Ngoại Tình Ngọt Ngào Lạc Đồ Đồ

Chương 126: Chương 126: Được cử đi “câu cá”




Tự tôi nghĩ rằng, chỉ cần có Cố Thanh Thiên, chỉ cần tôi không chủ động xuất hiện trước mặt Nhạc Long, có lẽ sẽ không có chuyện gì cả, vì vậy tôi nói điều này với Toàn Hà Đăng.

Đương nhiên không nói kĩ càng, chỉ nói rằng có bạn đang giúp tôi, Nhạc Long sẽ không dám làm gì tôi.

Toàn Hà Đăng suy nghĩ hồi lâu: “Là người hôm trước đón cô sao?”

Tôi gật đầu.

“Anh ta là ai? Chưa gặp anh ta ở Bắc Thành bao giờ.”

“Cố Thanh Thiên, là tổng giám đốc tập đoàn Thiên Hoa, tôi và chồng tôi làm việc ở đó, nhưng mà thôi việc rồi.” Tôi liếc nhẹ.

Toàn Hà Đăng nhìn tôi.

Không biết có phải anh ta xuất thân là thám tử, mà ánh mắt như đã nhìn rõ mọi chuyện, tôi cúi đầu xuống, tránh ánh nhìn của anh ta.

“Tôi đi xem tài liệu trên máy tính.”

Tôi trốn tránh ngồi trước máy tính, mở tập tin, xem tài liệu trong đó.

Toàn Hà Đăng không nói gì cả, tôi theo ngày để mở tập tin ra xem.

Chín mươi phần trăm đều là vụ án bắt kẻ ngoại tình, liên tưởng đến bản thân, tôi không kìm được cười đau khổ, “Toàn tiên sinh, những vụ án này cuối cùng sẽ ra sao? Ly hôn à?”

“Ly hôn? Ly hôn chỉ cần chiếm khoảng 10% là đã tốt lắm rồi, làm ồn ào cả lên, không sống như nào thì cũng là sống như nào? Đợi đối phương nói gì đó, lại tiếp tục làm loạn lên.” Toàn Hà Đăng nói.

Hóa ra, nhẫn nhịn giống tôi cũng có rất nhiều người, tôi nhịn không nói thở dài: “Vậy bọn họ còn bỏ tiền ra bắt ngoại tình làm gì? Tự tìm phiền phức.”

“Nói như cô thì, bọn họ không bắt ngoại tình, bọn tôi ăn gì đây?” Toàn Hà Đăng nói, “Hơn nữa, có chứng cứ trong tay vẫn tốt hơn, lỡ như một ngày nào đó thực sự ly hôn, những thứ đó có thể sẽ được đưa ra để tìm lợi ích cho bản thân.”

Tôi nhún vai: “Người ngoại tình cũng nhiều, thật là điên cuồng.”

“Đúng vậy, hơn nữa đương sự còn đến tận cuối cùng mới biết được!

Câu nói này của anh ta thật là thấu tình đạt lí, nghĩ đến bản thân mình, trong lòng tôi thổn thức, ngượng ngùng đóng tệp tin lại.

Toàn Hà Đăng đột nhiên mở lời: “Cô Đồng à, thực ra cô chắc cũng đã thấy, việc của tôi, căn bản đều là chạy bên ngoài, phòng làm việc không làm việc gì nhiều, cô có muốn cùng tôi ra ngoài không?”

“Ra ngoài?” Tôi ngơ ngác.

“Thực ra đi thăm dò, trông cửa, vẫn là phụ nữ hợp hơn, cô nói xem có phải không?” Toàn Hà Đăng ngữ khí thoải mái, “Cô không biết chứ, bây giờ tôi toàn thuê người khác, nếu như cô có thể cùng làm với tôi, tôi có thể tiết kiệm chút tiền, có thể trả lương cho cô. Đúng không?”

“Nhưng mà, Toàn tiên sinh ……”

“Ôi chao, chúng ta cũng quen nhau lâu vậy rồi, mà còn Toàn tiên sinh, Toàn tiên sinh gì chứ, tôi lớn hơn cô mười mấy tuổi, cô gọi tôi chú Toàn là được rồi.” Toàn Hà Đăng gạt tay nói.

