Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 61: Chương 61: Ác quỷ khát máu , hôn sâu




Sắc mặt Kiếm Thập Nhất đột nhiên biến đổi, vội vàng đi qua dìu hắn, lại bị Đông Phương Lăng một tay đẩy.

Tuy rằng cả người đầy vết máu, thoạt nhìn chật vật không chịu nổi, nhưng là Đông Phương Lăng cũng không giống như bị thương , chính là trong mắt tràn đầy lo lắng, thần sắc vội vàng.

"Mặc kệ ta , ta căn bản không có việc gì, Thập Nhất ngươi mau cùng ta đi ngăn cản gia!" Đông Phương Lăng vội la lên. Khi nói chuyện thở hổn hển, hiển nhiên là một đường chạy vội mà đến.

"Nhưng là thương tổn trên người huynh -" Kiếm Thập Nhất cau mày nói.

"Không phải máu của ta , ngươi nhanh đi, gia lại nổi điên rồi ! Quả thực giống hệt ba năm trước !" Đông Phương Lăng vội vàng đánh gãy lời của hắn .

Kiếm Thập Nhất nghe xong những lời này, trong mắt khiếp sợ và khủng hoảng chợt lóe rồi biến mất đều bị Thủy Y Họa nhìn thấy .

Đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại bảo Cơ Mộc Ly giống như ba năm trước ? Tuy rằng ngoài mặt tỏ ra lạnh nhạt nhưng trong lòng Thủy Y Họa lại dâng lên một loại cảm giác vô cùng lo lắng.

Kiếm Thập Nhất không nói hai lời, buộc một miếng vải đen lên mặt rồi tay không theo Đông Phương Lăng bay ra khỏi vương phủ.

Thủy Y Họa rất rõ ràng kiếm có ý nghĩa quan trọng như thế nào đối với Kiếm Thập Nhất , hiện thời vì Cơ Mộc Ly thế nhưng hắn cũng không để ý, quan hệ của bọn họ rõ ràng thân cận hơn so với nàng tưởng rất nhiều. Có lẽ trước khi nàng xuất hiện , bọn họ đã sớm cùng nhau trải qua vô số cuộc chiến đẫm máu mà quan hệ của bọn họ không hẳn là chủ tử cùng thuộc hạ thậm chí có thể gọi là huynh đệ đồng sinh cộng tử .

Khó trách Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng cũng không thích Cơ Mộc Ly quá thân cận với bản thân mình . Bọn họ là đồng sinh cộng tử nhiều năm như vậy mới được Cơ Mộc Ly tín nhiệm, mà nàng lại tính cái gì, chẳng qua là một nữ tử có bề ngoài đẹp mắt căn bản không xứng làm cho chủ tử bọn họ tin tưởng ?

Đông Phương Lăng cùng Kiếm Thập Nhất trong lúc nguy cấp ngay cả liếc mắt nhìn nàng một cái cũng chưa nhưng mà Thủy Y Họa chưa từng trông cậy vào hai người này có thể coi nàng như là người một nhà. Cho nên lúc hai người bay khỏi vương phủ , Thủy Y Họa không nói hai lời, đề khí liền đi theo phía sau hai người . Lúc đi vẫn còn không quên đội một chiếc mặt nạ che giấu thân phận .

Mặt nạ đỏ như máu ... Đúng là chiế mặt nạ mà Cơ Mộc Ly đưa cho nàng lúc trước.

"Làm sao bây giờ, vương phi theo tới rồi ?" Đông Phương Lăng quay về sau lườm một cái, hơi có chút lo lắng. Đương nhiên, lo lắng không phải là Thủy Y Họa, mà là chủ tử bọn hắn . Dù sao vương gia thích nữ nhân này, nếu là để nàng nhìn đến bộ dạng hiện tại của gia , e rằng sẽ bị sợ hãi rồi để lại bóng ma trong lòng.

Khuôn mặt Kiếm Thập Nhất vẫn lạnh như băng "Là chính nàng muốn tới, mắc mớ gì đến chúng ta? Nếu như ngay cả việc này mà không chấp nhận được thì nàng căn bản không xứng làm nữ nhân của gia !" Nhưng mà khinh công của nữ nhân này thật sự làm hắn kinh ngạc, hắn cùng Đông Phương Lăng đã dốc hết toàn lực mà nữ nhân này không hề có dấu hiệu mệt nhọc .

Đông Phương Lăng khẽ nhíu mày, không có nói tiếp, hai người bay vút trong màn đêm .

Từ lúc hai người đi vào một khu rừng thì ánh mắt Thủy Y Họa trở nên càng ngày càng sâu thẳm. Nàng rõ ràng ngửi thấy được mùi máu tươi , càng đi vào sâu thì mùi máu tươi càng ngày càng đậm, nồng đậm quả thực làm cho người ta buồn nôn.

Đông Phương Lăng ngừng lại, nhìn trước mắt , mày nhanh nhíu lại.

Kiếm Thập Nhất chính mắt thấy sau thì hô hấp cũng cứng lại. Cho dù sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng cảnh tượng trước mắt giống như dưới địa ngục vẫn làm cho hắn bỡ ngỡ.

"Sao mà giống như nghiêm trọng hơn so ba năm vậy ?" Giọng nói Kiếm Thập Nhất bởi vì hạ thấp xuống nên nghe có vẻ khàn khàn .

