chí có thể nói, hắn chính là đã một tay “ nghịch chuyển càn khôn “.

Tiếp đó, bọn họ một nhóm người liền chọn một nơi cách đó không xa để tiến hành trị thương, nghỉ ngơi hồi phục thể lực, dù sao trải qua một trận đại chiến như vậy, bất cứ ai cũng cảm thấy mệt mỏi đến rã rời, cho dù là Vương Hạo Thần đều không ngoại lệ.

Thậm chí, Vương Hạo Thần thương thể trong đám người có thể coi là rất nặng, nếu không phải hắn giữ đường tìm được cơ hội đột phá tu vi, vậy hắn e rằng ngay cả đứng dậy tiếp tục chiến đấu đều là thiên phương dạ đàm, chứ đừng nói là chém giết Tân Lập.

Cho dù tu vi đột phá, thế nhưng điều đó không nghĩ là trong người hắn thương thể cũng theo đó khỏi hẳn, chỉ là trước đó bị hắn mạnh mẽ áp chế mà thôi, nếu không sớm trị liệu, e rằng sẽ lưu lại tai hoạ ngầm, sau này dẫn đến tu vi khó tiến.

Đem từng cây dược thảo ăn vào, Vương Hạo Thần bắt đầu sử dụng dược lực từ dược thảo tiến hành trị liệu thân thể, dược thảo chữa thương công năng tuy rằng không bằng đan dược, thế nhưng so với tự mình chữa trị vẫn nhanh hơn nhiều.

Vương Hạo Thần thương thể tương đối nặng, khá tốt hắn thể chất so với võ giả bình thường cường đại hơn quá nhiều, cộng thêm có dược thảo hỗ trợ trị thương, thương thể bao lâu liền ổn định, thậm chí bắt đầu có chuyển biến tốt.

Vương Hạo Thần cũng không rõ hắn Thái Dương Vương thể chất đến cùng mạnh đến mức nào, bởi vì hắn tìm qua nhiều điển tịch, cũng không phát hiện ra trong lịch sử Huyền Vũ đại lục từng xuất hiện qua lại này thể chất, tất nhiên, cái này chỉ là trên sử sách, thật sự có hay không thì hắn cũng không rõ.

Hắn chỉ biết là, mỗi khi bị thương, hắn tốc độ hồi phục đều so với người bình thường nhanh gấp mấy lần.

Hơn nữa, bởi vì có Thái Dương Vương thể chất, hắn chỉ cần có đủ tài nguyên, tu vi liền sẽ giống như ngồi trên hoả tiễn tăng lên, hoàn toàn không có một chút trở ngại.

Đương nhiên, Vương Hạo Thần sẽ không làm như vậy, bởi vì làm vậy là tự huỷ mình căn cơ, về lâu dài được căn bản bù không nổi mất.

-Lần này tại trong chiến đấu đột phá Lục Tinh Vũ Đồ, tuy rằng cũng là một điều tốt, bất quá vừa rồi ta lại không có thời gian củng cố cảnh giới, lúc này này nhất định phải làm tốt chuyện này!

Vương Hạo Thần nghĩ thầm.

Sau khi hắn đột phá Lục Tinh Vũ Đồ, việc đầu tiên chính là lập tức đối mặt với Tân Lập, làm gì có thời gian đi quản chuyện khác.

Chính vì vậy mà tu vi của hắn tuy rằng có đột phá, thế nhưng lại không lấy gì làm vững chắc giống như trước đây, lấy tính cách của Vương Hạo Thần, đương nhiên phải cẩn thận tu bổ thật tốt.

Vương Hạo Thần căn cơ, có thể dùng hai từ “ khủng bố “ để hình dung, hắn không chỉ có cường hãn thế chất, có màu vàng tiểu kiếm ban cho hai lần tẩy lễ, mà chính bản thân hắn mỗi lần đột phá đều chú trọng tôi luyện căn cơ tốt nhất có thể, đây cũng là một lý do khiến cho hắn không chỉ có tu vi tăng nhanh, mà ngay cả chiến lực đến kinh khủng đến doạ người.

Lần này xảy ra chuyện ngoài muốn, bất quá cũng không quan trọng, chẳng qua là tốn thêm một ít thời gian mà thôi.

Đại khái hao tốn ba canh giờ thời gian, Vương Hạo Thần rốt cuộc đem tu vi củng cố vững chắc đến cực hạn, thương thể đều hồi phục thêm một phần, trạng thái mặc dù chưa thể đạt tới toàn thịnh, thế nhưng so với trước cũng đã tốt hơn nhiều.

Lục Tinh Vũ Đồ tự nhiên so với Ngũ Tinh Vũ Đồ tu vi phải cường đại hơn nhiều, lúc này Vương Hạo Thần dưới Cửu Tinh Vũ Đồ, đã rất khó tìm được đối thủ.

-Hả?

Vương Hạo Thần quay đầu lại, chỉ thấy sau hàng cây thưa gần đó, có một đạo thân ảnh nữ tử xinh đẹp đang đứng nhìn hắn, chính là Vân Lan.

