**Chương 9**.
Tần Lục Nam bầu bạn bên cạnh Hoa Yên Vũ đến năm 70 tuổi thì rời nhân thế. Ngồi bên cạnh thi thể lạnh lẽo của người yêu, khóe mắt y không khỏi đỏ lên. Khi thấy dấu hiệu sự sống dần rời đi ở Tần Lục Nam, Hoa Yên Vũ vô cùng suy sụp. Nếu thật sự mất người này, y sao có thể sống nổi. Cả một đời, bên nhau hơn nửa thế kỉ, tình cảm của Hoa Yên Vũ đối với Tần Lục Nam đã không thể diễn tả.
【Chủ nhân, chúng ta nên đến thế giới khác thôi.】
Tiểu mao cầu 010 đột ngột xuất hiện.Tuy nó không đành lòng nhìn chủ nhân đau khổ, nhưng Tần Lục Nam chỉ là khối dữ liệu của hệ thống, có lẽ đã bị nuốt chửng làm năng lượng vận hành rồi. Tốt hơn hết, Hoa Yên Vũ nên quên hết kí ức về người này đi, tìm một hạnh phúc mới.
【Người có muốn tiến hành xóa kí ức?】
“Không được. Ta muốn để anh ấy thành một mảnh ghép trong tim. Biết đâu, thật sự có một ngày anh xuất hiện trước mặt ta.”_ Dù có chết, y cũng phải khắc cốt ghi tâm hắn.
【Được rồi. Chúng ta bắt đầu quá trình truyền tống thôi.】
...----------------...
Hoa Yên Vũ khẽ động hàng mi, nơi khóe mắt rơi xuống dòng lệ nóng. Y được 010 bảo hộ nghiêm ngặt linh hồn, lại tiếp nhận thông tin nguyên chủ của thế giới. Khi linh hồn hoàn toàn dung nhập, Hoa Yên Vũ đột ngột ngồi dậy, mồ hôi ướt đẫm.
Đây là một thế giới tinh tế đế quốc, tồn tại trước thời đại y sống khoảng 300 năm. Vậy nên khoa học kĩ thuật ở đây vẫn chưa đạt đến trình độ như thế kỉ 56.
Ngoài ra, vị diện này còn là một cái ABO. Con người chia thành 3 loại: Alpha, Beta, Omega. Mỗi loại đều có đặc điểm riêng. Chẳng hạn như Alpha - những cá thể mạnh mẽ, mang trong mình sức mạnh phi thường. Hay là Omega mềm mại, mỏng manh, có khả năng sinh sản cao. Còn về Beta, họ không khác con người bình thường là mấy. Đóng vai trò chủ chốt của đế quốc.
Nguyên chủ Mạc Diệp_cháu trai độc nhất của 1 trong 10 thế gia đứng đầu đế quốc. Y là một omega thuần, năm nay vừa tròn 17. Trong một lần kì phát tình đến, y xảy quan hệ với Triệu Huyền _ thiếu soái lừng danh của đế quốc, cháu trai gia tộc Triệu. Một Alpha mà bao Omega thèm muốn. Mạc lão gia tử biết chuyện liền chạy đến Triệu gia đòi công bằng cho đứa cháu bảo bối. Sau khi bàn bạc, hai gia đình tiến tới liên hôn. Mạc Diệp chính thức bước chân vào Triệu gia.
Điều đáng nói ở đây, Triệu Huyền, tên nam nhân này rất bất mãn với hôn sự hai gia đình sắp đặt. Hắn không có ý định lên giường với Mạc Diệp, là tự y mất trí dâng mình. Hắn cũng đã có người yêu, lại chỉ vì cái quyết định vớ vẩn mà buông tay. Triệu Huyền hận nguyên chủ thấu xương, luôn tìm đủ mọi cách để Mạc Diệp phải tự mình ly hôn.
Mạc Diệp tính tình yếu ớt, chính là cái phế vật trong truyền thuyết. Y đến trường đều bị cô lập, chỉ có Hạ Đình chịu nói chuyện với y. Vậy mà xảy ra quan hệ kia, y phát hiện người yêu của cậu lại là chồng mình. Mạc Diệp đau khổ, dày vò, lại chịu áp lực từ Triệu Huyền. Cuối cùng tự tử nơi nhà riêng Mạc gia ở năm 18 tuổi_độ thanh xuân tươi đẹp nhất.
Lúc Hoa Yên Vũ xuyên đến, cốt truyện đã đi được một nửa. Hiện tại y đã gả cho Triệu Huyền tròn một tháng. Trường quân đội cũng sắp khai giảng, Hoa Yên Vũ suy đi tính lại, chính là nên trọ ở trường. Về đây chỉ tổ đau đầu. Đang suy nghĩ, cánh cửa phòng bật mở. Nam nhân cao m9, quân phục chỉnh tề, soái khí vô cùng bước vào. Hắn liếc mắt qua người trên giường, chán ghét bỏ vào nhà tắm.
“Triệu Huyền, tôi có chuyện muốn nói.”_Hoa Yên Vũ đợi hắn tắm rửa xong xuôi, chất giọng trong trẻo cất lên.
“Tôi đang rất mệt, có gì để ngày mai đi.”_Hắn định bỏ ra thư phòng.
“Chúng ta li hôn.”_Hoa Yên Vũ giọng không chút phập phồng, y biết trái tim mình chỉ có hình bóng của Tần Lục Nam. Hiện tại, cuộc hôn nhân này đối với y như chiếc gai vậy. Sớm nhổ ngày nào thì hay ngày đó.
“Cậu nói thật?”_ Triệu Huyền kinh ngạc.
“Tôi không muốn trở thành cản trở của anh với Hạ Đình. Vả lại, tôi không hề yêu anh. Cuộc hôn nhân này duy trì sẽ chẳng mang lại điều gì tốt cho hai bên.”_ Hoa Yên Vũ nhấc vali đã chuẩn bị sẵn, kéo ra phía cửa.
“Đơn li hôn tôi để trên mặt bàn. Anh kí vào rồi trình lên đế quốc. Từ giờ, chúng ta chính thức không còn quan hệ.”
...----------------...
Đến tận lúc Mạc Diệp lên huyền phù, chạy khỏi khu vực Triệu gia, Triệu Huyền mới ngẫm được lượng thông tin mình vừa nghe. Y đồng ý li hôn rồi, trả tự do cho hắn. Đáng lẽ hắn phải vui vẻ khi đạt được mục đích mới đúng. Tại sao nghe người nọ nói không yêu mình, hắn lại đau như vậy?
Triệu Huyền buồn bực châm điếu thuốc, nhìn làn khói lập lờ trong không trung. Hắn thở dài, tâm tình phức tạp leo lên giường.
“Là pheromone của Mạc Diệp sao?”
Triệu Huyền vừa đặt lưng xuống, lập tức bị thu hút bởi mùi pheromone thoang thoảng. Có lẽ do Hoa Yên Vũ ra nhiều mồ hôi, thấm lên nệm lưu lại mùi hương.
“Chết tiệt! “_ Triệu Huyền vò đầu, đứng dậy bỏ vào thư phòng.
...----------------...
Tối vui vẻ!