Edit: Mèo con ghét ăn cá
Nhìn nước mắt của nàng trong lòng hắn có một tia thương tiếc nhưng vẫn là lạnh lùng nói: “Bổn Vương mang ngươi về Vương phủ chính thật là vì báo thù nên mạng của ngươi Bổn Vương sẽ từ từ quyết định!”
“A … lời này dường như Đại Vương gia ngươi cho là có thể nắm trong tay hết thảy sao? Ta cho ngươi biết không có khả năng ! nhưng là… Ta còn phải sống vì ta còn có Thi Phàm !” Khúc Huyễn Yên hung hăng trừng mắt nhìn Trì Ngạo Dịch nói.
Trữ Thi Phàm kinh ngạc tỷ tỷ nói là vì nàng? Là tỷ tỷ thừa những biểu hiện như vậy là vì nàng, không cần không phải vì nàng, nhưng là vì cái gì? Lòng của nàng có chút cảm động tỷ … Ngươi thế nào lại ngốc như vậy ?
“Biết là tốt rồi” Trì Ngạo Dịch lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng một cái rồi ngồi xuống.
Khúc Huyễn Yên thản nhiên liếc mắt một cái nhìn hai người thân mật chuẩn bị rời đi
“Đợi chút” Trì Ngạo Dịch gọi lại nói: “Về sau thuốc dưỡng thai của Tịch Nhi ngươi sẽ tới hầm” Hắn muốn xem Khúc Huyễn Yên có dám hay không hãm hại đứa nhỏ trong bụng Tịch nhi
“Cái gì? Ta đến hầm dược?” Khúc Huyễn Yên hồ nghi hắn bảo nàng đến? Nàng hầm thuốc dưỡng thai cho Tịch Nhi? Chị sợ là không tin cho nên mới khảo nghiệm nàng đi!
“Đúng, ngươi đến” Trì Ngạo Dịch khẳng định lại.
“Vương gia
Ngươi làm sao có thể mời nàng đến ….” Tịch Nhi ngăn cản thuốc dưỡng thai của nàng là cho người này hầm không phải là không có việc gì từ tìm đến sao?
“Để cho nàng đến!” Trì Ngạo Dịch kiên định nói, giọng điệu bất lưu.
“Hoàng huynh như vậy là tốt sao? Hoàng tẩu dù sao cũng là Vương phi!” Trì Ngạo Nhiên không hiểu Hoàng huynh sao có thể bắt Hoàng tẩu làm cái việc phiền toái là hầm dược?
“Như thế nào không tốt? Nô tài là người,Vương phi cũng là người!” Trì Ngạo Dịch lạnh lùng nói, hắn biết Nhiên nhi thương thích Khúc Huyễn Yên bằng không sẽ không nhiều lần mà vì nàng cầu xn tha thứ. Mới có vài ngày như vậy mà khiến cho Nhiên nhi cùng Nguyệt Dật đối với nàng khăng khăng một mực bảo vệ.
“Nhưng là …”
“Không cần nói . ta hầm” Khúc Huyễn Yên bình thản cắt ngang lời của Tri Ngạo Nhiên. Chẳng phải Trì Ngạo Dịch muốn khảo nghiệm nàng sao? Hảo nàng tiếp chiêu!
“Hoàng tẩu người là Vương phi làm sao có thể hầm dược ột cái Sườn phi được?” Trì Ngạo Nhiên bất ngờ nhìn Khúc Huyễn Yên hỏi.
Khúc Huyễn Yên nhìn về phía Trì Ngạo Nhiên nói: “Chính như Vương gia nói, nô tài là người ta cũng vậy thôi, việc nô tài làm được sao ta lại không thể? Hơn nữa việc gì Vương gia phân phó ta chỉ có thể làm theo.”
“Hảo, hiện tại ngươi đi đi” Trì Ngạo Dịch gợi khóe môi nói.
Khúc Huyễn Yên xoay người đi ra ngoài, nói không đau lòng là giả nhưng nàng cũng chỉ có thể chịu đựng! vì Thi Phàm chỉ có thể là chịu đựng!!!
Trữ Thi Phàm oán hận trừng mắt nhìn Trì Ngạo Dịch, hắn đối với tỷ tỷ như vậy làm sao chịu đựng nổi? Làm cho tỷ tỷ là một Vương phi phải đi hầm dược ột cái Sườn phi? Đối đãi với tỷ tỷ như một cái nha hoàn sao? Nàng chạy đi ngăn cản tỷ tỷ.
“Thi Phàm sao vậy?” Nàng bị ngăn cản dừng lại, Khúc Huyễn Yên ngẩng đầu nghi hoặc hỏi.
“Tỷ ngươi là Vương phi sao có thể làm việc này?”
Khúc Huyễn Yên cười nói: “Như thế nào nô tài làm được còn ta không có khả năng sao?”
“Nhưng là … Ngươi làm sao có thể cấp cái hầm dược cho Tịch Nhi kia?”
“Cho ai cũng giống nhau đều là hầm dược thôi” Khúc Huyễn Yên cười nói.
“Để ta hầm”
“Không được, ngươi không có nghe Vương gia nói sao? Chỉ có thể là ta” Khúc Huyễn Yên khuyên nhủ.
Thi Phàm không nói lời nào
Khúc Huyễn Yên cười cười, liền đi tâm đau nhưng lệ không thể rơi…. Trì Ngạo Dịch ngươi thật sự là thích tổn thương người khác.
Trữ Thi Phàm nhìn bóng lưng của nàng …. Ngươi yên tâm ta sẽ báo thù ! ! !