Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 110: Chương 110: Chương 106: Cái gọi là mỹ nhân kế ( phần 2)




Thủy Y Họa nhìn hắn tự biên tự diễn , nhịn không được cười ha hả . Đoan Mộc Lôi Đình học của ai không biết , kỹ thuật diễn cũng quá kém đi .

"Ai nha, gia, ghét thế , ngươi nhẹ chút , làm đau ta rồi..." Trong phòng bỗng nhiên truyền tới âm thanh ngọt ngấy .

Đoan Mộc Lôi Đình đang nói chợt im bặt , bên tai bắt đầu đỏ lên.

"Kêu lâu như vậy được chưa?" Thủy Y Họa thấp giọng hỏi.

" Chờ một chút, bổn vương mạnh mẽ như thế , làm sao có thể kêu thời gian ngắn vậy." Đoan Mộc Lôi Đình lập tức nói.

"Vậy Vương Gia ngài vất vả rồi, tiếp tục đi." Thủy Y Họa tìm cái ghế ngồi xuống.

Đoan Mộc Lôi Đình: "..."

Khoảng nửa canh giờ sau, Đoan Mộc Lôi Đình miệng đắng lưỡi khô liên tục uống vài ly trà .

Thủy Y Họa cười tủm tỉm , hai tay ôm ngực dựa vào một bên cửa đứng xem , nói: "Thật sự là vất vả Vương Gia , tiểu nữ tử không gì báo đáp."

"Hừ, ngươi có biết là tốt rồi. Được rồi , ngươi hiện tại có thể đi rồi."

Thủy Y Họa lại cảm tạ câu, xoay người định mở cửa.

Phía sau Đoan Mộc Lôi Đình lại bỗng nhiên gọi nàng lại , đợi đến khi người quay đầu nhìn hắn , hắn lại nói không nên lời . Thật lâu sau, môi hắn mấp máy vài cái, nói khẽ: "Nếu như có một ngày,ngocthuybachdangdiendanleequydon bổn vương chính là nói nếu, tuyệt đối không phải nguyền rủa ngươi . Nếu như có một ngày tên kia phụ ngươi, mà bổn vương vẫn còn sống , ngươi hãy đến tìm bổn vương , bổn vương nhất định sẽ đối xử tốt với ngươi ."

Thấy nàng sững sờ nhìn chằm chằm bản thân, Đoan Mộc Lôi Đình thấp giọng bồi thêm một câu, "Bổn vương giống như thích ngươi rồi..."

Lời vừa dứt, không chỉ là mặt, toàn bộ cổ đều đỏ hồng .

Thủy Y Họa cười khẽ , "Tuy rằng khả năng này cực kỳ nhỏ, nhưng ta vẫn muốn cám ơn ngươi. Đoan Mộc Lôi Đình, ngươi là người tốt, nhất định phải còn sống. Còn có... Tên thật của ta là Thủy Y Họa."

Nói xong câu này, nàng không lại lưu lại, xoay người liền rời khỏi thư phòng, một đường ra phủ.

Đoan Mộc Lôi Đình ngẩn người nhìn thư phòng vắng vẻ , một lúc lâu sau mới than nhẹ một tiếng , lẩm bẩm: "Sóng nước xao động mặt Tây Hồ, người đi mang một giấc chiêm bao . Trong họa giai nhân cười ... Thủy, Y, Họa, hóa ra nha đầu kia tên thật là Thủy Y Họa .. Thật sự là cái tên rất hay."

Nếu có thể sớm gặp được nàng thì tốt rồi. Ý nghĩ vừa xuất hiện , Đoan Mộc Lôi Đình liền nở nụ cười khổ, cho dù sớm gặp được thì phải làm thế nào đây, chính hắn tình cảnh đều như vậy , lại làm sao có thể quyết định tương lai bản thân .

Hết thảy chẳng qua là người ngốc nói mơ mà thôi ...

Hỏa Kỳ vương phủ.

Đoan Mộc Toái Phong xem cuốn sổ Thủy Y Họa lấy đến , ánh mắt càng lúc càng sáng .

Sau khi đọc xong , bốp một tiếng, hắn gấp cuốn sổ lại , ánh mắt sáng quắc nhìn Thủy Y Họa, " Mới có một ngày , ngươi như thế nào làm được?"

Thủy Y Họa trong lòng cười lạnh, biết rõ còn cố hỏi, cơ sở ngầm của ngươi ở Ưng Dực vương phủ chẳng lẽ bất tài?

Tuy rằng nghĩ như vậy , ngoài mặt vẫn là trả lời khách khí : "Dùng chút thủ đoạn."

"Mỹ nhân kế sao?" Đoan Mộc Toái Phong hơi hơi nhếch miệng, hơi có chút trào phúng nói: "Ngươi cùng ca ca ngươi thật đúng là giống nhau , dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Thân là nữ nhân, ngay cả danh dự cũng không cần sao?"