"Nếu ba năm trước bởi vì ta sai lầm nên không có quét sạch được máu của thị huyết cổ làm cho nó ngấm vào lục phủ ngũ tạng. Hôm nay bạo phát ra, độc tính khẳng định là bá đạo hơn nhiều so với ba năm trước ." Đông Phương Lăng cúi đầu nói, trong mắt tràn đầy tự trách.

Kiếm Thập Nhất vỗ vỗ vai hắn, rồi sau đó đạp qua thi thể đi về phía trước.

Có lẽ những thứ này không thể gọi là thi thể , mà là một ít thịt nằm trong một bãi máu tươi , ngay từ đầu chính là lưa thưa vài cái, nhưng càng đi vào bên trong, những người bị gãy tay tàn chân liền càng ngày càng nhiều, cơ hồ chồng chất thành núi.

Vờn quanh quanh thân chỉ có mùi máu tươi tanh hôi nồng đậm , tất cả mọi hương vị đều bị che giấu đi , ngửi lâu thì khứu giác của bản thân giống như đều mất hết.

Thủy Y Họa có chút sợ run nhìn tình hình trước mắt , trong lòng cảm thụ đã không thể dùng hai chữ khiếp sợ để hình dung rồi. Nơi này đâu phải do người làm , căn bản chính là một ma quỷ đến từ Địa Ngục!

Cho dù nàng trước kia vì hoàn thành nhiệm vụ cũng giết quá không ít người, nhưng là đại bộ phận đều là một phát bắn chết , hoặc là một đao kết liễu, chưa từng gặp qua loại thủ pháp tàn nhẫn này .

Nhịn xuống cảm giác buồn nôn trong lòng , Thủy Y Họa đạp qua đám thi thể không toàn vẹn đi về phía trước, làn váy sạch sẽ vô tình bị đống thi thể chồng chất nhuộm thành màu đỏ.

Phía trước Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng đã ngừng lại, Thủy Y Họa cũng nghe được tiếng đánh nhau .

Trong đống thi thể chồng chất đó đứng một nam tử áo hồng , trên mặt đeo một chiếc mặt nạ đỏ như máu , cánh môi tiêm bạc vẫn bảo trì độ cong, cười như không cười . Mà lúc này, hai tay của hắn móc vào trong lồng ngực của hai người , khi rút tay ra, trong lòng bàn tay hơn hai quả tim đỏ tươi , động tác của hắn thật sự quá nhanh, thế cho nên hai quả tim đỏ tươi giống như vẫn còn đang đập .

Rồi sau đó , hắn nắm tay lại hai quả tim đỏ tươi đã dập nát , máu tươi dính đầy trên áo choàng của hắn , lại toát lên một chút diễm lệ.

Cặp mắt đỏ au tràn đầy sát khí, nhìn ngó bàn tay tràn đầy máu tươi , liền đưa tay đến bên miệng, rồi sau vươn đầu lưỡi liếm lòng bàn tay . Giống như mùi vị không tệ, hai mắt miễn cưỡng híp híp.

Mấy người còn lại sớm bị thảm trạng trước mắt kinh hách nói không ra lời, nhưng là ai cũng không dám chạy trốn, , vừa rồi hai người này có ý đồ chạy trốn liền bị ác ma này phân thành bổn mảnh, ngay cả chết toàn thây đều không có!

"Quỷ... Quỷ Sát Huyết Tôn, này .. Lần này là Thiết Lĩnh cung chúng ta làm không đúng , không nên mai phục tấn công tôn thượng, còn mong tôn thượng lưu chúng ta một cái toàn thây!"

Nơm nớp lo sợ nói xong một câu cuối cùng , đang chuẩn bị lấy đao tự vận, thì ma quỷ cả người đầy vết máu kia lại chưa cho hắn cơ hội, cánh tay vung lên , một đao khí đã chém người thành hai đoạn , máu tươi phun tung toé trên đất.

"A a - -" cuối cùng mấy người còn lại tinh thần vỡ tan, tranh thủ trước khi ác ma chạy tới đây liền động thủ ào ào cầm kiếm tự vận trước , trên mặt còn mang theo thỏa mãn : Tốt xấu cuối cùng cũng đầy đủ thi thể...

Giải quyết hơn trăm người , nam tử mang theo mặt nạ đỏ tươi khóe miệng nhếch lên, ánh mắt sung huyết từ từ chuyển hướng hai người Bạch Hổ cùng Chu Tước , cùng với tùy tùng Tiêu Dao cung phía sau bọn họ .

Chu Tước đang muốn nghênh đón, lại bị Bạch Hổ túm chặt, trầm giọng nói: "Đừng đi qua, tôn thượng hiện tại không có ý thức, nói không chừng giết cả chúng ta ."

Chu Tước há miệng thở dốc, liền tính hắn cùng Bạch Hổ sớm đối với chuyện giết người trở nên bình thản thì hiện thời nhìn thấy tình cảnh trước mắt này cũng có chút khó có thể tin.

"Tôn thượng làm sao vậy ? Trước kia chính là phẫn nộ, cũng sẽ không thể tàn bạo đến thế này , ngay cả ta xem cũng nhịn không được cả người phát run." Chu Tước cau mày nói, mà phía sau hắn mấy người tùy tùng đã che miệng phun ra.

