Tôn trưởng quầy,giật nảy mình, ngẩng đầu nói :
- Đại ... đại nhân,cái này... Đông gia của bọn tiểu nhân sẽ không đồng ý nhượng lại Ngàn Trân các đâu, ngài có thể không biết, Đông gia của bọn tiểu nhân vốn là người trong Hoàng thất...
Nam nhân không nói gì,đến nhìn cũng không thèm nhìn Tôn trưởng quầy, cầm một chén trà nhỏ lên nhấp một ngụm.
Ngón tay hắn dài, đẹp tựa ngọc,nhẹ nhàng cầm chén trà, động tác nho nhã, thanh tao ...
- Người đứng đằng sau các ngươi chính là Đông An Vương chứ gì?? Chỉ bằng hắn cũng không dám đối đầu với chủ tử đâu... Ngươi về nói lại với Đông An Vương là , tiệm này ... chủ tử của chúng ta cần dùng ! Biết điều thì chuẩn bị khế ước đi, mai chủ tử sẽ cho người đến tiếp nhận !
Tôn trưởng quầy nhất thời không biết nói gì nữa .
Đông An Vương là cháu ruột của Hoàng thượng , thân phận cao quý vậy nhưng vị nam nhân thần bí này hình như không hề coi ra gì...
Lẽ nào thân phận của hắn còn tôn quý hơn cả Đông An Vương? Chẳng có nhẽ là Hoàng tử ư?
Nghĩ đến đây,trong tâm Tôn trưởng quầy có chút lo sợ, lẽ nào đây chính là vị...
Nhưng người đó đã rất nhiều năm nay không lộ diện rồi mà...?
Nếu thật sự đúng là người ấy đã trở về thì gay to rồi...
....
Những gì xảy ra phía sau lưng, Bạch Đan Đan không hề hay biết.
Ngàn Trân các vận chuyển hàng hóa thật sự rất nhanh, nàng vừa về đến nhà thì một cái lò cao bằng hai lần người đã được để trong thư phòng.
A hoàn Tiểu Vy đang tò mò đi lại xung quanh nó.
Thấy Tam tiểu thư đã về vội đi đến bên.
- Tam tiểu thư người ra ngoài đi đâu vậy? Lò luyện này là người mua ư? Thật là do tiểu thư mua sao?
- Lẽ nào là giả ?
- Nhưng lò luyện này không phải chỉ có liên khí sư mới được dùng sao?
Bạch Đan Đan cười ha ha...
- Hôm qua trong thư phòng này ta tìm thấy một quyển sách do cha ta để lại , mở ra xem thì ra là sổ tay của một vị liên khí cao thủ, bên trong ghi rất chi tiết các bước liên khí cơ bản nên bản tiểu thư cũng muốn luyện thử.
Tiểu Vy ngạc nhiên :
- Nhưng luyện khí đâu đơn giản vậy chứ? Mọi người đều nói , liên khí sư giống như thần tiên vậy ,có thể biến đá thành vàng ... Hình như thiên võ phải rất cao thì mới thành liên khí sư được ?
- Ta tất nhiên là có thiên võ liên khí rồi . Cha ta đã viết rất rõ trong thư rằng, ngay khi ta còn rất nhỏ cha ta đã phát hiện ra ta thiên bẩm có tài luyện khí ... thế nên cha ta mới lưu lại cho ta quyển sổ tay này, yêu cầu ta chăm chỉ học hành, ngày ngày hướng thượng !
Bạch Đan Đan nói bừa như vậy !
Nhưng Tiểu Vy không phải người từng trải như Tôn trưởng quầy, nàng chỉ là một người thường, lại có thân phận thấp hèn trong xã hội... Hằng ngày cũng chỉ được nghe người khác kể rằng liên khí sư lợi hại như nào như nào... về cơ bản nàng cũng không biết liên khí sư là gì...
Nghe Bạch Đan Đan nói vậy thì cũng tin vậy.
Tiểu Vy vui vẻ nói :
- Thì ra là lão Hầu gia nói vậy,vậy thì không sai được ! Thế thì tốt quá, tốt quá, Tam tiểu thư, người mà trở thành liên khí sư thật thì Hầu gia sẽ không dám đến ức hiếp người nữa đâu !
Bạch Đan Đan có chút bất ngờ.
Xem ra người cha hờ này thật không đơn giản, chỉ mới nói đến tên hiệu thôi cũng có thể lừa được người rồi. Chắc hẳn ngày xưa, Bạch Lưu Phong cũng là một nhân vật phong hoa tuyệt tài ...
Nhưng sao tự nhiên lại mất tích chứ?
Nàng bỗng nhớ ra một việc :
- Đúng rồi , tiểu Vy giúp ta một việc. Đi tìm mấy đứa trẻ ăn xin cho chúng ít tiền rồi bảo chúng đi khắp nơi để nói về việc ngày hôm qua tứ tiểu thư của Bạch phủ ban ngày ban mặt không mặc y phục đi trên đường lớn... Bảo chúng truyền chuyện này đi càng xa càng tốt, tốt nhất là truyền khắp cả kinh thành này !