Tôi đổ mồ hôi: “Vậy…… Hay là tôi cứ gọi là anh Toàn đi.”

Toàn Hà Đăng cười, “tùy cô.”

“Anh Toàn, anh biết nghề này em chưa làm bao giờ, ra ngoài làm cái gì cũng không biết, em sợ sẽ làm lỡ việc của anh.” Tôi ngại ngùng nhìn anh ta.

“Có anh rồi, em sợ cái gì chứ, anh dạy em, đợi em có thể, kiểu gì cũng có thể có thêm mối quan hệ, như vậy có thể một mình đi tìm con rồi.” Toàn Hà Đăng cũng không biết vô tình hay cố ý nói, nhưng mà tôi lập tức cắn câu rồi.

Nếu thực sự như vậy, tôi có lí do gì mà từ chối?

“Anh Toàn, vậy sau này nhờ anh, em nhất định sẽ học cho tốt!” Tôi vội nói.

Toàn Hà Đăng cười: “Vậy quyết định thế đi.”

Vừa mới dứt lời, điện thoại bỗng kêu lên, Toàn Hà Đăng tự nghe điện thoại.

Tôi nóng lòng nhìn anh ta, muốn ngay lập tức nhận vụ này, để tôi đi theo luyện tập.

Anh ta nói chuyện với đối phương một lúc, thỏa hiệp giá cả rồi cúp máy.

Thấy tôi nhìn chằm chằm, anh ta cười nói: “Có việc rồi, em có muốn thử không?”

Tôi gật đầu thật mạnh.

“Được, hôm nay em đi thăm dò trước, khi về thì sửa soạn lại tài liệu, ngày mai ngày kia sẽ dẫn em cùng đi xem thử.” Anh ta nghĩ một hồi, nói.

Tôi tò mò hỏi anh ta: “Là việc gì thế?”

“Bắt ngoại tình, nhưng mà bên nữ không có manh mối gì cả, vì vậy muốn để chúng ta theo dõi xem sao, cô ấy muốn có chứng cứ để dễ làm giải quyết ly hôn với bên tòa.” Toàn Hà Đăng trả lời.

Tôi nửa hiểu nửa không gật đầu, Toàn Hà Đăng nhìn đồng hồ, xé một tờ giấy đã tự viết xuống, bước chân vội vàng đi ra khỏi cửa.

Ngày thứ hai, tài liệu đã được sửa soạn, Toàn Hà Đăng lấy cho tôi xem.

Là một người phụ nữ có tiền nghi ngờ chồng mình ngoại tình, vì vậy cho chúng tôi đi điều tra, định sau khi điều tra xong trực tiếp để chồng cô ta trắng tay ra khỏi nhà, nói chung khi kết hôn, bên nam cũng không bỏ ra gì cả, chỉ bỏ mỗi bản thân.

Tôi xem qua tài liệu và hình ảnh mà Toàn Hà Đăng đưa, cô vợ giàu có tên Trịnh My Nương, anh chồng tên Phạm Lương.

Từ hình ảnh có thể thấy được, Phạm Lương đẹp trai, dáng cao to, ngày trước đại khái do cô vợ giàu có Trịnh My Nương đã bị say mê bởi tướng mạo của người ta.

Thế nhưng mặc dù Trịnh My Nương lớn hơn Phạm Lương tám chín tuổi, song do được chăm sóc rất tốt, cho nên hoàn toàn không nhận ra sự cách biệt về tuổi tác, nếu như tôi là người đàn ông như Phạm Lương, sẽ chân thành ở bên Trịnh My Nương, còn ngoại tình làm gì.

Toàn Hà Đăng nhìn tôi cười: “Em cảm thấy cô vợ giàu có này rất uất ức, người đàn ông này rất giả tạo?”

“Đúng thế, anh xem anh ta không có công việc, toàn bộ phụ thuộc vào tiền của vợ, lại còn có mặt mũi đi ngoài tình? Cô vợ vừa xinh đẹp, vừa có tiền……” Tôi nhanh miệng nói.

