- Chuyện hôm nay mày rất tốt! Để xem Hạng Dực Phong mày muốn gì, tối nay tao sẽ cho người đáp ứng! Còn nữa, chuyện này mày tuyệt đối không được hé răng với bất kỳ ai. Nếu như để Thần Thần biết được, tao nhất định sẽ không tha cho mày !
Vũ Thần đứng bên cạnh cửa sổ phòng làm việc vừa nói vừa chăm chú vào chậu hoa xương rồng nho nhỏ trước mặt mình ra lệnh cho người ở đầu dây bên kia. Anh phải đang nói là cực kỳ đắc ý với kế hoạch của mình nha. Còn Thần Thần thì khỏi nói, cô vừa mới bước đến cửa phòng đã nghe nhắc đến tên mình liền hùng hổ xông vào. Kết quả cô bị Cảnh Vũ Thần lườm bằng nửa con mắt. Kyn nhanh chóng ngắt cuộc gọi với Kou, rồi đi về đứa em gái đang mang thức ăn trưa đến cho mình cau mày:
- Sao em lại mang thức ăn đến đây làm gì cho phiền phức vậy? Ở đây là bệnh viện, nếu anh có muốn ăn thì tự xuống căn tin ăn là được rồi !
Cô cảm động nhìn anh muốn hét lên ba từ “ Em - Yêu - Anh ” Sao hôm nay tên này lại quan tâm đến việc phiền hay không phiền vậy chứ? Cô thật sự càng ngày càng thích khi được ở bên cạnh anh nha.
Cười tươi, Thần Thần vui vẻ đặt bữa trưa mình mang đến xuống bàn, sau đó chủ động xà vào lòng của Kyn. Xiết chặt lấy cô, anh mừng rõ ra mặt. Cô cũng quên béng việc muốn hỏi anh tại sao lại nhắc đến mình mà vùi khuôn mặt xinh xắn vào ngực anh, tham chiếm một cách cuồng giã.
- Vì em muốn gặp anh hai! Em muốn trở thành một đứa em ngoan ngoãn !
Cô nói rồi buông anh ra, người bất giác xoay một vòng biểu diễn cùng bộ cánh đang mặc. Bây giờ thì anh cũng đã biết cô thay đổi đến mức độ nào rồi. Ngoài những lúc nhìn thấy cô mặc đồng phục đi học ra, thì Thần Thần mà anh biết giờ đây mới thật sự là một thiếu nữ thật thụ. Áo crop top ngắn để lộ làn da mịn màng mix cùng váy váy xếp li làm càng cô trẻ con hơn. Kyn đứng hình trước đứa em gái bé bỏng mình vài giây, sau đó anh lại trở về cái bộ mặt lãnh khốc ban đầu, đưa tay kéo cô sát lại gần mình. Cô nhìn anh mà có chút bối rối. Cảnh Vũ Thần đã lọt hố rồi sao?
- Em mặc vậy không sợ bị cảm à?
Vẻ mặt đang hào hứng của ai đó bỗng dưng vì câu nói này của Vũ Thần mà trở nên đanh lại. Anh đang nói cái quái gì vậy? Không phải tất cả con trai đều muốn nhìn thấy một đứa con gái ăn mặc không kín đáo một chút hay sao? Không lẽ anh không phải là trai thẳng? Không không! Cô biết quá rõ giới tính của anh rồi còn gì!
- Nhưng mà em..
- Thần Thần..
Câu nói của cô bị ngưng lại vì giọng điệu trầm ấm của Kyn. Anh hạ thấp chất giọng của mình đi, sau đó khom người xuống giữ lấy hai bên vai của Thần Thần cười mỉm:
- Anh biết là em muốn thay đổi. Nhưng mà Thần Thần, dù em có thay đổi một trăm hay một ngàn lần đi nữa, em vẫn sẽ là Cảnh Hy Thần mà anh đã biết. Một cô bé dù lập dị, nhưng lại rất biết nghĩ cho người khác trước khi nghĩ đến cảm giác của bản thân. Đó là điều đáng quý ở em. Cho nên em không nhất thiết phải thay đổi thành những gì trước giờ em không thích. Em là em, không cần thay đổi cũng đã quá hoàn hảo lắm rồi. Có hiểu không?
Người con trai ở đối diện chân thành nói. Cô nhìn thẳng vào anh trai cười tươi, sau đó gật gật đầu lia lịa. Anh cũng cười, rồi di chuyển bàn tay lên tóc cô cưng chiều. Có thể giờ đây anh cũng đã nhận ra quá rõ tình cảm của mình rồi. Anh cũng như cô đều rất thích đối phương. Nhưng mà làm thế nào đây? Cả hai mãi mãi cũng không bao giờ có thể làm những chuyện đại nghịch bất đạo đó. Không lẽ cứ giống như người ta thường nói: “ Tình đầu sẽ không bao giờ dệt thành mộng đẹp sao? ”
- Vũ Thần, anh làm sao vậy?
