Nghịch Thiên Chi Nữ Kiều Ngạo

Chương 69: Chương 69: Hội đấu giá




“Hả? Cái gì cơ? Là thuốc chứ không phải kẹo à?” Tư Gia Lâm ngồi bên cạnh nghiêng đầu qua hỏi lại.

“Không! Đây là thuốc mà!”

“Giống thuốc thật đấy!”

Triệu Sơn nhìn viên thuốc trong tay Kha Vũ, cũng cảm thấy khá quen mắt. Hắn lại tự đổ một viên trong lọ của hắn ra, tự mình nhìn ngắm.

“!!!” Triệu Sơn bất ngờ không tin nổi quay sang nhìn Nam Thiên Sang.

Nam Thiên Sang ngơ ngác nhìn mọi người xong lại quay sang nhìn Hàn Băng. Hàn Băng cười nhẹ, gắp cho hắn một miếng thịt cá kho và một miếng thịt cừu chiên nấm.

“Ăn đi!”

“Vâng.”

Triệu Sơn suy nghĩ móc nối lại với nhau, lại nhìn về phía Hàn Băng, càng thêm kinh ngạc.

“E hèm, thôi ăn đi! Ăn xong rồi so cũng được, mau ăn không lại nguội hết giờ.”

Mọi người cũng không nói về chủ đề thuốc kia nữa, bắt đầu hăng say uống rượu nói chuyện.

.......................

“Tiểu Phong, đây là chuyện đùa đúng không?” Triệu Sơn đặt lọ gốm mà Nam Thiên Sang đưa hắn lúc ăn cơm lên bàn, vẻ mặt nghiêm nghị.

“Là thật.” Hàn Băng lắc đầu, đính chính lại sự thật này.

“Không thể nào! Đây là Thiên Lộ Đan! Một viên có thể tăng một năm công lực, một năm có thể dùng năm viên! Rất quý giá đó!”

Hàn Băng gật gật đầu. Đối với người tu luyện nội công như họ đúng là quý giá thật!

“Nếu để lộ ra tiểu tử đó biết thuật luyện đan, vậy sẽ dẫn tới bao nhiêu phong ba cơ chứ?!”

“Chuyện này đệ đã có cách để giải quyết, huynh không cần quá lo lắng. Đệ có chuyện khác muốn bàn bạc với huynh!”

“Chuyện gì vậy, đệ cứ nói ra! Nếu giúp được, huynh chắc chắn sẽ giúp!”

“Lúc nãy trong bữa ăn, chuyện số tiền đó, về đúng lúc là như nào?” Hàn Băng nhìn thẳng mắt Triệu Sơn hỏi.

Triệu Sơn có chút ngập ngừng, suy nghĩ một hồi rồi mới bắt đầu nói ra.

Dạo gần đây việc làm ăn của Triệu Bảo Cư bị thua thiệt ở nhiều mặt, lại bị những đối thủ khác chèn ép.

Thương nhân ở kinh thành có bốn thế lực độc chiếm nhiều năm, là nhà Triệu, Long, Kim và nhà Trình.

Đột nhiên hai tháng trước, một nhà thương gia khác nhanh chóng phất lên, kết thông gia với nhà Kim. Đó là nhà Phương.

Kim, Phương bắt tay nhau, thu mua một số sản nghiệp dưới tên các nhà còn lại bằng những hình thức khác nhau, rất nhanh liền vươn lên đứng nhất nhì trong năm nhà thương nhân.

Triệu Sơn lúc đầu cũng không chú ý đến họ, nhưng sau khi vài mối làm ăn bị cướp mất, lại bị thu mua lại những cửa tiệm hạng hai, hạng ba hắn mới để tâm.

Dần đà, việc làm ăn của Triệu Sơn bắt đầu sa sút nghiêm trọng, các bậc tiền bối Triệu gia cuống cuồng lên, ép hắn cưới con gái của Trình gia.

Hai nhà liên hôn sẽ giúp cho nền móng kinh tế vững chắc và đảm bảo hơn rất nhiều, nhưng Triệu Sơn không muốn cưới người con gái hắn không yêu, nên tìm mọi cách xoay sở, mong lật lại tình huống này.

Hàn Băng gật đầu, đã hiểu mọi chuyện. Trong đầu nàng nhanh chóng lóe ra vô số những kế hoạch cùng tính toán.

“Huynh có biết cái gọi là hội đấu giá không?”

“Hội đấu giá là cái gì? Ta chưa nghe bao giờ!”

“Hội đấu giá là...” Hàn Băng bắt đầu phổ cập kiến thức cho hắn, từ quy trình đến cách thức, quá trình tuyên truyền cùng phương pháp hoạt động.

