Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 134: Chương 134: Nhân tuyển tốt nhất




- Để cho ta xem, cái gọi là Ngũ Hành Tháp này khảo nghiệm có bao nhiêu độ khó!

Hoàng Thiếu Phong vẻ mặt tự tin tiến vào bên trong Ngũ Hành Tháp, bắt đầu tầng thứ nhất khảo nghiệm.

- Hoàng Uyên huynh, Hoàng thiếu là luyện thể võ giả?

Đồng Thiên Tân phát hiện Hoàng Uyên tựa hồ đối với Hoàng Thiếu Phong có lòng rất lớn, không nhịn được liền hỏi.

Luận thực lực, một trăm cái Hoàng Thiếu Phong cũng không phải là đối thủ của Đồng Thiên Tân, thế nhưng y lại có một cái hộ đạo giả là Vũ Linh hậu kỳ, toàn bộ Đồng gia không có một cái có thể chống lại Hoàng Uyên, càng không nói tới Tử Dương Tông con quái vật khổng lồ kia, thành tựu tương lai chắc chắn vượt xa mình, vì thế hai chữ “ Hoàng thiếu “ Đồng Thiên Tân nói ra không có chỗ nào cảm thấy không hợp.

Ai cũng biết, Ngũ Hành Tháp nhắm vào nhục thân khảo nghiệm, tu vi dù cao ở trong này cũng chưa chắc đã có bao nhiêu chỗ dùng.

- Ha ha! Đồng huynh có chỗ không biết, thiếu tông chủ chúng ta kiêm tu võ thể hai đường, hắn luyện thể công pháp, là chúng ta Tử Dương Tông cao cấp nhất tuyệt học – Viêm Dương Công, nhục thể của hắn trong cùng cảnh giới có thể nói là khó gặp địch thủ!

Viêm Dương Công, là tuyệt học luyện thể do Tử Dương Tông tông chủ đời đầu tiên – Thiên Hoả Vương sáng tạo, tu luyện đến đại viên mãn liền có thể ngưng tụ ra Hậu Thiên Viêm Dương Chi Thể, cùng Thiên Thạch Thần Công của Đồng gia có chút tương tự, bất quá uy lực lại mạnh hơn một đường.

Kỳ thực Hoàng Uyên tự tin với Hoàng Thiếu Phong như vậy cũng không phải là không có lý do, người sau nhục thể quả thực không kém chút nào, rất dễ dàng đã vượt qua tầng thứ nhất khảo nghiệm, tốc độ so với Vương Hạo Thần trước đó lại kém không chỉ gấp đôi.

Bất quá thành tích này đã rất tốt, dù sao hắn cũng là lần đầu xông Ngũ Hành Tháp, hơn nữa trình độ của một người không thể chỉ dựa vào tốc độ vượt ải để đánh giá.

Rất nhanh, Hoàng Thiếu Phong liền vượt qua tầng thứ hai, tầng thứ ba khảo nghiệm, bất quá cũng hao tổn không ít thời gian, đến khi hắn xông đến tầng thứ tư, đã mất đủ một canh giờ đồng hồ.

Mà Vương Hạo Thần lúc này cũng đang ở tầng thứ tư, bất quá thời gian hắn ở nơi này cũng đã rất lâu.

Ngũ Hành Tháp bình thường có rất ít người có thể leo đến tầng thứ ba, thế nhưng lúc này lại có đến hai người cùng lúc xông đến tầng thứ tư khảo nghiệm, cái này thực sự là rất hiếm gặp.

Chỉ là, cả hai người này đều không phải là Đồng gia chi nhân.

- Không hổ là Tử Dương Tông thiếu tông chủ, Đồng gia chúng ta Ngũ Hành Tháp vậy mà không làm khó được hắn!

Đồng Tĩnh Vân trong mắt lộ ra một tia hào quang.

Thiên tài có thế lực lớn, đi đến đâu cũng sẽ được người người chú mục, đặc biệt là nữ nhân.