" Tiểu tử Thanh Long đã trở lại." Bạch Hổ không có trả lời, ngược lại nhìn về một phía khác, ấp úng nói: "Hắn mang đến một nam một nữ kia là ai?"

"Người Tiêu Dao cung chúng ta cũng không quản việc tư của đối phương , Bạch Hổ, ngươi có phải nên quan tâm đến tôn thượng một chút không , tôn thượng tình huống hiện tại thật không thích hợp." Chu Tước không vui nói.

"Chu Tước, đã Thanh Long tìm người tới giúp , ta tự nhiên muốn xác định những người này có tin cậy hay không ?."

Hai người đang nói chuyện , Quỷ Sát Huyết Tôn một thân dày đặc mùi máu tươi đã chậm rãi hướng về bên này đến.

"Không ổn, tôn thượng giống như tẩu hỏa nhập ma , gặp người liền giết, mọi người mau tránh ra!" Bạch Hổ quát một tiếng, che chở mấy người tùy tùng lui về sau đi.

Giọng nói mới dứt, Quỷ Sát Huyết Tôn đã hướng về bên này hung hăng chém một đao khí , nháy mắt liền làm cho mặt đường phía trước thành một lỗ hổng.

"Con bà nó, tôn thượng thật là tẩu hỏa nhập ma rồi !" Một người tùy tùng vừa khéo né tránh thế công vừa chửi bậy nói.

"Thanh Long, ngươi thông minh nhất hãy nhanh nghĩ biện pháp đi !" Bạch Hổ tránh đi hướng về Thanh Long ở phía xa xa quát. Vừa rồi vẫn là xem diễn, hiện tại bọn họ thành người trong cuộc . Đùa, liền tính bọn họ võ công cao cường, cũng sẽ không thể là đối thủ của Quỷ Sát Huyết Tôn , mạng của bọn họ cũng không thể mang ra chơi như vậy !

Đông Phương Lăng bay nhanh nhìn thoáng qua Kiếm Thập Nhất, nghiêm mặt nói: " Đợi ta nghĩ biện pháp làm tôn thượng hôn mê, ngươi dùng huyết tiên trên người vương phi trói chặt!"

Kiếm Thập Nhất hai mắt mở to, " Huyết tiên của tôn thượng thế mà ở trên thân nữ nhân này? !" Nói xong quay đầu liền trừng mắt nhìn Thủy Y Họa , lúc nhìn đến mặt nạ trên mặt nàng lại là mạnh mẽ ngẩn ra.

"Không thời gian cùng ngươi nói này đó, nhanh đi ngăn cản tôn thượng!" Đông Phương Lăng quát, lúc quét đến mặt nạ trên mặt Thủy Y Họa cũng là lắp bắp kinh hãi. Đến cùng là có bao nhiêu bảo bối của tôn thượng đã vào tay nữ nhân này vậy !

Thủy Y Họa thấy hai người hoảng loạn lo lắng , lạnh nhạt đảo qua hai người, "Hắn hiện tại không có ý thức, các ngươi đi cũng là chịu chết."

Nói xong, không để ý hai người sửng sốt , từng bước một hướng về phía người đang phát cuồng mà đi . Vừa đi vừa từ trong lồng ngực lấy ra một lọ thuốc bột đổ trong tay, tay kia thì lấy roi dài từ bên hông xuống.

"Cô điên rồi, mau trở lại!" Kiếm Thập Nhất lập tức khẽ quát một tiếng. Tuy rằng hắn rất bất mãn chuyện chủ tử vô điều kiện tin tưởng nữ nhân này nhưng hắn cũng không chán ghét nữ nhân này. Nếu là vương phủ về sau nhất định phải có nữ chủ tử , hắn tình nguyện muốn người đó là Thủy Y Họa chứ không phải là người khác, ít nhất nữ nhân này đủ độc đủ giả dối.

Thủy Y Họa giống như không nghe thấy, lúc sắp đến gần Cơ Mộc Ly , thấp giọng hướng hắn kêu: "Hồng Hồng."

Cơ Mộc Ly đang muốn bổ một chưởng về phía đám người Bạch Hổ , ánh mắt màu đỏ từ từ quay lại , kinh ngạc nhìn về phía nữ tử đứng ở đằng sau.

Bạch Hổ phản công tự vệ không có ý dừng tay, một đao hướng trên lưng hắn tạo thành một lổ hổng lớn, thấy tôn thượng thế nhưng phân thần không né tránh, trong lòng ảo não không thôi.

Thật sâu nhìn nữ nhân xa lạ liếc mắt một cái, Bạch Hổ hướng về đám tùy tùng phía sau làm thủ thế, nhân cơ hội biến mất ở trong màn đêm.

Thủy Y Họa trong lòng nhói một cái , đồ ngốc này cũng không biết né tránh, một đao kia cũng làm cho lưng rách ra rồi.

Cơ Mộc Ly lẳng lặng nhìn chằm chằm nàng, trong mắt sát ý cùng lệ khí từ từ biến mất .

" Y Họa ..." Giọng nói của Cơ Mộc Ly có chút khàn khàn, cảm xúc phức tạp nhìn nữ tử trước mặt , trong lòng lại bắt đầu sợ hoảng .

Nàng thấy được?

Trên tay nàng cầm huyết tiên của mình , là muốn dùng cái kia trói mình lại? Còn có tay trái nắm lại , bên trong có phải là cầm mê dược ?

