Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 124: Chương 124: Về sau chỉ là một phế nhân!




Thủy Y Họa cười nói: "Chỉ cần ngươi cấp được , ta liền tốt lên."

Tần Khuyết nghe vậy, khóe miệng từ từ cong lên , "Một khi đã như vậy, tất cả đều đưa cho vương phi . Ở dưới hồ Lân Ba huyện Lệ của nước Đông Diệu có trăm vạn lượng hoàng kim mà Tần gia ta giấu . Chỉ cần vương phi có bản lĩnh lấy lên , tất cả những thứ đó đều là của vương phi, coi như là báo đáp ân cứu mạng ngày đó ."

Hắn nói được hào phóng, nhưng Thủy Y Họa lại biết, ở trong lòng tiểu tử này , hắn nhất định nghĩ rằng bản thân không thể lấy lên .

Hiện thời đừng nói bốn nước không còn hòa bình như trước kia , cho dù còn giống như trước kia , nàng cũng không có khả năng chở nhiều vàng bạc ra khỏi nước Đông Diệu như vậy !

"Ngươi xác định không có lừa ta ?" Thủy Y Họa cười tủm tỉm nhìn Tần Khuyết.

Tần Khuyết nghe xong câu chất vấn, ngạo nghễ ngẩng đầu, "Nhiều năm cơ nghiệp của Tần gia ta đã có rất nhiều tài bảo , chính là tổ tông Tần gia đều hiểu được đạo lý ẩn giấu , dê mà quá béo sẽ bị sói để mắt, không thể không phòng. Những vàng bạc châu báu đó đều để vào bình sứ sau đó chôn ở dưới đáy hồ Lân Ba , chỉ cần hơi đào mấy tấc đất , có thể đào ra bình sứ. Tin hay không ở ngài , dù sao ta đã giao ra tất cả gia tài của bản thân , chỉ xem vương phi ngài có gan dám lấy hay không mà thôi ."

Thủy Y Họa trong lòng kích động , thật muốn hiện tại phải đi tới hồ Lân Ba ở nước Đông Diệu , đào đáy hồ để lấy trăm vạn lượng hoàng kim ra!

Cơ Mộc Ly thấy nàng bộ dạng cao hứng , âm thầm nghiến răng. Không phải là vàng bạc châu báu sao, Tiêu Dao cung của hắn châu báu đã sớm xếp thành núi rồi. Y Họa nói muốn, vậy đều là của nàng.

" Y Họa , trong phủ của ta không thiếu vàng bạc châu báu, nàng nói muốn, trong phủ của ta còn nhiều." Cơ Mộc Ly vội vàng chứng minh bản thân mình vẫn tồn tại .

Vì sao hắn có loại cảm giác , nếu đặt bản thân cùng một đống vàng bạc ở cạnh nhau, Y Họa nhất định sẽ chọn vàng bạc đầu tiên , sau đó mới ngắm đến bản thân ?

Kỳ thật , Thủy Y Họa chẳng phải người ham tài , chính là, nàng thích vơ vét của cải, có người thích sưu tầm đồ sứ, có người thích sưu tầm bảo kiếm, mà Thủy Y Họa có đam mê nho nhỏ , đó là cất chứa vàng bạc châu báu. Không nhất định phải muốn dùng vàng bạc làm chuyện gì, nhưng trong tay có nhiều vàng bạc cảm giác thật sự sảng khoái !

" Bản thân ta là người không chấp nhặt lỗi lầm của người nhỏ hơn , ngươi đã có thành ý như vậy , ân oán của chúng ta coi như xóa bỏ ." Thủy Y Họa khó được hào phóng một lần . Phải biết rằng nàng là người có cừu tất báo , lúc trước nàng chỉ đâm một đao trên tay Tần Khuyết , không phải vì nàng có tâm địa từ bi , mà là trong tiềm thức của nàng liền cho rằng Tần Khuyết chạy không khỏi một kiếp này .

Để hắn trở lại Nguyệt Mãn lầu làm tiểu quan, quả thực chính là một loại hành hạ sống không bằng chết . Trải qua lâu như vậy, Thủy Y Họa cũng quả thật quên hắn rồi. Không nghĩ tới, tiểu tử này vẫn sống tốt dưới mắt nàng , thật sự làm nàng đau thương , lâu như vậy cũng chưa nhận ra được.