Toàn Hà Đăng lắc đầu cười: “Đúng vậy, cứ nghĩ như thế đi, em cảm thấy người đàn ông này không nghĩ như thế sao? Người đàn ông này ở nhà đều phụ thuộc vào tiền vợ nuôi, anh ta dám thay lòng đổi dạ sao? Thực ra là vì người đàn bà này đã có niềm vui mới, muốn đổi chồng mà thôi.”

“Hả?” Tôi ngơ ngác, không hiểu gì nhìn Toàn Hà Đăng.

Anh ta nhìn tôi: “Em á, cần phải học nhiều thứ lắm, anh đoán là sẽ không tìm ra chứng cứ ngoại tình gì từ người chồng kia.”

“Vậy phải làm sao?” Tôi không hiểu gì nói, “Anh đã biết vậy rồi, tại sao vẫn nhận vụ này?”

“Kiếm tiền.” Anh ta nhún vai, “Không ngoại tình thì tạo cho anh ta cơ hội để ngoại tình, không có chứng cứ, thì tạo chứng cứ, chỉ cần khách hàng hài lòng, chúng ta cầm tiền là được.”

Tôi không thể tin nổi nhìn Toàn Hà Đăng, cảm thấy việc này hoàn toàn nằm ngoài dự tính của tôi, có chút trái ngược quan điểm.

“Anh chẳng phải đi “câu cá” sao.” Tôi không đồng tình nói.

Toàn Hà Đăng gật đầu: “Tạm thời tính như thế, nhưng mà phải xem tình hình rồi nói tiếp.”

“Nhưng mà như thế không được tốt cho lắm?” Tôi nghi hoặc nhìn anh ta.

“Có gì mà không tốt? Phạm Lương cũng chỉ là một người đàn ông ăn bám, rời khỏi người phụ nữ này sớm mộit chút, rửa sạch vị trí của mình, đối với cuộc đời anh ta sau này rất tốt.” Toàn Hà Đăng nói từng câu đạo lí.

Nói xong, anh ta nhìn tôi: “Em Đồng, làm như chúng ta nghĩ là được mà, vốn dĩ đã đi con đường này, em phải chuẩn bị cho tốt, những việc như thế này còn nhiều lắm.”

Tôi gật đầu: “Được rồi, em biết rồi.”

Toàn Hà Đăng hài lòng gật đầu, đưa tôi đi ra ngoài, lần đầu gặp phải chuyện như thế này, thành thực đi theo sau anh ta, từ xa, đã nhìn thấy người đàn ông trong vụ án lần này.

Theo dõi Phạm Lương hai ngày, không có thu hoạch gì cả, Toàn Hà Đăng để cho tôi đi “câu cá”.

Tôi cảm thấy ý nghĩ của anh ta quá điên cuồng, tôi, một là không có tiền, hai cũng chẳng xinh đẹp như Trịnh My Nương, Phạm Lương chắc mù mới thích tôi.

Nhưng mà Toàn Hà Đăng rất kiên trì, còn đưa tôi đi gặp thợ trang điểm, để tôi trang điểm đẹp hơn.

“Em Đồng, phải tự tin vào chính mình, anh không nói rằng em phải quyến rũ bằng được anh ta, em chỉ cần gần gũi anh ta, khoảng cách gần một chút, để anh có thể tìm cơ hôi chụp mấy tấm ảnh đáng khả nghi, việc này của chúng ta coi như kết thúc, quá đơn giản!”

Anh ta nói rất nhẹ nhàng, hoàn toàn không xem xét rằng tôi căn bản không làm được!

Đợi thợ trang điểm trang điểm cho tôi xong, còn mặc thêm cả quần áo phù hợp, Toàn Hà Đăng hài lòng gật đầu: “Rất tốt. Em Đồng, em thường ngày thực sự không chú ý trang điểm gì cả, thật ra em trang điểm lên cũng rất đẹp.”

Tôi nhìn mình trong gương, trong thời gian ngắn tay chân không thể nào ngừng cử động được.