Thấy anh trai có vẻ trầm ngâm, cô hỏi. Vũ Thần giật mình nhìn lại cô cười cười. Anh nhanh chóng buông Thần Thần ra, sau đó quay mặt nhanh về hướng khác.
- Anh thì làm gì có sao được chứ! Quan trọng là em, em đã quyết định kĩ trước khi cắt đứt mối quan hệ với Tiểu Hy chưa? Trông con bé thì lại không muốn điều đó xảy ra đó !
Kyn chuyển chủ đề. Mà nhắc đến nó cô lại muốn băm nát tên Hoàng Gia Ân đáng ghét kia ra. Nếu mà Vũ Thần dám làm những chuyện đó với người con gái khác tại nhà, cô nhất định sẽ cắt anh.
- Lúc nãy nó có đến tìm em, còn là vì chuyện của Min mà khóc rất nhiều nữa. Min thật sự rất quá đáng! Anh có biết bạn tốt của anh mang người con gái khác về nhà để làm những chuyện xấu hổ đó hay không? Thật sự không thể tha thứ mà !
Cô gân cổ hét y như bản thân mình là nó chịu uất ức. Dực Phong vừa đúng lúc ở bên ngoài bước vào nghe cô hét chột dạ. Thế thì anh cũng là một tên có độ dày gương mặt tầm cỡ rồi còn gì. Vũ Thần ở đối diện cau mày lại một cái, rồi quay lại nhìn vào vẻ mặt không mấy vui của cô cùng sự xuất hiện của Dực Phong. Giờ nào không xuất hiện lại xuất hiện giờ này chứ?
***
Tại dinh thự Kỷ Gia lúc 6 giờ 30 chiều. Nó ủ rũ ngồi ở Sofa gặm nhấm miếng bánh mì kế bên là vẻ mặt không mấy vui của Nam Thần. Cả hai đều hiện rõ điệu bộ đang thất tình khiến Mạc Lãnh Phong ngán ngẩm. Cả đời hắn chưa thấy ai như hai anh em nhà này a. Buồn cũng biết lựa chọn lúc ghê chứ !
- Nè, uống cafe thư giãn một chút đi !
Ryn đặt hai tách cafe vừa mới pha xuống bàn trước mặt cả hai rồi ngồi xuống đối diện thưởng thức tách cafe của mình. Trong khi hắn bình thản, thì hai người ở đối diện dậy sóng. Nó đang suy nghĩ đến Min, còn Yun thì trong đầu không dứt nỗi hình ảnh cô gái đã hứa hôn với mình. Anh có nên đến đó cướp cô về hay không đây?
- Tiểu Hy, em ở nhà với Ryn đi. Anh đến chỗ của Thần Thần !
Tức nước vỡ bờ !
Nam Thần đứng dậy quơ tay cầm lấy áo vest lên, sau đó quay sang nó căn dặn. Hắn ở đối diện vẫn thư thả uống cafe của mình vừa pha. Nó giờ mới biết là bản thân cũng muốn đi theo Yun đến mức nào liền đứng dậy nói:
- Anh ba, em cũng muốn đi nữa! Em cũng muốn gặp Thần Thần của em !
Của em? Của anh mới phải chứ?
Nhìn nó, Yun khó coi chau mày:
- Chuyện của người lớn, con nít như em nên ở nhà thì tốt hơn đi. Nếu để em đi theo anh, anh làm sao có thì giờ gánh luôn phần em hả? Ngoan đi, ở đây Ryn sẽ chăm sóc em !
Anh vừa nói vừa đưa tay xoa đầu nó trấn an. Ryn ở đối diện cười cười:
- Tao không hứa nha !
Ai đó lẩm bẩm. Lập tức hắn nhận được cặp mắt hình viên đạn của Yun.
- Đó là mệnh lệnh! Không muốn hứa cũng phải làm!
Rồi quay lại nó, anh nói tiếp:
- Được rồi! Anh đi đây, em ở nhà ngoan ngoãn có biết chưa? Nếu như Min có đến đây tìm em, em tuyệt đối không được mềm lòng mà theo anh ta về đó! Nếu không, anh sẽ không rảnh rỗi lo chuyện bao đồng nữa đâu !
Ai đó không an tâm căn dặn thêm. Nó nghe xong liền ngoan ngoãn gật đầu.
P/s: Híc, ta trả hàng cho các nàng nha <3 Dạo này ta hơi bận xíu nên post trễ :3