Tư Đồ Vũ Thiên nhìn cánh cửa phòng đóng ngay trước mặt mình mà trong lòng không biết là dư vị gì, lắc đầu bất đắc dĩ trở về phòng của hắn.
Mà Hàn Băng sau khi đuổi được Tư Đồ Vũ Thiên đi rồi liền trèo lên giường, lấy ra một viên đá Tinh Tử quan sát.
Lúc nãy ở trong động ánh sáng yếu ớt, dù là dạ minh châu cũng không đủ để nàng cẩn thận xem xét. Thêm vào đó là thời gian có hạn, cần phải trở về nhanh chóng!
Đá Tinh Tử lớn bằng bàn tay nàng, mặt ngoài bao bọc bởi một màu bạc lung linh xinh đẹp, tùy theo ánh sáng chiếu vào liền thay đổi màu sắc thành lục, thanh, tử, hoàng, xích... Thật sự rất thú vị và kỳ diệu!
Cảm xúc trên tay mát lạnh, vô cùng sảng khoái! Dường như từ trong viên đá Tinh Tử đang truyền đến một loại năng lượng ấm áp mà tràn đầy mạnh mẽ, thôi thúc nàng nhanh chóng hấp thụ nó!
Tiểu Hồ bên ngoài cửa sổ của phòng Hàn Băng cào cào hai cái ra hiệu mở cửa, lại dùng liên kết khế ước gọi nàng.
“Chủ nhân! Ta về rồi đây!”
Hàn Băng đặt đá Tinh Tử qua một bên, chân không đi giày tiến đến mở cửa sổ ra cho Tiểu Hồ chui vào.
Vào đến trong phòng, Tiểu Hồ nhảy lên mặt bàn uống nước, thả đồ vật trong miệng nó ra, lắc lắc cơ thể dính đầy sương khuya.
Hàn Băng cầm một chiếc khăn bông đến, phủ lên người Tiểu Hồ, nhẹ nhàng lau bộ lông trắng mềm mại đó.
Tiểu Hồ híp mắt hưởng thụ, vô cùng phối hợp với nàng.
“Chủ nhân! Đây là Tinh Tử nguyên được ngưng kết qua mấy trăm năm!”
“Tinh Tử nguyên?” Hàn Băng cầm lấy viên đá tròn xoe trong suốt mà Tiểu Hồ đẩy tới, không hiểu hỏi lại.
“Ừm, Tinh Tử nguyên! Chính là linh khí do đá Tinh Tử ngưng kết mà thành, trong đó chứa đựng tất cả tinh hoa của đá Tinh Tử!”
Hàn Băng hiểu ra gật đầu, đưa nguyên thạch lại gần ngọn nến hơn chăm chú quan sát. Tinh Tử nguyên này rất giống một viên đan dược, chỉ là nó rất cứng, dù dùng sức cũng không thể bóp nát được.
Bên trong Tinh Tử nguyên có những tia sáng đầy đủ màu sắc, nhỏ bé li ti chuyển động. Nếu to hơn một chút, có lẽ rất giống quả cầu pha lê thời hiện đại!
“Chỉ cần có Tinh Tử nguyên, sẽ không lo lắng không có đá Tinh Tử!” Tiểu Hồ liếm liếm chi trước, giao tiếp với nàng.
“Nghĩa là sao?!”
“Đá Tinh Tử và Tinh Tử nguyên luôn luôn bổ trợ cho nhau. Đá Tinh Tử sau khi hấp thụ được tinh hoa của thiên địa nhật nguyệt cộng thêm thiên thời địa lợi mới có thể tạo ra một Tinh Tử nguyên! Nhưng ngược lại, Tinh Tử nguyên chỉ cần thời gian thích hợp sẽ tự động sản sinh ra đá Tinh Tử! Vậy nên có thể nói, có Tinh Tử nguyên sẽ không lo không có đá Tinh Tử!”
“Vậy sao?!” Hàn Băng nhìn chằm chằm Tinh Tử nguyên trầm ngâm suy nghĩ.
“Hàng trăm viên đá Tinh Tử thánh phẩm mới may mắn tạo ra được một viên Tinh Tử nguyên! Mà Tinh Tử nguyên lại có thể tạo ra hàng ngàn đá Tinh Tử! Chúng luôn bổ trợ cho nhau!”
“Vậy đá Tinh Tử sau đó có thể tạo ra thêm một viên Tinh Tử nguyên thứ hai không?”
“Không thể!” Tiểu Hồ ngay lập tức lắc đầu.
“Cho dù Tinh Tử nguyên có tạo ra hàng ngàn đá Tinh Tử đi chăng nữa nhưng những đá Tinh Tử đó lại chỉ đạt được phẩm cấp dưới những đá Tinh Tử đời đầu*! Càng không nói đến điều kiện phát triển, thì Tinh Tử nguyên này chính là chỉ có thể gặp chứ không thể cầu!”