"Xem ra, vương phi rất vừa lòng với thù lao của tại hạ ." Tần Khuyết mỉm cười, ánh mắt chuyển hướng về phía Cơ Mộc Ly , "Nghe Kiếm Thập Nhất nói, Vương Gia là người đáng giá tín nhiệm, như vậy ta có thứ muốn đưa cho Vương Gia."

Kiếm Thập Nhất ghé mắt nhìn hắn, không hiểu hơi hơi nhíu mi.

Cơ Mộc Ly tạm thời bỏ những khó chịu trong lòng xuống , hơi có chút ngoài ý muốn nói: " Toàn bộ tài sản của ngươi đều cho vương phi, trên người ngươi chẳng lẽ còn có gì đáng giá hơn ?"

"Tự nhiên có." Tần Khuyết thản nhiên nói. Lúc đang muốn tiếp tục nói câu sau , Thủy Y Họa như có thâm ý cười.

" Tần Khuyết, à , không, hẳn là Tần Khuyết công tử, ngươi nói chẳng lẽ là quỷ đồng tử của ngươi ?"

Tần Khuyết kinh ngạc, Thủy Y Họa làm sao mà biết hắn nhắc tới cái gì ?

Theo lý thuyết, chỉ có người của Hoàng thất mới biết được bí mật về quỷ đồng tử bí , vì sao nữ nhân này cũng rõ ràng, hắn vốn đang nghĩ làm cho những người khác ra ngoài , một mình cùng Viêm Đạm vương nói chuyện, không nghĩ tới... Chẳng lẽ Cơ Mộc Ly lại đem chuyện quan trọng như vậy nói cho nữ nhân này? !

Lúc Cơ Mộc Ly nghe đến hai chữ quỷ đồng tử , trong mắt nhanh chóng xẹt qua chút ánh sáng .

"Y Họa , đây cũng là một người có quỷ đồng tử khác mà nàng từng nhắc tới ?" Cơ Mộc Ly nhìn chằm chằm hai mắt Tần Khuyết , giờ phút này ánh mắt Tần Khuyết là màu đen, cả người không khác, căn bản nhìn không ra đến đây là một trong hai người Song Hàng Quỷ Tử mà bản thân tìm đã lâu .

Thủy Y Họa gật đầu, "Không sai, đúng là hắn, ta thế nào cũng không nghĩ tới này, tiểu tử này dám mặc nữ trang dưới mí mắt của ta . Ai , gan thật lớn , cũng không sợ ta nhận ra hắn, rồi sau đó chỉnh hắn đến chết ."

Kiếm Thập Nhất nghe tới giọng điệu lạnh rờn rợn của nàng , đã biết Tần Khuyết trước kia gặp phải nữ nhân trừng mắt tất báo này , không khỏi có chút lo lắng .

"Vương phi, hiện thời Tần Khuyết cũng coi như là người một nhà , chuyện trước kia liền xóa bỏ được không ?"

Thủy Y Họa chậc một tiếng, " Nếu đã là người nhà , chẳng lẽ ta lại lòng dạ hẹp hòi cắn mãi chuyện này không tha. Nhưng Thập Nhất , tiểu tử này nam phẫn nữ trang lừa gạt cảm tình của ngươi , ngươi không bực tức ? Chẳng những không buồn bực, còn khắp nơi che chở hắn. Chậc chậc chậc, thị vệ gả đi ra ngoài quả nhiên là bát nước hắt đi , khuỷu tay đều bắt đầu rẽ ra ngoài rồi ."

Kiếm Thập Nhất nổi giận trừng mắt nàng, "Ta chỉ là nói lí , mà Tần Khuyết đã chủ động thẳng thắn thừa nhận thân phận, tự nhiên liền... Lại nói chuyện đại hôn lần này , vốn là bản thân ta một bên tình nguyện, liên quan gì tới hắn ?"

Hắn và Tần Khuyết ở chung thời gian dài nhất, sớm nên phát hiện Tần Khuyết là nam nhân, nhưng trước đây hắn không có chú ý, mãi cho đến phát hiện Tần Khuyết ba ngày hai bữa chạy ra ngoài, mua một ít kỳ quái gì đó, hắn mới dần dần phát hiện chút khó hiểu.

Lúc Tần Khuyết tức giận với hắn , tiếng nói không tự giác liền biến trở về tiếng nam tử , hắn đã từng nghe qua rồi. Chẳng qua, trong lòng hắn luôn luôn theo bản năng lảng tránh chuyện này, tâm lý thôi miên Tần Khuyết vẫn là nữ nhân, nếu không mình làm sao có thể động tâm rồi hả ?