Cơ Mộc Ly theo bản năng cúi đầu nhìn nhìn bản thân, một thân đầy máu, mùi máu tươi nồng đậm vờn quanh hắn, vừa rồi sa vào cho giết chóc , hiện tại từ bên trong rút ra, loại mùi này lại làm hắn chán ghét vô cùng.

Đem hai tay dính đầy máu tươi lập tức giấu đến sau lưng, rồi sau đó chà lau vào áo bào .

Thủy Y Họa thấy hắn thanh tỉnh rất nhiều, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, rồi sau từ từ đến gần hắn.

Đông Phương Lăng định tiến lên một bước, lập tức bị Kiếm Thập Nhất ngăn lại, thấp giọng nói: " Để nàng đi..."

"Nhỡ chẳng may gia lại đột nhiên phát tác làm sao bây giờ?" Đông Phương Lăng còn có chút lo lắng.

"Sẽ không, gia sẽ không thương tổn nàng." Kiếm Thập Nhất khẳng định nói , khi nói chuyện , ánh mắt hơi lóe.

"Y Họa , ta..." Cơ Mộc Ly yên lặng nhìn nữ tử đến gần trước mắt , đem hai tay đã chà lau sạch duỗi đến trước mặt nàng.

" Huynh làm gì vậy?" Thủy Y Họa khẽ nhíu mày. Thấy án mắt hắn dừng ở roi dài , mới giật mình hiểu được.

"Đây là chủ động để ta trói huynh ?" Thủy Y Họa vừa tức vừa buồn cười, tay trái không biết khi nào đã xòe ra ném đi thuốc bột bên trong .

Cơ Mộc Ly chính là lẳng lặng nhìn nàng, không nói chuyện, một đôi mắt tối đen u ám sâu không thấy đáy, trong mắt lúc này không hề thấy một tia sát khí .

Thủy Y Họa cũng không ghét bỏ mùi máu tươi trên người hắn , hai tay dang ra ôm lấy eo hắn , vùi đầu vào trong lòng hắn.

Cơ Mộc Ly toàn thân cứng đờ, đầu óc quay cuồng, cơ hồ là lập tức ôm lấy nàng. Ôm Thủy Y Họa mạnh mẽ hướng trong lòng mình .

Thấy rõ cảm xúc bất ổn trong mắt hắn , Thủy Y Họa quyết định cũng không để ý ánh mắt của người bên cạnh , hai tay ôm thắt lưng hắn buông lỏng , không đợi trong mắt Cơ Mộc Ly hiện lên thất vọng, đã đưa tay kéo cổ hắn xuống, đôi môi chặt chẽ bắt lấy môi của hắn .

Cơ Mộc Ly hoàn toàn sửng sốt, đợi đến lúc đầu lưỡi của Thủy Y Họa đảo qua khóe miệng của hắn thì toàn thân xẹt qua một dòng nước xiết, khiến hắn cả người không thể động đậy, thân thể nhẹ bổng giống như sắp bay lên, một khắc trước hắn còn đắm chìm trong giết chóc giống như dần xa xa, chung quanh đều là một mùi thơm ngát .

Sau khi lấy lại tinh thần, hắn lập tức chuyển bị động vi chủ động, một bàn tay nâng chặt gáy nàng , một tay khác chặt chẽ ôm lấy eo của nàng .

Dựa vào bản năng, lưỡi của hắn đảo quạnh trong miệng nàng , một hồi tình cảm mãnh liệt càn quét, đem tất cả nước miếng tươi ngọt trong miệng nàng một giọt cũng không thừa đều cuốn vào trong miệng mình.

Hai người gắt gao ôm hôn liền đứng sừng sững ở nơi giống như địa ngục , xung quanh là mùi máu tươi nồng đậm làm người ta buồn nôn , một đống thi thể không còn nguyên vẹn vô cùng thê thảm vẫn đang chảy máu , thậm chí nam nhân đang kề sát Thủy Y Họa giống như là ma quỷ vừa từ một ao máu đi ra nhưng là Thủy Y Họa vẫn là không hề cố kỵ hắn, thậm chí chủ động hôn hắn.

Đã xác định tình cảm với hắn , lại làm sao có thể bởi vì lúc hắn không có ý thức giết người mà quay lưng lại với hắn . Chẳng những sẽ không quay lưng , nàng còn phải trợ giúp nam nhân này thoát khỏi tình trạng giết chóc này . Nàng thừa nhận nàng thiên vị và trân trọng nam nhân mà nàng nhìn trúng ….

Hai người đứng trong đám thi thể ôm hôn, mặt chạm mặt, mũi chạm mũi, răng môi giao hòa, nhất là Cơ Mộc Ly , càng hôn , động tác càng kịch liệt , cuốn lấy làm cho Thủy Y Họa thở không nổi.

Đông Phương Lăng và Kiếm Thập Nhất hai người nhìn xem ngây người. Kiếm Thập Nhất khó có thể tin nhìn chằm chằm hai người, Đông Phương Lăng còn lại là trừng lớn mắt, há to miệng.

Trời ạ, vương phi của bọn họ cũng quá mạnh bạo đi , trước mặt hai người liền... Liền hôn lên . Hai người còn hôn đến mãnh liệt như vậy ! Làm bọn hắn nhìn xem trái tim đều loạn lên , toàn thân nóng lên rồi.