*phẩm cấp bao gồm: hạ phẩm, trung phẩm, cao phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, thánh phẩm và thần phẩm!
Vậy đoạn này có nghĩa là đá được sản sinh từ Tinh Tử nguyên ra chỉ được phẩm chất cực phẩm (hoặc thấp hơn), mà chỉ có thánh phẩm mới tạo ra một nguyên thạch!
Hàn Băng gật đầu tỏ ý đã hiểu, cẩn thận cất Tinh Tử nguyên vào một hộp gỗ, thu vào trong trữ nạp giới.
Tiến lại giường nằm, Hàn Băng cầm đá Tinh Tử vừa rồi lên nhìn. Thì ra đây chính là một thánh phẩm, còn trên cả cực phẩm! Có thể nói là vô cùng quý báu!
“Chủ nhân, tất cả đá Tinh Tử trong hang đều là thánh phẩm ngàn năm khó tìm! Chính là vì thánh phẩm nên Tử U Thi Hoa mới mọc ở nơi đó, dựa vào nội khí mà đá Tinh Tử tản ra mà phát triển.” Tiểu Hồ nhảy lên trên vai nàng, từ góc độ của nàng nhìn xuống viên đá xinh đẹp kia.
“Chủ nhân, người hãy hấp thụ viên đá này đi! Ta sẽ chỉ người, không gây ra tác dụng phụ gì đâu! Đảm bảo mười phần hữu dụng với người tu luyện nội lực!” Tiểu Hồ vui vẻ lắc đuôi.
Trước lúc gặp Tư Đồ Vũ Thiên, nàng nghĩ rằng với công lực hiện tại đã có thể ngao du tứ hải không lo lắng gặp đối thủ mạnh mẽ nào. Nhưng sau khi gặp hắn, Hàn Băng mới biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên*.
*nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên (không biết mình ghi có đúng không, nếu sai thì mọi người cho mình xin lỗi câu này nhé): người có người giỏi hơn, núi có núi cao hơn!
Sau một hồi im lặng suy nghĩ, Hàn Băng mới gật đầu đồng ý, theo chỉ dẫn của Tiểu Hồ, cắt máu nhỏ lên đá Tinh Tử ba giọt.
Ba giọt máu sau khi chạm vào đá Tinh Tử liền biến mất. Chỉ chớp mắt một cái, viên đá trong tay nàng lập tức phát ra ánh sáng bảy màu, một dòng khói trắng từ trung tâm viên đá bay ra, bao bọc lấy nàng ở giữa.
“Chủ nhân cứ từ từ hấp thu sức mạnh này, đừng vội vàng quá! Hãy hóa chúng thành những sợi tơ nhỏ tiến vào đan điền, hòa chung...”
Hàn Băng ngồi xếp bằng nhắm mắt lại, yên tĩnh theo chỉ dẫn của Tiểu Hồ, chuyển hóa sức mạnh đá Tinh Tử thành của mình.
Khói trắng xung quanh Hàn Băng dày đặc, nhìn như những đám mây trắng, che đi thân hình nhỏ bé bên trong.
Ba canh giờ sau Hàn Băng mở mắt ra, nhìn màn khói trắng bao phủ mình không hề có dấu hiệu ít đi cảm thấy có chút ngoài ý muốn và bất ngờ.
Nàng nghĩ rằng nàng đã hấp thu rất nhiều thì khí lưu của đá Tinh Tử sẽ giảm đi, nhưng có lẽ nàng hấp thụ chưa đủ, so với thánh phẩm đá Tinh Tử trong tay nàng, nhiêu đó chẳng là gì cả!
Tiểu Hồ cảm nhận được nàng mở mắt liền trèo vào lòng nàng, ngã vào tay nàng làm nũng.
“Làm sao để khí lưu thu về đây?” Hàn Băng vuốt ve bộ lông trắng mềm mại của nó hỏi.
“Chủ nhân chỉ cần truyền nội lực vào trong viên đá là được!”
Hàn Băng làm theo lời của Tiểu Hồ, dòng khí lưu trắng bao bọc nàng liền lần lượt rút lại vào trong đá Tinh Tử, trong thoáng chốc mọi thứ liền trở lại như bình thường.
Thở ra một hơi dài, Hàn Băng vươn vai vặn mình giảm cứng cơ cứng khớp, nhìn bầu trời dần hửng sáng bên ngoài cửa sổ đứng dậy thay y phục, chuẩn bị cho đoạn hành trình tiếp theo.
Hôm nay đã là mùng 3 rồi, tổng kết lại mọi người nhận được nhìu lì xì chưa nè! Mình là mình được gần 500k nè, há há há, sung sướng