Thủy Y Họa liếc hắn một cái, cười nhạo nói: "Đây không phải là do Vương Gia ngài ban tặng sao, dân nữ ngay cả danh dự đều có thể không cần, mong rằng Vương Gia thực hiện lời hứa, thả ta cùng Bắc Đường đại ca rời đi."

"Đây là tự nhiên." Đoan Mộc Toái Phong ứng thừa nói, trong mắt khinh thường đã không che không giấu.

Trước khi đi, Thủy Y Họa nhìn lướt qua bàn tay thon dài trắng nõn của Đoan Mộc Toái Phong , trong giây lát liền hiểu được bản thân vì sao cảm thấy người này quen mặt rồi. Ban đầu ở trên bữa tiệc trong hoàng cung Tuyết Ly , Đông Diệu sứ thần mặt đen tay trắng không phải là Đoan Mộc Toái Phong này sao!

Buồn cười, vì tìm hiểu tin tức mà có thể cải trang , còn lấy thân phận sứ thần tiến vào hoàng cung Tuyết Ly , đến cùng ai mới là người dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào đây .

Nàng không biết vì sao Đoan Mộc Toái Phong không có nhận ra nàng, lúc trước nàng ở trong yến hội cũng nói qua với hắn mấy câu . Sau này chỉ có thể quy cho Đoan Mộc Toái Phong khinh thường nữ nhân . Năm đó trong yến hội ở hoàng cung Tuyết Ly , chỉ sợ Đoan Mộc Toái Phong đem lực chú ý tập trung vào trên người vài đối thủ mạnh mẽ , như Thượng Quan Huyền Minh và Lê Tử Ngọc, nơi nào để ý tới tiểu nữ tử thân danh hỗn độn như nàng . Hiện tại, vì chuyện này mà Thủy Y Họa cảm thấy vô cùng may mắn.

Đoan Mộc Toái Phong thưởng cho Thủy Y Họa năm trăm lượng làm lộ phí đi đường . Nếu là người có cốt khí sẽ cự tuyệt không thu, nhưng là Thủy Y Họa từ trước đến nay không thể ngoảnh mặt làm ngơ khi nhìn thấy bạc , đem năm trăm lượng bạc nhét hết vào trong gói đồ của bản thân .

"Đa tạ Vương Gia ban ân, hi vọng chúng ta không bao giờ gặp lại." Thủy Y Họa ôm quyền hướng về phía Đoan Mộc Toái Phong đứng ở phía xa , sau đó cùng Bắc Đường Liệt giục ngựa đi , hai con ngựa này cũng là thù lao do Thủy Y Họa thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ .

Dọc theo đường đi, Bắc Đường Liệt không nói tới một chữ, mãi cho đến khi hai người an toàn ra Hoàng Thành.

"Tiểu sư muội, ngươi đến cùng làm cái gì, trong lúc vô tình ta nghe được có người chửi bới danh dự của ngươi , nói ngươi..."

"Nói ta sử dụng mỹ nhân kế đối Ưng Dực vương , cho nên mới lấy được vật Đoan Mộc Toái Phong cần tìm?" Thủy Y Họa chợt nhíu mày, liếc xéo Bắc Đường Liệt.

Bắc Đường Liệt thản nhiên cười, "Ta biết những chuyện đó không có thật , ta chỉ tò mò muội như thế nào mà giấu được cơ sở ngầm của Hỏa Kỳ vương ."

"... Bởi vì ta gặp được một tên đại ngốc, khà khà..."

Bắc Đường Liệt: "..."

"Sư muội, lúc ta ở Hỏa Kỳ vương phủ có làm một chuyện xấu, muội tuyệt đối không thể nói với sư phụ ."

"Hả ? Liệt sư huynh còn có thể làm chuyện xấu?" Thủy Y Họa cười nói.

"Ta ở Hỏa Kỳ vương phủ vụng trộm thả hai cái dẫn hỏa cổ ..."

"Phốc ~ khà khà ha... Sư huynh, huynh rất đẹp trai !"

Lúc này Hỏa Kỳ vương phủ hỗn loạn không chịu nổi.

"Cháy rồi , người tới mau dập lửa , đi sương phòng dập lửa di - -" thị vệ đầu tiên phát hiện sương phòng cháy lập tức kêu to lên.

Hỏa Kỳ vương phủ đề phòng sâm nghiêm lần thứ hai đã xảy ra hỏa hoạn .

Đoan Mộc Toái Phong nhìn chằm chằm đống phế tích sau khi dập lửa , ánh mắt càng ngày càng lạnh . Tuy rằng hắn không biết vì sao sương phòng bỗng nhiên cháy, nhưng hắn khẳng định có người cố tình làm như vậy . Lần trước người phóng hỏa còn chưa tìm được, lúc này lại xuất hiện thêm một người nữa , thực sự coi thường Hỏa Kỳ vương hắn như vậy sao!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.