Hắn làm sao có thể đối một người nam nhân động tâm? Này thật sự là quá buồn cười rồi. Hắn vẫn mang tâm lý trốn tránh , luôn luôn đều xem Tần Khuyết làm nữ nhân . Sau này khi Tần Khuyết bị người bắt đi, sự thật bị chính hắn không chút do dự thừa nhận, hắn mới rột cuộc hết hy vọng rồi.

Tần Khuyết quả thật là nam nhân, Tần Khuyết cũng chỉ là biệt hiệu của hắn .

Thủy Y Họa không dự đoán được Kiếm Thập Nhất luôn luôn đối gì đều không quan tâm, trong lòng chỉ có Cơ Mộc Ly , vậy mà như thế che chở một người ngoài . Không, có lẽ là sau đại hôn , giữa hai người này thật sự đã xảy ra cái gì? Vì thế, Tần Khuyết đã là vợ rồi hả ?

Thủy Y Họa bắt đầu mơ màng liên thiên. Tuy rằng ngay từ đầu lúc gả đến nước Hỏa Vũ cho rằng Cơ Mộc Ly là người đồng tính , cũng bởi vậy đối hắn không có hảo cảm, nhưng bản thân Thủy Y Họa đối với chuyện đồng tính cũng không có thành kiến . Trái lại nàng lại cảm thấy, có đôi khi tình yêu giữa hai người đàn ông , có thể so với nữ nhân còn có oanh oanh liệt liệt, còn muốn kinh thiên động địa.

Lại nhìn mặt Kiếm Thập Nhất cùng Tần Khuyết vài lần , Thủy Y Họa lại cảm thấy Tần Khuyết biến thành nam nhân lại càng thích hợp Kiếm Thập Nhất hơn so lúc đóng giả làm nữ nhân .

Hai người này tuy rằng đều là người có tính cách lạnh lùng , nhưng Kiếm Thập Nhất đối với người mà bản thân để ý lại cực kỳ bao dung, mà Tần Khuyết, tính cách đạm mạc là do cuộc sống tôi luyện mà thành ngocthuybachdang , người như vậy chính cần một người ít nói có năng lực bao dung hắn , vậy chẳng phải là Kiếm Thập Nhất?

Ba người khác thấy Thủy Y Họa trầm tư, còn tưởng rằng nàng đang nghĩ tới chuyện nghiêm túc gì , ai biết được người này lại tự vẽ chuyện tình cho Kiếm Thập Nhất và Tần Khuyết .

Mặc kệ Thủy Y Họa có phải suy nghĩ đại sự hay không , Cơ Mộc Ly thật là đang tự hỏi một chuyện .

"Thập Nhất , gọi Lăng vào đây , gia có chuyện nên cho các ngươi đã biết."

Kiếm Thập Nhất trong lòng nghi hoặc lại không hỏi nhiều, xem ra thân thế của Tần Khuyết đích xác liên lụy quá lớn.

Lúc Đông Phương Lăng bị kêu vào , trên mặt biểu tình vui sướng khi người gặp họa còn chưa hoàn toàn rút đi. Không có biện pháp, quá buồn cười , Thập Nhất vì khôi phục sức khỏe , thế nhưng dùng đại bổ hoàn mà bản thân đưa cho , thật không hiểu Thập Nhất làm sao nhịn được , sẽ không sợ nghẹn ra nội thương sao ha ha ha! Từ lúc hắn biết được chuyện này liền bắt đầu ôm bụng cười lăn lộn, cười mãi cho tới bây giờ.

Nhìn đến mấy người trong nhà đều không có biểu cảm quét về phía bản thân, Đông Phương Lăng rốt cục thu hồi ý cười trên mặt , một bộ nghiêm trang đứng bên cạnh Kiếm Thập Nhất .

Đợi đến trong lúc vô tình quét đến Tần Khuyết để lộ ra hầu kết , cả kinh thét ầm rồi nhảy dựng lên , "Ôi, nương ơi , Thập Nhất , nàng dâu của ngươi sao lại có hầu kết? !"

Tần Khuyết lạnh lùng lướt mắt nhìn hắn, "Ta là nam nhân."