Đồng Tĩnh Vân nàng là một cái nữ nhân rất thực dụng, trước đó Vương Hạo Thần thiên phú cộng với một điểm dung mạo để cho nàng động tâm, thế nhưng trên người hắn lại luôn toát ra một vẻ thần bí khó nắm bắt, còn Hoàng Thiếu Phong lại nổi bật mà rõ ràng như mặt trời ban trưa, dẫn đến việc nàng dần coi trọng người thứ hai hơn một chút.

Là người cẩn thận như nàng, chưa hẳn đã muốn có một người nam nhân mà mình không hoàn toàn hiểu rõ.

Dù sao, Hoàng Thiếu Phong thân phận đã xác nhận, so với một Vương Hạo Thần lai lịch không rõ thì an toàn hơn nhiều.

Vương Hạo Thần đích thực ở tầng thứ tư dùng lại rất lâu, bất quá không phải bởi vì hắn không thể xông qua, mà là bởi vì ở tầng thứ tư này hắn tìm thấy một thứ tương đối thú vị.

Ai cũng biết, Ngũ Hành Tháp năm tầng đầu là dựa theo ngũ hành bên trong đưa ra khảo nghiệm, mà tầng thứ tư, thì lại có khảo nghiệm liên quan đến hỏa.

Lúc này, Vương Hạo Thần đang đứng trong một căn phòng được làm bằng đó, trên tường có khắc vô số đạo văn tự cỗ lão đỏ rực, không gian xung quanh tràn ngập hỏa diễm vô tận, tựa như đang ở trong vô tận hỏa vực đồng dạng.

Cường độ hỏa diễm ở nơi này tuy rằng rất mạnh, thế nhưng nếu muốn làm bị thương Vương Hạo Thần nhục thể thì vẫn còn kém một chút, hơn theo một góc độ nào đó mà nói thì loại hỏa diễm được sản sinh ra từ trận pháp này nhiều lắm chỉ có thể coi là phàm hỏa, đối với người thân mang thiên địa kỳ hỏa như Vương Hạo Thần tác dụng càng giảm đi rất nhiều, vì thế khảo nghiệm tầng thứ tư đối với hắn xem như so với những tầng khác càng thêm dễ dàng.

Bất quá Vương Hạo Thần cũng không có ý định lập tức xông qua khảo nghiệm, bởi vì hắn lại có một suy nghĩ, nếu như có thể mượn hỏa diễm ở nơi này, trợ giúp hắn tinh luyện Bất Hủ chân dịch thì sao?

Tinh luyện Bất Hủ chân dịch quá trình phi thường gian nan, hao tổn thời gian rất nhiều, cho dù Vương Hạo Thần có Phệ Huyết Thánh Hỏa tương trợ thì tốc độ tinh luyện vẫn rất chậm.

Mà hỏa diễm nơi này phẩm chất tuy rằng không cao, thế nhưng trải qua vô số năm tháng được Đồng gia chúng võ giả không ngừng tăng cường, lượng hỏa diễm đã tăng đến một cái thiên văn số lượng, có chúng trợ giúp nhất định có thể giảm bớt rất nhiều thời gian.

Một khi nhục thân đạt đến Luyện Bì đại thành, hắn tự tin cho dù là Đồng Thanh Cương Hồng cấp Thiên Thạch Chiến Thể trước mặt hắn cũng sẽ không đất diễn, mà năng lực phòng ngự của hắn e rằng có thể miễn cưỡng gánh chịu Vũ Sư cường giả công kích.

Nghĩ là làm, Vương Hạo Thần không do dự lấy ra vô số linh dược ở trong nạp giới, bắt đầu quá trình tinh luyện Bất Hủ chân dịch.

Trước đó hắn mất đến 10 ngày thời gian, mới ngưng luyện đi ra 5 giọt Bất Hủ chân dịch, bất quá lần này chắc chắn sẽ không mất nhiều thời gian như vậy.

Ở bên ngoài, từ khi Vương Hạo Thần tiến vào tầng thứ tư đã được trọn vẹn hai canh giờ, mà Hoàng Tử Mặc, đồng dạng cũng đã ở trong đó được gần một canh giờ.