Kiểu trang điểm lúc này, nếu như bị Hạng Thần nhìn thấy, anh ta sẽ lại mắng tôi xấu xí còn bày đặt.

Tôi ngơ ngác một lúc, bỗng nhiên nhớ ra, bây giờ tôi hoàn toàn không cần phải để ý đến Hạng Thần nữa, dù sao trong lòng anh ta, tôi mặc đồ cũng xấu, không mặc đồ cũng xấu.

Nghĩ lại anh ta đã nói tôi như thế nào, tôi hít thật sâu, nhìn Toàn Hà Đăng: “Anh Toàn, tôi thế này, thật sự có thể sao? Có được không?”

“Tiểu thư, cô có thể xúc phạm bản thân mình nhưng cô đừng xúc phạm sự chuyên nghiệp của tôi được không? Cô như này đi ra ngoài, nếu như có người nói cô xấu xí, tôi sẽ chuyển nghề luôn!” Thợ trang điểm góp ý.

Toàn Hà Đăng cười: “Em Đồng, yên tâm đi, em rất xinh đẹp, trên mức trung bình, so với cô vợ giàu kia còn xinh hơn nhiều.”

“Anh trêu để em vui đúng không.” Tôi cười, “Nếu như người ta vốn dĩ đã không thích em, anh đừng có trách em làm hỏng việc của anh nha.”

“Không sao.” Toàn Hà Đăng động viên tôi, “Nếu như em không được, thì anh tìm đến người khác càng không được.”

Toàn Hà Đăng đưa tôi đến một nhà hàng sang trọng, nói là Phạm Lương đang dùng bữa ở đây, anh ta đã đặt một bàn ăn đối diện bàn Phạm Lương đang ăn cho tôi, để anh ta ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy tôi.

Nhiệm vụ, chính là để Phạm Lương chú ý đến tôi, tranh thủ cơ hội “tình cờ gặp” hoặc “tương phùng”.

Tôi cực kì hồi hộp, bước đi cũng không được tự nhiên nữa, Toàn Hà Đăng kéo tôi một cái, dặn dò lại, để tôi tự nhiên hơn, tôi mới miễn cường đi đến đó.

Vừa ngồi xuống, phục vụ đã đem thực đơn đến để chọn món, tôi giả vờ như đang nhìn thực đơn, ngẩng đầu nhìn trộm anh ta, người đàn ông tên Phạm Lương ấy, một mình ngồi yên lặng ăn cơm, căn bản không nhìn thấy tôi.

Chọn một bữa ăn rẻ nhất để nhân viên phục vụ đi, tôi hồi hộp cầm ly nước lên uống, đầu óc quay cuồng, không biết bản thân phải thu hút anh ta bằng cách nào.

Đúng lúc đó, ngước mắt nhìn, ánh mắt đúng lúc bắt gặp ánh mắt của người tên Phạm Lương kia.

Tôi vốn dĩ đã hồi hộp, lúc này, suýt chút nữa đã phun hết nước ra, sặc ho vài tiếng, động tác quá lớn, làm cho những người khác ở quán ăn cũng bị ảnh hưởng.

Tôi nhìn thấy Phạm Lương không nhịn được mà cười phá lên, lúc ấy khuôn mặt ngại ngùng như phát sốt, nhìn cũng không dám nhìn anh ta.

Tôi nghĩ, công việc này của Toàn Hà Đăng, đã bị tôi làm hỏng rồi.

Thất vọng đến mức muốn hộc máu, tôi đặt cốc nước xuống, cúi đầu lau miệng, lại nhìn trộm anh ta, kết quả phát hiện anh ta vẫn đang nhìn tôi, tôi ngượng ngùng cười với anh ta.

Anh ta cũng cười với tôi, còn dơ ly rượu trên tay lên với tôi.

Đây là chuyện gì vậy? Chú ý đến tôi rồi sao?

Khi tôi vẫn còn đang ngơ ngác, một hình dáng che trước mặt của tôi, che cả khuôn mặt của Phạm Lương.

Đáng chết, vừa có chút cơ hội, là ai đã đến làm loạn?

Tôi ngẩng đầu, nhìn vào người đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.