Đông Phương Lăng há to miệng gần như có thể nhét vừa quả trứng gà , chỉ vào Tần khuyết, " Thập Nhất , ngươi, ngươi ngươi ngươi, ngươi vậy mà cưới nam nhân làm nàng dâu?"

Kiếm Thập Nhất không nói gì lườm hắn một cái, "Ta ngay từ đầu cũng không biết chuyện."

Đông Phương Lăng vỗ vỗ trái tim mình, rồi sau đó xem xét Cơ Mộc Ly cùng Thủy Y Họa, "Gia cùng vương phi bảo ta đi lại, vì báo cho biết ta sự thật này ?"

Thủy Y Họa đã sớm nhìn thấu bản tính nhiều chuyện của Đông Phương Lăng , nâng trán nói: "Gia có đại sự tuyên bố, đợi lát nữa các ngươi sẽ biết. Tốt lắm, đừng đứng ở đàng kia , ngồi đi." Đặc biệt nhìn lướt qua Tần Khuyết , "Ngươi cũng ngồi xuống."

Tần Khuyết xem tư thế liền biết Cơ Mộc Ly vốn định nói bí mật này rồi. Tuy rằng hắn trước kia chỉ nghe loáng thoáng ở chỗ Đoan Mộc Toái Phong , nhưng hắn biết bí mật này đối với người trong hoàng thất mà nói, cực kỳ quan trọng ,ddddleeequy~donn.com hơn nữa ngay từ đầu bí mật này chỉ truyền cho quốc quân kế nhiệm . Đến bây giờ, người được quốc quân tín nhiệm cũng có khả năng biết , chính như Đoan Mộc Toái Phong và người trước mắt này.

Vì biểu đạt thành ý, Tần Khuyết trước kể lại chuyện cuộc đời của bản thân , quả nhiên là một chút cũng chưa sót . Từ vừa mới bắt đầu cuộc sống giàu có , rồi về sau cửa nát nhà tan, lại về sau trong lúc vô ý gặp được Hỏa Kỳ vương chiêu hiền như khát , rồi sau bị hắn giam lỏng ở trong mật thất. Tuy rằng được ăn uống thoải mái , nhưng trong đoạn thời gian kia không có nửa phần tự do .

Hai mắt Kiếm Thập Nhất luôn luôn buông xuống , biểu cảm không thay đổi, chính là hai tay giấu ở trong áo kia lại nắm thật chặt .

" Tiểu tử này mất đi nội lực mà có thể một mình trốn khỏi Hỏa Kỳ vương phủ!" Đông Phương Lăng bội phục nói, hắn đối Tần Khuyết biến thành nam nhân tương đối có cảm tình.

Trước kia Tần Khuyết là nữ tử hắn không có để ý , Đông Phương Lăng cũng chỉ xem hắn là một tiểu nha hoàn. Khi Tần Khuyết có thể biến trở về thành nam nhân trên người có một loại khí chất không chịu khuất phục , làm hắn thưởng thức.

"Cho nên, từ lúc ngươi chạy ra khỏi Hỏa Kỳ vương phủ vẫn luôn chạy trốn ?" Đông Phương Lăng nhịn không được lại hỏi,ngocthuybachdanglqd.com trên mặt mang theo chút đồng tình. Nhiều nanh vuốt của Hỏa Kỳ vương đuổi bắt một người không có võ công như vậy mà tiểu tử này lại có thể nhiều lần tránh được , không thể không nói là một người rất cẩn thận , nhưng là đồng thời, trong khoảng thời gian này Tần Khuyết ăn qua khổ không là bọn hắn có khả năng tưởng tượng đến.

Tần Khuyết thấy được sự đồng tình trong mắt của Đông Phương Lăng , trong lòng cười lạnh, hắn chưa bao giờ cần người khác thương hại. Thương hại là cái gì, có thể làm cơm ăn? Tư vị đói khát và chạy trốn , không có người so với hắn càng rõ ràng.

"Nên nói ta đều nói rồi. Vương Gia không tỏ thái độ sao?" Tần Khuyết nhìn về phía Cơ Mộc Ly. Nói thật, đến bây giờ hắn đều không có nhìn thấu Cơ Mộc Ly , đó là một người làm cho người ta đoán không ra , hắn dám đảm bảo, cho dù là Kiếm Thập Nhất hay Đông Phương Lăng theo hắn hồi lâu cũng không thể hoàn toàn nhìn thấu suy nghĩ trong lòng nam nhân này .