-Vân Lan tỷ, tìm ta có chuyện gì không?

Vương Hạo Thần đối với nữ nhân tốt bụng vẫn là rất có hảo cảm, nhìn thấy nàng bèn cười cười, hỏi.

Vân Lan lại không có giống như Vương Hạo Thần tự nhiên, không hiểu sao, nàng mỗi lần đối mặt với hắn đều có một cảm giác tim đập nhanh, khuôn mặt tự động đỏ ửng, lúc này mở miệng đều có chút lúng túng, hồi lâu mới ấp úng nói ra:

-Ta... ta chỉ muốn đi qua xem một chút ngươi thương thể thế nào! Bất quá xem ra là ta lo hão rồi!

Vương Hạo Thần trong lòng hơi ấm áp, hắn biết Vân Lan trước đó cũng bị thương không nhẹ, thế nhưng dù vậy nàng vẫn dành thời gian đến thăm hắn, chứng tỏ đối phương là thật lòng quan tâm chính mình.

-Chút thương thể đó không đáng ngại, Vân Lan tỷ không cần lo lắng!

Vương Hạo Thần nói, thanh âm có chút nhu hoà.

Vân Lan tiến lại gần hắn, khuôn mặt ửng đỏ, thế nhưng thanh âm lại mười phần nghiêm túc nói:

-Vương Hạo Thần, ta lần này đến đây kỳ thực là muốn đa tạ ngươi, nếu như trước đó không có ngươi ra mặt, e rằng chúng ta chiến đội kết quả thật là toàn quân bị diệt!

-Vân Lan tỷ, ta lúc này nói thế nào cũng là chiến đội một thành viên, cả đội gặp khó khăn ta đương nhiên phải ra tay góp một phần sức lực!

Vương Hạo Thần khoác tay, tuỳ ý cười nói.

Vân Lan nghe hắn nói vậy, khoé miệng cũng cong lên, Vương Hạo Thần mặc dù đã thể hiện chiến lực cường đại của mình, thế nhưng đứng trước nàng lại không có một chút kiêu ngạo, cái này để cho nàng thoải mái vô cùng.

Cứ như vậy, hai người trò chuyện ngày càng hợp ý, ban đầu quan hệ của họ vốn dĩ không đến mức thân mật như vậy, thế nhưng bây giờ lại tạo thành một bầu không khí hoà hợp vô cùng.

-Ngươi thật sự phải tiến vào Nhai Đình sơn mạch chỗ sâu sao?

Vân Lan lưỡng lự một chút rồi bỗng nói.

-Không sai!

Vương Hạo Thần không có dấu diếm, trực tiếp gật đầu xác nhận.

-Nhai Đình sơn mạch chỗ sâu so với ở bên ngoài phải nguy hiểm hơn rất nhiều, không có Vũ Sĩ tu vi muốn đi vào đó căn bản là cửu tử nhất sinh! Ngươi tu vi tuy rằng có chỗ đột phá, thế nhưng muốn đi vào đó thực sự vẫn quá mạo hiểm!

Vân Lan cố gắng khuyên nhủ.

Nàng mặc dù chưa từng vượt qua ải Nhai Đình tiến vào sơn mạch chỗ sâu, thế nhưng nàng ở nơi này lịch lãm đã lâu như vậy, cũng biết được rất nhiều thông tin, vì thế rất lo lắng cho Vương Hạo Thần, nên mới mở miệng ngăn cản.

-Xin lỗi!

Vương Hạo Thần tự nhiên biết Vân Lan chỉ có ý tốt, thế nhưng hắn lại không thể không đi.

Hắn lần này mục đích đi vào Nhai Đình sơn mạch, chính là muốn tìm đến chỗ cơ duyên trên tấm địa đồ mà sư nương đã cho hắn, theo như lời nàng nói, chỉ cần hắn từ trong đó chiếm được một phần cơ duyên, hắn chiến lực sẽ đại tiến, không nói có thể đột phá đến Vũ Sĩ, thế nhưng nếu là Vũ Đồ đỉnh phong hẳn là không có vấn đề.

Lục Phong đại hội không đến hai năm nữa sẽ diễn ra, đến lúc đó, hắn ít nhất cần có tu vi Vũ Sư mới có tư cách tham dự, đây không thể không nói là một nhiệm vụ hết sức khó khăn, vì thế Vương Hạo Thần nhất định phải bắt lấy mọi cơ hội dù là nhỏ nhất ở trên đường gặp phải để không ngừng tiến bộ, chỉ có như vậy, hắn mới có hi vọng sánh ngang với các đệ tử thiên tài của những ngọn núi khác.

Dù sao, hắn khởi đầu so với những người kia phải muộn hơn rất nhiều, bắt buộc phải so với bọn họ càng thêm cố gắng mới có thể đuổi theo bước chân của bọn họ, nếu không, vĩnh viễn chỉ có thể bị những người kia bỏ xa ở phía sau.

Chính vì thế, dẫu biết tiến vào Nhai Đình sơn mạch chỗ sâu ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm, thế nhưng hắn lại không thể không mạo hiểm một lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.