6 giờ 30 phút tại biệt thự Hoàng Gia. Một chàng trai sở hữu mái tóc màu vàng đồng cùng đôi mắt màu đen láy đang đứng trước gương để chỉnh chu lại trang phục trên người mình. Anh là Hoàng Gia Ân - con trai tập đoàn Diamond nổi tiếng ở Luân Đôn - tên thường gọi là Min. Số là hôm nay Min nhà ta có một cuộc hẹn vô cùng quan trọng với Linh Lan - cô bạn gái mà anh vượt mọi rào cản từ phía gia đình để tiến tới hôn nhân. Và bắt đầu từ hôm nay trở về sau, anh sẽ chính thức cưới cô về làm vợ. Nói về Linh Lan thì: Cô là một tiếp viên có tiếng nhất nhì ở bar. Trong một lần Min cùng với đối tác đi xã giao, thì lúc đó đã tình cờ quen biết cô. Biết được Linh Lan là một cô gái hiền lành, tốt bụng, cho nên Min đã đem lòng yêu mến - mặc dù ba mẹ anh đã phản đối kịch liệt. Ai đời con trai của một tập đoàn lớn lại đi cưới một cô gái quán rượu về nhà làm vợ chứ? Không đời nào! Chuyện đó không đời nào xảy ra!
- Anh hai !
Nụ cười hạnh phúc trên gương mặt Min sau câu nói vừa phát ra tắt hẳn. Nó ở phía sau đưa hai tay vòng qua chiếc eo anh, rồi nghiêng đầu về phía trước mỉm cười. Còn Min ngay lúc này quay lại nó tỏ ra chút bất mãn:
- Buông anh ra đi!-Súc tích, ngắn gọn, Min phát ra 4 chữ phũ phàng một cách không chần chừ. Nó nhìn anh gật nhẹ đầu, sau đó nhanh chóng buông anh ra, chân lùi lại về phía sau hai bước- Sao em lại vào mà không biết gõ cửa hả? Những gì em học rốt cuộc đã bỏ đi đâu hết rồi? Đây là không gian riêng tư của anh. Sau này nếu em có muốn vào, thì nên biết phép lịch sự mà gõ cửa một chút có nghe không?-Ai đó chưa kịp phản ứng gì đã bị anh trai ném vào mặt một đống đạo lý. Trước giờ Min có bao giờ như vậy đâu, tại sao hôm nay lại nổi cáu với nó chứ? Không lẽ giống như lời ba mẹ đã nói: Min vì yêu người con gái đó mà trở nên mù quáng rồi sao?
- Hức, em ghét anh !
Không thể chịu đựng được sự ức chế trong lòng nó hét lên rồi nhanh chóng chạy vụt đi. Như hoàn toàn sụp đổ đưa mắt nhìn theo sau, Min lắc đầu. Anh biết rõ nó thích anh. Thậm chí chưa từng xem anh là anh hai. Nhưng mà làm sao đây? Anh thích người khác rồi! Hơn nữa vợ tương lai của anh - làm sao có chuyện là em gái của anh được!
“ Tiểu Hy, anh xin lỗi! ”
***
- WTF? Hoàng Gia Ân anh vừa phải thôi! Anh ăn ốc còn bắt em đỗ vỏ hả?
Thần Thần đang ngồi trên Sofa gậm nhấm bịch Snack lên tiếng chửi thề sau khi nhận được điện thoại từ chỗ Min. Mẹ nó, làm cho quá lên giờ bắt cô đi tìm nó. Được lắm! Thù này cô sẽ tính sao với Min. Giờ thì đi tìm nó quan trọng hơn.
-...
- Thôi được rồi! Để em đi tìm nó thay anh có được chưa? Bực mình!
Cô đáp rồi tắt nhanh điện thoại, sau đó quay sang ông anh trai đạo mạo đang chăm chú vào laptop bên cạnh mình. Giờ thì cô mới để ý thấy anh trai của mình cũng là một đại mỹ nam nha. Thật là.. đầu óc cô bị mấy quyển truyện tự viết làm cho đen tối mất rồi. Đường đường là một tác giác nghiệp dư như cô thì phải sáng suốt hơn những người đọc chứ. Nếu không, cô cũng sẽ rơi vào trường hợp giống nó bị ông anh hai tránh càng xa càng tốt thôi.
- Nhìn anh làm gì? Mau làm theo lời của Gia Ân đi tìm bạn của em đi!
Người con trai bên cạnh vừa chăm chú vào laptop vừa nói. Cô bị lời nói mê hồn kia làm cho bừng tỉnh người. Quái lạ, tim cô lúc này lại tự nhiên dao động trước anh ấy là sao? Không lẽ, cô cũng bắt đầu giống nó thích anh trai mình? Không thể! Chuyện này không thể được!
- Ờ..-Đưa tay gãi gãi đầu- Em..-Cô chuyển sang khóc không được mà cười cũng không xong. Trời ạ! Bây giờ cô phải làm thế nào?
- Nè, rốt cuộc em bị làm sao vậy hả?
Anh không chịu được quay sang giương cặp mắt nghiêm nghị vào Thần Thần hỏi. Thần Thần đứng dậy đối diện với Cảnh Vũ Thần một cái, rồi cô bất giác lui gót về phía sau vẫy vẫy tay với anh:
- Tạm biệt anh hai, em đi trước đây!
Nói xong, cô cấm đầu cấm cổ chạy một mạch trước sự khó hiểu của Vũ Thần. Vũ Thần lúc này đưa mắt nhìn theo sau bóng dáng hấp tấp của cô em gái liền mỉm cười:
- Cố tình bỏ chạy trước anh sao?
***
Cả hai vốn là trẻ vị thành niên nha. Thường thì những trẻ em vị thành niên như cô và nó thì không được uống bia rượu mới phải. Nhưng vì nó thất tình, cho nên Cảnh Hy Thần - cũng tức là Thần Thần đã phá lệ mà cùng nó uống rượu. Và tình trạng hiện tại của nó và cô bây giờ là: Một kẻ tỉnh, còn một kẻ đang say
Hoàng Tiểu Hy thấm mệt lúc này đã nằm dài trên bàn trước sự bất lực của bản thân, còn về phần Cảnh Hy Thần cô thì một tay chống cằm, tay còn lại đung đưa ly rượu vừa chén sạch lẩm nhẩm:
- Chết tiệt! Không lẽ mình lại thích anh hai của mình sao?