Cơ Mộc Ly miễn cưỡng nhíu mày, không chút để ý nói: "Ngươi yên tâm, ngươi đã làm lựa chọn, bổn vương sẽ hộ ngươi đến cùng, chính là quỷ đồng tử của ngươi đến lúc đó bổn vương khả năng sẽ mượn một chút."

Kiếm Thập Nhất đồng tử chợt co rụt lại, cả kinh nói: "Gia, chẳng lẽ ngài tưởng đem hai mắt Tần Khuyết ..."

"Yên tâm, gia các ngươi sẽ không khoét mắt hắn." Thủy Y Họa cười tủm tỉm trả lời thay Cơ Mộc Ly , nhìn Tần Khuyết hồi lâu , tán câu, " Đôi mắt đẹp như vậy , mọi người không nỡ hủy hoại nó."

Cơ Mộc Ly nghe vậy, vốn không có tâm tư này cũng trở nên có. Hừ, chỗ nào đẹp mắt rồi hả ? Ánh mắt của tiểu tử này còn chưa có quyến rũ như của hắn đâu!

"Mộc Ly , nếu đã tìm được Song Hàng Quỷ Tử , sao không mang một bức họa cổ ra thử xem?" Thủy Y Họa hé miệng cười.

Cơ Mộc Ly cũng nở nụ cười , " Y Họa thật sự là nghĩ giống ta ."

Trừ bỏ Tần Khuyết, Kiếm Thập Nhất cùng Đông Phương Lăng đều là bộ dạng mờ mịt không hiểu . Gia cùng vương phi đến cùng đang nói cái gì? Bọn họ hoàn toàn nghe không hiểu.

"Thập Nhất , Lăng, chuyện này trước kia ta luôn luôn gạt các ngươi, là vì khi đó các ngươi tôi luyện còn chưa đủ, cũng chưa va chạm nhiều trong giang hồ , nhưng là hiện tại, ta cảm thấy là thời điểm cho các ngươi biết bí mật này rồi..." Cơ Mộc Ly từ từ nói.

Kiếm Thập Nhất cùng Đông Phương Lăng nghiêm cẩn nghe, trên mặt vẻ mặt giật mình càng lúc càng lớn. Tần Khuyết hiển nhiên cũng là lần đầu biết nội tình như thế rõ ràng , sắc mặt cũng là chấn động.

"Nói như vậy, chỉ cần tập hợp đủ bốn tấm họa cổ trong truyền thuyết , rồi tìm Song Hàng Quỷ Tử là có thể mở ra bảo tàng trong truyền thuyết ? Còn có thể nhất thống thiên hạ? !" Đông Phương Lăng cả kinh nói.

Cơ Mộc Ly hơi hơi dạ, “ Họa cổ ta xem qua , thường nhân căn bản nhìn không ra cái gì , nghe nói chỉ có hai người có quỷ đồng tử đồng thời xem họa cổ thì mới có thể nhìn ra bí mật ."

Kiếm Thập Nhất nhíu mày, nhìn thoáng qua Tần Khuyết, ánh mắt phức tạp.

Khó trách Hỏa Kỳ vương luôn luôn đuổi theo Tần Khuyết không tha, hóa ra trong đó còn có nguyên do này . Như lời gia nói, quốc quân hoặc là hoàng tử có khả năng kế nhiệm của bốn nước đều biết đến chuyện này , tình cảnh của Tần Khuyết chẳng phải là cực kỳ nguy hiểm ?

Tần Khuyết không biết suy nghĩ trong lòng Kiếm Thập Nhất , hắn lúc này rốt cục đã hiểu tác dụng hai mắt của mình . Có phải chỉ cần hủy đi hai mắt của bản thân , hết thảy khổ sở sẽ không tồn tại rồi hả ?

"Kiếm Thập Nhất, ngươi nói, nếu bản thân ta hủy đi ánh mắt này , có phải hay không - - "

"Nghĩ cũng đừng nghĩ!" Kiếm Thập Nhất lập tức đánh gãy lời nói của hắn , thanh âm trầm lãnh giống như vừa mới tẩm nước đá.

Tần Khuyết bị thái độ kiên quyết của hắn làm cho ngẩn ngơ , quay đầu không nói nữa. Hai mắt là của hắn, hắn muốn làm như thế nào thì làm , liên quan gì đến Kiếm Thập Nhất ?

