**Chương 68**.
Hoa Yên Vũ mang thai khiến hoàng cung Huyền Minh nảy ra một trận bát quái. Ai ai cũng tò mò thập hoàng tử vì sao chưa gả đi đã mang thai? Nhiều người sau lưng còn chỉ trích y không biết phép tắc, làm mất danh dự của đất nước. Nhưng điều đó không thể nào làm ảnh hưởng đến tâm tình của y. Mặc lời ra tiếng vào, Hoa Yên Vũ vẫn an nhàn dưỡng thai dưới sự chăm sóc ân cần chăm chút của Phó Huyền.
Mang thai hơn chín tháng mười ngày, cuối cùng Hoa Yên Vũ cũng hạ sinh một hài nhi kháu khỉnh. Tiểu tử này vô cùng thông minh, tư chất hơn người. Lên 6 đã như một ông cụ non, hễ Hoa Yên Vũ làm điều gì không đúng ý, nó sẽ chắp tay giảng dạy đủ điều. Nhiều lúc y không biết mình là phụ thân hay nhóc tỳ kia nữa.
Hoàng tử lên 16 tuổi thì chính thức đăng cơ. Từ đấy cũng chẳng ai còn có thể nhìn thấy Tiên hoàng cùng thập hoàng tử Phó Cửu Ca nữa. Họ giống như hoàn toàn bốc hơi khỏi thế giới vậy.
______________________
Hoa Yên Vũ sau khi an ổn ra đi trong vòng tay của Phó Huyền, linh hồn không lập tức đến thế giới khác mà trở về không gian của 010.
Vừa thấy y trở về, 010 đã từ đâu vội lao đến. Cầu bông đo đỏ gấp gáp
【Chủ nhân! Ta muốn báo cho người một tin.】
“Chuyện gì?”
Hoa Yên Vũ không kiên nhẫn, đẩy nó ra xa bản thân mà lên tiếng. Nó mà báo tin thì chắc chắn chẳng có điều gì tốt cả.
【Chủ nhân, đây là thế giới cuối cùng rồi. Người hãy vui vẻ tận hưởng thật tốt nhé. Sau này sẽ không có cơ hội gặp hệ thống nào chiều người như em đâu.】
Âm thanh hệ thống không một chữ nào còn có thể lọt vào tai Hoa Yên Vũ. Trong đầu chỉ quanh quẩn hai chữ “cuối cùng“. Cuối cùng? Nghĩa là phải kết thúc sao? Vậy còn hắn, y làm cách nào để gặp lại con người này? Biết đi đâu để tìm người yêu mình như hắn?
【Chủ nhân, sao người lại khóc?】
Hoa Yên Vũ vội vàng lau đi nước mắt, đối với cầu bông cười gượng. Đúng rồi, y nên biết trước điều này sẽ xảy ra chứ. Không có buổi tiệc nào là không tàn. Có lẽ về sau sẽ chẳng còn cơ hội gặp hắn nữa. Vậy thì lần này nhất định phải trải qua một cách toàn vẹn nhất.
“010, chúng ta đi thôi.”
Y muốn mau gặp hắn, càng sớm càng có nhiều thời gian bên nhau.
Một mùi hôi thối bốc lên nồng nặc, toàn thân đau rát khó nhịn. Hoa Yên Vũ có thể cảm nhận rõ ràng từng đòn roi đang không ngừng nện lên da thịt. Một cỗ tanh nồng trào lên cổ họng.
Đau quá!
Thật muốn gặp hắn, thật được hắn ôm.
Hoa Yên Vũ không biết tại sao bản thân bỗng nhiên mẫn cảm như vậy. Có lẽ là do sắp phải xa hắn nên có chút rối loạn, không đành lòng.
“Tiểu hồ ly hóa hình da mỏng thịt non, mày còn đánh nữa nó sẽ chết đấy.”
Trong không gian chỉ toàn tiếng roi da cùng tiếng xích ma sát, âm thanh nam nhân vang lên ngay lập tức thu hút sự chú ý của Hoa Yên Vũ. Y cố nâng mắt, nhưng mi nặng trĩu không tài nào mở nổi. Lực bất tòng tâm, y chỉ có thể cắn răng kiên nhẫn chịu từng cái đánh xé da.
“Nó chết cũng được, không phải chuyện của tao. Dám làm tiểu Diệp của tao bị thương. Chết cũng đáng!”
Kì lạ! Quen thuộc quá.
【Chủ nhân, người vừa lên tiếng là hắn.】
Chỉ kịp nghe hết câu, trước mặt lập tức một làn gió tạt tới. Một bên mặt đau rát, làn da bị đánh lên, hở ra một mảng thịt loang lổ máu. Hoa Yên Vũ không nhịn được hét lên một tiếng rồi ngất lịm. Xem ra suy nghĩ được an ổn sống nốt kiếp cuối cùng bên quân quá xa vời rồi.
...----------------...
Đế quốc Selena, lấy tên gọi của thần Mặt Trăng trong thần thoại đặt thành. Đây là một vùng đất rộng lớn, lơ lửng giữa trung tâm vũ trụ, lấy mặt trăng là trung tâm.
Sinh vật sống trên đây đều là những loài vô cùng đặc biệt. Xuất thân từ các loài động vật nguyên thủy, khi đủ lớn có thể hóa hình. Gọi là thú nhân.
Từ trước đến nay nơi đây luôn tồn tại 2 giai cấp thống trị. Bán cầu Bắc đứng đầu là Hổ vương đứng đầu, còn bán cầu nam có bộ tộc Phượng hoàng. Hai bên nước sông không phạm nước giếng, nhưng dạo gần đây lại mâu thuẫn gay gắt.
Nguyên chủ Hoa Y thuộc bộ tộc hồ ly dưới trướng cai quản của phượng hoàng. Y mới hóa hình chưa lâu, tính tò mò lớn mà chưa hiểu chuyện. Trong một lần mải chơi đã bị thương đến trở về nguyên hình, còn vô tình lạc đến bán cầu bên kia, bị một lang tộc bắt được rồi mang về. Mà lang tộc này không ai khác chính là thụ chính Mạc Diệp của thế giới.
Xa mẹ lâu ngày, Hoa Y vẫn là không chịu được muốn trở về. Đợi lúc vết thương hoàn toàn hồi phục, khả năng hóa hình cũng đã có thế liền trốn về. Ai ngờ giữa đường bị Mạc Diệp bắt gặp. Vì quá cuống quít lo sợ, y đã vô tình đả thương Mạc Diệp. Kết quả chính là hiện tại, hứng chịu đòn roi, bị hành hạ đến chết đi sống lại.
“Anh nói em phải làm sao đây?”