"Đi thôi." Kiếm Thập Nhất lạnh lùng tung ra một câu, quay đầu chuẩn bị rời đi.

"Ngươi đi trước, ta lại nhìn một lát." Đông Phương Lăng không muốn đi , tròng mắt vẫn nhìn chằm chằm hai người giữa sân , một đôi mắt trành đến sắp rơi ra rồi .

Chậc chậc, hắn nhớ không lầm , gia hình như là lần đầu tiên a, quả nhiên mặc kệ là học võ hay là lĩnh vực khác, lực lĩnh ngộ đều rất cao siêu. Ây da , động tác hai người ôm nhau hoạt nhìn thật sự là duy mỹ, nếu đem đám thi thể chung quanh đổi thành hoa thơm cỏ lạ liền rất tốt rồi.

"Gia hiện tại đương nhiên không rảnh trị huynh , một khi gia biết huynh rình coi , nhất định đem huynh tháo thành tám khối." Kiếm Thập Nhất bổng nhắc nhở một câu, rồi sau đề khí bay đi.

Đông Phương Lăng tiếc hận thở dài, cũng đề khí bay đi, chẳng qua lại không phải đi về Viêm Đạm vương phủ, mà là hướng Tiêu Dao cung bay đi. Chuyện đêm nay dù sao cũng phải xử lý một chút, cũng không biết Bạch Hổ cùng Chu Tước sẽ giải thích với mọi người như thế nào , luyện công tẩu hỏa nhập ma quả thật là cái cớ quá hoàn hảo .

Mọi người đã rời đi, hai người ôm hôn cũng từ từ tách ra.

Cơ Mộc Ly thật vất vả mới được thoả mãn một trận, cả người kích động không thôi, cuốn lấy lưỡi của nàng tinh tế mút , vốn đang muốn hôn một phát nửa canh giờ, đáng tiếc Y Họa nhà hắn nhéo một cái vào eo hắn , hắn liền chỉ phải không tha buông miệng.

Hai người dựa vào nhau bình phục hô hấp, Cơ Mộc Ly hoàn hảo, cho dù có hôn thật lâu cũng không thành vấn đề. Cho nên lúc này không thấy thở hổn hển, chẳng qua là vì tâm tình lên xuống quá lớn, cho nên hô hấp không đều , nhưng là Thủy Y Họa lại không giống hắn , đã sớm bị hắn hôn đến mức đầu óc mê muội, hô hấp cũng bị đoạt đi. Hắn không có việc gì làm cho Thủy Y Họa nhìn xem tức giận đến nghiến răng .

" Y Họa , ta còn muốn một lần nữa ." Cơ Mộc Ly ánh mắt sâu thẳm khóa nhanh môi hồng hé nở như cánh hoa đào của nàng , được một tấc lại muốn tiến một thước nói.

Xác định hắn hoàn toàn trở về bình thường , Thủy Y Họa trợn trừng mắt, dựa vào trong lòng hắn khó chịu hỏi , "Cơ Mộc Ly , không phải huynh nói có chuyện gì đó cũng sẽ không lại giấu giếm ta sao, huynh lại đang gạt ta , như vậy ta làm sao có thể yên tâm làm nữ nhân của huynh đây..."

Cơ Mộc Ly hai tay ôm chặt nàng , vội trả lời: " Y Họa , ta không có lừa nàng, chỉ là không muốn nàng lo lắng mà thôi."

" Có phải huynh sớm biết thị huyết cổ sẽ phát tác?" Thủy Y Họa từ trong ngực hắn ngẩng đầu lên , nghiêng đầu dựa vào vai hắn, một đôi mắt sáng trong vô cùng, làm cho người ta nhìn vào không thể nào mở miệng nói dối .

"Ta... Quả thật đã sớm đoán được." Cơ Mộc Ly liếc mắt nhìn nàng.

Lúc thị huyết cổ phát tác , đó là lúc cổ trùng thô bạo nhất , sẽ giày vò cả người hắn như có ngàn vạn xà trùng gặm nhấm . Cho nên tình huống hiện tại không phải là phát tác, mà là cổ trùng trong thân thể hắn bị người nào đó dùng cổ thuật làm tỉnh lại, làm cho thị huyết cổ mãnh liệt so với ba năm trước rất nhiều . Chẳng qua chuyện này đều đã nằm trong tính toán của hắn , hắn sẽ đợi đến lúc về phủ sẽ nói tỉ mỉ với nàng. Y Họa của hắn đã không ghét bỏ hắn máu lạnh như vậy , hắn cần gì lại phải băn khoăn những chuyện dư thừa khác đây .

"Cho nên liền rời khỏi phủ , sợ cổ độc phát tác sẽ thương tổn đến chúng ta?" Thủy Y Họa hí mắt hỏi hắn.

"... Một phần là như thế với lại bản thân ta cũng có chút việc cần xử lý." Cơ Mộc Ly ôm nàng lực đạo không giảm , trầm mặc một lát, nhẹ giọng hỏi, " Y Họa , vừa rồi ta lúc giết người nàng đều thấy có phải không ?"

" Ừ , thấy được..." Thủy Y Họa khẽ cau mày. Nói thật, lúc Cơ Mộc Ly giết người bộ dáng thật sự rất đáng sợ, hoàn toàn như một ma quỷ khát máu . Nhưng lại nghĩ tới lúc nam nhân này đối với bản thân lúc ôn nhu, lúc vô lại, vô sỉ, liền cũng không cảm thấy đáng sợ .