Nhưng mà hắn không thể không thừa nhận, nghe xong những lời này , trong lòng hơi hơi ấm một chút. Từ lúc hai vị cao đường trong nhà qua đời, phủ bị phá nát , không còn có người không mang theo mục đích gì quan tâm hắn rồi.

"Bổn vương nói, sẽ hộ ngươi chu toàn, hai mắt của ngươi cứ an tâm mà giữ đi." Trên người Cơ Mộc Ly toát ra khí chất vương bát chi khí (đọc chệch đi của cụm từ gốc Vương Bá Chi Khí : ý để chỉ 1 người có khí thế lãnh tụ trời sinh ) thật dễ dàng làm cho người tin phục. Không phải là hắn khuếch đại lời nói, mà là hắn còn có bản lĩnh này.

"Gia, không phải ngài tưởng nhất thống thiên hạ đi?" Đông Phương Lăng ấp úng hỏi.

"Ta nghĩ muốn nhất thống thiên hạ thì cần gì ủng hộ đại ca ngồi trên vị trí thái tử ?" Cơ Mộc Ly đảo qua hắn liếc mắt một cái, rất giống như là nói: Lăng, trong đầu của ngươi đến cùng suy nghĩ cái gì?

Thủy Y Họa hé miệng cười, đáp lại một câu: "Trong đầu của hắn chắc toàn tương hồ."

"Ngươi, các ngươi!" Đông Phương Lăng hổn hển trừng mắt này hai người phu xướng phụ tùy này .

Thấy người bị đùa đến xù lông , Thủy Y Họa mới thay Cơ Mộc Ly trả lời: "Đều không phải gia các ngươi coi trọng bảo tàng này , mà là hắn thiếu người nhân tình, cần giúp người nọ mở ra bảo tàng trong truyền thuyết ."

"Vậy không phải là quá tiện nghi cho người kia sao? Đến lúc đó bảo tàng thật sự mở ra , chúng ta cũng thuận tay lấy chút ít ." Đông Phương Lăng cười hắc hắc nói.

"Bổn vương cũng không tính toán thay người nọ bán mạng đến cùng, thay hắn tập hợp đủ bốn bức họa rồi tìm được Song Hàng Quỷ Tử , ta sẽ không thiếu hắn cái gì rồi." Cơ Mộc Ly không vì bảo tàng mà dao động . Theo ý hắn, mấy thứ này đều là hư không ,dđlequydonnn.comm còn không bằng rút ra thời gian cùng Y Họa du sơn ngoạn thủy.

Đông Phương Lăng cũng chỉ là nói như vậy, hắn đời này tối say mê chính là y thuật và độc thuật, đối những vật khác cũng không có hứng thú.

Thủy Y Họa tuy rằng cảm thấy đáng tiếc, nhưng là lần này bảo tàng quá mức khó giải quyết, nàng cũng không đồng ý vì bảo tàng mà bôn ba khắp nơi . Nhất là sau khi được đến toàn bộ gia sản của Tần Khuyết , đối với bảo tàng nàng càng không có tâm tư rồi.

Nhất thống thiên hạ? Nàng cũng không hiếm lạ.

Cơ Mộc Ly đối với tính cách của mấy người đã sớm quen thuộc , dám trước mặt bọn họ nói ra bí mật, liền chắc chắn mấy người này sẽ không tồn ý niệm gì khác . Nhưng là Tần Khuyết này...

"Tần Khuyết, hôm nay bổn vương đem tất cả bí mất đều nói ở trước mặt ngươi , ngươi cũng không nên cô phụ bổn vương tín nhiệm." Cơ Mộc Ly hơi híp híp con ngươi, nhìn hắn nói.

Tần Khuyết mấp máy miệng, "Vương Gia cứ yên tâm đi, đã ta chuyện gì đều nói với Vương Gia , liền không có tâm tư khác . Vương Gia nếu còn chưa tin , đại khái có thể bảo Đông Phương Lăng hạ độc dược gì đó cho ta cũng được ."

Kiếm Thập Nhất nghe xong lời này hơi có chút không vui, "Tần Khuyết, không cần nói với gia như vậy. Gia không phải là người như thế."

