Nghìn Kiếp Nguyện Yêu Nàng

Chương 53: Chương 53: Thánh Cung gặp nạn




Gần đây ma tộc trà trộn vào Thánh Cung, đã làm hại rất nhiều đệ tử của Thánh Cung.

Tông chủ và mọi người đều đang tìm cách để giải quyết vấn đề!

“Bẩm Tông chủ, đã có thêm rất nhiều đệ tử bị sát hại“.

Tông chủ cùng mọi người vội vã đến kiểm tra thi thể!

- Ngươi nói xem, đã phát hiện ra được gì?

“Bẩm Tông chủ, vết thương trên thi thể của các đệ tử đều giống nhau, tất cả đều bị kiếm xích dương khai gây ra, chỗ vết thương dần dần bị thối rữa và lan rộng khắp cả thi thể“.

Tông chủ thở dài “nhiều năm qua, ma đạo luôn tìm cách xâm nhập và phá hủy Thánh Cung“.

- Cấp báo...!!!

“Bẩm Tông chủ! Túc Vũ Các đã bị xâm nhập...”

- Nhanh! Chúng ta nhanh đến đó xem...

Khiếu Anh Thu đi theo sau Tông chủ!

“Sư huynh!”

- Khiếu sư đệ, đệ nói ta nghe xem...không phải Thiên Ma Hạ Hầu Kỳ đã bị Thiên mẫu nương nương nhốt 1000 năm trước ở Bắc Hải rồi sao?”

“Sư huynh”

- Sư đệ đã phát hiện ra được điều gì rồi?

“Sư huynh, tuy những vết thương này cũng là do kiếm xích dương khai gây ra...nhưng đệ nghĩ nó không phải do Hạ Hầu Kỳ gây ra“.

- Đệ chắc chắn vậy sao?

“Sư huynh, trước đây...thời gian sư huynh bế quan tu luyện, Thiên Ma Hạ Hầu Kỳ đã từng xâm nhập Thánh Cung, đệ đã từng giao đấu với hắn ta, vết thương không như thế này!”

- Vậy sao?

“Dạ thưa phải”

- Thuộc hạ hốt hoảng chạy vào....

“Bẩm Tông chủ, Thánh Cung đã xuất hiện dịch bệnh...”

- Lại có chuyện gì?

“Bẩm Tông chủ, Vi sư phụ đã kiểm tra các đệ tử bị nhiễm bệnh, kết quả cho thấy họ đều bị mắc dịch bệnh! Đang bị sốt rất cao và kèm theo tiêu chảy“.

- Dịch bệnh “ôn dịch”

Là Ôn Thần “hắn lại ngay lúc này khiêu chiến với Thánh Cung!”

“Sư huynh”

“Chúng ta nên làm thế nào đây sư huynh?”

- Khiếu sư đệ giúp ta gửi thư cho trên dưới đệ tử nội tông và ngoại tông “đều nhanh chóng quay trở về Thánh Cung, cùng nhau hợp sức chống địch.

Đệ sẽ đi ngay!

- Ừm...”sư đệ đi đi, không nên chậm trễ!”

Khiếu Anh Thu cúi đầu, rồi xoay người rời đi...

- Khiếu Anh Thu đã phát thư triệu tập...

...****************...

Bạch Túc Duật đang ngồi đàn dưới rừng đào...

Chợt có Thánh thư triệu tập!

- Là Thánh thư, Thánh Cung chắc hẳn là đang gặp chuyện.

Bạch Túc Duật vội vã trở về Thánh Cung...

“Sư phụ, Túc Duật xin cầu kiến”

- Con vào đi!

“Sư phụ”

- Duật nhi! Con đã về...

Xảy ra chuyện gì vậy sư phụ?

- Con cứ ngồi xuống đi, từ từ rồi nói...

Bạch Túc Duật ngồi xuống...sắc mặt nghiêm trang và lạnh lùng!

“Duật nhi, Thánh Cung đang trong lúc dầu sôi lửa bỏng: ma đạo tấn công, ôn dịch hoành hành“.

Bạch Túc Duật nhíu mày “sao lại như vậy?”

- Keng...keng!