"Y Họa , nàng đừng sợ, về sau ta sẽ không bao giờ giết người trước mặt nàng ." Cơ Mộc Ly thấy Thủy Y Họa nhíu mày , trong lòng không khỏi lộp bộp , vội hứa hẹn.

Cho dù Y Họa của hắn rất mạnh mẽ nhưng trong lòng cũng là khó có thể nhìn được hình ảnh tàn nhẫn như vậy đi ..

Thủy Y Họa đảo qua thảm cảnh xung quanh , thở dài nói: " Đi khỏi nơi này trước đã ."

Cơ Mộc Ly ánh mắt hơi hơi tối sầm lại, một tay ôm eo nàng , vừa đề khí, vài lần lên xuống liền rời đi nơi giống địa ngục trần gian này , còn không vừa lòng, tiếp tục mang theo nàng bay tới phía trước, cho đến khi mùi máu tươi dần dần phai nhạt . Nhưng là mùi hôi thối trên người hắn không có cách nào làm sạch , thế mà Y Họa nhà hắn không có ngại thối và bẩn.

Hai người đứng lại, Cơ Mộc Ly buông nàng rồi đứng ra xa , nhìn đến bản thân để lại vết máu trên áo nàng lại không muốn làm bẩn nàng.

"Ta hỏi huynh , những người này là huynh chủ động muốn giết, hay là bọn hắn tìm tới cửa?" Thủy Y Họa hỏi, cũng không ghét bỏ hắn cả người bẩn thỉu đầy máu , chủ động ôm eo của hắn .

"Là người của Thiết Lĩnh cung muốn mạng của ta, nhưng mà sau này ta liền không có ý thức." Cơ Mộc Ly nói chi tiết , lúc nàng chủ động ôm hắn , hắn đã khẩn cấp lại ôm sát nàng. Nếu Y Họa của hắn không chê hắn, hắn cũng mặc kệ , cùng lắm thì sau khi hồi phủ , hai người cùng nhau tắm uyên ương vậy.

Thủy Y Họa nghe xong hắn trả lời, thản nhiên nói: "Cho nên huynh không cần băn khoăn , là chính bọn họ muốn chết hơn nữa lúc huynh giết bọn hắn ý thức không rõ ràng. Dù sao bọn họ cũng chết , chẳng qua là tử trạng thê thảm chút, huynh bảo người Tiêu Dao cung hỏa táng bọn họ, cũng coi như không thiếu nợ lẫn nhau ."

Cơ Mộc Ly trong mắt lóe lên kinh ngạc, ánh mắt càng sâu thẳm. Hắn lo lắng chưa bao giờ là bản thân sẽ để lại bóng ma trong lòng , hắn chỉ sợ Thủy Y Họa nhìn bản thân điên cuồng giết người , đối hắn tâm tồn khúc mắc, hoặc là từ đây e ngại hắn. Không nghĩ tới...

Nữ nhân mà hắn nhìn trúng , quả nhiên không giống người thường? Hắn có may mắn, vô cùng may mắn.

Thủy Y Họa nhìn bên môi hắn ý cười xẹt qua , trong lòng buông tiếng thở dài.

Nàng không phải là người lãnh khốc vô tình, dễ dàng lấy mạng người , mà là thế giới này vốn là Cường Giả Vi Tôn ( kẻ mạnh đứng đầu) , không phải là ta giết ngươi đó là ngươi giết ta. Nếu những người này vốn là đến lấy mạng Cơ Mộc Ly , như vậy nàng khẳng định sẽ không đồng tình những người này. Nàng hiện đang lo lắng nếu như cổ trùng rời khỏi người Cơ Mộc Ly , thị huyết cổ mà chết thì Cơ Mộc Ly có thể biến thành một cỗ máy giết người không chớp mắt hay không , nàng làm sao có thể cho phép chuyện như vậy phát sinh.

"Y Họa , nhất định là ta đã tu bảy kiếp mới may mắn cưới được nàng " Cơ Mộc Ly lôi kéo tay nàng, vừa đi vừa nói.

" Hì hì , Cơ Mộc Ly, ta không thể không nói huynh càng ngày dẻo miệng đó."

"Ta nói với nàng đều là thật, liền tính là lời ngon tiếng ngọt, cũng chỉ nói với một mình nàng."

"Hả ? Huynh xác định mỗi câu nói đều là thật?"

"... Trừ bỏ chuyện giấu diếm thân phận với chuyện bị trúng thị huyết cổ , kỳ thực ta là sợ sẽ dọa nàng chạy mất."

"Ha ha ha... Ta là người nhát gan sợ phiền phức như vậy sao?"

" Y Họa của ta tự nhiên không phải..."

Hai người cùng nhau mà đi, càng đi càng xa, đáy giày dính máu để lại dấu chân đỏ tươi trên đường , một lớn một nhỏ, một trái một phải . Mùi máu tươi trong không trung xẹt qua, từ từ lan tỏa khắp nơi , dung nhập vào không khí , giống như chưa từng có tồn tại quá.

Trúc Hương các , hơi nước tràn ngập, hương hoa thơm ngát đầy phòng.