- Mất nhiều thời gian như vậy, chẳng lẽ khảo nghiệm ở tầng thứ tư lại khó đến vậy sao?

Hoàng Uyên vẻ mặt có chút âm trầm bất định, cái này không thể trách hắn, bởi vì Hoàng Thiếu Phong thực sự đã ở trong đó quá lâu, thời gian một canh giờ đối với việc khảo nghiệm không thể không nói là rất dài, trừ phi khảo nghiệm ở tầng này rất khó, để cho Hoàng Thiếu Phong muốn thông qua đều cực kỳ gian nan.

Lại trôi qua nửa canh giờ, khi mà Hoàng Uyên tựa hồ đã nhịn hết nổi, thì tầng thứ năm Ngũ Hành Tháp bỗng nhiên sáng lên.

- Có người xông đến tầng thứ năm!

Tất cả mọi người ở bên ngoài Ngũ Hành Tháp vào lúc này đều rung động.

Ngũ Hành Tháp tầng thứ năm, đó chính là mục tiêu cả đời của tất cả Đồng gia võ giả, thế nhưng nhiều năm qua chỉ có Đồng Thiên Tân, Đồng Thanh Cương và Đồng Vô Lệ là xông đến tầng thứ này, hiện tại liền có thêm một người khác.

Đồng Vô Lệ ánh mắt nhìn Ngũ Hành Tháp có chút phức tạp, hắn năm đó thiên phú cao nhất toàn bộ Đồng gia, lần đầu tiên xông tháp chẳng qua chỉ miễn cưỡng đi tới tầng thứ ba, phải đến nhiều năm sau mới có thể xông đến tầng thứ năm.

So sánh với hai người đang ở trong tháp kia, hắn thì tính là thiên tài gì?

Thực sự là trường giang sóng trước đè sóng sau.

Rất nhanh, ánh sáng nơi tầng năm vụt tắt, sau đó liền có một bóng người từ trong tháp đi ra.

Là Hoàng Thiếu Phong!

Hoàng Thiếu Phong lúc này bộ dáng có chút chật vật, không chỉ sắc mặt tái nhợt mà ngay cả khí tức cũng phù phiếm vô cùng, tựa như vừa mới trải qua một trận đại chiến.

Hắn xác thực là xông đến tầng thứ năm, bất quá quá trình lại vô cùng gian nan, bởi vì hắn tu luyện Viêm Dương Công chưa đến nơi đến chốn, cường độ nhục thân hiện tại muốn kháng lại hỏa diễm ở tầng thứ tư là rất miễn cưỡng, nếu không phải đến phút cuối cùng hắn nhục thân có chỗ đột phá, hơn nữa còn có đan dược cao cấp của tông môn trợ giúp hồi phục, thì e rằng hắn căn bản không có khả năng đột phá tầng thứ tư mà đi đến tầng thứ năm.

- Ha ha! Hoàng thiếu, ngươi quả nhiên là thần nhân, lần đầu tiên xông Ngũ Hành Tháp đã đi đến tầng thứ năm! Đây chính là thành tích mà trong toàn bộ lịch sử Đồng gia đều chỉ có một mình gia chủ đời đầu tiên có thể làm đến a!

Đồng Thiên Tân lập tức đi tới, một mặt tươi cười rạng rỡ nói, thanh âm không ngờ vậy mà lộ ra một tia nịnh nọt.

- May mắn mà thôi!

Hoàng Thiếu Phong cười nhạt đáp, bất quá trong mắt lại khó che dấu vẻ kiêu ngạo.

Thành tích của hắn, hẳn là không có người nào tại Đồng gia có thể so sánh, thừa đủ để đoạt mỹ nhân tâm a?

Đồng Tĩnh Vân ở một bên nhìn hắn, tuy rằng trên mặt không có biểu hiện gì, thế nhưng trong lòng thì lại có chút sùng bái ngưỡng mộ, dù sao thiên phú của Hoàng Thiếu Phong ở trước mặt nàng thực sự quá ưu tú, cộng thêm hậu trường của hắn, để cho nàng bắt đầu không nhịn được phải thực sự động tâm.