Cơ Mộc Ly vô tình khoát tay chặn lại, "Hắn nói cũng đúng, bổn vương hiện tại quả thật không có hoàn toàn tin hắn. Cho nên - - "

Tận lực dừng một chút, quét đến biểu cảm hơi căng thẳng của Kiếm Thập Nhất xong , cười đến không có hảo ý, ánh mắt cuối cùng dừng ở trên người Đông Phương Lăng , nói: "Cho nên Lăng, ngươi nhìn Tần Khuyết một chút , không để cho hắn làm ra chuyện gì mà ta không thích . Còn có, ngươi lại xem cho hắn xem nội lực còn có khả năng khôi phục hay không ."

Tần Khuyết không thể sử dụng nội lực vì ăn vào dược mạn tính , loại dược này là Hỏa Kỳ vương sai người cho vào trong thức ăn, lâu dài tích lũy trong người, đã lan tràn đến lục phủ ngũ tạng , hiện tại đã rất khó lại khôi phục nội lực.

"Tốt quá , ta gần nhất vừa vặn nhàn rỗi không có việc gì làm , vừa khéo có thể thay tiểu tử này nghiên cứu một chút phương pháp giải độc ." Đông Phương Lăng lập tức liền đáp ứng , hơn nữa hai mắt trở nên sáng trưng, rất giống con chó nhỏ vừa mới nhặt được khúc xương . Đợi đến Tần Khuyết từ trong nhà đi ra , hắn như cũ có chút không tin.

"Thế là xong việc rồi hả ?" Hắn lập tức nghiêng đầu, nhìn về phía Kiếm Thập Nhất, không hiểu hỏi.

Kiếm Thập Nhất khó được nở nụ cười , "Bằng không đâu, ngươi cho là gia giống Hỏa Kỳ vương đem ngươi nhốt lại?"

Nói xong, vỗ vỗ bả vai hắn , "Yên tâm đi, về sau ngươi liền giống ta cùng Lăng , trở thành thuộc hạ đắc lực của gia ,Die nd da nl e q uu ydo n tuy rằng là thuộc hạ , nhưng là gia cũng không đem chúng ta thực làm hạ nhân , nhiều lắm là... Khụ ~ lúc tính khí táo bạo thích ép buộc người ."

Kiếm Thập Nhất còn chưa nói xong, Đông Phương Lăng liền túm lấy Tần Khuyết không tha , hưng phấn nói: "Đi một chút, đi trong nhà ta, ta kiểm tra dược trong cơ thể ngươi . Ngươi yên tâm, có ta ở đây, bảo đảm sẽ khôi phục nội lực cho ngươi như lúc ban đầu!"

Tần Khuyết nhìn về phía sau liếc mắt một cái, còn chưa kịp nói thêm điều gì , đã bị Đông Phương Lăng nhiệt tình quá mức túm đi rồi.

Kiếm Thập Nhất nghĩ nghĩ, vẫn là vội vàng đi theo.

Dù sao hiện tại chuyện Tần Khuyết nam mặc nữ trang chỉ có vài người bọn họ biết, ở trong mắt người khác, Đông Phương Lăng cười tủm tỉm lôi kéo tay nữ nhân của hắn , quả thực kỳ quái! Trong mắt người ngoài, này nhưng là đội nón xanh bóng , nón xanh bóng ..

Đông Phương Lăng thấy Tần Khuyết vui vẻ theo, trong lòng nhịn không được trộm vui vẻ. Thập Nhất , ngươi thật sự là không cứu, lúc người này là nữ nhân ngươi đã che chở khắp nơi , đợi đến khi người ta biến thành nam nhân, ngươi lại ngày một nghiêm trọng rồi.

Chậc chậc, chẳng lẽ là gia trước kia đóng giả quá mức giống , làm cho Thập Nhất mưa dầm thấm đất, thế cho nên thiếu niên tuấn mỹ bị ảnh hưởng thành đoạn tụ? Đông Phương Lăng trong lòng loạn bét,Die nd da nl e q uu ydo n Tần Khuyết cởi sạch áo khoác nằm ở trên giường, trên người trát đầy kim châm dài ngắn khác nhau .

Kiếm Thập Nhất thấy hắn biểu cảm không đúng , lập tức hỏi, "Như thế nào? Chẳng lẽ dược ức chế nội lực là độc dược?"

Đông Phương Lăng sắc mặt không tốt lắm, " Cho dù diệt trừ hết dược tính trong cơ thể , hắn cũng không có cách nào luyện kiếm nữa , nói cách khác... Hắn về sau là một phế nhân rồi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.