Trong bồn tắm sóng nước dập dờn , Cơ Mộc Ly ghé vào cạnh bồn , thoải mái than thở một tiếng.

Giết người thật sự một việc rất mệt mỏi . Lần này nếu không phải Y Họa của hắn kịp thời xuất hiện, hắn chỉ sợ rất khó có thể thoát khỏi sự khống chế của thị huyết cổ . Nghĩ vậy , ánh mắt Cơ Mộc Ly trầm xuống, lạnh lùng trộn lẫn ngoan ý.

Hách Liên Thiên Mạch, lại khiến ngươi thất vọng rồi ? Chờ bổn vương hoàn toàn không sợ thị huyết cổ, đến lúc đó chính là lúc ngươi phải chết !

Hách Liên Thiên Mạch là một người tiếc mạng như vàng , sao mà lại muốn chết , mỗi lần nháo tự sát, cũng chẳng qua là dẫn hắn đến mà thôi. Muốn lấy gì đó từ trên người hắn ? Một giọt máu, hay là một cọng tóc, hoặc là một góc áo của hắn . Cơ Mộc Ly cũng liền y theo tâm nguyện của hắn .

Cơ Mộc Ly không phải không biết gì về cổ độc hay cổ thuật ngược lại hắn lại quen thuộc vô cùng , chỉ là muốn từ trên người hắn lấy gì đó , Hách Liên Thiên Mạch liền có khả năng bắt lấy nó thi triển cổ thuật để làm hại thân thể hắn. Nhưng là người thi triển cổ thuật để lấy tính mạng người khác thì bản thân cũng không thể sống lâu.

Hách Liên Thiên Mạch, ngươi nói ngươi còn có thể sống thêm bao nhiêu năm nữa đây ? Nếu ngươi là tự nhiên chết đi, bổn vương liền có biện pháp làm cho cổ trùng trong cơ thể ngủ say , rồi sau đó sẽ bức cổ trùng ra ngoài . Chính là ngươi không phải là bị ngoại lực giết chết, thì cổ trùng cũng sẽ không thể phóng hết máu trước khi ngươi chết .

Quả thật đáng tiếc , bổn vương biết, ngươi vĩnh viễn không cam lòng chết trước bổn vương , ngươi còn chờ xem bổn vương ngay cả người thân cũng không nhận biết , biến thành một ma đầu khát máu gặp người liền giết .

"Gia, thuộc hạ mang thêm nước cho người ." Kiếm Thập Nhất gõ gõ cửa.

Cơ Mộc Ly từ từ mở mắt, miễn cưỡng nói: "Bổn vương không cần , ngươi mang tới chỗ vương phi đi."

Lời này vừa ra khỏi miệng, Cơ Mộc Ly liền từ trong nước nhảy lên, "Thôi, đặt nước ấm ở cửa, bổn vương sẽ mang đi ."

Ngoài cửa Kiếm Thập Nhất a một tiếng, hồ nghi sờ sờ cằm, rồi sau đặt nước ấm lại .

Đông Phương Lăng sau khi xử lý xong mọi chuyện đã trở về vương phủ, đang chuẩn bị tới báo cáo tình huống cho Cơ Mộc Ly, ai biết vừa mới đi tới đã bị Kiếm Thập Nhất kéo lấy bả vai túm đi rồi.

" Thập Nhất , ta còn có việc bẩm báo với gia , là chuyện Tiêu Dao cung ." Đông Phương Lăng trừng mắt.

" Gia hiện tại có chuyện quan trọng muốn làm, ngày mai huynh lại bẩm báo cũng được ." Kiếm Thập Nhất thản nhiên nói, sắc mặt có chút không được tự nhiên.

Đông Phương Lăng đần độn u mê đã bị Kiếm Thập Nhất lừa đi rồi.

Trúc Hương các buồng trong, Cơ Mộc Ly nhanh tay nhanh chân chụp lấy chiếc áo khoác, rồi sau đó mang theo thùng nước nóng đi tới Lan Hinh các.

Thủy Y Họa cả người cũng đầy vết máu, lúc này đang tắm nước nóng. Bình phong cách xa , chỉ có thể mơ hồ nhìn đến gì đó sau bình phong , lúc thấy bóng dáng mang theo thùng nước mở cửa mà vào, Thủy Y Họa còn tưởng rằng là lão ma ma đưa nước ấm, liền ghé vào cạnh bồn không để ý.

Phía sau có người đem nửa thùng nước nóng dè dặt cẩn trọng rót vào trong bồn tắm, nước đang lạnh lập tức lại nóng lên, làm cho Thủy Y Họa thoải mái không thôi.

Ai ngờ phía sau lại vang lên tiếng nuốt nước miếng.

Thủy Y Họa đột nhiên trợn mắt, quay đầu nhìn qua, bỗng chốc liền chống lại đôi mắt u ám thâm thúy tràn đầy ham muốn *** của Cơ Mộc Ly.

Gương mặt tuấn dật phi phàm cách nàng rất gần, chóp mũi đều nhanh kề mũi của nàng rồi.

“Y Họa, ta kỳ lưng cho nàng nhé ?” Cơ Mộc Ly hơi hơi nhếch môi cười.

Thủy Y Họa cúi đầu nhìn xuống, nhìn đến nửa người trên cơ hồ toàn bộ lộ ở bên ngoài, sắc mặt nhất thời biến đổi, chân dài vừa nhấc, nhắm ngay gương mặt đang cười tủm tỉm, đạp một cước.