Nam nhân ưu tú hơn cả Vương Hạo Thần, nàng làm sao lại không suy nghĩ gì? Lúc đầu nàng nhìn trúng Vương Hạo Thần, không phải cũng là vì thiên phú kinh người của hắn hay sao?

Nghĩ đến Vương Hạo Thần, Đồng Tĩnh Vân không nhịn được lại nhìn về phía Ngũ Hành Tháp, chỉ thấy hắn vẫn còn dừng lại ở tầng thứ tư, trong mắt liền hiện lên một tia thất vọng.

Đã gần ba canh giờ rồi, vẫn không thể xông qua tầng thứ tư? Chẳng lẽ thiên phú của ngươi chỉ đến đó thôi sao? Thật vô pháp cùng Hoàng Thiếu Phong so sánh?

Đồng Thiên Tân tựa hồ cũng nhìn ra suy nghĩ của Đồng Tĩnh Vân, trong lòng phát sinh một chút không kiên nhẫn, đối với hắn, Vương Hạo Thần đã trở thành người thừa, bởi vì y căn bản không thể so với Hoàng Thiếu Phong, đã mất đi tư cách trở thành con rể của hắn.

- Hoàng Uyên huynh, nếu như Hoàng thiếu đã xông qua khảo nghiệm, vậy chúng ta cũng không cần ở lại nơi này nữa! Theo ý của tại hạ, không bằng để cho nữ nhi của ta dẫn Hoàng thiếu đi tham quan Đồng gia một lần, mấy lão già như chúng ta lại đi đối ẩm, hôm nay các vị hãy ở lại đây nghỉ ngơi! Không biết ý của huynh thế nào?

Đồng Thiên Tân hướng Hoàng Uyên cười nói.

Đồng Tĩnh Vân thần sắc hơi biến đổi, phụ thân đây là muốn tác hợp cho mình và Hoàng Thiếu Phong hay sao? Vậy còn Vương Hạo Thần thì phải làm thế nào?

Hoàng Uyên đương nhiên có thể hiểu được dụng ý của Đồng Thiên Tân, hắn đưa mắt nhìn Hoàng Thiếu Phong một chút, thấy đối phương khẽ gật đầu liền cười nói:

- Đồng huynh có hảo ý như vậy, Hoàng mỗ từ chối liền bất kính! Vậy cứ theo ý ngươi a!

Đồng Thiên Tân biết đối phương đã đồng ý, trong lòng lập tức mừng như mở cờ trong bụng, đối với Đồng Tĩnh Vân nói:

- Tĩnh Vân, vậy phiền ngươi đưa Hoàng thiếu đi tham quan Đồng gia chúng ta a!

Đồng Tĩnh Vân thần sắc biến đổi liên tục, ban đầu có chút không muốn, bất quá về sau lại dần ổn định, trên mặt xuất hiện một nụ cười xinh đẹp, nhìn Hoàng Thiếu Phong nói:

- Hoàng thiếu, xin mời đi theo ta!

Là nữ nhân, đương nhiên phải chọn cho mình một cái lão công tốt nhất có thể, Vương Hạo Thần đã không thể cùng Hoàng Thiếu Phong so sánh, vậy hắn và nàng liền không phải là người cùng một thế giới, căn bản không có tư cách trở thành nam nhân của nàng.

- Vậy làm phiền Đồng tiểu thư!

Hoàng Thiếu Phong khóe miệng nhấc câu, cái này so với trong dự đoán của hắn càng thêm dễ dàng.

Đợi đến khi Đồng Tĩnh Vân và Hoàng Thiếu Phong đi rồi, Đồng Thiên Tân liền cùng Đồng Vô Lệ và Hoàng Uyên rời đi, mà đám trưởng lão theo sau cũng như Đồng gia chúng võ giả xung quanh cũng lần lượt giải tán, chỉ để Đồng Tứ ở lại đợi Vương Hạo Thần ra khỏi tháp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.