Qua từng câu từng chữ của Hàn Băng, mắt Triệu Sơn dần sáng lên như nhìn thấy được tương lai rạng rỡ phía trước.

“Nhưng để có thể xây dựng một buổi đấu giá hoàn hảo, đầu tiên cần có vật phẩm trân quý và đội phòng vệ đảm bảo an toàn suốt thời gian diễn ra buổi đấu giá.”

Triệu Sơn gật đầu hiểu rõ, cảm thán đầu óc thông minh của nàng.

“Nhưng vật phẩm trân quý rất khó tìm, làm sao có thể lấy ra đấu giá được chứ?”

“Vậy nên mới cần phải tuyên truyền! Huynh hãy nói rằng hội đấu giá lần này không chỉ bán ra, mà còn có mua vào những món hàng quý báu, thông tin người bán sẽ là tuyệt mật! Người bán có thể ở lại xem quá trình bán vật phẩm, sau khi bán xong sẽ chiết xuất ra mười phần trăm tiền hoa hồng của vật phẩm đó. Giá càng cao thì chiết xuất tiền về càng nhiều!” Hàn Băng mỉm cười nhẹ nhàng.

“Nhưng món hàng mua vào phải được giám định chắc chắn là hàng thật! Nếu huynh mua phải hàng giả, cái giá phải trả rất đắt!”

Triệu Sơn nghiêm túc suy nghĩ rồi gật đầu. Cùng với Hàn Băng bàn luận một ngày một đêm.

“Vậy bây giờ, huynh có vật phẩm trân quý nào?”

“Hiện tại sao? Hiện tại ta chỉ có Quả Chu Thọ có công dụng kéo dài tuổi thọ thêm ba năm. Thiên Lộ Đan của A Nam. Hết rồi!”

“...”

Triệu Sơn gãi đầu cười ha ha vài tiếng ngượng ngập.

“Huynh qua nói tên nhóc đó đưa thêm cho mấy loại nữa là được! Mặc dù đan của hắn không quá nhiều nhưng rất đa dạng!” Hàn Băng đứng dậy đi ra khỏi phòng, vu vơ để lại một câu.

Triệu Sơn rối rắm nửa ngày, vẫn là đi đến phòng Nam Thiên Sang gõ cửa. Sau khi biết đối phương đến xin những viên thuốc đó, Nam Thiên Sang liền đưa thêm cho hắn mười lọ khác nhau giống như là vứt đi gánh nặng, bảo hắn có thiếu thì đến lấy thêm.

Triệu Sơn ngơ ngẩn ôm những lọ thuốc lớn nhỏ khác nhau, cảm giác như một giấc mơ vậy. Những đan dược mà bọn họ cho là vạn kim khó cầu, lại bị một hài tử mang cho một cách dễ dàng như vậy!

Hắn mang số thuốc đó về phòng, bắt đầu kiểm tra xem đó là những loại đan dược nào.

Huyết Phục Đan. Cầm máu giảm đau, tăng tốc độ hồi phục lại lượng máu đã mất đi, thích hợp cho những người thường xuyên bị thương nặng mất máu.

Tiên Lực Đan. Trong khoảng thời gian một nén nhanh, tăng nội lực lên thêm mười năm.

Hồi Hoàn Đan. Chỉ cần còn một hơi thở mỏng manh sắp chết, uống vào liền lấy lại một mạng.

Thiên Lộ Đan. Tăng một năm nội lực.

Bách Độc Hoàn. Thuốc giải trăm loại độc.

Tú Nhan Đan. Giúp giữ vững vẻ đẹp chống già đi.

Thuần Hóa Đan. Thuần hóa linh thú làm sủng vật, chỉ tác dụng với những linh thú công kích yếu.

Biến Hóa Dược. Biến thành một khuôn mặt khác trong một ngày.

Hoàn Lực Đan. Lập tức hồi lại một phần mười nội lực cơ thể đã mất.

Thiên Ức Đan. Tăng ba năm nội công.

Tịnh Hoàn Đan. Giúp tăng tốc độ tu luyện nội công.

Tất cả đều là đan dược quý giá, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu! Vậy mà bây giờ Triệu Sơn hắn lại có thể một lúc cầm nhiều đan dược như vậy! Thật khó tin!

Nhanh chóng trấn tĩnh lại, Triệu Sơn theo kế hoạch đã đề ra với Hàn Băng, bắt đầu truyền lệnh xuống cấp dưới, để mọi người đi hoàn thành.

Mọi chuyện diễn ra rất suôn sẻ, đúng như những gì Hàn Băng đã dự đoán. Nơi nơi đều truyền tai nhau về hội đấu giá của Triệu gia. Đi ngang có sẽ thấy những cụm từ thường nghe như 'hội đấu giá', 'vật phẩm trân quý', 'đan dược'.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ! Arigatou!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.