“Cơ Mộc Ly, huynh là đồ lưu manh, vô sỉ - - ” Thủy Y Họa quát to một tiếng, chân đá qua không lưu tình chút nào, Cơ Mộc Ly không hề nghi ngờ chân này nếu thực đạp đến trên mặt hắn sẽ làm cái mũi lệch, rồi để lại một dấu chân xinh đẹp.

Nhưng là, động tác so phản ứng mau, Cơ Mộc Ly nhanh chóng lập tức nghiêng đầu, tránh thoát tập kích, rồi sau đó nắm lấy bàn chân ướt sũng trong lòng bàn tay.

Tà tà cười, túm chân kéo về phía mình, Thủy Y Họa lộ cả bắp đùi ra ngoài, người nào đó nhìn xem ánh mắt lại sâu hơn một phần.

“Cơ Mộc Ly, đi chết đi - - ”

Thủy Y Họa thừa dịp hắn thất thần, hai cánh tay ôm lấy cổ hắn, chân dài vừa thu lại, rồi tay kia nhanh chóng túm lấy vạt áo hắn, ném hắn về phía bồn tắm của mình.

Cơ Mộc Ly bị nàng túm hơn nửa người đều ngâm vào trong nước, áo choàng sạch sẽ bị nước thấm ướt, thoạt nhìn chật vật không chịu nổi.

Ý cười lại càng sâu, “Y Họa là muốn tắm uyên ương với ta sao? Nếu đúng vậy, ta là cầu còn không được, không cần Y Họa kéo ta, bản thân ta liền cởi quần áo tiến vào.”

Thủy Y Họa hai mắt lấp đầy lửa giận hơi hơi nhíu lại, cười cười với hắn, “Cơ Mộc Ly, mặt của huynh làm bằng gì mà vô sỉ như vậy?” nói vừa dứt, trên mặt tươi cười thu lại, một bàn tay nhanh như chớp tóm lấy đầu của hắn, ra sức ấn vào trong nước, “Lão nương muốn ngươi uống nước tắm!”

Cơ Mộc Ly lại từ trong nước ngẩng đầu lên, Thủy Y Họa đã nhanh chóng từ trong bồn tắm nhảy đi ra ngoài, trên người cũng khoác lên một tầng lụa mỏng.

Cơ Mộc Ly bên tai ửng đỏ, nếu hắn nói cho Y Họa vừa rồi không chỉ có không uống nước tắm của nàng mà lại thấy được…không nên xem, Y Họa nhà hắn có phải sẽ xấu hổ và giận dữ rồi có thể sau lại không cùng hắn viên phòng nữa không?

Vì thế, Cơ Mộc Ly thức thời không nói năng gì, mà Thủy Y Họa vội vàng mặc áo choàng rồi ra cửa.

Nếu ở lại đây, Thủy Y Họa sợ bản thân tức giận sẽ một cước đá phế hắn. yêu nghiệt đáng chết, còn ngại sàm sỡ nàng chưa đủ ?!

Thủy Y Họa vòng vòng hai lần ở cửa, quyết định đoạt địa bàn của Cơ Mộc Ly, đến Trúc Hương các của hắn ngủ. Trong phòng nàng nước chảy đầy nền đất để cho Cơ Mộc Ly dọn dẹp đi.

Trúc Hương các và Lan Hinh các cách nhau không xa, xuyên qua một đám rừng trúc sẽ đến. Lúc Thủy Y Họa đang chuẩn bị mở cửa, ánh mắt đột nhiên dừng lại, quét về phía bóng đen cách đó không xa.

“Ai!” Thủy Y Họa quát một tiếng, đề khí đuổi theo đi qua.

Bóng đen kia hiển nhiên không dự đoán được hành tung bản thân thế mà bị người khác phát hiện, mà lại vẫn là một nữ nhân, trong chớp mắt, động tác nhanh hơn rồi.

Kiếm Thập Nhất cùng Đông Phương Lăng nghe được động tĩnh ở Trúc Hương các, lập tức từ trong phòng chạy vội mà đến.

Hai người nhìn đến người áo đen bay về hướng mình, trong lòng đồng thời buông lỏng, còn tưởng rằng là người nào lớn mật dám xông vào Viêm Đạm vương phủ, không nghĩ tới người “Sấm vương phủ” lại là Uyên.

“Nữ nhân phía sau là ai?” Nam tử một thân hắc bào sắc mặt lạnh lùng hỏi. Mặt hắn ẩn trong bóng cây, làm cho người ta thấy không rõ biểu cảm của hắn lúc này.

“Ta đã sớm nói, gia không thể thành thân, các ngươi coi lời nói của ta như gió thoảng bên tai sao? ! Người nào làm ảnh hưởng đến gia, ta đều phải giết chết!” hắn gằn từng chữ, thanh âm trầm thấp đáng sợ.

Dứt lời, năm ngón tay hóa thành chưởng, liền hướng tới Thủy Y Họa đang bay tới.

“Mau tránh ra!” Kiếm Thập Nhất bỗng nhiên hét lớn một tiếng. Nữ nhân này căn bản không phải là đối thủ của hắn, chống lại hắn chỉ có đường chết!

Đông Phương Lăng cũng nháy mắt mở to hai mắt nhìn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.