Nghe bên ngoài Thánh Điện có tiếng động, Tông chủ và Bạch Túc Duật cùng vội ra xem...

………

Tông chủ lạnh lùng lên tiếng...

- Yêu ma phương nào sao lại đến Thánh Cung của ta quấy nhiễu?

Ầm...

Phình...

- Mọi người cùng hợp sức để đối phó với Ma Vương...

“Bằng với khả năng của các ngươi mà muốn chống lại ta sao?”

Tông chủ tức giận “ngươi đừng quá ngông cuồng!”

- Ta ngông cuồng sao? “có câu đạo cao một thước ma cao một trượng!”

Trên dưới đệ tử nghe lệnh, yêu ma đang xâm nhập Thánh Cung, chúng đệ tử trên dưới hãy một lòng bảo vệ Thánh Cung...

- Đệ tử ma giáo đang tràn vào Thánh Điện, hai bên đang đánh nhau kịch liệt...đệ tử Thánh Cung đã thương vong vô số.

Bạch Túc Duật đang giao đấu cùng với Ma Vương...

- Chúng ta lại gặp nhau rồi!

Bạch Túc Duật lạnh nhạt hỏi “ngươi là ai?”

Nhậm Tề Tề tháo mặt nạ xuống!

Là ngươi...

Nhậm Tề Tề mỉm cười!

- Ta còn đang định tìm ngươi, lại không ngờ đến Thánh Cung thì gặp ngươi “đúng là một công đôi việc, chuyến đi này của ta quả nhiên không uổng phí!

Bạch Túc Duật lạnh lùng nhìn Nhậm Tề Tề “vậy sao?”

Cả hai lại bắt đầu giao chiến không ngừng...

Ầm...

Ầm...

- Ôn Thần ngồi trên nóc Đại Điện nhìn Bạch Túc Duật và Nhậm Tề Tề đánh nhau...”hai con hươu non này cứ đánh nhau đi, ta ngồi đây đợi...và rồi ta sẽ tóm gọn cả hai!”

Bạch Túc Duật nhìn thấy Ôn Thần đang ngồi xem kịch thì chán ghét tặng cho một chưởng...

Phình...

Ôn Thần bay vút lên...

“Khốn kiếp, Bạch Túc Duật...ngươi dám ra tay đánh ta!”

- Bạch Túc Duật ta ghét nhất những kẻ “ngư ông đắc lợi“.

“Bạch Túc Duật, ngươi đợi đấy! Hôm nay, ta có việc bận phải đi trước...một chưởng này của ngươi ta sẽ đòi lại gấp đôi“.

Nhậm Tề Tề cũng biến mất!

………

“Vi sư huynh”

“Tam sư đệ”

Tình hình ôn dịch càng lúc càng phức tạp, đệ tử bổn môn đã bị lây lan nhanh đến mức chóng mặt, ma đạo lại trà trộn vào đám đệ tử...giờ tình hình trên dưới Thánh Cung đang dầu sôi lửa bỏng!

- Vi sư huynh, tình hình ôn dịch...huynh có cách gì để giải quyết không?

Ừm...”huynh đang cho những đệ tử bị nhiễm bệnh ở riêng phía sau núi, cho người sắc thuốc rồi đưa đến...”

Ngưng một lúc, Vi Yến lại nói tiếp “nhưng do số lượng đệ tử nhiễm bệnh quá nhiều nên thuốc ở Thánh Cung đã dùng hết...lại có vài vị thuốc đã không còn tìm được nữa...huynh cũng định bàn bạc với sư đệ về vấn đề này, hiện tại thì núi linh sơn sư huynh đã tìm không ra những vị thuốc như: liên kiều, cát cánh, trúc diệp, kể cả ngưu bàng tử cũng không còn“.

- Được rồi sư huynh, đệ sẽ về bách hoa sơn một chuyến xem thế nào!

Vất vả cho sư đệ rồi...

- Sao sư huynh lại nói như vậy? Đây là trách nhiệm chung của sư huynh đệ chúng ta, phải cùng nhau chia sẻ.

- Được...vậy việc tìm thuốc, huynh giao lại cho tam sư đệ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.