- Thiếu gia, hôm nay chúng ta sẽ nghỉ chân tại trấn này.
- Hử? Đây là đâu?
- Đây là Hòe trấn. Một trong các trấn lớn ở phía Bắc và cũng là trụ sở chính của Tiền các tại phía Bắc.
Tôn Thiên Thành khẽ nhíu mày. Mấy ngày qua hắn cũng đã tìm hiểu được những vấn đề cơ bản về thế giới này qua Trương Đại Sơn.
Trên đại lục này, ngoài tứ đại đế quốc thì các thế lực có thể coi là một phương bá chủ còn có tam đại thế lực. So với các đế quốc thì chỉ yếu hơn một chút.
Gồm có:
Tiền các
Vạn Kiếm tông
Thương Mộc học viện
Gọi chung là Tam Khu.
Nhưng, dù là tứ quốc cũng không dám tuỳ tiện trêu chọc.
Thế lực của Tam Khu có thể nói là bao trùm khắp đại lục Tinh Vân, thậm chí lan sang một số đảo. Phân bộ của nó được thiết lập tại tất cả các thành thị.
Mà phân bộ chính của Tiền các tại phía Bắc Bạch Hổ quốc liền ngay tại Hoè trấn.
Chủ yếu là vì xung quanh nơi này là một biển vàng tài nguyên to lớn đang được Tiền các khai phá.
Tiền các, đây chính là một tôn chân chính khổng lồ thế lực nha.
Khẽ cười, Tôn Thiên Thành hơi cúi đầu.
Xem ra, hắn cũng phải nhanh thành lập một cái thế lực cho bản thân nha.
Trong mắt, đầy vẻ cuồng nhiệt.
Sáng hôm sau
Nhìn trước mặt cái kia toà lầu đẹp đẽ tinh tế kiến trúc, trước lầu treo biển tên chữ “Tiền các” rồng bay phượng múa. Hắn thật có cảm giác không nói nên lời.
Tôn Thiên Thành vốn nghĩ hỏi một chút người qua đường xem cái này Đại Danh Đỉnh Đỉnh Tiền các ở đâu, nhưng giờ hắn mới hiệu thế nào là Đại Danh Đỉnh Đỉnh.
Không nghĩ chỉ là tùy tiện đi dạo phố liền tìm ra, mà không đúng, phải là đập vào mắt.
Mà muốn không nhìn thấy nó so lên trời còn khó.
Lát vàng lấp lánh hào quang toả ra bốn phía. Đến cả kẻ “nhà quê lên thành phố” như hắn còn biết không phải xa hoa bình thường.
- Oa, không hổ danh là Tiền các nha. Ngay cả cửa vào mà cũng có thể xa hoa như vậy.
Khi hắn còn chưa kịp phản ứng, bên cạnh bỗng thấy một cơn gió lướt qua. Ba giây sau, bên cạnh cửa ra vào của Tiền các đã có một con heo à nhầm Trương Đại Sơn đang vuốt ve, nhìn chăm chú với ánh mắt thèm thuồng.
Thậm chí không cần quay đầu lại, hắn cũng có thể thấy được người ta đang chỉ trỏ con heo mập kia.
Ngay lúc này, hắn thấy hối hận sâu sắc vì đã mang theo tên này đến đây. Nếu ánh mắt của hắn có thể giết người, không biết Trương Đại Sơn đã chết mấy trăm lần rồi.
Xong, hắn liền làm một bộ “Hắn là ai? Ta không quen hắn.”
Còn vị kia Trương Đại Sơn đang chăm chú, bỗng thấy lạnh gáy.
Mà theo suy nghĩ của Trương béo ú chính là: Moá, bỗng thấy lạnh gáy. Chắc do mình đẹp trai quá nên có thằng ghen tị đây mờ. Haiz, đẹp trai cũng là cái tội.
Nếu Tôn Thiên Thành nghe được những lời này, hắn chắc chắn thổ huyết mất.
Sau phần tự luyến đến bay nóc nhà của mình, Trương béo ú lại tiếp tục công việc than thở, suýt sao của mình.
Đợi Trương Đại Sơn than thở ghen tị đủ thứ xong, bọn hắn liền hướng vào trong Tiền các. Mà bọn hắn vừa vào đã có một tên tiếp tân ra đón:
- Khách nhân, ngài cần mua gì?
- Chưa quyết định, chỉ là tuỳ tiện xem thôi.
- Vậy ngài liền tuỳ tiện,tuỳ tiện nha, Tiền các chúng ta đảm bảo là không gì không có. Nếu ngài muốn còn có thể tham gia buổi đấu giá diễn ra vào chiều nay. Ta đảm bảo sẽ có đồ vật ngài cần.
Đấu giá hội? Lại còn vào chiều nay? Có vẻ, hắn cũng cần phải tham gia buổi đấu giá này một chuyến rồi.
- Vậy nói một chút xem, buổi đấu giá này sẽ có những loại gì đồ vật mà ta cần đây.